“Xoạt!”
Đột nhiên, Thiên Lộc Thần Khám bắn ra ánh sáng màu vàng chói mắt, khiến cho tất cả mọi người đều không mở mắt ra được.
Sắc mặt Thanh Phong ngưng trọng, trên gương mặt giống như người chết rốt cuộc cũng lộ ra biểu tình giật mình.
"Đây... đây là...”
Đây cũng là lần đầu tiên một đám cường giả của Bạch Dạ Thánh Cung thấy được Thiên Lộc Thần Khám, cho nên không biết cái kim quang này thể hiện cái gì.
Bạch Thần nhịn không được hỏi: “Thần sứ đại nhân, cái... cái kim quang này đại biểu cho cái gì? Thái Thượng trưởng lão hắn... đến cùng có phải người xâm nhập hay không?”
Sắc mặt Thanh Phong lạnh lẽo, trầm giọng nói: “Xâm nhập cái rắm! Tên khốn nào truyền ra cái lời đồn này có chết cũng không yên thân! Diệp trưởng lão là một võ giả Thiên Lộc thuần khiết đến mức không thể thuần khiết hơn được!”
Mọi người vốn đang sững sờ, chợt lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Thanh Phong đã nói như vậy thì Diệp Viễn tuyệt đối không có khả năng là người xâm nhập gì đó rồi!
Trong lòng Bạch Thần vui mừng đến tột đỉnh, hắn nhìn về phía Diệp Viễn với vẻ không dám tin.
Diệp Viễn nhếch miệng mỉm cười, làm một ánh mắt ra hiệu hắn bình tĩnh.
Nhưng mà vẻ mặt mừng rỡ của Bạch Thần lúc này căn bản không cần phải diễn.
Kết quả này thật sự quá ngoài ý muốn của hắn!
Chỉ có hắn và Ma Vân là rõ ràng nhất, Diệp Viễn sư phụ tuyệt đối chính xác là người từ bên ngoài đến.
Nhưng mà rốt cuộc hắn dùng thủ đoạn gì mà lại có thể dấu diếm được Thiên Lộc Thần Khám?
Phải biết rằng, tất cả những người ngoại giới, cho dù là Khuy Thiên Đại viên mãn thì cũng đều chạy không khỏi nghiệm chứng của Thiên Lộc Thần Khám!
Vậy mà Diệp Viễn lại làm được!
Năng lực như vậy quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Có thể thay đổi khí tức bên ngoài, giấu diếm được sự dò xét của Thiên Lộc Thần Khám, điều này không có gì lợi hại.
Nhưng mà máu trên người võ giả, cho dù có thay đổi khí tức như thế nào đi chăng nữa thì làm sao có thể giấu diếm được sự dò xét của Thiên Lộc Thần Khám?
Đương nhiên hắn không biết, cũng không phải trên thân Diệp Viễn dùng bí pháp ẩn nấp khí tức gì mà chính là dùng tiểu Thông Thiên Sơn để mô phỏng khí tức Thiên đạo của Thiên Lộc.
Loại mô phỏng này cũng không phải biểu hiện ra ngoài mà là sáp nhập vào mỗi một tấc da thịt trên thân thể của hắn, kể cả máu!
Đừng nói là một cái Thiên Lộc Thần Khám nho nhỏ, ngay cả Thiên Đạo chân chính cũng đều phân biệt không ra!
Bạch Thần phát hiện, người sư phụ này của mình quả thực chính là Thần tiên không gì không làm được!
Dường như không có gì là hắn làm không được!
Diệp Viễn cười nói: “Xem ra, thân phận của Diệp mỗ có lẽ đã không có gì khả nghi rồi phải không?”
Lúc này, trên mặt Thanh Phong lại cố làm ra vẻ tươi cười, chắp tay nói với Diệp Viễn: “Diệp trưởng lão, trước đây có nhiều điều đắc tội! Nhưng mà Thanh Phong cũng chỉ là phụng mệnh mà đến, không phải cố ý gây khó dễ cho Bạch Dạ Thánh Cung, xin hãy lượng thứ.”
Lời vừa nói ra, mọi người ở Bạch Dạ giống như không thể tin được vào tai của mình.
Một Thần sứ cao ngạo như Thanh Phong mà lại khách sáo đối với Diệp Viễn như vậy?
Cái này... cái này không phù hợp với lẽ thường a!
Xem ra, vấn đề là ở trên cái kim quang kia rồi.
Chỉ là không biết cái kim quang kia đại biểu cho cái gì.
