Khi lão giả này vừa xuất hiện, Diệp Viễn lập tức cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm phả vào mặt.
Loại cảm giác đó giống như là khi đối mặt với Phương Thiên.
Cảm giác đầu tiên mà lão giả này mang đến cho Diệp Viễn chính là cường hãn.
Vô cùng cường hãn!
Nhưng mà, càng tiếp cận cái cửa động này, nhịp tim của Diệp Viễn đập càng nhanh.
Hiện tại, Diệp Viễn có cảm giác như tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.
Cảm giác tim đập này, tuyệt đối không phải do lão giả này mang đến cho hắn.
“Diệp Viễn, đừng có làm càn!”
Vừa lúc đó, Ngao Lệ cùng đại trưởng lão của bốn tộc cũng chạy tới.
Căn bản Diệp Viễn không thèm để ý đến bọn họ, hiện tại hắn chỉ muốn tiến vào sơn động kia.
“Tiền bối, Diệp Viễn không có ý quấy rối, chỉ muốn tiến vào hang núi này nhìn một chút, có thể hay không?”
Diệp Viễn cố gắng trấn áp tâm tình, dùng một loại ngữ khí thương lượng để nói chuyện với lão giả.
“Nơi này là nơi lão phu bế quan, cũng không có thứ gì khác. Huống hồ, yêu cầu này của ngươi, chẳng lẽ không cảm thấy rất đường đột hay sao?” Lão giả nhàn nhạt nói.
Diệp Viễn suy nghĩ một chút, nói: “Vãn bối biết hành động này có chút đường đột, thế nhưng, vãn bối có lý do nhất định phải đi vào! Nếu như đã mang đến quấy rầy cho tiền bối thì sau đó vãn bối tình nguyện bồi thường.”
Kiếp trước hơn kiếp này năm trăm năm, Diệp Viễn chưa từng có kích động mãnh liệt muốn đi vào một nơi nào đó như vậy.
Hắn xác định, hang núi này tuyệt đối có liên quan rất lớn với mình!
“Thực sự là chuyện nực cười, nơi lão tổ tông bế quan há có thể để ngươi khinh nhờn?” Ngao Lệ lạnh lùng nói.
Diệp Viễn liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói: “Nơi này không có chuyện của ngươi, không tới phiên ngươi lên tiếng nói chuyện!”
“Ngươi!” Ngao Lệ tức đến xanh mét cả mặt mày.
Lão tổ tông ra hiệu cho Ngao Lệ không nên nói nữa, nhìn về phía Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Tiểu bằng hữu, trong sơn động có không ít bí ẩn của Tứ Tượng gia tộc ta, trên người ngươi có huyết thống Thanh Long cho nên có cộng hưởng cũng là chuyện bình thường. Nếu như ngươi là người của Long tộc, lão phu để ngươi đi vào cũng không phải là không thể. Thế nhưng, ngươi chỉ là một nhân tộc!”
Hai mắt Diệp Viễn híp lại, lời của lão tổ tông này nghe có vẻ không chê vào đâu được, hơn nữa cách từ chối cũng rất có lý do.
Thế nhưng không biết tại sao Diệp Viễn vẫn muốn đi vào.
Loại mãnh liệt trong lòng kia ám chỉ, cứ đánh bay lão tổ tông kia ra.
Lòng bàn tay Diệp Viễn xoay một cái, một cây Thiêu Hỏa Côn xuất hiện ở trên tay hắn.
Phía trên Thiêu Hỏa Côn truyền ra Long uy mạnh mẽ khiến cho tất cả mọi người đều biến sắc.
Thời khắc này, lão tổ tông vẫn luôn bình tĩnh, rốt cuộc cũng không bình tĩnh được nữa rồi!
“Thánh... Thánh Long Lệnh! Năm đó lão tộc trưởng mang nó đi, sau đó cũng không xuất hiện nữa, vì sao lại xuất hiện ở trên tay của ngươi?” Lão tổ tông kinh ngạc nói.
“Ngươi cứ mặc kệ nó làm sao ở trên tay ta, nếu như ngươi đã nói bên trong hang núi này có bí ẩn của Tứ Tượng gia tộc thì ta dùng Thánh Long Lệnh này, không biết đã có tư cách đi vào để điều tra một phen hay chưa?” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Trên mặt lão tổ tông biến ảo không ngừng, hắn ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới, trên tay Diệp Viễn vẫn còn có Thánh vật cỡ này.
Thấy Thánh Long Lệnh như thấy tộc trưởng, ngay cả hắn cũng không có cách nào vi phạm tổ huấn!
Những tộc nhân khác của Tứ Tượng, bao gồm cả Ngao Lệ, đều có vẻ mặt mờ mịt.
Bọn họ biết Thánh Long Lệnh này tất nhiên không phải là vật phàm, thế nhưng bọn họ đều là lớn lên ở Thần Thú Vực, cho nên không hề hiểu Thánh Long Lệnh đại biểu cho ý nghĩa gì.
“Lão tổ tông, đây là vật gì?” Ngao Lệ không nhịn được hỏi.
Vật có thể khiến cho lão tổ tông thay đổi sắc mặt như vậy tuyệt đối không phải là đồ vật bình thường.
“Đây là Thánh Long Lệnh, là Thần khí chí cao của Long tộc ta! Tổ huấn của Long tộc chính là, người nắm giữ này món thánh khí này chính là chủ nhân của Long tộc!” Lão tổ tông trầm giọng nói.
Lời này của lão tổ tông làm cho tất cả mọi người đều biến sắc.
Ngao Lệ sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn nói: “Một tên nhân tộc trở thành chủ nhân của Long tộc, điều này làm sao có thể khiến người ta phục?”
“Ha, nhân tộc sao... Huyết mạch của đại ca ta so với bất luận người nào trong các ngươi đều tinh khiết hơn, dựa vào cái gì mà không thể phục chúng? Ở Thần Vực, đại ca ta cũng đã là lãnh tụ của nhân tộc! E rằng ngươi không biết được, Thánh Long Lệnh này cũng không phải là nhận chủ một cách bừa bãi, cho dù đại ca ta đưa nó cho ngươi thì nó cũng không hề phụng ngươi làm chủ!” Bạch Quang khinh thường nói.
Ngao Lệ biến sắc, không nhịn được mà nhìn về phía lão tổ tông dò xét.
Lão tổ tông chậm rãi gật đầu, coi như là ngầm thừa nhận lời của Bạch Quang.
Mặt Ngao Lệ như màu đất, hắn thực sự không thể nào tiếp thu được sự thật này.
“Tiền bối, bây giờ vẫn còn có nghi hoặc gì sao?” Ánh mắt Diệp Viễn sáng quắc nhìn về phía lão tổ tông.
Lão tổ tông trầm tư chốc lát, chậm rãi nói: “Nếu ngươi được Thánh Long Lệnh tán thành thì tất nhiên lão phu sẽ phụng ngươi làm chủ! Chỉ là hang núi này... ngươi không thể đi vào!”
Lời của lão tổ tông khiến cho Diệp Viễn biến sắc.
Hắn không nghĩ tới thậm chí ngay cả khi có Thánh Long Lệnh rồi mà lão giả này cũng không cho.
Nhưng mà chính bởi vì như vậy mà Diệp Viễn càng thêm xác định, trong này nhất định có bí mật gì đó!
Diệp Viễn thu hồi Thánh Long Lệnh, nhàn nhạt nói: “Được, Diệp mỗ biết rồi. Đã như vậy, Diệp mỗ xin đắc tội!”
Dứt lời, trong nháy mắt thân hình Diệp Viễn biến mất tại chỗ với.
Thuật Đại Na Di!
Thế nhưng lần này lại có người còn nhanh hơn hắn!
Gần như là cùng một lúc, thân hình lão tổ tông cũng biến mất ngay tại chỗ.
Cũng đồng dạng là thuật Đại Na Di!
“Ầm!”
Trong chớp mắt, Diệp Viễn cùng lão tổ tông cùng liều mạng trong hư không, nhưng thân hình lại bị chấn động giữa không trung, bay thẳng ra xa ngàn trượng mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
Thực lực của lão tổ tông này, quả nhiên cường hãn đến đáng sợ!
Nhưng mà, lão tổ tông cũng không cách nào ngăn cản được quyết tâm Diệp Viễn vào động, hắn giơ tay lên đánh ra một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng!
“Ha, còn nhỏ tuổi mà đã có thể lĩnh ngộ Thần Cấp Long Ba, coi như là một thiên tài! Nhưng mà dùng để đối phó lão phu thì vẫn còn chưa đủ.”
Lão tổ tông cười nhạt, cũng đánh ra một chiêu tương tự là Bàn Long Phá Thiên Chưởng!
Một chưởng đánh ra, khiến cho Diệp Viễn cũng biến sắc!
“Ầm!”
