"Không phải do ta hoa mắt đấy chứ? Vậy mà Tạp Tân điện hạ lại có thể bị đánh trúng?"
"Cái tên Nguyên Tiêu này... thật mạnh. Thật sự là quá mạnh."
"Trình độ của hắn chỉ là Ma Tướng cao giai, vậy mà lại có thể chiến thắng trước cường giả nửa bước Ma Soái là Tạp Tân điện hạ."
"Có khoảng thời gian mười năm tại Huyết Chiến đài, Tạp Tân điện hạ dường như đều vượt cấp chiến đấu. Vậy mà hôm nay ngài ấy lại có thể bị người khác vượt cấp chiến bại. Chuyện này... chuyện này thật sự là không thể tin được."
...
Những tiếng reo hò như núi kêu biển gầm không thấy đâu mà thay vào đó là những tiếng thán phục liên tiếp vang lên.
Những kẻ vốn ủng hộ Tạp Tân một cách cuồng nhiệt bỗng đột nhiên trở nên mê mang.
Bọn hắn chứng kiến tượng đài của người mà bọn họ sùng bái bấy lâu nay ầm ầm sụp đổ.
Cuối cùng bọn họ cũng đã hiểu rõ, hóa ra Diệp Viễn không phải kẻ ngu xuẩn tự tìm đường chết, mà người ta thực sự trâu bò nha.
"Ha ha ha, Tạp Lan, không phải ngươi đã nói rằng Tạp Tân sẽ đánh cho hắn thịt nát xương tan hay sao? Không phải ngươi đang khoác lác sao? Nhìn ngươi thật là thảm hại đó nha"
Phiền Lân nhìn thấy cảnh tượng này thì nhịn không được mà nhổ bãi nước bọt.
Sắc mặt của Tạp Lan khó coi đến cực điểm, hắn hừ lạnh một tiếng, nói "Mọi chuyện còn chưa xong đâu. Ngươi cho là một chiêu của tên tiểu tử kia có thể dùng lại nhiều lần?"
Phiền Lân đắc ý nói: ''Ha ha, chỉ cần có thể thì dùng lại một lần nữa cũng đủ rồi. Ngươi nhìn trạng thái hiện tại của Tạp Tân xem, hắn còn có thể ngăn cản được lần thứ hai sao?"
Lúc này, ma khí trên người Tạp Tân đã tiêu tán đi rất nhiều.
Một chiêu Huyễn Ảnh Sát của Diệp Viễn thật sự quá kinh khủng, mặc dù Phạn Thiên Chân Ma Pháp đã ngăn chặn được phần lớn lực đạo nhưng bản thân hắn vẫn bị trọng thương.
So với vết thương của Diệp Viễn vừa rồi thì vết thương của hắn còn nghiêm trọng hơn nhiều.
Tạp Tân gượng dậy một cách khó khăn từ dưới mặt đất, nhìn về phía Diệp Viễn bằng ánh mắt lạnh lùng
Đến bây giờ hắn vẫn không thể nào tin được, tại sao chỉ trong một năm ngắn ngủi mà tên Diệp Viễn lại có thể tiến bộ nhanh đến vậy?
Lúc trước hắn còn cười nhạo chuyện Diệp Viễn muốn đột phá cảnh giới, hiện tại xem ra điều đó quả thật là sai lầm.
Chẳng những Diệp Viễn đột phá Ma Tướng cao giai mà hơn nữa đã củng cố cảnh giới này cực kì vững chắc, không có chút dấu hiệu bất ổn nào cả.
"Được, tốt lắm. Nguyên Tiêu, có thể bức bản thế tử đến bước đường này thì cũng đủ để ngươi kiêu ngạo rồi. Nếu ta đoán không sai, một chiêu vừa rồi của ngươi chỉ có thể dùng thêm một lần nữa?" Tạp Tân nói với sắc mặt âm trầm.