Diệp Viễn cười nói: “Thần sứ đại nhân nói đi đâu vậy? Ngài là Thần sứ, đại biểu cho Thiên Lộc Thần Cung chí cao vô thượng. Có thể nghênh đón Thanh Phong đại nhân là vinh hạnh của Bạch Dạ Thánh Cung bọn ta!”
Đột nhiên Thanh Phong cảm thấy tên Diệp Viễn này lại thuận mắt đến vậy.
“Đừng có mở miệng một cái là lại gọi Thần sứ đại nhân như thế, ta so với ngươi cũng chỉ hơn có mấy tuổi mà thôi, cứ gọi ta là Thanh Phong đại ca!” Thanh Phong cười nói.
Diệp Viễn cũng không khách khí, cười nói: “Thanh Phong đại ca!”
Hai người nhìn nhau cười cười, ân oán cừu hận đã được giải trừ.
“Tốt rồi, chuyện ở đây cũng đã hoàn thành, vi huynh cũng phải trở về để phục mệnh!” Thanh Phong chắp tay nói.
“Nếu như thế thì ta không giữ Thanh Phong Đại ca thêm nữa, lên đường bình an!” Diệp Viễn cũng chắp tay nói.
Thanh Phong cáo biệt mọi người, thời điểm quay người rời đi, hắn còn cảm khái: "Tên này vậy mà lại có thể làm cho Thiên Lộc Thần Khám phát ra kim quang, nói rõ lên rằng hắn nắm giữ Pháp tắc Thiên Lộc trọn vẹn, khó trách thực lực của hắn lại mạnh như vậy! Tiền đồ của tên này không cách nào đo lường được, tương lai chắc chắn sẽ gia nhập vào Thiên Lộc Thần Cung! Tạo quan hệ tốt với hắn, nói không chừng trong tương lai sẽ có ích cho mình.”
Nói xong, thân hình hắn lóe lên biến mất tại chỗ.
Trong Bạch Dạ Thánh Cung, rốt cuộc tất cả mọi người cũng có thể thả lỏng.
“Cái quang mang kim sắc kia khẳng định cực kỳ khủng khiếp! Các ngươi không thấy sắc mặt của Thanh Phong đại nhân đã thay đổi vào ngay lúc ấy sao!”
“Ha ha, Thái Thượng trưởng lão vậy mà lại xưng huynh gọi đệ cùng với Thần sứ đại nhân, để ta xem sau này đám Thu Vũ Thánh Cung rác rưởi kia còn dám hung hăng càn quấy nữa hay không!”
"Bọn tạp chủng Thu Vũ Thánh Cung kia đánh không lại chúng ta, lại còn dùng đến loại thủ đoạn hạ lưu hèn hạ này, thật sự đáng ghê tởm!”
“Một ngày nào đó, chúng ta phải tiêu diệt đám cẩu tặc chủng kia!”
...
Nguyên một đám người, bảy mồm tám lưỡi cùng nhau thảo luận, Diệp Viễn thì lại lâm vào trầm tư.
“Thật sự là do Thu Vũ Thánh Cung ngáng chân sao? Chỉ sợ là không phải a!” Diệp Viễn thầm nghĩ như thế.
...
“Ngươi nói cái gì? Thần sứ của Thần Cung đến Bạch Dạ Thánh Cung, sau đó cứ như vậy mà rời đi?”
Thời điểm Tần Thiên nghe được tin tức này, thiếu chút nữa nhảy bổ lên.
Không đúng, hắn chỉ thiếu chút nữa đã bị lộ.
“Đúng vậy, thưa cung chủ! Có người chứng kiến Diệp Viễn tiễn Thần sứ rời đi, còn xưng huynh gọi đệ, quan hệ xem ra có vẻ không tệ.” Tên thuộc hạ kia nói.
Trong lồng ngực của Tần Thiên dâng lên một ngụm máu, thiếu chút nữa là phun ra.
Hắn cưỡng chế cái ngụm máu kia lại, lạnh lùng nói: “Được rồi, xem ra là do Bổn cung chủ suy đoán sai rồi, ngươi lui xuống đi, tiếp tục theo dõi cặn kẽ cho ta!”
“Vâng, cung chủ!”
Sau khi tên thuộc hạ kia lui đi, ngụm máu mà Tần Thiên đè ép xuống cũng đã chịu không nổi nữa, lập tức phun ra ngoài.
“Điều đó không có khả năng! Thiên Lộc Thần Khám kia lợi hại như vậy, rốt cuộc Diệp Viễn làm sao tránh khỏi được? Chẳng lẽ, hắn vốn là người của thế giới Thiên Lộc hay sao? Không có khả năng! Tọa độ của nơi này đã bị thành chủ đại nhân đánh xuống cấm chế, thế giới Thiên Lộc không thể nào có người chạy ra được! Cái tên đáng chết này, đến cùng trên người hắn có cất giấu bao nhiêu bí mật?”
Điều này khiến cho Tần Thiên vô cùng phiền muộn!
Không gài bẫy được Diệp Viễn mà chính mình lại bị khí huyết công tâm, thương thế vậy mà lại tăng thêm một bậc.
“Xem ra, chỉ có thể dưỡng tốt thương thế, sau đó tự mình ra tay!”
...
Trong không gian Trấn Giới Bi, Diệp Viễn chậm rãi mở hai mắt ra.
Khí tức của hắn so với trước đó cường đại hơn rất nhiều.
“Không nghĩ tới hao phí nhiều đan dược như vậy mà chỉ tu luyện tới cảnh giới nửa bước Khuy Thiên. Cái Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh này thật sự quá hao phí tài nguyên rồi.” Diệp Viễn cảm khái.
Không hề nghi ngờ, Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh là công pháp lợi hại số một số hai trong thiên hạ.
Thế nhưng, trình độ tiêu hao tài nguyên của môn công pháp này cũng khiến cho Diệp Viễn cảm thấy không chịu nổi.
Trước khi đến đây, hắn đã dùng điểm tích lũy cùng Thần Nguyên Thạch đổi rất nhiều linh dược, vậy mà cũng chỉ có thể chèo chống cho hắn tu luyện tới cảnh giới nửa bước Khuy Thiên.
Đổi lại là người khác thì đã sớm tu luyện tới Khuy Thiên sơ kỳ rồi.
“Môn công pháp này của ngươi hoàn toàn chính xác không giống với người thường, hao phí tài nguyên nhiều nhưng lại có thể đổi lấy thực lực cường đại, vì sao lại không làm? Cũng may lần trước ngươi tiến vào Vô Ngã Chi Cảnh cho nên đã sáng tạo ra được công pháp tầng thứ hai. Bây giờ ngươi chỉ cần một cơ hội là có thể đột phá đến Khuy Thiên Thần Cảnh rồi!” Vô Trần nói.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Cái tu luyện tử vong kia thật sự rất đáng sợ, lần trước thiếu chút nữa là đã bị chết dưới kiếm của mình! Phương thức tu luyện biến thái như vậy, thật không biết Tiên Lâm Thiên Tôn làm như thế nào mà nghĩ ra được! Tuy nhiên, loại phương pháp này nguy hiểm thì nguy hiểm, nhưng lại thật sự rất hữu hiệu. Đối thủ lớn nhất của một người, không phải là địch nhân mà là chính mình!”
Đúng lúc này, một phù chú đưa tin đã được đánh vào chỗ Diệp Viễn bế quan.
Diệp Viễn thoáng dò xét qua một lượt, khóe miệng lộ ra vẻ vui mừng.
Rốt cuộc Thần Khư cũng sắp mở ra!
“Xoạt!”
Đột nhiên, Thiên Lộc Thần Khám bắn ra ánh sáng màu vàng chói mắt, khiến cho tất cả mọi người đều không mở mắt ra được.
Sắc mặt Thanh Phong ngưng trọng, trên gương mặt giống như người chết rốt cuộc cũng lộ ra biểu tình giật mình.
"Đây... đây là...”
Đây cũng là lần đầu tiên một đám cường giả của Bạch Dạ Thánh Cung thấy được Thiên Lộc Thần Khám, cho nên không biết cái kim quang này thể hiện cái gì.
Bạch Thần nhịn không được hỏi: “Thần sứ đại nhân, cái... cái kim quang này đại biểu cho cái gì? Thái Thượng trưởng lão hắn... đến cùng có phải người xâm nhập hay không?”
Sắc mặt Thanh Phong lạnh lẽo, trầm giọng nói: “Xâm nhập cái rắm! Tên khốn nào truyền ra cái lời đồn này có chết cũng không yên thân! Diệp trưởng lão là một võ giả Thiên Lộc thuần khiết đến mức không thể thuần khiết hơn được!”
Mọi người vốn đang sững sờ, chợt lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Thanh Phong đã nói như vậy thì Diệp Viễn tuyệt đối không có khả năng là người xâm nhập gì đó rồi!
