Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Vương thành Tạp Bằng, là một tòa vương thành nằm ở phía Bắc của hoàng thành Đạt Lan, nơi đây cũng là một cứ điểm quân sự quan trọng.

Thành Tịch Vũ vừa mới phát sinh đại chiến, đây cũng là nơi mà đại quân của ma tộc bắt đầu xuất chinh.

"Này, vị tiểu ca tuấn tú này, đêm nay về nhà cùng tỷ tỷ đi, nhất định tỷ tỷ sẽ hầu hạ ngươi thoải mái."

"Chẹp chẹp, vị tiểu ca này thật sự là quá đẹp trai mà, tỷ tỷ cảm thấy trái tim đang đập loạn nha. Tiểu soái ca à, cùng tỷ tỷ vào thành đi."

"Vớ vẩn, những tàn hoa bại liễu như các người mà cũng muốn tranh giành với lão nương sao? Tiểu soái ca, đi theo ta đi."

...

Bên ngoài cổng của vương thành Tạp Bằng rối loạn, bảy tám cô gái xinh đẹp, vây quanh một thiếu niên trẻ tuổi khôi ngô tuấn tú.

Đám nữ tử này dây dưa với nhau một hồi, ai cũng muốn chiếm lấy thiếu niên này làm của riêng.

Nữ tử Ma tộc cùng nữ tử nhân tộc tính cách khác nhau một trời một vực, phần lớn nữ tử ma tộc đều vô cùng phóng khoáng và táo bạo.

Đối với họ mà nói, chuyện nam hoan nữ ái cũng chẳng phải vấn đề đáng xấu hổ ngại ngùng gì.

Họ đã yêu mến và ngưỡng mộ nam nhân nào, thì họ sẽ như ong bướm vây quanh lấy người đó.

Đại đa số nam tử ma tộc đều vô cùng xấu xí và dữ tợn, cho nên bỗng nhiên có một mỹ nam tử xuất hiện thì đương nhiên sẽ bị những cô gái này điên cuồng theo đuổi.

Vị nam tử bị các cô gái lôi kéo này so với những nam nhân khác thì quả thực đẹp trai hơn rất nhiều, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Chỉ là hai đầu lông mày của nam tử này, lại cực kỳ giống với Diệp Viễn.

Người này không phải ai khác, chính là Diệp Viễn đã xông qua Thiên Tiệm, hiện tại đang xâm nhập vào Ma tộc.

Bây giờ Diệp Viễn khôi ngô hơn so với ngày xưa không ít, trên mặt cũng có khắc thêm vài nét tàn nhẫn.

Nhìn qua, quả thật có chút khát máu.

Khi Diệp Viễn giết Tu Liệt thì đã tìm thấy công pháp Ma tộc từ trong nhẫn trữ vật của hắn.

Sau đó, Diệp Viễn dùng Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh vận chuyển công pháp Ma tộc, sau đó đem toàn bộ thần nguyên trong cơ thể chuyển hóa thành ma nguyên.

Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh vô cùng toàn diện, có thể chuyển hóa năng lượng trong cơ thể thành bất cứ dạng năng lượng nào khác tùy thích.

Điểm này, Diệp Viễn đã sớm phát hiện ra rồi.

Diệp Viễn phát hiện rằng thần nguyên trong cơ thể hắn dường như cao cấp hơn so với thần nguyên của người bình thường.

Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể tùy ý bắt chước bất kỳ loại công pháp nào.

Lúc này toàn thân của Diệp Viễn đều tản ra ma khí, thật sự không khác gì với Ma tộc bình thường.

Những tên Ma tộc kia, căn bản là nhìn không ra hắn là nhân loại.

Một cảnh này diễn ra trước mặt làm cho không ít nam tử Ma tộc bất mãn.

"Này, tiểu bạch kiểm, ta muốn khiêu chiến ngươi." Một tên nam tử của Ma tộc có khuôn mặt vô cùng xấu xí bước ra ngăn cản Diệp Viễn.

"Ôi Lãng Cách, ngươi thân là Ma tướng nhị tinh viên mãn đấy, vậy mà lại đi khiêu chiến với một tiểu soái ca nhị tinh trung giai, ngươi không cảm thấy xấu hổ hay sao?" Một vị nữ tử Ma tộc khó chịu nói.

Cảnh giới phân chia của Ma tộc tương đương với Nhân tộc, chỉ là cách xưng hô của chúng khác với Nhân tộc.

Từ thấp đến cao, theo thứ tự là Ma Sĩ, Ma Tướng, Ma Soái, Ma Quân, Ma Vương, Ma Hoàng, Ma tộc Thiên Đế.

Võ giả Khuy Thiên Cảnh cũng chính là Ma Tướng.

Tên Lãng Cách này là Ma Tướng nhị tinh viên mãn, cũng chính là Khuy Thiên cảnh đại viên mãn.

Hai mắt Lãng Cách trợn trừng, quát lạnh: "Tiện nhân, ngươi cút ngay cho ta. Tối hôm qua, trên giường, ngươi vẫn còn rên rỉ cầu xin ta, hiện tại lại dám coi trọng tên tiểu bạch kiểm này. Lão tử muốn một quyền đánh nổ hắn, để cho ngươi biết ai mới là anh hùng."

Vị nữ tử Ma tộc cười mỉa mai nói: "Lãng Cách, ngươi thân là Ma tộc mà lại giống nhân loại như thế, làm cái gì mà một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa ư? Ma tộc chúng ta cũng chỉ là chồng hờ vợ tạm, ngày hôm qua đã là ngày hôm qua, hôm nay là hôm nay. Tiểu soái ca, ngươi nói xem có đúng hay không?"

Lãng Cách càng nổi cơn ghen điên cuồng, gương mặt đã vặn vẹo nhăn nhúm lại, giận dữ nói: "Tiểu bạch kiểm, ngươi có gan thì tiếp nhận khiêu chiến của lão tử, trốn sau lưng đàn bà thì làm sao tính là nam nhân? À, ta quên mất, ngươi căn bản không phải nam nhân, ngươi chỉ là một tên tiểu bạch kiểm nha, ha ha ha..."

"Ha ha ha..."

"Lãng Cách, ngươi chỉ biết bắt nạt kẻ yếu thôi sao? Hắn chỉ một tên Ma Tướng nhị tinh trung giai, làm sao có thể đánh lại ngươi được?"

"Đúng vậy, cô nàng này cũng chỉ là nhất thời tùy hứng mà thôi, đợi nàng chơi chán tên tiểu bạch kiểm này, tất nhiên nàng sẽ trở về bên cạnh ngươi thôi."

"Mấy tên tiểu bạch kiểm của Ma tộc chúng ta, trừ Tạp Tân đại nhân thì đều chỉ được vẻ bên ngoài mà thôi, giống y hệt mấy cái bình hoa, vừa đụng liền vỡ. Lãng Cách à, ngươi kiềm chế một chút đi."

...

Xung quanh vang lên tiếng cười to, tất cả mọi người đều khinh thường Diệp Viễn.

Thật ra Diệp Viễn cũng không nghĩ mọi chuyện lại đặc sắc như thế. Chỉ là diện mạo của tên Ma tộc nam tử kia xấu đến mức hắn cũng không muốn nhìn thẳng.

Cho dù là ở Nhân tộc thì Diệp viễn hắn cũng được coi như là một mỹ nam tử, bộ dạng hiện tại của hắn đã là giới hạn xấu của hắn rồi

Nếu bắt hắn phải hóa thân thành bộ dạng của tên Lãng Cách kia, thì thà giết hắn còn hơn.

Bỗng nhiên, trong lòng Diệp Viễn hơi động.

Một đội nhân mã chậm rãi chạy vào trong thành, người cầm đầu là nữ tử có vẻ ngoài lạnh lùng kiêu ngạo.

Do công pháp tu luyện nên đại đa số nữ tử Ma tộc đều vô cùng xinh đẹp, khí chất cũng cực kì xuất chúng.

Thế nhưng nữ tử lạnh lùng và kiêu ngạo kia lại vô cùng khác biệt với những nữ tử khác.

Nàng không ôn nhu uyển chuyển như nữ tử của Nhân tộc, cũng không phóng đãng táo bạo như nữ tử Ma tộc, nàng xinh đẹp không gì sánh được, là một vẻ đẹp của sự hoang dại.

Nàng vừa xuất hiện, những cô gái xinh đẹp vây quanh lấy Diệp Viễn bỗng nhiên có vẻ ảm đạm phai mờ, đúng thật là không thể so sánh.

"Là Ly Cơ tiểu thư. Chậc chậc, nàng thật là đẹp nha. Nếu ta có thể âu yếm nàng trong vòng tay, có chết ta cũng chịu." Một tên nam tử Ma tộc thì thầm.

"Bụp."

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng roi thanh thúy, đầu của tên kia đã trực tiếp nổ thành dưa hấu, đến Ma Hồn cũng bị đánh nát, chết đến mức không thể chết thêm.

"Ngươi đã muốn làm quỷ như vậy, thì để ta giúp ngươi đi." Giọng nói lạnh lùng của Ly Cơ vang lên

Xung quanh mọi người nhìn thấy một cảnh này thì đều im bặt.

Nói xong, Ly Cơ cưỡi mãnh thú chậm rãi chạy vào trong thành.

Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, lạnh lùng nói: "Cút ngay."

Lãng Cách sững sờ, lúc này mới ý thức được những lời này của Diệp Viễn là nói với hắn.

"Ha ha, Tiểu bạch kiểm của chúng ta đang tức giận rồi kìa. Ta không cút đấy ngươi làm gì được ta, có bản lĩnh... thì ngươi nhận lời khiêu chiến của ta đi. Ha ha ha..." Lãng Cách cười to nói.

Diệp Viễn lạnh giọng nói: "Ngươi đã muốn chết, vậy thì được thôi."

Bỗng nhiên, ma khí trên người Diệp Viễn bạo phát, Diệp Viễn trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh giết về phía Lãng Cách.

Lãng Cách vốn còn đang cười đùa, nhưng khi Diệp Viễn vừa động thủ, sắc mặt hắn không khỏi đại biến.

Quá nhanh.

Tuy vậy, tốt xấu gì Lãng Cách cũng là Ma Tướng nhị tinh viên mãn, thực lực không thể khinh thường.

Ánh mắt của hắn tập trung lại, nắm đấm như thép của hắn đập về phía Diệp Viễn.

"Oanh."

Hai người trực tiếp va chạm với nhau, thân thể Lãng Cách bay bắn ra ngoài, mà Diệp Viễn lại là không hề lay động chút nào.

Những nữ tử kia thấy vậy, trong ánh mắt của họ lộ ra vẻ sợ hãi.

Các nàng đều tưởng rằng Diệp Viễn chỉ là bình hoa, không nghĩ tới thực lực của hắn mạnh mẽ đến vậy.

Nhị tinh trung giai giao chiến với Nhị tinh viên mãn, thế mà hắn lại có thể chiếm thế thượng phong.

Thân hình Lãng Cách còn chưa rơi xuống đất, thân hình của Diệp Viễn lại động rồi.

"Bụp."

Đầu của Lãng Cách nổ tung, Ma Hồn bị kiếm ý của Diệp Viễn xoắn nát.

Lúc mọi người còn đang thất thần thì Diệp Viễn thu kiếm, chậm rãi đi vào phía trong thành.

Những nữ tử Ma tộc kia bừng tỉnh, thần sắc mỗi người đều lộ ra vẻ si mê không gì sánh bằng, như ong vỡ tổ đi lên.

"Ôi, tiểu soái ca à, ngươi chẳng những khôi ngô tuấn tú, thực lực cũng mạnh như vậy, thực sự là bạch mã hoàng tử trong mộng của ta a."

"Đây mới thực sự là nam nhân chứ. Cái tên Lãng Cách gà què kia, thật đúng là chỉ có thùng rỗng kêu to, trông thế kia mà chả được tích sự gì nha."

“Tiểu soái ca à, ngươi thật mạnh mẽ nha. Ta yêu ngươi chết mất thôi, tối nay đi với ta đi.”

Vương thành Tạp Bằng, là một tòa vương thành nằm ở phía Bắc của hoàng thành Đạt Lan, nơi đây cũng là một cứ điểm quân sự quan trọng.

Thành Tịch Vũ vừa mới phát sinh đại chiến, đây cũng là nơi mà đại quân của ma tộc bắt đầu xuất chinh.

"Này, vị tiểu ca tuấn tú này, đêm nay về nhà cùng tỷ tỷ đi, nhất định tỷ tỷ sẽ hầu hạ ngươi thoải mái."

"Chẹp chẹp, vị tiểu ca này thật sự là quá đẹp trai mà, tỷ tỷ cảm thấy trái tim đang đập loạn nha. Tiểu soái ca à, cùng tỷ tỷ vào thành đi."

"Vớ vẩn, những tàn hoa bại liễu như các người mà cũng muốn tranh giành với lão nương sao? Tiểu soái ca, đi theo ta đi."

...

Bên ngoài cổng của vương thành Tạp Bằng rối loạn, bảy tám cô gái xinh đẹp, vây quanh một thiếu niên trẻ tuổi khôi ngô tuấn tú.

Đám nữ tử này dây dưa với nhau một hồi, ai cũng muốn chiếm lấy thiếu niên này làm của riêng.

Nữ tử Ma tộc cùng nữ tử nhân tộc tính cách khác nhau một trời một vực, phần lớn nữ tử ma tộc đều vô cùng phóng khoáng và táo bạo.

Đối với họ mà nói, chuyện nam hoan nữ ái cũng chẳng phải vấn đề đáng xấu hổ ngại ngùng gì.

Họ đã yêu mến và ngưỡng mộ nam nhân nào, thì họ sẽ như ong bướm vây quanh lấy người đó.

Đại đa số nam tử ma tộc đều vô cùng xấu xí và dữ tợn, cho nên bỗng nhiên có một mỹ nam tử xuất hiện thì đương nhiên sẽ bị những cô gái này điên cuồng theo đuổi.

Vị nam tử bị các cô gái lôi kéo này so với những nam nhân khác thì quả thực đẹp trai hơn rất nhiều, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Chỉ là hai đầu lông mày của nam tử này, lại cực kỳ giống với Diệp Viễn.

Người này không phải ai khác, chính là Diệp Viễn đã xông qua Thiên Tiệm, hiện tại đang xâm nhập vào Ma tộc.

Bây giờ Diệp Viễn khôi ngô hơn so với ngày xưa không ít, trên mặt cũng có khắc thêm vài nét tàn nhẫn.

Nhìn qua, quả thật có chút khát máu.

Khi Diệp Viễn giết Tu Liệt thì đã tìm thấy công pháp Ma tộc từ trong nhẫn trữ vật của hắn.

Sau đó, Diệp Viễn dùng Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh vận chuyển công pháp Ma tộc, sau đó đem toàn bộ thần nguyên trong cơ thể chuyển hóa thành ma nguyên.

Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh vô cùng toàn diện, có thể chuyển hóa năng lượng trong cơ thể thành bất cứ dạng năng lượng nào khác tùy thích.

Điểm này, Diệp Viễn đã sớm phát hiện ra rồi.

Diệp Viễn phát hiện rằng thần nguyên trong cơ thể hắn dường như cao cấp hơn so với thần nguyên của người bình thường.

Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể tùy ý bắt chước bất kỳ loại công pháp nào.

Lúc này toàn thân của Diệp Viễn đều tản ra ma khí, thật sự không khác gì với Ma tộc bình thường.

Những tên Ma tộc kia, căn bản là nhìn không ra hắn là nhân loại.

Một cảnh này diễn ra trước mặt làm cho không ít nam tử Ma tộc bất mãn.

"Này, tiểu bạch kiểm, ta muốn khiêu chiến ngươi." Một tên nam tử của Ma tộc có khuôn mặt vô cùng xấu xí bước ra ngăn cản Diệp Viễn.

"Ôi Lãng Cách, ngươi thân là Ma tướng nhị tinh viên mãn đấy, vậy mà lại đi khiêu chiến với một tiểu soái ca nhị tinh trung giai, ngươi không cảm thấy xấu hổ hay sao?" Một vị nữ tử Ma tộc khó chịu nói.

Cảnh giới phân chia của Ma tộc tương đương với Nhân tộc, chỉ là cách xưng hô của chúng khác với Nhân tộc.

Từ thấp đến cao, theo thứ tự là Ma Sĩ, Ma Tướng, Ma Soái, Ma Quân, Ma Vương, Ma Hoàng, Ma tộc Thiên Đế.

Võ giả Khuy Thiên Cảnh cũng chính là Ma Tướng.

Tên Lãng Cách này là Ma Tướng nhị tinh viên mãn, cũng chính là Khuy Thiên cảnh đại viên mãn.

Hai mắt Lãng Cách trợn trừng, quát lạnh: "Tiện nhân, ngươi cút ngay cho ta. Tối hôm qua, trên giường, ngươi vẫn còn rên rỉ cầu xin ta, hiện tại lại dám coi trọng tên tiểu bạch kiểm này. Lão tử muốn một quyền đánh nổ hắn, để cho ngươi biết ai mới là anh hùng."

Vị nữ tử Ma tộc cười mỉa mai nói: "Lãng Cách, ngươi thân là Ma tộc mà lại giống nhân loại như thế, làm cái gì mà một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa ư? Ma tộc chúng ta cũng chỉ là chồng hờ vợ tạm, ngày hôm qua đã là ngày hôm qua, hôm nay là hôm nay. Tiểu soái ca, ngươi nói xem có đúng hay không?"

Lãng Cách càng nổi cơn ghen điên cuồng, gương mặt đã vặn vẹo nhăn nhúm lại, giận dữ nói: "Tiểu bạch kiểm, ngươi có gan thì tiếp nhận khiêu chiến của lão tử, trốn sau lưng đàn bà thì làm sao tính là nam nhân? À, ta quên mất, ngươi căn bản không phải nam nhân, ngươi chỉ là một tên tiểu bạch kiểm nha, ha ha ha..."

"Ha ha ha..."

"Lãng Cách, ngươi chỉ biết bắt nạt kẻ yếu thôi sao? Hắn chỉ một tên Ma Tướng nhị tinh trung giai, làm sao có thể đánh lại ngươi được?"

"Đúng vậy, cô nàng này cũng chỉ là nhất thời tùy hứng mà thôi, đợi nàng chơi chán tên tiểu bạch kiểm này, tất nhiên nàng sẽ trở về bên cạnh ngươi thôi."

"Mấy tên tiểu bạch kiểm của Ma tộc chúng ta, trừ Tạp Tân đại nhân thì đều chỉ được vẻ bên ngoài mà thôi, giống y hệt mấy cái bình hoa, vừa đụng liền vỡ. Lãng Cách à, ngươi kiềm chế một chút đi."

...

Xung quanh vang lên tiếng cười to, tất cả mọi người đều khinh thường Diệp Viễn.

Thật ra Diệp Viễn cũng không nghĩ mọi chuyện lại đặc sắc như thế. Chỉ là diện mạo của tên Ma tộc nam tử kia xấu đến mức hắn cũng không muốn nhìn thẳng.

Cho dù là ở Nhân tộc thì Diệp viễn hắn cũng được coi như là một mỹ nam tử, bộ dạng hiện tại của hắn đã là giới hạn xấu của hắn rồi

Nếu bắt hắn phải hóa thân thành bộ dạng của tên Lãng Cách kia, thì thà giết hắn còn hơn.

Bỗng nhiên, trong lòng Diệp Viễn hơi động.

Một đội nhân mã chậm rãi chạy vào trong thành, người cầm đầu là nữ tử có vẻ ngoài lạnh lùng kiêu ngạo.

Do công pháp tu luyện nên đại đa số nữ tử Ma tộc đều vô cùng xinh đẹp, khí chất cũng cực kì xuất chúng.

Thế nhưng nữ tử lạnh lùng và kiêu ngạo kia lại vô cùng khác biệt với những nữ tử khác.

Nàng không ôn nhu uyển chuyển như nữ tử của Nhân tộc, cũng không phóng đãng táo bạo như nữ tử Ma tộc, nàng xinh đẹp không gì sánh được, là một vẻ đẹp của sự hoang dại.

Nàng vừa xuất hiện, những cô gái xinh đẹp vây quanh lấy Diệp Viễn bỗng nhiên có vẻ ảm đạm phai mờ, đúng thật là không thể so sánh.

"Là Ly Cơ tiểu thư. Chậc chậc, nàng thật là đẹp nha. Nếu ta có thể âu yếm nàng trong vòng tay, có chết ta cũng chịu." Một tên nam tử Ma tộc thì thầm.

"Bụp."

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng roi thanh thúy, đầu của tên kia đã trực tiếp nổ thành dưa hấu, đến Ma Hồn cũng bị đánh nát, chết đến mức không thể chết thêm.

"Ngươi đã muốn làm quỷ như vậy, thì để ta giúp ngươi đi." Giọng nói lạnh lùng của Ly Cơ vang lên

Xung quanh mọi người nhìn thấy một cảnh này thì đều im bặt.

Nói xong, Ly Cơ cưỡi mãnh thú chậm rãi chạy vào trong thành.

Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, lạnh lùng nói: "Cút ngay."

Lãng Cách sững sờ, lúc này mới ý thức được những lời này của Diệp Viễn là nói với hắn.

"Ha ha, Tiểu bạch kiểm của chúng ta đang tức giận rồi kìa. Ta không cút đấy ngươi làm gì được ta, có bản lĩnh... thì ngươi nhận lời khiêu chiến của ta đi. Ha ha ha..." Lãng Cách cười to nói.

Diệp Viễn lạnh giọng nói: "Ngươi đã muốn chết, vậy thì được thôi."

Bỗng nhiên, ma khí trên người Diệp Viễn bạo phát, Diệp Viễn trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh giết về phía Lãng Cách.

Lãng Cách vốn còn đang cười đùa, nhưng khi Diệp Viễn vừa động thủ, sắc mặt hắn không khỏi đại biến.

Quá nhanh.

Tuy vậy, tốt xấu gì Lãng Cách cũng là Ma Tướng nhị tinh viên mãn, thực lực không thể khinh thường.

Ánh mắt của hắn tập trung lại, nắm đấm như thép của hắn đập về phía Diệp Viễn.

"Oanh."

Hai người trực tiếp va chạm với nhau, thân thể Lãng Cách bay bắn ra ngoài, mà Diệp Viễn lại là không hề lay động chút nào.

Những nữ tử kia thấy vậy, trong ánh mắt của họ lộ ra vẻ sợ hãi.

Các nàng đều tưởng rằng Diệp Viễn chỉ là bình hoa, không nghĩ tới thực lực của hắn mạnh mẽ đến vậy.

Nhị tinh trung giai giao chiến với Nhị tinh viên mãn, thế mà hắn lại có thể chiếm thế thượng phong.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận