Trước mắt là đầm lầy bao la bát ngát, phạm vi xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch.
Thật sự là yên lặng như tờ, giống như hết thảy âm thanh đều bị thôn phệ.
Loại yên tĩnh này khiến người ta sinh ra lòng bất an.
Vừa nãy Bạch Quang hoảng loạn không chọn đường đi, căn bản là không nhìn rõ con đường phía trước, trong lúc vô tình đã thâm nhập vào mảnh đất đầm lầy màu đen này!
“Vèo!”
Thân hình Diệp Viễn hiện ra, nhìn lướt qua tình hình xung quanh, sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
“Đại ca, nơi này có gì đó không đúng lắm! Hay là chúng ta quay lại đường cũ đi?” Bạch Quang nuốt nước miếng một cái nói.
Trong lòng Bạch Quang một trận không yên, dựa vào thực lực của hắn cũng có thể cảm giác được khí tức nguy hiểm, vậy thì mảnh đầm lầy này tuyệt đối không bình thường.
Diệp Viễn thở dài nói: “Không thể quay lại nữa rồi! Lẽ nào ngươi không phát hiện ra mảnh đầm lầy này đã bị rối loạn không gian, nam bắc ngược chiều hay sao? Quay đầu lại, chắc chắn sẽ không tìm được con đường lúc đến!”
Bạch Quang cả kinh, không khỏi cẩn thận quan sát, quả nhiên phát hiện giống như Diệp Viễn nói, hắn đã không thể xác định rõ phương hướng được nữa.
“Đại ca, chuyện này...” Bạch Quang có chút hoảng hồn.
Bỗng nhiên, tâm Diệp Viễn hơi động, thả Thạch Phá Thiên ra ngoài.
“Chủ nhân!” Thạch Phá Thiên cung kính nói.
“Ngươi biết đây là nơi nào không?” Diệp Viễn hỏi.
“Nếu như ta đoán không sai thì nơi này hẳn là Đầm Lầy Tử Vong trong truyền thuyết!” Thạch Phá Thiên nói.
Diệp Viễn biến sắc, cả kinh nói: “Ngươi nói nơi này chính là Đầm Lầy Tử Vong được xưng là nấm mồ của Thần Cảnh?”
Thạch Phá Thiên bất ngờ nói: "Thì ra chủ nhân cũng đã từng nghe nói đến Đầm Lầy Tử Vong. Không sai, Đầm Lầy Tử Vong thật sự được xưng là nấm mồ của Thần Cảnh, nó đã nuốt chửng không biết bao nhiêu sinh mệnh cường giả thần đạo!”
Bạch Quang kinh hãi nói: “Lợi hại như vậy? Vậy không phải chúng chết chắc rồi hay sao? Rốt cuộc nơi này có cái gì mà thậm chí ngay cả cường giả thần đạo cũng không phải là đối thủ?”
Thạch Phá Thiên nói: "Không một ai biết được bên trong Đầm Lầy Tử Vong có cái gì, bởi vì người xông tới đều chết cả rồi! Nhưng mà ta nghe nói, chúa tể của Đầm Lầy Tử Vong là Tử Hồn Thụ trong lời đồn!”
“Tử Hồn Thụ! Trên đời này thật sự có thứ này?” Diệp Viễn kinh ngạc nói.
Bạch Quang làm vẻ mặt mờ mịt nói: “Các ngươi đang nói cái gì vậy? Rốt cuộc Tử Hồn Thụ là thứ gì?”
Sắc mặt Diệp Viễn trở nên rất khó coi, trầm giọng nói: “Ta từng thấy trong một cổ điển tịch nào đó có ghi chép rằng, Tử Hồn Thụ này giống như Côn Ngô Thần Mộc, đều là tồn tại trong truyền thuyết! Truyền thuyết nói rằng, ở thời đại cực kỳ xa xôi có một vị cường giả vì chuyện kinh thiên động địa mà chết trong sự oán giận, khi chết rồi oán khí trùng thiên, ngưng tụ mãi không tan, cuối cùng hóa thành một gốc cây Tử Hồn Thụ! Sau khi Tử Hồn Thụ được sinh ra đều xuất hiện một cách tùy ý ở mọi nơi trong Thần Vực để nuốt chửng sinh mệnh của cường giả, giúp nó trở nên càng ngày càng lớn mạnh, đồng thời giết chết hết thảy kẻ thù của chính mình! Truyền thuyết còn nói, bất luận võ giả mạnh cỡ nào, chỉ cần đi vào trong phạm vi vạn trượng của Tử Hồn Thụ sẽ bị hút mất thần hồn, không có cách nào phản kháng được!”
Bạch Quang giật mình nói: “Chuyện này... chuyện này cũng thật sự quá nực cười đi? Thần hồn của cường giả thần đạo mà nói hút là hút đi mất sao?”
Thạch Phá Thiên lại nói: "Lời của chủ nhân không hề sai, Tử Hồn Thụ còn cường đại hơn so với sự tưởng tượng của ngươi! Có khả năng... đã vượt qua Thần Cảnh!”
Diệp Viễn hít sâu một hơi, nói với hai người: “Các ngươi hộ pháp cho ta, chờ ta khôi phục lại thực lực, chúng ta sẽ tiếp tục hành động! Hử? Cẩn thận!”
Sau khi dử dụng Long Thần Chi m sẽ bị tiêu hao rất lớn, hắn còn định tĩnh dưỡng tại chỗ một chút, nhưng dường như mảnh Đầm Lầy Tử Vong cũng không muốn cho hắn cơ hội đó.
“Ùng ục ùng ục...”
Trong ao đầm, những vũng nước đen kia bốc lên từng trận bọt khí, đánh vỡ sự yên tĩnh của Đầm Lầy Tử Vong này.
Sắc mặt Diệp Viễn khó coi nhìn chằm chằm vào đầm lầy, không biết sẽ có thứ gì ở bên trong.
“Vèo!”
Một cái bóng màu nâu xám vọt ra khỏi đầm lầy, lao vút về phía Diệp Viễn.
Đây là một con cá sấu rất lớn!
Con cá sấu kia mở ra cái miệng lớn như chậu máu, cắn về hướng Diệp Viễn một cái.
Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, đồng thời phát động Kiếm Chi Lãnh Vực cùng Huyền Vũ Bảo Thân Thần Quyết!
“Ầm!”
Một tiếng vang thật lớn, cá sấu giống như đánh trúng một tấm thiết bản, sau đó vô lực rớt xuống lại vào ao đầm.
Nhìn thấy tình cảnh này, Bạch Quang không khỏi cười to nói: “Ha ha ha, thứ ngu xuẩn này lại dám cắn đại ca, chẳng lẽ không biết thứ đại ca tu luyện chính là mai rùa sao?”
Nhưng mà, Bạch Quang phát hiện chỉ có một mình hắn đang cười.
Sắc mặt Diệp Viễn nghiêm túc cực kỳ, nói: “Đây là Hắc Thủy Cự Ngạc, thực lực thật mạnh! Lực lượng của một đòn vừa nãy sợ là không thấp hơn Thập Đại Thần Vương của nhân loại rồi!”
Bạch Quang có chút không hiểu vì sao, nói: "Thập Đại Thần Vương bình thường mà thôi, có đáng tính là gì đối với chúng ta đâu chứ?”
“Một con đương nhiên không tính là gì, nếu như là mấy ngàn con, mấy vạn con thì sao?” Diệp Viễn trầm giọng nói.
Giống như là để xác minh lời của Diệp Viễn, cả một mảnh đầm lầy màu đen lập tức sôi sục lên.
“Ùng ục ùng ục...”
Nhìn thấy tình cảnh này, sắc mặt Bạch Quang đại biến.
Cảnh tượng một khắc sau đã khiến cả ba người tê dại cả da đầu!
Vô số Hắc Thủy Cự Ngạc trồi lên khỏi đầm lầy, đưa mắt nhìn khắp nơi đều toàn là cá sấu!
Số lượng này, sợ rằng không dưới mấy vạn con!
Một con cũng đã có thực lực của Thập Đại Thần Vương, mấy vạn con tính gộp lại thì cho dù Diệp Viễn có ba đầu sáu tay cũng không phải là đối thủ!
“Những thứ này khó đối phó, đi thôi!” Diệp Viễn trầm giọng nói.
Ba người không chút do dự nào, lập tức chạy đi!
“Vèo vèo vèo...”
Hắc Thủy Cự Ngạc làm sao có thể cho bọn họ cơ hội đó, trong lúc nhất thời có không ít cái bóng vọt tới.