Diệp Viễn nhìn hắn, thản nhiên nói: ''Phải thì sao mà không phải thì sao? ''
Tạp Tân hừ lạnh một tiếng, nói: "Phải hay không phải thì kết cục của ngươi cũng khó tránh khỏi cái chết. Chân Ma Gia Thân, Ma Thiên cuồn cuộn."
"Ầm ầm..."
Trên đầu Tạp Tân bỗng có một cái hư ảnh chân ma dần dần ngưng tụ thành hình.
Vô số linh khí trong đất trời tụ hội hết về phía đó.
Uy lực đáng sợ làm cho mọi người có chút không thở nổi.
"Chính là Chân Ma Gia Thân. Trời ơi, Tạp Tân điện hạ vậy mà có thể triệu hoán Chân Ma Gia Thân."
"Chân Ma Gia Thân chẳng những có thể làm cho Ma Nguyên hồi phục trong nháy mắt, còn có thể thi triển rất nhiều chiêu thức cấm kị từ thời viễn cỗ, uy lực vô cùng đáng sợ."
"Thật sự không nghĩ tới Tạp Tân điện hạ còn có con át chủ bài chưa lật như vậy. Lần này Nguyên Tiêu nguy hiểm rồi."
"Thiên phú của tên Nguyên Tiêu này cũng không phải dạng vừa, thậm chí còn siêu việt hơn Tạp Tân điện hạ. Đáng tiếc, cảnh giới hiện tại của hắn vẫn còn quá thấp, cuối cùng cũng không thể tránh khỏi cái chết"
...
Tạp Tân vừa tung chiêu, tất cả mọi người đều chấn động.
Triệu hoán Chân Ma Gia Thân chính là bí thuật của Ma tộc, rất khó luyện thành, người mà triệu hoán được chính là tuyệt đỉnh thiên tài.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, sắc mặt Huyết Ưng vừa chuyển biến tốt đẹp đã lập tức đen lại, nói: "Thôi xong rồi. Còn tưởng lần này có thể trở mình, thật không nghĩ tới tên tiểu tử Tạp Tân này lại có thể triệu hoán Chân Ma Gia Thân."
U Minh cau mày lại nói "Xem ra, thắng bại đã rõ."
Trên tầng ba của khán đài, đôi lông mày đang cau chặt của nam tử cuối cùng cũng giãn ra, cười nhạt nói: "Xem ra hắn chung quy vẫn không phải đối thủ của Tạp Tân. Thiên phú tốt như vậy, thật đáng tiếc."
Trên mặt Ý Hàm cũng lộ ra vẻ ngoài ý muốn, tuy nhiên vẫn cười nói: "Chúc mừng Tạp Long thành chủ cuối cùng đã có người kế nghiệp. Tên Nguyên Tiêu này nhìn có vẻ có tài, nhưng mà... xem ra ta đã quá nóng vội."
Nam tử này chính là thành chủ của Tạp Bằng Vương thành, Tạp Long.
Từ giọng điệu cùng cách nói chuyện của Ý Hàm thì có thể thấy hai người ngang vai ngang vế.
Tạp Long nghe vậy thì cười nói: "Xem ra ngươi cũng không có lựa chọn khác"
Ý Hàm cười cười không nói gì thêm
Lúc này, Chân Ma Gia Thân trên đỉnh đầu Tạp Tân chậm rãi hạ xuống, dung nhập vào bên trong cơ thể hắn.
Chỉ trong phút chốc, ma khí đã ngập trời
Tạp Tân chậm rãi mở hai mắt, trong mắt hắn lộ rõ một mảnh tối đen.
"Ha ha ha, một cỗ lực lượng thật mạnh mẽ. Thật sự làm cho ta sôi trào nhiệt huyết. Nguyên Tiêu, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng ngươi hãy chết đi. Thiết Tuyến Chân Ma Quyền."
Tạp Tân thét một tiếng chói tai, thân hình chợt biến mất"
"Huyễn Ảnh Sát."
Cùng lúc, Diệp Viễn khẽ quát, bóng dáng cũng biến mất không thấy đâu.
Trước mắt mọi người, Tạp Tân và Diệp Viễn đồng thời biến mất.
"Ầm ầm ầm..."
Trên lôi đài, những tiếng oanh kích vang lên một cách đáng sợ.
Hai cỗ pháp tắc chi lực mạnh mẽ đang đối chiến nhau ở trên lôi đài.
Quá nhanh, quá nguy hiểm, không ai có thể thấy được thân hình của hai người bọn họ.
Hai người giống như biến mất giữa hư không, nếu không có những âÂm thanh chấn động thì có lẽ mọi người sẽ không thể cảm nhận được sự tồn tại của họ.
Tuy rằng không nhìn thấy, nhưng tất cả mọi người đều có cảm giác hít thở không thông.
Thực lực hai người này quá mạnh mẽ, dường như đã đạt tới cực hạn của cảnh giới Ma Tướng.
"Này... rốt cuộc là ai chiếm ưu thế hơn vậy? Căn bản là nhìn không ra."
"Điều này mà còn phải hỏi sao? Tất nhiên là Tạp Tân Điện hạ rồi. Ngài ấy có Chân Ma Gia Thân, Ma Nguyên cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa còn có chân ma bí pháp, tốc độ đã có thể vượt qua Nguyên Tiêu. Kết quả của trận chiến này gần như đã rõ, không cần hồi hộp"
"Được lắm, ta cược toàn bộ gia sản là Tạp Tân điện hạ sẽ thắng, cũng không ngờ rằng tên Nguyên Tiêu này lại là một con đại hắc mã, suýt nữa là khiến ta khuynh gia bại sản rồi."
"Ha ha, có ai mà không như vậy chứ, một chiêu kia của tên Nguyên Tiêu này thật mạnh, tiếc rằng hắn chỉ có thể duy trì trong một khoảng thời gian nhất định"
...
Mọi người chỉ có thể nghe ngóng những âÂm thanh từ lôi đài truyền xuống thì mới có thể cảm nhận được vị trí của hai người trên lôi đài, còn tình hình chiến đấu như thế nào thì không ai biết được.
Trong chớp mắt, mười cái hô hấp đã trôi qua, trên chiến trường thoáng truyền đến một âÂm thanh cũng không mấy vang dội.
"Phá Nhật."
Tiếng nổ mãnh liệt bỗng truyền đến khiến cho cả sàn của lôi đài cũng bay lên, bụi mù tỏa khắp nơi.
Cuối cùng, cái âÂm thanh chấn động trời đất kia cũng dừng lại, bụi mù tiêu tán, hai bóng hình cực kì chật vật hiện ra trước mắt mọi người.
Diệp Viễn thở phì phò, sắc mặt hắn vô cùng tái nhợt. Không biết trên người hắn đã chịu bao nhiêu thương tổn mà máu chảy không ngừng.
Tuy vậy, tình trạng của Tạp Tân còn nghiêm trọng hơn hắn.
Chân Ma Gia Thân của Tạp Tân đã hoàn toàn bị Diệp Viễn đánh tan. Thân thể hắn gần như bị lột hơn nửa, trông vô cùng dữ tợn.
Tạp Tân gắt gao nhìn Diệp Viễn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi… vậy mà lại giấu bài."
Con bài chưa lật của Diệp Viễn chính là Hỗn Độn Khai Thiên Kiếm Quyết thức thứ 3 - Phá Nhật.
Một chiêu này thôi cũng đủ phá hàng ngàn hàng vạn chiêu thức trong thiên hạ rồi.
Tại trạng thái Huyễn Ảnh Sát, Diệp Viễn xuất ra chiêu thức này lập tức phá tan Chân Ma Gia Thân của Tạp Tân.
Diệp Viễn nhếch miệng cười nói: "Ta đã nói rồi, việc ngươi thắng liên tục hơn tám trăm trận cũng chẳng thể kiêu ngạo gì vì căn bản ngươi còn chưa đụng phải ta"
"Ha ha…"
Đột nhiên Tạp Tân cười lớn không ngừng, nhìn Diệp Viễn, thương hại nói: "Ngươi cho rằng chỉ vậy mà đã xong rồi ư? Nếu ta mà ở cảnh giới Ma Tướng không giết được ngươi, vậy... ta sẽ dùng cảnh giới Ma Soái để giết chết ngươi vậy."
"Không phải do ta hoa mắt đấy chứ? Vậy mà Tạp Tân điện hạ lại có thể bị đánh trúng?"
"Cái tên Nguyên Tiêu này... thật mạnh. Thật sự là quá mạnh."
"Trình độ của hắn chỉ là Ma Tướng cao giai, vậy mà lại có thể chiến thắng trước cường giả nửa bước Ma Soái là Tạp Tân điện hạ."
"Có khoảng thời gian mười năm tại Huyết Chiến đài, Tạp Tân điện hạ dường như đều vượt cấp chiến đấu. Vậy mà hôm nay ngài ấy lại có thể bị người khác vượt cấp chiến bại. Chuyện này... chuyện này thật sự là không thể tin được."
...
Những tiếng reo hò như núi kêu biển gầm không thấy đâu mà thay vào đó là những tiếng thán phục liên tiếp vang lên.
Những kẻ vốn ủng hộ Tạp Tân một cách cuồng nhiệt bỗng đột nhiên trở nên mê mang.
Bọn hắn chứng kiến tượng đài của người mà bọn họ sùng bái bấy lâu nay ầm ầm sụp đổ.
Cuối cùng bọn họ cũng đã hiểu rõ, hóa ra Diệp Viễn không phải kẻ ngu xuẩn tự tìm đường chết, mà người ta thực sự trâu bò nha.
"Ha ha ha, Tạp Lan, không phải ngươi đã nói rằng Tạp Tân sẽ đánh cho hắn thịt nát xương tan hay sao? Không phải ngươi đang khoác lác sao? Nhìn ngươi thật là thảm hại đó nha"
Phiền Lân nhìn thấy cảnh tượng này thì nhịn không được mà nhổ bãi nước bọt.
Sắc mặt của Tạp Lan khó coi đến cực điểm, hắn hừ lạnh một tiếng, nói "Mọi chuyện còn chưa xong đâu. Ngươi cho là một chiêu của tên tiểu tử kia có thể dùng lại nhiều lần?"
Phiền Lân đắc ý nói: ''Ha ha, chỉ cần có thể thì dùng lại một lần nữa cũng đủ rồi. Ngươi nhìn trạng thái hiện tại của Tạp Tân xem, hắn còn có thể ngăn cản được lần thứ hai sao?"
Lúc này, ma khí trên người Tạp Tân đã tiêu tán đi rất nhiều.
Một chiêu Huyễn Ảnh Sát của Diệp Viễn thật sự quá kinh khủng, mặc dù Phạn Thiên Chân Ma Pháp đã ngăn chặn được phần lớn lực đạo nhưng bản thân hắn vẫn bị trọng thương.
So với vết thương của Diệp Viễn vừa rồi thì vết thương của hắn còn nghiêm trọng hơn nhiều.
Tạp Tân gượng dậy một cách khó khăn từ dưới mặt đất, nhìn về phía Diệp Viễn bằng ánh mắt lạnh lùng
Đến bây giờ hắn vẫn không thể nào tin được, tại sao chỉ trong một năm ngắn ngủi mà tên Diệp Viễn lại có thể tiến bộ nhanh đến vậy?
Lúc trước hắn còn cười nhạo chuyện Diệp Viễn muốn đột phá cảnh giới, hiện tại xem ra điều đó quả thật là sai lầm.
Chẳng những Diệp Viễn đột phá Ma Tướng cao giai mà hơn nữa đã củng cố cảnh giới này cực kì vững chắc, không có chút dấu hiệu bất ổn nào cả.
"Được, tốt lắm. Nguyên Tiêu, có thể bức bản thế tử đến bước đường này thì cũng đủ để ngươi kiêu ngạo rồi. Nếu ta đoán không sai, một chiêu vừa rồi của ngươi chỉ có thể dùng thêm một lần nữa?" Tạp Tân nói với sắc mặt âm trầm.
Diệp Viễn nhìn hắn, thản nhiên nói: ''Phải thì sao mà không phải thì sao? ''
Tạp Tân hừ lạnh một tiếng, nói: "Phải hay không phải thì kết cục của ngươi cũng khó tránh khỏi cái chết. Chân Ma Gia Thân, Ma Thiên cuồn cuộn."
"Ầm ầm..."
Trên đầu Tạp Tân bỗng có một cái hư ảnh chân ma dần dần ngưng tụ thành hình.
Vô số linh khí trong đất trời tụ hội hết về phía đó.
Uy lực đáng sợ làm cho mọi người có chút không thở nổi.
"Chính là Chân Ma Gia Thân. Trời ơi, Tạp Tân điện hạ vậy mà có thể triệu hoán Chân Ma Gia Thân."
"Chân Ma Gia Thân chẳng những có thể làm cho Ma Nguyên hồi phục trong nháy mắt, còn có thể thi triển rất nhiều chiêu thức cấm kị từ thời viễn cỗ, uy lực vô cùng đáng sợ."
"Thật sự không nghĩ tới Tạp Tân điện hạ còn có con át chủ bài chưa lật như vậy. Lần này Nguyên Tiêu nguy hiểm rồi."
"Thiên phú của tên Nguyên Tiêu này cũng không phải dạng vừa, thậm chí còn siêu việt hơn Tạp Tân điện hạ. Đáng tiếc, cảnh giới hiện tại của hắn vẫn còn quá thấp, cuối cùng cũng không thể tránh khỏi cái chết"
...
Tạp Tân vừa tung chiêu, tất cả mọi người đều chấn động.
Triệu hoán Chân Ma Gia Thân chính là bí thuật của Ma tộc, rất khó luyện thành, người mà triệu hoán được chính là tuyệt đỉnh thiên tài.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, sắc mặt Huyết Ưng vừa chuyển biến tốt đẹp đã lập tức đen lại, nói: "Thôi xong rồi. Còn tưởng lần này có thể trở mình, thật không nghĩ tới tên tiểu tử Tạp Tân này lại có thể triệu hoán Chân Ma Gia Thân."
U Minh cau mày lại nói "Xem ra, thắng bại đã rõ."
Trên tầng ba của khán đài, đôi lông mày đang cau chặt của nam tử cuối cùng cũng giãn ra, cười nhạt nói: "Xem ra hắn chung quy vẫn không phải đối thủ của Tạp Tân. Thiên phú tốt như vậy, thật đáng tiếc."
Trên mặt Ý Hàm cũng lộ ra vẻ ngoài ý muốn, tuy nhiên vẫn cười nói: "Chúc mừng Tạp Long thành chủ cuối cùng đã có người kế nghiệp. Tên Nguyên Tiêu này nhìn có vẻ có tài, nhưng mà... xem ra ta đã quá nóng vội."
Nam tử này chính là thành chủ của Tạp Bằng Vương thành, Tạp Long.
Từ giọng điệu cùng cách nói chuyện của Ý Hàm thì có thể thấy hai người ngang vai ngang vế.
Tạp Long nghe vậy thì cười nói: "Xem ra ngươi cũng không có lựa chọn khác"
Ý Hàm cười cười không nói gì thêm
Lúc này, Chân Ma Gia Thân trên đỉnh đầu Tạp Tân chậm rãi hạ xuống, dung nhập vào bên trong cơ thể hắn.
Chỉ trong phút chốc, ma khí đã ngập trời
Tạp Tân chậm rãi mở hai mắt, trong mắt hắn lộ rõ một mảnh tối đen.
"Ha ha ha, một cỗ lực lượng thật mạnh mẽ. Thật sự làm cho ta sôi trào nhiệt huyết. Nguyên Tiêu, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng ngươi hãy chết đi. Thiết Tuyến Chân Ma Quyền."
Tạp Tân thét một tiếng chói tai, thân hình chợt biến mất"
"Huyễn Ảnh Sát."
Cùng lúc, Diệp Viễn khẽ quát, bóng dáng cũng biến mất không thấy đâu.
Trước mắt mọi người, Tạp Tân và Diệp Viễn đồng thời biến mất.
"Ầm ầm ầm..."
Trên lôi đài, những tiếng oanh kích vang lên một cách đáng sợ.
Hai cỗ pháp tắc chi lực mạnh mẽ đang đối chiến nhau ở trên lôi đài.
Quá nhanh, quá nguy hiểm, không ai có thể thấy được thân hình của hai người bọn họ.
Hai người giống như biến mất giữa hư không, nếu không có những âÂm thanh chấn động thì có lẽ mọi người sẽ không thể cảm nhận được sự tồn tại của họ.
Tuy rằng không nhìn thấy, nhưng tất cả mọi người đều có cảm giác hít thở không thông.
Thực lực hai người này quá mạnh mẽ, dường như đã đạt tới cực hạn của cảnh giới Ma Tướng.
"Này... rốt cuộc là ai chiếm ưu thế hơn vậy? Căn bản là nhìn không ra."
"Điều này mà còn phải hỏi sao? Tất nhiên là Tạp Tân Điện hạ rồi. Ngài ấy có Chân Ma Gia Thân, Ma Nguyên cuồn cuộn không ngừng, hơn nữa còn có chân ma bí pháp, tốc độ đã có thể vượt qua Nguyên Tiêu. Kết quả của trận chiến này gần như đã rõ, không cần hồi hộp"
"Được lắm, ta cược toàn bộ gia sản là Tạp Tân điện hạ sẽ thắng, cũng không ngờ rằng tên Nguyên Tiêu này lại là một con đại hắc mã, suýt nữa là khiến ta khuynh gia bại sản rồi."
"Ha ha, có ai mà không như vậy chứ, một chiêu kia của tên Nguyên Tiêu này thật mạnh, tiếc rằng hắn chỉ có thể duy trì trong một khoảng thời gian nhất định"
...
Mọi người chỉ có thể nghe ngóng những âÂm thanh từ lôi đài truyền xuống thì mới có thể cảm nhận được vị trí của hai người trên lôi đài, còn tình hình chiến đấu như thế nào thì không ai biết được.
Trong chớp mắt, mười cái hô hấp đã trôi qua, trên chiến trường thoáng truyền đến một âÂm thanh cũng không mấy vang dội.
"Phá Nhật."
Tiếng nổ mãnh liệt bỗng truyền đến khiến cho cả sàn của lôi đài cũng bay lên, bụi mù tỏa khắp nơi.
Cuối cùng, cái âÂm thanh chấn động trời đất kia cũng dừng lại, bụi mù tiêu tán, hai bóng hình cực kì chật vật hiện ra trước mắt mọi người.
Diệp Viễn thở phì phò, sắc mặt hắn vô cùng tái nhợt. Không biết trên người hắn đã chịu bao nhiêu thương tổn mà máu chảy không ngừng.
Tuy vậy, tình trạng của Tạp Tân còn nghiêm trọng hơn hắn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!