Trong lòng Bạch Thần vui mừng đến tột đỉnh, hắn nhìn về phía Diệp Viễn với vẻ không dám tin.
Diệp Viễn nhếch miệng mỉm cười, làm một ánh mắt ra hiệu hắn bình tĩnh.
Nhưng mà vẻ mặt mừng rỡ của Bạch Thần lúc này căn bản không cần phải diễn.
Kết quả này thật sự quá ngoài ý muốn của hắn!
Chỉ có hắn và Ma Vân là rõ ràng nhất, Diệp Viễn sư phụ tuyệt đối chính xác là người từ bên ngoài đến.
Nhưng mà rốt cuộc hắn dùng thủ đoạn gì mà lại có thể dấu diếm được Thiên Lộc Thần Khám?
Phải biết rằng, tất cả những người ngoại giới, cho dù là Khuy Thiên Đại viên mãn thì cũng đều chạy không khỏi nghiệm chứng của Thiên Lộc Thần Khám!
Vậy mà Diệp Viễn lại làm được!
Năng lực như vậy quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Có thể thay đổi khí tức bên ngoài, giấu diếm được sự dò xét của Thiên Lộc Thần Khám, điều này không có gì lợi hại.
Nhưng mà máu trên người võ giả, cho dù có thay đổi khí tức như thế nào đi chăng nữa thì làm sao có thể giấu diếm được sự dò xét của Thiên Lộc Thần Khám?
Đương nhiên hắn không biết, cũng không phải trên thân Diệp Viễn dùng bí pháp ẩn nấp khí tức gì mà chính là dùng tiểu Thông Thiên Sơn để mô phỏng khí tức Thiên đạo của Thiên Lộc.
Loại mô phỏng này cũng không phải biểu hiện ra ngoài mà là sáp nhập vào mỗi một tấc da thịt trên thân thể của hắn, kể cả máu!
Đừng nói là một cái Thiên Lộc Thần Khám nho nhỏ, ngay cả Thiên Đạo chân chính cũng đều phân biệt không ra!
Bạch Thần phát hiện, người sư phụ này của mình quả thực chính là Thần tiên không gì không làm được!
Dường như không có gì là hắn làm không được!
Diệp Viễn cười nói: “Xem ra, thân phận của Diệp mỗ có lẽ đã không có gì khả nghi rồi phải không?”
Lúc này, trên mặt Thanh Phong lại cố làm ra vẻ tươi cười, chắp tay nói với Diệp Viễn: “Diệp trưởng lão, trước đây có nhiều điều đắc tội! Nhưng mà Thanh Phong cũng chỉ là phụng mệnh mà đến, không phải cố ý gây khó dễ cho Bạch Dạ Thánh Cung, xin hãy lượng thứ.”
Lời vừa nói ra, mọi người ở Bạch Dạ giống như không thể tin được vào tai của mình.
Một Thần sứ cao ngạo như Thanh Phong mà lại khách sáo đối với Diệp Viễn như vậy?
Cái này... cái này không phù hợp với lẽ thường a!
Xem ra, vấn đề là ở trên cái kim quang kia rồi.
Chỉ là không biết cái kim quang kia đại biểu cho cái gì.
Diệp Viễn cười nói: “Thần sứ đại nhân nói đi đâu vậy? Ngài là Thần sứ, đại biểu cho Thiên Lộc Thần Cung chí cao vô thượng. Có thể nghênh đón Thanh Phong đại nhân là vinh hạnh của Bạch Dạ Thánh Cung bọn ta!”
Đột nhiên Thanh Phong cảm thấy tên Diệp Viễn này lại thuận mắt đến vậy.
“Đừng có mở miệng một cái là lại gọi Thần sứ đại nhân như thế, ta so với ngươi cũng chỉ hơn có mấy tuổi mà thôi, cứ gọi ta là Thanh Phong đại ca!” Thanh Phong cười nói.
Diệp Viễn cũng không khách khí, cười nói: “Thanh Phong đại ca!”
Hai người nhìn nhau cười cười, ân oán cừu hận đã được giải trừ.
“Tốt rồi, chuyện ở đây cũng đã hoàn thành, vi huynh cũng phải trở về để phục mệnh!” Thanh Phong chắp tay nói.
“Nếu như thế thì ta không giữ Thanh Phong Đại ca thêm nữa, lên đường bình an!” Diệp Viễn cũng chắp tay nói.
Thanh Phong cáo biệt mọi người, thời điểm quay người rời đi, hắn còn cảm khái: "Tên này vậy mà lại có thể làm cho Thiên Lộc Thần Khám phát ra kim quang, nói rõ lên rằng hắn nắm giữ Pháp tắc Thiên Lộc trọn vẹn, khó trách thực lực của hắn lại mạnh như vậy! Tiền đồ của tên này không cách nào đo lường được, tương lai chắc chắn sẽ gia nhập vào Thiên Lộc Thần Cung! Tạo quan hệ tốt với hắn, nói không chừng trong tương lai sẽ có ích cho mình.”
Nói xong, thân hình hắn lóe lên biến mất tại chỗ.
Trong Bạch Dạ Thánh Cung, rốt cuộc tất cả mọi người cũng có thể thả lỏng.
“Cái quang mang kim sắc kia khẳng định cực kỳ khủng khiếp! Các ngươi không thấy sắc mặt của Thanh Phong đại nhân đã thay đổi vào ngay lúc ấy sao!”
“Ha ha, Thái Thượng trưởng lão vậy mà lại xưng huynh gọi đệ cùng với Thần sứ đại nhân, để ta xem sau này đám Thu Vũ Thánh Cung rác rưởi kia còn dám hung hăng càn quấy nữa hay không!”
"Bọn tạp chủng Thu Vũ Thánh Cung kia đánh không lại chúng ta, lại còn dùng đến loại thủ đoạn hạ lưu hèn hạ này, thật sự đáng ghê tởm!”
“Một ngày nào đó, chúng ta phải tiêu diệt đám cẩu tặc chủng kia!”
...
Nguyên một đám người, bảy mồm tám lưỡi cùng nhau thảo luận, Diệp Viễn thì lại lâm vào trầm tư.
“Thật sự là do Thu Vũ Thánh Cung ngáng chân sao? Chỉ sợ là không phải a!” Diệp Viễn thầm nghĩ như thế.
...
“Ngươi nói cái gì? Thần sứ của Thần Cung đến Bạch Dạ Thánh Cung, sau đó cứ như vậy mà rời đi?”
Thời điểm Tần Thiên nghe được tin tức này, thiếu chút nữa nhảy bổ lên.
Không đúng, hắn chỉ thiếu chút nữa đã bị lộ.
“Đúng vậy, thưa cung chủ! Có người chứng kiến Diệp Viễn tiễn Thần sứ rời đi, còn xưng huynh gọi đệ, quan hệ xem ra có vẻ không tệ.” Tên thuộc hạ kia nói.
Trong lồng ngực của Tần Thiên dâng lên một ngụm máu, thiếu chút nữa là phun ra.
Hắn cưỡng chế cái ngụm máu kia lại, lạnh lùng nói: “Được rồi, xem ra là do Bổn cung chủ suy đoán sai rồi, ngươi lui xuống đi, tiếp tục theo dõi cặn kẽ cho ta!”
“Vâng, cung chủ!”
Sau khi tên thuộc hạ kia lui đi, ngụm máu mà Tần Thiên đè ép xuống cũng đã chịu không nổi nữa, lập tức phun ra ngoài.
“Điều đó không có khả năng! Thiên Lộc Thần Khám kia lợi hại như vậy, rốt cuộc Diệp Viễn làm sao tránh khỏi được? Chẳng lẽ, hắn vốn là người của thế giới Thiên Lộc hay sao? Không có khả năng! Tọa độ của nơi này đã bị thành chủ đại nhân đánh xuống cấm chế, thế giới Thiên Lộc không thể nào có người chạy ra được! Cái tên đáng chết này, đến cùng trên người hắn có cất giấu bao nhiêu bí mật?”
Điều này khiến cho Tần Thiên vô cùng phiền muộn!
Không gài bẫy được Diệp Viễn mà chính mình lại bị khí huyết công tâm, thương thế vậy mà lại tăng thêm một bậc.
“Xem ra, chỉ có thể dưỡng tốt thương thế, sau đó tự mình ra tay!”
...
Trong không gian Trấn Giới Bi, Diệp Viễn chậm rãi mở hai mắt ra.
Khí tức của hắn so với trước đó cường đại hơn rất nhiều.
“Không nghĩ tới hao phí nhiều đan dược như vậy mà chỉ tu luyện tới cảnh giới nửa bước Khuy Thiên. Cái Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh này thật sự quá hao phí tài nguyên rồi.” Diệp Viễn cảm khái.
Không hề nghi ngờ, Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh là công pháp lợi hại số một số hai trong thiên hạ.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!