Diệp Viễn xoay cổ tay một cái, trong nháy mắt một chiêu Nộ Kiếm Hỏa Liên được đánh ra.
“Ầm!”
Năng lượng đáng sợ nổ tung, trực tiếp đánh giết mở ra một con đường máu.
Nhưng mà, điều khiến ba người sợ hãi chính là Nộ Kiếm Hỏa Liên của Diệp Viễn chỉ vỏn vẹn đánh bay những Hắc Thủy Cự Ngạc này văng ra mà thôi.
Không hề giết chết được bọn chúng!
Dựa vào thực lực của Diệp Viễn hôm nay, giết cường giả cấp bậc như Thập Đại Thần Vương cũng không khó.
Nhưng mà đòn đánh này lại không đắc thủ!
"Mấy thứ này có phòng ngự thật mạnh! Đi về hướng bên kia, bên đó có ít Hắc Thủy Cự Ngạc hơn!” Diệp Viễn quát to.
Hắc Thủy Cự Ngạc không ngừng phát động công kích về phía ba người, ba người cũng không dám thất lễ, lập tức xuất ra võ kỹ của bản thân xua đuổi những Hắc Thủy Cự Ngạc kia.
“Hạo Nhiên Nhất Kiếm!”
Thể lực của Diệp Viễn đã tiêu hao rất lớn, lúc này cũng chỉ có thể sử dụng võ kỹ nguyên lực.
Hắn cũng không dám lưu thủ một chút nào, vừa ra tay chính là Hạo Nhiên Nhất Kiếm.
Kiếm ý đáng sợ tàn phá bừa bãi, rốt cuộc cũng chém những Hắc Thủy Cự Ngạc da thịt dày béo kia thành thịt vụn.
Bọn họ bắt đầu chạy về hướng khu vực có tương đối ít, chiêu kiếm này, rốt cuộc cũng giết ra được một con đường máu, phá tan vòng vây của Hắc Thủy Cự Ngạc mà đi.
Thân hình ba người lướt nhanh, làm sao còn dám dừng lại một chút nào?
Thể lực của Diệp Viễn vẫn chưa hồi phục, nguyên lực lại tiêu hao rất lớn, căn bản không còn cách nào để tiếp tục chiến đấu.
Cũng không biết đã chạy trốn được bao lâu, rốt cuộc phía sau không còn hình bóng của Hắc Thủy Cự Ngạc nữa ba người mới ngừng lại.
Sắc mặt Bạch Quang trắng bệch nói: "Đại quân Hắc Thủy Cự Ngạc này mà ra ngoài thì cũng có thể tiêu diệt được cả Thần Vực rồi! Thật không biết, rốt cuộc Thần Vẫn Sơn Mạch này là địa phương như thế nào mà lại có thể sản sinh ra nhiều tồn tại có thể so sánh với Thập Đại Thần Vương như vậy!”
Còn chưa kịp đáp lời, bỗng nhiên Diệp Viễn biến sắc, một luồng khí tức nguy hiểm ập lên đầu lần thứ hai!
Trước mắt là đầm lầy bao la bát ngát, phạm vi xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch.
Thật sự là yên lặng như tờ, giống như hết thảy âm thanh đều bị thôn phệ.
Loại yên tĩnh này khiến người ta sinh ra lòng bất an.
Vừa nãy Bạch Quang hoảng loạn không chọn đường đi, căn bản là không nhìn rõ con đường phía trước, trong lúc vô tình đã thâm nhập vào mảnh đất đầm lầy màu đen này!
“Vèo!”
Thân hình Diệp Viễn hiện ra, nhìn lướt qua tình hình xung quanh, sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
“Đại ca, nơi này có gì đó không đúng lắm! Hay là chúng ta quay lại đường cũ đi?” Bạch Quang nuốt nước miếng một cái nói.
Trong lòng Bạch Quang một trận không yên, dựa vào thực lực của hắn cũng có thể cảm giác được khí tức nguy hiểm, vậy thì mảnh đầm lầy này tuyệt đối không bình thường.
Diệp Viễn thở dài nói: “Không thể quay lại nữa rồi! Lẽ nào ngươi không phát hiện ra mảnh đầm lầy này đã bị rối loạn không gian, nam bắc ngược chiều hay sao? Quay đầu lại, chắc chắn sẽ không tìm được con đường lúc đến!”
Bạch Quang cả kinh, không khỏi cẩn thận quan sát, quả nhiên phát hiện giống như Diệp Viễn nói, hắn đã không thể xác định rõ phương hướng được nữa.
“Đại ca, chuyện này...” Bạch Quang có chút hoảng hồn.
Bỗng nhiên, tâm Diệp Viễn hơi động, thả Thạch Phá Thiên ra ngoài.
“Chủ nhân!” Thạch Phá Thiên cung kính nói.
“Ngươi biết đây là nơi nào không?” Diệp Viễn hỏi.
“Nếu như ta đoán không sai thì nơi này hẳn là Đầm Lầy Tử Vong trong truyền thuyết!” Thạch Phá Thiên nói.
Diệp Viễn biến sắc, cả kinh nói: “Ngươi nói nơi này chính là Đầm Lầy Tử Vong được xưng là nấm mồ của Thần Cảnh?”
Thạch Phá Thiên bất ngờ nói: "Thì ra chủ nhân cũng đã từng nghe nói đến Đầm Lầy Tử Vong. Không sai, Đầm Lầy Tử Vong thật sự được xưng là nấm mồ của Thần Cảnh, nó đã nuốt chửng không biết bao nhiêu sinh mệnh cường giả thần đạo!”
Bạch Quang kinh hãi nói: “Lợi hại như vậy? Vậy không phải chúng chết chắc rồi hay sao? Rốt cuộc nơi này có cái gì mà thậm chí ngay cả cường giả thần đạo cũng không phải là đối thủ?”
Thạch Phá Thiên nói: "Không một ai biết được bên trong Đầm Lầy Tử Vong có cái gì, bởi vì người xông tới đều chết cả rồi! Nhưng mà ta nghe nói, chúa tể của Đầm Lầy Tử Vong là Tử Hồn Thụ trong lời đồn!”
“Tử Hồn Thụ! Trên đời này thật sự có thứ này?” Diệp Viễn kinh ngạc nói.
Bạch Quang làm vẻ mặt mờ mịt nói: “Các ngươi đang nói cái gì vậy? Rốt cuộc Tử Hồn Thụ là thứ gì?”
Sắc mặt Diệp Viễn trở nên rất khó coi, trầm giọng nói: “Ta từng thấy trong một cổ điển tịch nào đó có ghi chép rằng, Tử Hồn Thụ này giống như Côn Ngô Thần Mộc, đều là tồn tại trong truyền thuyết! Truyền thuyết nói rằng, ở thời đại cực kỳ xa xôi có một vị cường giả vì chuyện kinh thiên động địa mà chết trong sự oán giận, khi chết rồi oán khí trùng thiên, ngưng tụ mãi không tan, cuối cùng hóa thành một gốc cây Tử Hồn Thụ! Sau khi Tử Hồn Thụ được sinh ra đều xuất hiện một cách tùy ý ở mọi nơi trong Thần Vực để nuốt chửng sinh mệnh của cường giả, giúp nó trở nên càng ngày càng lớn mạnh, đồng thời giết chết hết thảy kẻ thù của chính mình! Truyền thuyết còn nói, bất luận võ giả mạnh cỡ nào, chỉ cần đi vào trong phạm vi vạn trượng của Tử Hồn Thụ sẽ bị hút mất thần hồn, không có cách nào phản kháng được!”
Bạch Quang giật mình nói: “Chuyện này... chuyện này cũng thật sự quá nực cười đi? Thần hồn của cường giả thần đạo mà nói hút là hút đi mất sao?”
Thạch Phá Thiên lại nói: "Lời của chủ nhân không hề sai, Tử Hồn Thụ còn cường đại hơn so với sự tưởng tượng của ngươi! Có khả năng... đã vượt qua Thần Cảnh!”
Diệp Viễn hít sâu một hơi, nói với hai người: “Các ngươi hộ pháp cho ta, chờ ta khôi phục lại thực lực, chúng ta sẽ tiếp tục hành động! Hử? Cẩn thận!”
Sau khi dử dụng Long Thần Chi m sẽ bị tiêu hao rất lớn, hắn còn định tĩnh dưỡng tại chỗ một chút, nhưng dường như mảnh Đầm Lầy Tử Vong cũng không muốn cho hắn cơ hội đó.
“Ùng ục ùng ục...”
Trong ao đầm, những vũng nước đen kia bốc lên từng trận bọt khí, đánh vỡ sự yên tĩnh của Đầm Lầy Tử Vong này.
Sắc mặt Diệp Viễn khó coi nhìn chằm chằm vào đầm lầy, không biết sẽ có thứ gì ở bên trong.
“Vèo!”
Một cái bóng màu nâu xám vọt ra khỏi đầm lầy, lao vút về phía Diệp Viễn.
Đây là một con cá sấu rất lớn!
Con cá sấu kia mở ra cái miệng lớn như chậu máu, cắn về hướng Diệp Viễn một cái.
Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, đồng thời phát động Kiếm Chi Lãnh Vực cùng Huyền Vũ Bảo Thân Thần Quyết!
“Ầm!”
Một tiếng vang thật lớn, cá sấu giống như đánh trúng một tấm thiết bản, sau đó vô lực rớt xuống lại vào ao đầm.
Nhìn thấy tình cảnh này, Bạch Quang không khỏi cười to nói: “Ha ha ha, thứ ngu xuẩn này lại dám cắn đại ca, chẳng lẽ không biết thứ đại ca tu luyện chính là mai rùa sao?”
Nhưng mà, Bạch Quang phát hiện chỉ có một mình hắn đang cười.
Sắc mặt Diệp Viễn nghiêm túc cực kỳ, nói: “Đây là Hắc Thủy Cự Ngạc, thực lực thật mạnh! Lực lượng của một đòn vừa nãy sợ là không thấp hơn Thập Đại Thần Vương của nhân loại rồi!”
Bạch Quang có chút không hiểu vì sao, nói: "Thập Đại Thần Vương bình thường mà thôi, có đáng tính là gì đối với chúng ta đâu chứ?”
“Một con đương nhiên không tính là gì, nếu như là mấy ngàn con, mấy vạn con thì sao?” Diệp Viễn trầm giọng nói.
Giống như là để xác minh lời của Diệp Viễn, cả một mảnh đầm lầy màu đen lập tức sôi sục lên.
“Ùng ục ùng ục...”
Nhìn thấy tình cảnh này, sắc mặt Bạch Quang đại biến.
Cảnh tượng một khắc sau đã khiến cả ba người tê dại cả da đầu!
Vô số Hắc Thủy Cự Ngạc trồi lên khỏi đầm lầy, đưa mắt nhìn khắp nơi đều toàn là cá sấu!
Số lượng này, sợ rằng không dưới mấy vạn con!
Một con cũng đã có thực lực của Thập Đại Thần Vương, mấy vạn con tính gộp lại thì cho dù Diệp Viễn có ba đầu sáu tay cũng không phải là đối thủ!
“Những thứ này khó đối phó, đi thôi!” Diệp Viễn trầm giọng nói.
Ba người không chút do dự nào, lập tức chạy đi!
“Vèo vèo vèo...”
Hắc Thủy Cự Ngạc làm sao có thể cho bọn họ cơ hội đó, trong lúc nhất thời có không ít cái bóng vọt tới.
Diệp Viễn xoay cổ tay một cái, trong nháy mắt một chiêu Nộ Kiếm Hỏa Liên được đánh ra.
“Ầm!”
Năng lượng đáng sợ nổ tung, trực tiếp đánh giết mở ra một con đường máu.
Nhưng mà, điều khiến ba người sợ hãi chính là Nộ Kiếm Hỏa Liên của Diệp Viễn chỉ vỏn vẹn đánh bay những Hắc Thủy Cự Ngạc này văng ra mà thôi.
Không hề giết chết được bọn chúng!
Dựa vào thực lực của Diệp Viễn hôm nay, giết cường giả cấp bậc như Thập Đại Thần Vương cũng không khó.
Nhưng mà đòn đánh này lại không đắc thủ!
"Mấy thứ này có phòng ngự thật mạnh! Đi về hướng bên kia, bên đó có ít Hắc Thủy Cự Ngạc hơn!” Diệp Viễn quát to.
Hắc Thủy Cự Ngạc không ngừng phát động công kích về phía ba người, ba người cũng không dám thất lễ, lập tức xuất ra võ kỹ của bản thân xua đuổi những Hắc Thủy Cự Ngạc kia.
“Hạo Nhiên Nhất Kiếm!”
Thể lực của Diệp Viễn đã tiêu hao rất lớn, lúc này cũng chỉ có thể sử dụng võ kỹ nguyên lực.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!