Sau khi liều mạng một phen, cho dù phòng ngự của Diệp Viễn cực kỳ cường hãn thì cũng bị đối phương chấn đến mức phun ra một ngụm máu lớn.
“Đây chính là thực lực của cường giả thần đạo sao? Quả nhiên là danh bất hư truyền! Chỉ tiếc, trên đời này lại không có thần đạo!”
Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, Tru Tà Kiếm hung hãn hiện ra nơi tay!
“Nộ Kiếm Hỏa Liên!”
Kiếm ý của Diệp Viễn tăng vọt, Tịnh Đàn Thánh Hỏa của Tiểu Hỏa cũng đã vượt xa quá khứ.
Một chiêu Nộ Kiếm Hỏa Liên này cũng không phải uy năng như trước nữa.
Ngao Lệ nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trở nên khó coi cực kỳ.
Thì ra, thời điểm Diệp Viễn đối phó với hắn vẫn chưa xuất ra toàn lực!
Nộ Kiếm Hỏa Liên sau khi tiến hóa thì đã mạnh hơn so với Bàn Long Phá Thiên Chưởng Thần cấp một bậc!
“Lão tổ tông cẩn thận!” Ngao Lệ quát to.
Hắn biết rõ sự lợi hại của lão tổ tông, thế nhưng đối mặt với công kích đáng sợ như vậy lão tổ tông có thể ngăn cản được hay không, trong lòng hắn cũng không chắc chắn.
Nhưng mà, lão tổ tông chỉ nhàn nhạt nở nụ cười, đánh ra một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng lần thứ hai!
Uy lực một chưởng này càng thâm thúy hơn so với một chưởng trước đó!
“Ầm!”
Một chưởng đánh ra, Diệp Viễn lại bị đánh bay lần nữa.
Hai chưởng, Diệp Viễn đã bị thương không nhẹ.
"Dường như pháp tắc thần đạo của tiền bối cách với Khuy Thiên Thần Cảnh cũng không còn xa rồi đi?” Diệp Viễn trầm giọng nói.
Lão tổ tông cười nhạt nói: “Lão phu đột phá Thần Cảnh không bao lâu thì thiên địa này lại thiếu hụt pháp tắc. Những năm này không có việc gì làm, cũng chỉ đành tìm hiểu một ít pháp tắc thần đạo. Như thế nào, vẫn còn muốn đi vào sao?”
Diệp Viễn hít sâu một hơi, nói: “Một chiêu cuối cùng, nếu như tiền bối có thể ngăn cản, Diệp mỗ lập tức rút đi!”
“Ha ha, tiểu bối, ngươi rất mạnh! Thế nhưng, hiện tại vẫn không phải là đối thủ của lão phu, rút đi đi! Đợi đến lúc thực lực ngươi đủ rồi, trở lại tìm lão phu cũng không muộn.” Lão tổ tông lắc đầu cười nói, hiển nhiên không cho rằng Diệp Viễn có thể thắng được hắn.
Khi lão giả này vừa xuất hiện, Diệp Viễn lập tức cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm phả vào mặt.
Loại cảm giác đó giống như là khi đối mặt với Phương Thiên.
Cảm giác đầu tiên mà lão giả này mang đến cho Diệp Viễn chính là cường hãn.
Vô cùng cường hãn!
Nhưng mà, càng tiếp cận cái cửa động này, nhịp tim của Diệp Viễn đập càng nhanh.
Hiện tại, Diệp Viễn có cảm giác như tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.
Cảm giác tim đập này, tuyệt đối không phải do lão giả này mang đến cho hắn.
“Diệp Viễn, đừng có làm càn!”
Vừa lúc đó, Ngao Lệ cùng đại trưởng lão của bốn tộc cũng chạy tới.
Căn bản Diệp Viễn không thèm để ý đến bọn họ, hiện tại hắn chỉ muốn tiến vào sơn động kia.
“Tiền bối, Diệp Viễn không có ý quấy rối, chỉ muốn tiến vào hang núi này nhìn một chút, có thể hay không?”
Diệp Viễn cố gắng trấn áp tâm tình, dùng một loại ngữ khí thương lượng để nói chuyện với lão giả.
“Nơi này là nơi lão phu bế quan, cũng không có thứ gì khác. Huống hồ, yêu cầu này của ngươi, chẳng lẽ không cảm thấy rất đường đột hay sao?” Lão giả nhàn nhạt nói.
Diệp Viễn suy nghĩ một chút, nói: “Vãn bối biết hành động này có chút đường đột, thế nhưng, vãn bối có lý do nhất định phải đi vào! Nếu như đã mang đến quấy rầy cho tiền bối thì sau đó vãn bối tình nguyện bồi thường.”
Kiếp trước hơn kiếp này năm trăm năm, Diệp Viễn chưa từng có kích động mãnh liệt muốn đi vào một nơi nào đó như vậy.
Hắn xác định, hang núi này tuyệt đối có liên quan rất lớn với mình!
“Thực sự là chuyện nực cười, nơi lão tổ tông bế quan há có thể để ngươi khinh nhờn?” Ngao Lệ lạnh lùng nói.
Diệp Viễn liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói: “Nơi này không có chuyện của ngươi, không tới phiên ngươi lên tiếng nói chuyện!”
“Ngươi!” Ngao Lệ tức đến xanh mét cả mặt mày.
Lão tổ tông ra hiệu cho Ngao Lệ không nên nói nữa, nhìn về phía Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Tiểu bằng hữu, trong sơn động có không ít bí ẩn của Tứ Tượng gia tộc ta, trên người ngươi có huyết thống Thanh Long cho nên có cộng hưởng cũng là chuyện bình thường. Nếu như ngươi là người của Long tộc, lão phu để ngươi đi vào cũng không phải là không thể. Thế nhưng, ngươi chỉ là một nhân tộc!”
Hai mắt Diệp Viễn híp lại, lời của lão tổ tông này nghe có vẻ không chê vào đâu được, hơn nữa cách từ chối cũng rất có lý do.
Thế nhưng không biết tại sao Diệp Viễn vẫn muốn đi vào.
Loại mãnh liệt trong lòng kia ám chỉ, cứ đánh bay lão tổ tông kia ra.
Lòng bàn tay Diệp Viễn xoay một cái, một cây Thiêu Hỏa Côn xuất hiện ở trên tay hắn.
Phía trên Thiêu Hỏa Côn truyền ra Long uy mạnh mẽ khiến cho tất cả mọi người đều biến sắc.
Thời khắc này, lão tổ tông vẫn luôn bình tĩnh, rốt cuộc cũng không bình tĩnh được nữa rồi!
“Thánh... Thánh Long Lệnh! Năm đó lão tộc trưởng mang nó đi, sau đó cũng không xuất hiện nữa, vì sao lại xuất hiện ở trên tay của ngươi?” Lão tổ tông kinh ngạc nói.
“Ngươi cứ mặc kệ nó làm sao ở trên tay ta, nếu như ngươi đã nói bên trong hang núi này có bí ẩn của Tứ Tượng gia tộc thì ta dùng Thánh Long Lệnh này, không biết đã có tư cách đi vào để điều tra một phen hay chưa?” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Trên mặt lão tổ tông biến ảo không ngừng, hắn ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới, trên tay Diệp Viễn vẫn còn có Thánh vật cỡ này.
Thấy Thánh Long Lệnh như thấy tộc trưởng, ngay cả hắn cũng không có cách nào vi phạm tổ huấn!
Những tộc nhân khác của Tứ Tượng, bao gồm cả Ngao Lệ, đều có vẻ mặt mờ mịt.
Bọn họ biết Thánh Long Lệnh này tất nhiên không phải là vật phàm, thế nhưng bọn họ đều là lớn lên ở Thần Thú Vực, cho nên không hề hiểu Thánh Long Lệnh đại biểu cho ý nghĩa gì.
“Lão tổ tông, đây là vật gì?” Ngao Lệ không nhịn được hỏi.
Vật có thể khiến cho lão tổ tông thay đổi sắc mặt như vậy tuyệt đối không phải là đồ vật bình thường.
“Đây là Thánh Long Lệnh, là Thần khí chí cao của Long tộc ta! Tổ huấn của Long tộc chính là, người nắm giữ này món thánh khí này chính là chủ nhân của Long tộc!” Lão tổ tông trầm giọng nói.
Lời này của lão tổ tông làm cho tất cả mọi người đều biến sắc.
Ngao Lệ sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn nói: “Một tên nhân tộc trở thành chủ nhân của Long tộc, điều này làm sao có thể khiến người ta phục?”
“Ha, nhân tộc sao... Huyết mạch của đại ca ta so với bất luận người nào trong các ngươi đều tinh khiết hơn, dựa vào cái gì mà không thể phục chúng? Ở Thần Vực, đại ca ta cũng đã là lãnh tụ của nhân tộc! E rằng ngươi không biết được, Thánh Long Lệnh này cũng không phải là nhận chủ một cách bừa bãi, cho dù đại ca ta đưa nó cho ngươi thì nó cũng không hề phụng ngươi làm chủ!” Bạch Quang khinh thường nói.
Ngao Lệ biến sắc, không nhịn được mà nhìn về phía lão tổ tông dò xét.
Lão tổ tông chậm rãi gật đầu, coi như là ngầm thừa nhận lời của Bạch Quang.
Mặt Ngao Lệ như màu đất, hắn thực sự không thể nào tiếp thu được sự thật này.
“Tiền bối, bây giờ vẫn còn có nghi hoặc gì sao?” Ánh mắt Diệp Viễn sáng quắc nhìn về phía lão tổ tông.
Lão tổ tông trầm tư chốc lát, chậm rãi nói: “Nếu ngươi được Thánh Long Lệnh tán thành thì tất nhiên lão phu sẽ phụng ngươi làm chủ! Chỉ là hang núi này... ngươi không thể đi vào!”
Lời của lão tổ tông khiến cho Diệp Viễn biến sắc.
Hắn không nghĩ tới thậm chí ngay cả khi có Thánh Long Lệnh rồi mà lão giả này cũng không cho.
Nhưng mà chính bởi vì như vậy mà Diệp Viễn càng thêm xác định, trong này nhất định có bí mật gì đó!
Diệp Viễn thu hồi Thánh Long Lệnh, nhàn nhạt nói: “Được, Diệp mỗ biết rồi. Đã như vậy, Diệp mỗ xin đắc tội!”
Dứt lời, trong nháy mắt thân hình Diệp Viễn biến mất tại chỗ với.
Thuật Đại Na Di!
Thế nhưng lần này lại có người còn nhanh hơn hắn!
Gần như là cùng một lúc, thân hình lão tổ tông cũng biến mất ngay tại chỗ.
Cũng đồng dạng là thuật Đại Na Di!
“Ầm!”
Trong chớp mắt, Diệp Viễn cùng lão tổ tông cùng liều mạng trong hư không, nhưng thân hình lại bị chấn động giữa không trung, bay thẳng ra xa ngàn trượng mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
Thực lực của lão tổ tông này, quả nhiên cường hãn đến đáng sợ!
Nhưng mà, lão tổ tông cũng không cách nào ngăn cản được quyết tâm Diệp Viễn vào động, hắn giơ tay lên đánh ra một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng!
“Ha, còn nhỏ tuổi mà đã có thể lĩnh ngộ Thần Cấp Long Ba, coi như là một thiên tài! Nhưng mà dùng để đối phó lão phu thì vẫn còn chưa đủ.”
Lão tổ tông cười nhạt, cũng đánh ra một chiêu tương tự là Bàn Long Phá Thiên Chưởng!
Một chưởng đánh ra, khiến cho Diệp Viễn cũng biến sắc!
“Ầm!”
Sau khi liều mạng một phen, cho dù phòng ngự của Diệp Viễn cực kỳ cường hãn thì cũng bị đối phương chấn đến mức phun ra một ngụm máu lớn.
“Đây chính là thực lực của cường giả thần đạo sao? Quả nhiên là danh bất hư truyền! Chỉ tiếc, trên đời này lại không có thần đạo!”
Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, Tru Tà Kiếm hung hãn hiện ra nơi tay!
“Nộ Kiếm Hỏa Liên!”
Kiếm ý của Diệp Viễn tăng vọt, Tịnh Đàn Thánh Hỏa của Tiểu Hỏa cũng đã vượt xa quá khứ.
Một chiêu Nộ Kiếm Hỏa Liên này cũng không phải uy năng như trước nữa.
Ngao Lệ nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trở nên khó coi cực kỳ.
Thì ra, thời điểm Diệp Viễn đối phó với hắn vẫn chưa xuất ra toàn lực!
Nộ Kiếm Hỏa Liên sau khi tiến hóa thì đã mạnh hơn so với Bàn Long Phá Thiên Chưởng Thần cấp một bậc!
“Lão tổ tông cẩn thận!” Ngao Lệ quát to.
Hắn biết rõ sự lợi hại của lão tổ tông, thế nhưng đối mặt với công kích đáng sợ như vậy lão tổ tông có thể ngăn cản được hay không, trong lòng hắn cũng không chắc chắn.
Nhưng mà, lão tổ tông chỉ nhàn nhạt nở nụ cười, đánh ra một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng lần thứ hai!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!