Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Đại nhân, hình như có gì đó không đúng al! Động Quỷ Vương này... quá mức yên tĩnh rồi!” Sắc mặt tên dẫn đường có chút khó coi, nói.

Vương Dục Đào sầm mặt lại quát: “Bớt dài dòng! Ngươi chỉ cần để ý dẫn đường! Ta không tin tên tiểu tử kia còn có thể lật được trời!”

Không cần tên dẫn đường nhắc nhở, Vương Dục Đào làm sao có khả năng không biết có chỗ không đúng?

Sau khi bọn họ tiến vào Động Quỷ Vương vẫn luôn cẩn thận đề phòng, nhưng mà một đường đi tới, ngay cả một con Ác linh cũng không hề đụng phải.

Nếu Động Quỷ Vương là một trong những nơi nguy hiểm nhất Âm Phong Quật, vậy thì hẳn là có rất nhiều Ác linh mới đúng.

Vương Dục Kiền cũng cảm thấy cả người sợ hãi, không nhịn được nói: “Nhị ca, hay là chúng ta cứ lui ra đi! Chỉ cần chúng ta bao vây cửa động rồi còn sợ tiểu tử kia không ra hay sao?”

Đề nghị của Vương Dục Kiền cũng khiến cho tim của Vương Dục Đào đập thình thịch.

“Nếu như hắn liều mạng ẩn nấp ở trong này không đi ra ngoài thì sao.” Vương Dục Đào hỏi.

Người dẫn đường vừa nghe xong lời của Vương Dục Đào tâm liền động, vội vàng nói: “Không có khả năng! Ngay cả cường giả Động Huyền đại viên mãn cũng chỉ có thể ở đây nhiều nhất một năm. Lâu hơn nữa thì sẽ bị âm khí nơi này ăn mòn thân thể tạo thành tổn thương vô cùng to lớn. Nhẹ thì tổn thương căn cơ võ đạo, nặng thì biến thành m Thi!”

Vương Dục Đào biến sắc, không nghĩ rằng Âm Phong Quật này còn có nhiều thứ cần chú ý như vậy.

Nếu như vậy thì yên tâm.

“Được rồi, chúng ta rút lui!” Trong lòng Vương Dục Đào cũng có chút bồn chồn nói.

Nhưng mà trong thời điểm bọn hắn xoay người muốn lùi lại, bỗng nhiên âm phong trở nên mãnh liệt.

“Ô ô...”

Bốn phía, cũng không biết từ nơi nào chui ra từng nhóm từng nhóm Ác linh, đều là nhất tinh hậu kỳ!

Xem số lượng, sợ rằng không dưới một ngàn con!

Quy mô Ác linh bậc này, ngay cả nhóm cường giả như Vương Dục Đào cũng cảm thấy tê dại cả da đầu.

Tuy rằng nói Động Huyền đại viên mãn có thể tùy ý nghiền ép Động Huyền hậu kỳ, nhưng cũng không phải nói như vậy đã là vô địch rồi.

Ác linh đối với võ giả, vốn là thứ rất khó đối phó.

Lập tức đụng phải hàng ngàn con Ác linh, ngay cả Vương Dục Đào liên thủ với Vương Dục Kiền cũng không dám khẳng định có thể toàn thân trở ra.

“Chuyện này... chuyện này là thế nào? Những Ác linh này đến cùng là từ nơi nào chui ra?”

“Nhị trưởng lão, chúng... chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Nhiều Ác linh nhất tinh hậu kỳ như vậy, lần này chúng ta chết chắc rồi!”

...

Những cường giả đời thứ hai của Vương gia, trên mặt từng tên từng tên một đều tái hết rồi.

Khí tức tuyệt vọng đang lan tràn xung quanh bọn hắn.

Một con Ác linh nhất tinh hậu kỳ đã đủ khiến cho bọn họ khiếp sợ, lập tức xuất hiện cả ngàn con, bọn họ làm sao có thể không tuyệt vọng?

“Tất cả câm miệng cho ta! Hô to gọi nhỏ thì có thể dọa chạy được những Ác linh này hay sao? Đều đi theo lão phu, cùng nhau đánh giết ra ngoài!”

Vương Dục Đào vẫn rất có uy vọng, quát lớn một tiếng, tức khắc đè ép được mấy người của Vương gia.

Đồng thời, trường thương của hắn ưỡn một cái, một lực đạo đáng sợ đánh giết về hướng nhóm Ác linh phía trước.

“Gào gào...”

Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, Ác linh nhất tinh hậu kỳ ở trước mặt Vương Dục Đào vẫn là không đáng nhìn một chút.

Nhưng mà một đòn mạnh mẽ tuyệt đối của Vương Dục Đào không chỉ không dọa lui được Ác linh, trái lại còn khiến cho những Ác linh kia càng đánh giết về phía bọn họ một cách điên cuồng hơn.

“Dục Kiền, ngươi chặn phía sau, ta ở mặt trước mở đường! Những người khác, từng người đề phòng, không được để cho những Ác linh kia phá vòng vây đi vào!”

Hiển nhiên Vương Dục Đào cũng là đã từng chứng kiến qua trận chiến đấu lớn, tuy kinh ngạc nhưng không loạn, chỉ huy vô cùng trấn định tự nhiên.

Hắn và Vương Dục Kiền, hai đại cao thủ một trước một sau bảo vệ đoàn đội, áp lực của những người khác lập tức được giảm nhẹ đi rất nhiều.

Nhưng mà số lượng Ác linh thật sự quá nhiều, hơn nữa từng con từng con đều hung hãn không sợ chết, chỉ ra sức cắn xé.

Rất nhanh đã có người không chống đỡ được.

“A!”

Một tên gia tướng của Vương gia có thực lực hơi yếu lập tức bị bốn, năm con Ác linh đánh gục.

Lũ Ác linh giống như bầy cá mập ngửi được mùi máu tanh, trong nháy mắt hai mươi, ba mươi con Ác linh nhấn chìm cả người hắn.

Không được bao lâu, tên gia tướng kia đã không còn một tiếng động.

Thần hồn của hắn đã bị lũ Ác linh phân chia nhau ăn.

Mọi người nhìn thấy tình cảnh này, từng người từng người đều hít một hơi lạnh.

Nhưng mà, đây cũng chính là kết cục không lâu sau đó của bọn họ!

Lũ Ác linh đã được nếm trải ngọt ngào, bọn chúng chỉ triền đấu cùng Vương Dục Đào, Vương Dục Kiền, trọng tâm công kích thì lại đặt lên những người ở chính giữa của Vương gia.

Rất nhanh, lại có thêm một người của Vương gia bị ngã nhào xuống đất.

“Lăng Thu!”

Ánh mắt Vương Dục Đào như sắp nứt ra, người vừa chết chính là cháu ruột của hắn.

Trước khi đến đây, hắn nằm mơ cũng không ngờ, huy động lực lượng của Vương gia đến đây truy sát một tên tiểu tử Động Huyền sơ kỳ mà lại phải bỏ ra cái giá nặng nề đến như thế.

Nhưng mà, hắn khổ sở thì khổ sở nhưng cũng không có một chút biện pháp nào để ngăn chiến đấu bị giảm quân số lại.

Hơn trăm con Ác linh cuốn lấy hắn, cho dù thực lực hắn mạnh đến đâu cũng không dư thời gian để quan tâm chuyện khác.

Sơ sẩy một cái thì thậm chí ngay cả hắn cũng phải bị chôn vùi.

Hai đại cao thủ Động Huyền hậu kỳ hộ pháp, đám người dần dần áp sát về phía cửa động.

Nhưng từng tiếng kêu la thảm thiết vẫn không ngừng vang vọng bên tai Vương Dục Đào.

Trái tim của hắn như đang chảy máu!

“Giết!”

Một đạo kích sát đáng sợ, rốt cuộc Vương Dục Đào cũng miễn cưỡng đánh giết mở ra được một con đường máu để lao ra khỏi Động Quỷ Vương.

Lúc này, hai mắt Vương Dục Đào đã đỏ rực như máu, vô cùng phẫn nộ.

Từng bóng người lần lượt đánh giết ra ngoài, người cuối cùng là Vương Dục Kiền cũng đi ra.

“Ầm!”

Lũ Ác linh vẫn không có ý định buông tha những người này, từng đoàn từng đoàn một lao ra khỏi Động Quỷ Vương, tiếp tục truy sát bọn họ.

Vương Dục Đào uất ức tới cực điểm, chỉ đành dẫn mọi người tiếp tục chạy trốn.

Cũng không biết truy sát bao xa, cuối cùng phía sau lưng bọn họ cũng không còn Ác linh nữa, tất cả mọi người gần như bị rút khô hết khí lực, đặt mông ngồi trên mặt đất thở hổn hển từng ngụm từng ngụm một.

Vương Dục Đào nhìn lướt qua những người còn lại, các khớp ngón tay của hắn bị nắm lại kêu lên răng rắc.

Thời điểm bọn họ đi vào, tính cả người dẫn đường, tổng cộng có mười bảy người!

Nhưng mà hiện tại, tính cả hắn và Vương Dục Kiền thì chỉ còn dư lại năm người!

Một lần vào ra này, lại bị tổn hại đến mười hai người!

Ngoại trừ tên dẫn đường ra, những người khác của Vương gia đều là tinh anh.

Có không ít người là đời con cháu của Vương Dục Đào.

Trong số bọn họ, phần lớn người đều là cường giả Động Huyền hậu kỳ, còn có một số ít là Động Huyền trung kỳ.

Vậy mà một chuyến này lại trực tiếp tổn hại hết một nửa tinh anh của Vương gia!

“Diệp Viễn, thù này không báo, Vương Dục Đào ta thề không làm người! Lão phu thề với trời, nhất định phải chém giết ngươi ở bên trong Âm Phong Quật này!”

Hai mắt Vương Dục Đào đỏ như máu, hắn nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên là đã hận Diệp Viễn tới cực điểm.

Đương nhiên hắn sẽ không nghĩ rằng, sự thật là bọn hắn vẫn luôn đuổi giết Diệp Viễn.

Nhưng ngược lại, nếu người khác giết người nhà họ Vương thì đó đều là lỗi của người khác.

...

Trong Động Quỷ Vương, năm huynh đệ Thường Lượng đã sớm nhìn đến hai mắt choáng váng.

Bọn họ hai mặt nhìn nhau, mỗi một người đều có vẻ mặt như thấy quỷ.

“Đại… đại ca, vừa nãy chúng ta đã nhìn thấy gì? Không... không phải là hoa mắt đấy chứ?”

“Hắn làm thế nào? Cái kia... cái kia cũng có đến cả ngàn con Ác linh nhất tinh hậu kỳ a! Hắn... vậy mà hắn lại có thể điều động được Ác linh nhất tinh hậu kỳ!”

Thường Lượng nhìn về phía Diệp Viễn đang nhập định, trong ánh mắt hoàn toàn là kiêng kỵ thật sâu!

Lần này, bọn họ mới thấy được thực lực chân chính của Diệp Viễn!

Diệp Viễn muốn giết bọn hắn, thật sự là dễ như trở bàn tay!

“Đại nhân, hình như có gì đó không đúng al! Động Quỷ Vương này... quá mức yên tĩnh rồi!” Sắc mặt tên dẫn đường có chút khó coi, nói.

Vương Dục Đào sầm mặt lại quát: “Bớt dài dòng! Ngươi chỉ cần để ý dẫn đường! Ta không tin tên tiểu tử kia còn có thể lật được trời!”

Không cần tên dẫn đường nhắc nhở, Vương Dục Đào làm sao có khả năng không biết có chỗ không đúng?

Sau khi bọn họ tiến vào Động Quỷ Vương vẫn luôn cẩn thận đề phòng, nhưng mà một đường đi tới, ngay cả một con Ác linh cũng không hề đụng phải.

Nếu Động Quỷ Vương là một trong những nơi nguy hiểm nhất Âm Phong Quật, vậy thì hẳn là có rất nhiều Ác linh mới đúng.

Vương Dục Kiền cũng cảm thấy cả người sợ hãi, không nhịn được nói: “Nhị ca, hay là chúng ta cứ lui ra đi! Chỉ cần chúng ta bao vây cửa động rồi còn sợ tiểu tử kia không ra hay sao?”

Đề nghị của Vương Dục Kiền cũng khiến cho tim của Vương Dục Đào đập thình thịch.

“Nếu như hắn liều mạng ẩn nấp ở trong này không đi ra ngoài thì sao.” Vương Dục Đào hỏi.

Người dẫn đường vừa nghe xong lời của Vương Dục Đào tâm liền động, vội vàng nói: “Không có khả năng! Ngay cả cường giả Động Huyền đại viên mãn cũng chỉ có thể ở đây nhiều nhất một năm. Lâu hơn nữa thì sẽ bị âm khí nơi này ăn mòn thân thể tạo thành tổn thương vô cùng to lớn. Nhẹ thì tổn thương căn cơ võ đạo, nặng thì biến thành m Thi!”

Vương Dục Đào biến sắc, không nghĩ rằng Âm Phong Quật này còn có nhiều thứ cần chú ý như vậy.

Nếu như vậy thì yên tâm.

“Được rồi, chúng ta rút lui!” Trong lòng Vương Dục Đào cũng có chút bồn chồn nói.

Nhưng mà trong thời điểm bọn hắn xoay người muốn lùi lại, bỗng nhiên âm phong trở nên mãnh liệt.

“Ô ô...”

Bốn phía, cũng không biết từ nơi nào chui ra từng nhóm từng nhóm Ác linh, đều là nhất tinh hậu kỳ!

Xem số lượng, sợ rằng không dưới một ngàn con!

Quy mô Ác linh bậc này, ngay cả nhóm cường giả như Vương Dục Đào cũng cảm thấy tê dại cả da đầu.

Tuy rằng nói Động Huyền đại viên mãn có thể tùy ý nghiền ép Động Huyền hậu kỳ, nhưng cũng không phải nói như vậy đã là vô địch rồi.

Ác linh đối với võ giả, vốn là thứ rất khó đối phó.

Lập tức đụng phải hàng ngàn con Ác linh, ngay cả Vương Dục Đào liên thủ với Vương Dục Kiền cũng không dám khẳng định có thể toàn thân trở ra.

“Chuyện này... chuyện này là thế nào? Những Ác linh này đến cùng là từ nơi nào chui ra?”

“Nhị trưởng lão, chúng... chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Nhiều Ác linh nhất tinh hậu kỳ như vậy, lần này chúng ta chết chắc rồi!”

...

Những cường giả đời thứ hai của Vương gia, trên mặt từng tên từng tên một đều tái hết rồi.

Khí tức tuyệt vọng đang lan tràn xung quanh bọn hắn.

Một con Ác linh nhất tinh hậu kỳ đã đủ khiến cho bọn họ khiếp sợ, lập tức xuất hiện cả ngàn con, bọn họ làm sao có thể không tuyệt vọng?

“Tất cả câm miệng cho ta! Hô to gọi nhỏ thì có thể dọa chạy được những Ác linh này hay sao? Đều đi theo lão phu, cùng nhau đánh giết ra ngoài!”

Vương Dục Đào vẫn rất có uy vọng, quát lớn một tiếng, tức khắc đè ép được mấy người của Vương gia.

Đồng thời, trường thương của hắn ưỡn một cái, một lực đạo đáng sợ đánh giết về hướng nhóm Ác linh phía trước.

“Gào gào...”

Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, Ác linh nhất tinh hậu kỳ ở trước mặt Vương Dục Đào vẫn là không đáng nhìn một chút.

Nhưng mà một đòn mạnh mẽ tuyệt đối của Vương Dục Đào không chỉ không dọa lui được Ác linh, trái lại còn khiến cho những Ác linh kia càng đánh giết về phía bọn họ một cách điên cuồng hơn.

“Dục Kiền, ngươi chặn phía sau, ta ở mặt trước mở đường! Những người khác, từng người đề phòng, không được để cho những Ác linh kia phá vòng vây đi vào!”

Hiển nhiên Vương Dục Đào cũng là đã từng chứng kiến qua trận chiến đấu lớn, tuy kinh ngạc nhưng không loạn, chỉ huy vô cùng trấn định tự nhiên.

Hắn và Vương Dục Kiền, hai đại cao thủ một trước một sau bảo vệ đoàn đội, áp lực của những người khác lập tức được giảm nhẹ đi rất nhiều.

Nhưng mà số lượng Ác linh thật sự quá nhiều, hơn nữa từng con từng con đều hung hãn không sợ chết, chỉ ra sức cắn xé.

Rất nhanh đã có người không chống đỡ được.

“A!”

Một tên gia tướng của Vương gia có thực lực hơi yếu lập tức bị bốn, năm con Ác linh đánh gục.

Lũ Ác linh giống như bầy cá mập ngửi được mùi máu tanh, trong nháy mắt hai mươi, ba mươi con Ác linh nhấn chìm cả người hắn.

Không được bao lâu, tên gia tướng kia đã không còn một tiếng động.

Thần hồn của hắn đã bị lũ Ác linh phân chia nhau ăn.

Mọi người nhìn thấy tình cảnh này, từng người từng người đều hít một hơi lạnh.

Nhưng mà, đây cũng chính là kết cục không lâu sau đó của bọn họ!

Lũ Ác linh đã được nếm trải ngọt ngào, bọn chúng chỉ triền đấu cùng Vương Dục Đào, Vương Dục Kiền, trọng tâm công kích thì lại đặt lên những người ở chính giữa của Vương gia.

Rất nhanh, lại có thêm một người của Vương gia bị ngã nhào xuống đất.

“Lăng Thu!”

Ánh mắt Vương Dục Đào như sắp nứt ra, người vừa chết chính là cháu ruột của hắn.

Trước khi đến đây, hắn nằm mơ cũng không ngờ, huy động lực lượng của Vương gia đến đây truy sát một tên tiểu tử Động Huyền sơ kỳ mà lại phải bỏ ra cái giá nặng nề đến như thế.

Nhưng mà, hắn khổ sở thì khổ sở nhưng cũng không có một chút biện pháp nào để ngăn chiến đấu bị giảm quân số lại.

Hơn trăm con Ác linh cuốn lấy hắn, cho dù thực lực hắn mạnh đến đâu cũng không dư thời gian để quan tâm chuyện khác.

Sơ sẩy một cái thì thậm chí ngay cả hắn cũng phải bị chôn vùi.

Hai đại cao thủ Động Huyền hậu kỳ hộ pháp, đám người dần dần áp sát về phía cửa động.

Nhưng từng tiếng kêu la thảm thiết vẫn không ngừng vang vọng bên tai Vương Dục Đào.

Trái tim của hắn như đang chảy máu!

“Giết!”

Một đạo kích sát đáng sợ, rốt cuộc Vương Dục Đào cũng miễn cưỡng đánh giết mở ra được một con đường máu để lao ra khỏi Động Quỷ Vương.

Lúc này, hai mắt Vương Dục Đào đã đỏ rực như máu, vô cùng phẫn nộ.

Từng bóng người lần lượt đánh giết ra ngoài, người cuối cùng là Vương Dục Kiền cũng đi ra.

“Ầm!”

Lũ Ác linh vẫn không có ý định buông tha những người này, từng đoàn từng đoàn một lao ra khỏi Động Quỷ Vương, tiếp tục truy sát bọn họ.

Vương Dục Đào uất ức tới cực điểm, chỉ đành dẫn mọi người tiếp tục chạy trốn.

Cũng không biết truy sát bao xa, cuối cùng phía sau lưng bọn họ cũng không còn Ác linh nữa, tất cả mọi người gần như bị rút khô hết khí lực, đặt mông ngồi trên mặt đất thở hổn hển từng ngụm từng ngụm một.

Vương Dục Đào nhìn lướt qua những người còn lại, các khớp ngón tay của hắn bị nắm lại kêu lên răng rắc.

Thời điểm bọn họ đi vào, tính cả người dẫn đường, tổng cộng có mười bảy người!

Nhưng mà hiện tại, tính cả hắn và Vương Dục Kiền thì chỉ còn dư lại năm người!

Một lần vào ra này, lại bị tổn hại đến mười hai người!

Ngoại trừ tên dẫn đường ra, những người khác của Vương gia đều là tinh anh.

Có không ít người là đời con cháu của Vương Dục Đào.

Trong số bọn họ, phần lớn người đều là cường giả Động Huyền hậu kỳ, còn có một số ít là Động Huyền trung kỳ.

Vậy mà một chuyến này lại trực tiếp tổn hại hết một nửa tinh anh của Vương gia!

“Diệp Viễn, thù này không báo, Vương Dục Đào ta thề không làm người! Lão phu thề với trời, nhất định phải chém giết ngươi ở bên trong Âm Phong Quật này!”

Hai mắt Vương Dục Đào đỏ như máu, hắn nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên là đã hận Diệp Viễn tới cực điểm.

Đương nhiên hắn sẽ không nghĩ rằng, sự thật là bọn hắn vẫn luôn đuổi giết Diệp Viễn.

Nhưng ngược lại, nếu người khác giết người nhà họ Vương thì đó đều là lỗi của người khác.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận