Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Dưới bóng rừng, một đám đệ tử đang nói chuyện phiếm.

Đối tượng của chuyện phiếm hiển nhiên không thể tránh khỏi liên quan đến mấy tên đệ tử thiên tài đứng đầu kia.

“Đúng rồi, ngoại viện đệ nhất thiên tài Diệp Viễn đã hơn mười năm chưa trở về rồi. Nghe nói hắn nhận nhiệm vụ lịch lãm rèn luyện, đi đến Tiểu Thế Giới. Chắc không phải... không về được đấy chứ?”

“Hắc, cũng không phải là không có khả năng đó! Ra ngoài lịch lãm rèn luyện, ít nhất thì ba đến năm năm là sẽ trở lại rồi. Vượt qua tám năm, trên cơ bản rất ít có khả năng trở lại được.”

“Đúng vậy a, bây giờ đã hơn mười năm rồi, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều rồi!”

“Đáng tiếc, với thiên phú của hắn, bước chân vào cảnh giới Thần Quân gần như là chuyện ván đã đóng thuyền!”

“Nghe nói Tần Thiên sư huynh cũng đi lịch lãm rèn luyện rồi, hai người bọn họ một trước một sau cũng không khỏi quá trùng hợp a! Hơn nữa... đến bây giờ Tần Thiên sư huynh cũng chưa có trở lại.”

"Hừ... Ngươi muốn chết à! Những lời này mà ngươi cũng dám nói!”

"Ồ? Các ngươi xem, đó là... đó là...”

Mọi người thay đổi hướng nhìn, tất cả đều không khỏi kinh hãi.

Diệp Viễn chậm rãi bước đi trong rừng, lộ ra bộ dạng vô cùng thong dong.

Phương hướng hắn đi tới chính là Công đức đường.

“Là Diệp Viễn! Hắn... hắn vậy mà lại đột phá Khuy Thiên sơ kỳ rồi!”

"Trời ơi, thật quá yêu nghiệt rồi! Loại tốc độ tu luyện này quả thực quá kinh khủng!”

“Ta nhớ thời điểm hắn đi ra ngoài không phải chỉ mới vừa đột phá Động Huyền hậu kỳ hay sao? Lúc này, thời gian chỉ mới hơn mười năm mà hắn đã vượt qua nửa bước Khuy Thiên, trực tiếp đột phá đến Khuy Thiên Cảnh?”

"Thiên phú của tên này thật là đáng sợ! Hắn nhập môn chưa đến ba mươi năm mà đã từ Động Huyền trung kỳ đột phá đến Khuy Thiên sơ kỳ. Loại tốc độ tu luyện này quả thực quá biến thái rồi.”

...

Khí tức Diệp Viễn truyền ra khiến cho tất cả mọi người đều giật mình không thôi.

Tuy nói rằng tiến vào Võ Mông Học Phủ đều là thiên tài trong thiên tài, nhưng tốc độ tu luyện giống như Diệp Viễn đây thật đúng là quá điên cuồng.

Quan trọng hơn, cảnh giới của Diệp Viễn chẳng những tăng lên cực nhanh mà thực lực cũng cường hãn tới cực điểm, nghiền áp võ giả cùng giai!

Hiện tại Diệp Viễn đã đột phá đến Khuy Thiên Thần Cảnh chẳng khác nào có thể tiến vào nội viện.

Bởi vì như vậy mà sự sắp xếp trong nội viện e rằng sẽ có phát sinh biến hóa cực lớn.

“Đi, chúng ta đi xem xem, rốt cuộc Diệp Viễn đã chấp hành nhiệm vụ gì! Không phải nói Linh khí của Tiểu Thế Giới rất mỏng manh, rất khó để đột phá cảnh giới hay sao? Rốt cuộc tên này đã làm như thế nào?”

Diệp Viễn xuất hiện lập tức đưa tới một trận bạo động.

Không ít người nhắm theo đuôi Diệp Viễn đi tới công đức đường.

Đối với việc lộ ra tin tức của Diệp Viễn Đến thế giới Thiên Lộc, mặc cho việc hắn đánh bại Cận Vũ đã đem lại cho Võ Mông Vương Thành bao nhiêu thể diện?

Hôm nay, vậy mà lại phải chết trong tay tiểu nhân Tần Thiên.

Nhưng mà bởi vì chuyện này mà Vu Tĩnh cũng đã nhận được không ít chỗ tốt.

Tần Thiên Ninh đã âm thầm đền bù không ít tổn thất cho Vu Tĩnh.

Lúc này, một bóng người tiến vào công đức đường, tâm tình Vu Tĩnh có chút bực bội, nhìn cũng không thèm nhìn đã nhịn không được nói: "Trước tiên cứ đến ngọc trụ bên kia tìm nhiệm vụ, xong rồi hãy tới đây tìm ta.”

“Sư huynh, ta là tới bàn giao nhiệm vụ.”

Lúc này Vu Tĩnh mới liếc mắt một cái, vừa nhìn thấy người tới thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, lập tức đứng bật dậy.

“Diệp... Diệp... Diệp Viễn! Ngươi... ngươi vậy mà... trở lại rồi!”

Nhìn thấy Diệp Viễn, Vu Tĩnh cả kinh đến mức trợn mắt há mồm.

Diệp Viễn đã mười năm chưa về, Vu Tĩnh còn cho rằng Diệp Viễn đã sớm bị chết dưới tay của Tần Thiên.

Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn lại trở về lành lặn, hắn làm sao có thể nào không sợ hãi cho được?

Diệp Viễn nhìn Vu Tĩnh, ánh mắt lạnh xuống, cười như không cười nói: "Hình như Vu sư huynh rất bất ngờ khi thấy ta trở lại a!”

Lúc này, bên ngoài công đức đường rất đông người, Vu Tĩnh rất nhanh bình tĩnh lại, sắc mặt có chút mất tự nhiên nói: "Làm... làm gì có chuyện đó! Ta chỉ là ngạc nhiên chuyện Diệp sư đệ nhận nhiệm vụ Tam Tinh, vậy mà lại hoàn thành được? Ồ? Ngươi... ngươi đột phá Khuy Thiên Cảnh rồi!”

“Oaa!”

Vu Tĩnh vừa tìm được lý do để ứng phó với Diệp Viễn nhưng lại lập tức khiến cho bên ngoài cửa bùng nổ rồi.

"Nhiệm vụ Tam Tinh! Lần thứ nhất hắn ra ngoài lịch lãm rèn luyện, vậy mà lại nhận nhiệm vụ Tam Tinh!”

“Nói đùa gì vậy! Nhiệm vụ Tam Tinh cho dù là đơn giản nhất thì tỉ lệ tử vong cũng vượt qua năm thành, Diệp Viễn vậy mà lại hoàn thành xong nhiệm vụ quay về!”

“Người này... quả thật không thể so sánh theo lẽ thường! Biến thái! Biến thái đến mức không có bằng hữu!”

“Người khác đi ra đều là cửu tử nhất sinh, hắn đi ra chẳng những không chết mà ngược lại còn đột phá cảnh giới!”

...

Những người vây xem ngoài cửa trực tiếp nổ tung, một tên đệ tử Động Huyền Cảnh vậy mà lại đi nhận một cái nhiệm vụ Tam Tinh!

Cái này còn chưa tính, Diệp Viễn chẳng những hoàn thành nhiệm vụ trở về mà còn đột phá một đại cảnh giới.

Cái này... còn có để cho người khác sống hay không?

Kỳ thật, người cảm thấy kinh hãi nhất không phải những người bên ngoài kia, mà chính là Vu Tĩnh!

Lúc này nội tâm hắn sóng biển ngập trời!

Nhưng hắn biết rõ, Tần Thiên đi thế giới Thiên Lộc là để đuổi giết Diệp Viễn.

Hiện tại Diệp Viễn đã hoàn thành nhiệm vụ trở lại rồi, vậy Tần Thiên đâu?

Trong nháy mắt, Vu Tĩnh nghĩ tới rất nhiều loại khả năng.

Chẳng lẽ... không có khả năng!

Cho dù tính toán Diệp Viễn đã đột phá Khuy Thiên Cảnh thì cũng không thể nào là đối thủ của Tần Thiên, hắn chính là cường giả nửa bước Quy Khư a!

Hơn nữa, nghe nói Tần Thiên áp chế cảnh giới rất lâu rồi, chỉ cần hắn nguyện ý thì tùy thời đều có thể đột phá Quy Khư Thần Cảnh!

Rất nhanh, Vu Tĩnh đã loại trừ cái suy nghĩ đáng sợ nhất này.

Bởi vì cái cách suy nghĩ này, quá mức vớ vẩn.

Ánh mắt Diệp Viễn tĩnh mịch, nhìn Vu Tĩnh một cách thâm ý sâu sắc, cười nhạt nói: “Như vậy sao, mười năm nay Diệp mỗ có chút tâm đắc, may mắn đột phá. Vu sư huynh, đây là Cửu Khúc Thông Linh Tiên Quả, nhiệm vụ của ta coi như đã hoàn thành?”

Trong nội tâm của Vu Tĩnh thoáng giật mình một phen, thầm nghĩ không ổn.

Chẳng lẽ... Diệp Viễn thật sự đã gặp được Tần Thiên, lẽ nào hắn biết rõ là mình tiết lộ tin tức nhiệm vụ của hắn?

Thế nhưng, nếu như Diệp Viễn thật sự gặp được Tần Thiên, vậy thì vì sao hắn lại có thể quay về?

Còn có, rốt cuộc Tần Thiên đã đi đâu?

Nghi vấn cứ liên tiếp vang lên trong nội tâm, thế nhưng hắn càng nghĩ thì càng cảm thấy không có đáp án.

Hắn hoàn toàn đoán không ra, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trong thế giới Thiên Lộc.

"Ha, ha ha, đương nhiên là hoàn thành rồi! Sư đệ chờ một lát, ta đi lấy phần thưởng nhiệm vụ vạch lên lệnh bài học phủ của ngươi.”

Vu Tĩnh không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Viễn, ngượng ngùng cười vài tiếng, sau đó đem phần thưởng điểm tích lũy tính vào bên trong lệnh bài học phủ của Diệp Viễn.

“Diệp sư đệ, xong rồi. Ngươi thật sự rất lợi hại, nhiệm vụ khó như vậy mà một tên Động Huyền Vũ như ngươi lại có thể hoàn thành!” Vu Tĩnh cười nói.

Diệp Viễn cười nói: "Chỉ là may mắn mà thôi.”

Diệp Viễn thu hồi lệnh bài, tách mọi người ra rồi đi thẳng.

Hắn vừa đi, những người khác lập tức vây lại.

“Vu sư huynh, rốt cuộc Diệp Viễn đã nhận nhiệm vụ Tam Tinh ra sao?”

“Đúng vậy, nói cho bọn ta nghe một chút đi.”

Dựa theo quy định của học phủ, sau khi đệ tử hoàn thành nhiệm vụ là có thể lộ ra tin tức nhiệm vụ.

Đương nhiên, ngoại trừ tọa độ.

Vu Tĩnh bị quấn quá đông, chỉ đành phải cười khổ nói: “Là nhiệm vụ số tám! Diệp Viễn hắn nhận nhiệm vụ Tam Tinh số tám trên ngọc trụ!”

Toàn trường đều lặng ngắt như tờ!

Dưới bóng rừng, một đám đệ tử đang nói chuyện phiếm.

Đối tượng của chuyện phiếm hiển nhiên không thể tránh khỏi liên quan đến mấy tên đệ tử thiên tài đứng đầu kia.

“Đúng rồi, ngoại viện đệ nhất thiên tài Diệp Viễn đã hơn mười năm chưa trở về rồi. Nghe nói hắn nhận nhiệm vụ lịch lãm rèn luyện, đi đến Tiểu Thế Giới. Chắc không phải... không về được đấy chứ?”

“Hắc, cũng không phải là không có khả năng đó! Ra ngoài lịch lãm rèn luyện, ít nhất thì ba đến năm năm là sẽ trở lại rồi. Vượt qua tám năm, trên cơ bản rất ít có khả năng trở lại được.”

“Đúng vậy a, bây giờ đã hơn mười năm rồi, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều rồi!”

“Đáng tiếc, với thiên phú của hắn, bước chân vào cảnh giới Thần Quân gần như là chuyện ván đã đóng thuyền!”

“Nghe nói Tần Thiên sư huynh cũng đi lịch lãm rèn luyện rồi, hai người bọn họ một trước một sau cũng không khỏi quá trùng hợp a! Hơn nữa... đến bây giờ Tần Thiên sư huynh cũng chưa có trở lại.”

"Hừ... Ngươi muốn chết à! Những lời này mà ngươi cũng dám nói!”

"Ồ? Các ngươi xem, đó là... đó là...”

Mọi người thay đổi hướng nhìn, tất cả đều không khỏi kinh hãi.

Diệp Viễn chậm rãi bước đi trong rừng, lộ ra bộ dạng vô cùng thong dong.

Phương hướng hắn đi tới chính là Công đức đường.

“Là Diệp Viễn! Hắn... hắn vậy mà lại đột phá Khuy Thiên sơ kỳ rồi!”

"Trời ơi, thật quá yêu nghiệt rồi! Loại tốc độ tu luyện này quả thực quá kinh khủng!”

“Ta nhớ thời điểm hắn đi ra ngoài không phải chỉ mới vừa đột phá Động Huyền hậu kỳ hay sao? Lúc này, thời gian chỉ mới hơn mười năm mà hắn đã vượt qua nửa bước Khuy Thiên, trực tiếp đột phá đến Khuy Thiên Cảnh?”

"Thiên phú của tên này thật là đáng sợ! Hắn nhập môn chưa đến ba mươi năm mà đã từ Động Huyền trung kỳ đột phá đến Khuy Thiên sơ kỳ. Loại tốc độ tu luyện này quả thực quá biến thái rồi.”

...

Khí tức Diệp Viễn truyền ra khiến cho tất cả mọi người đều giật mình không thôi.

Tuy nói rằng tiến vào Võ Mông Học Phủ đều là thiên tài trong thiên tài, nhưng tốc độ tu luyện giống như Diệp Viễn đây thật đúng là quá điên cuồng.

Quan trọng hơn, cảnh giới của Diệp Viễn chẳng những tăng lên cực nhanh mà thực lực cũng cường hãn tới cực điểm, nghiền áp võ giả cùng giai!

Hiện tại Diệp Viễn đã đột phá đến Khuy Thiên Thần Cảnh chẳng khác nào có thể tiến vào nội viện.

Bởi vì như vậy mà sự sắp xếp trong nội viện e rằng sẽ có phát sinh biến hóa cực lớn.

“Đi, chúng ta đi xem xem, rốt cuộc Diệp Viễn đã chấp hành nhiệm vụ gì! Không phải nói Linh khí của Tiểu Thế Giới rất mỏng manh, rất khó để đột phá cảnh giới hay sao? Rốt cuộc tên này đã làm như thế nào?”

Diệp Viễn xuất hiện lập tức đưa tới một trận bạo động.

Không ít người nhắm theo đuôi Diệp Viễn đi tới công đức đường.

Đối với việc lộ ra tin tức của Diệp Viễn Đến thế giới Thiên Lộc, mặc cho việc hắn đánh bại Cận Vũ đã đem lại cho Võ Mông Vương Thành bao nhiêu thể diện?

Hôm nay, vậy mà lại phải chết trong tay tiểu nhân Tần Thiên.

Nhưng mà bởi vì chuyện này mà Vu Tĩnh cũng đã nhận được không ít chỗ tốt.

Tần Thiên Ninh đã âm thầm đền bù không ít tổn thất cho Vu Tĩnh.

Lúc này, một bóng người tiến vào công đức đường, tâm tình Vu Tĩnh có chút bực bội, nhìn cũng không thèm nhìn đã nhịn không được nói: "Trước tiên cứ đến ngọc trụ bên kia tìm nhiệm vụ, xong rồi hãy tới đây tìm ta.”

“Sư huynh, ta là tới bàn giao nhiệm vụ.”

Lúc này Vu Tĩnh mới liếc mắt một cái, vừa nhìn thấy người tới thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, lập tức đứng bật dậy.

“Diệp... Diệp... Diệp Viễn! Ngươi... ngươi vậy mà... trở lại rồi!”

Nhìn thấy Diệp Viễn, Vu Tĩnh cả kinh đến mức trợn mắt há mồm.

Diệp Viễn đã mười năm chưa về, Vu Tĩnh còn cho rằng Diệp Viễn đã sớm bị chết dưới tay của Tần Thiên.

Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn lại trở về lành lặn, hắn làm sao có thể nào không sợ hãi cho được?

Diệp Viễn nhìn Vu Tĩnh, ánh mắt lạnh xuống, cười như không cười nói: "Hình như Vu sư huynh rất bất ngờ khi thấy ta trở lại a!”

Lúc này, bên ngoài công đức đường rất đông người, Vu Tĩnh rất nhanh bình tĩnh lại, sắc mặt có chút mất tự nhiên nói: "Làm... làm gì có chuyện đó! Ta chỉ là ngạc nhiên chuyện Diệp sư đệ nhận nhiệm vụ Tam Tinh, vậy mà lại hoàn thành được? Ồ? Ngươi... ngươi đột phá Khuy Thiên Cảnh rồi!”

“Oaa!”

Vu Tĩnh vừa tìm được lý do để ứng phó với Diệp Viễn nhưng lại lập tức khiến cho bên ngoài cửa bùng nổ rồi.

"Nhiệm vụ Tam Tinh! Lần thứ nhất hắn ra ngoài lịch lãm rèn luyện, vậy mà lại nhận nhiệm vụ Tam Tinh!”

“Nói đùa gì vậy! Nhiệm vụ Tam Tinh cho dù là đơn giản nhất thì tỉ lệ tử vong cũng vượt qua năm thành, Diệp Viễn vậy mà lại hoàn thành xong nhiệm vụ quay về!”

“Người này... quả thật không thể so sánh theo lẽ thường! Biến thái! Biến thái đến mức không có bằng hữu!”

“Người khác đi ra đều là cửu tử nhất sinh, hắn đi ra chẳng những không chết mà ngược lại còn đột phá cảnh giới!”

...

Những người vây xem ngoài cửa trực tiếp nổ tung, một tên đệ tử Động Huyền Cảnh vậy mà lại đi nhận một cái nhiệm vụ Tam Tinh!

Cái này còn chưa tính, Diệp Viễn chẳng những hoàn thành nhiệm vụ trở về mà còn đột phá một đại cảnh giới.

Cái này... còn có để cho người khác sống hay không?

Kỳ thật, người cảm thấy kinh hãi nhất không phải những người bên ngoài kia, mà chính là Vu Tĩnh!

Lúc này nội tâm hắn sóng biển ngập trời!

Nhưng hắn biết rõ, Tần Thiên đi thế giới Thiên Lộc là để đuổi giết Diệp Viễn.

Hiện tại Diệp Viễn đã hoàn thành nhiệm vụ trở lại rồi, vậy Tần Thiên đâu?

Trong nháy mắt, Vu Tĩnh nghĩ tới rất nhiều loại khả năng.

Chẳng lẽ... không có khả năng!

Cho dù tính toán Diệp Viễn đã đột phá Khuy Thiên Cảnh thì cũng không thể nào là đối thủ của Tần Thiên, hắn chính là cường giả nửa bước Quy Khư a!

Hơn nữa, nghe nói Tần Thiên áp chế cảnh giới rất lâu rồi, chỉ cần hắn nguyện ý thì tùy thời đều có thể đột phá Quy Khư Thần Cảnh!

Rất nhanh, Vu Tĩnh đã loại trừ cái suy nghĩ đáng sợ nhất này.

Bởi vì cái cách suy nghĩ này, quá mức vớ vẩn.

Ánh mắt Diệp Viễn tĩnh mịch, nhìn Vu Tĩnh một cách thâm ý sâu sắc, cười nhạt nói: “Như vậy sao, mười năm nay Diệp mỗ có chút tâm đắc, may mắn đột phá. Vu sư huynh, đây là Cửu Khúc Thông Linh Tiên Quả, nhiệm vụ của ta coi như đã hoàn thành?”

Trong nội tâm của Vu Tĩnh thoáng giật mình một phen, thầm nghĩ không ổn.

Chẳng lẽ... Diệp Viễn thật sự đã gặp được Tần Thiên, lẽ nào hắn biết rõ là mình tiết lộ tin tức nhiệm vụ của hắn?

Thế nhưng, nếu như Diệp Viễn thật sự gặp được Tần Thiên, vậy thì vì sao hắn lại có thể quay về?

Còn có, rốt cuộc Tần Thiên đã đi đâu?

Nghi vấn cứ liên tiếp vang lên trong nội tâm, thế nhưng hắn càng nghĩ thì càng cảm thấy không có đáp án.

Hắn hoàn toàn đoán không ra, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trong thế giới Thiên Lộc.

"Ha, ha ha, đương nhiên là hoàn thành rồi! Sư đệ chờ một lát, ta đi lấy phần thưởng nhiệm vụ vạch lên lệnh bài học phủ của ngươi.”

Vu Tĩnh không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Viễn, ngượng ngùng cười vài tiếng, sau đó đem phần thưởng điểm tích lũy tính vào bên trong lệnh bài học phủ của Diệp Viễn.

“Diệp sư đệ, xong rồi. Ngươi thật sự rất lợi hại, nhiệm vụ khó như vậy mà một tên Động Huyền Vũ như ngươi lại có thể hoàn thành!” Vu Tĩnh cười nói.

Diệp Viễn cười nói: "Chỉ là may mắn mà thôi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận