"Đúng đấy, ngươi đặc tội Nguyên Tiêu thì thôi đi, đừng có liên lụy đến bọn ta nha!"
"Mau biến đi, chúng ta đã đợi Nguyên Tiêu đại sư nửa tháng nay rồi, ngươi muốn chết thì kệ xác ngươi, đừng có kéo chúng ta xuống nước!"
"Ta còn phải chờ Nguyên Tiêu đại sư luyện đan cứu mạng nha, ngươi còn không cút, ta liều mạng với ngươi!”
...
Lúc này, tất cả mọi người đang ở bên trong Ma Dược Đường đều chĩa mũi nhọn về phía Khổng Tiêu.
Khổng Tiêu phát hiện, mình như là chuột chạy qua đường, người người kêu đánh.
Mà thái độ của hai người Ô Hạo và Thiết Tâm, càng làm cho hắn nổi cơn thịnh nộ.
Hai tên này, chính là muốn giẫm lên xác mình để lấy lòng Nguyên Tiêu đây mà!
Hắn phát hiện, mình không thể ở đây lâu thêm được nữa, hắn dám khẳng định, hắn mà mặt dày ở lại, chắc chắn mấy người ở đây sẽ ăn tươi nuốt sống hắn.
"Thiết Tâm, Ô Hạo, ta nhớ mặt hai tên khốn các ngươi rồi đấy! Đi thì đi, ai sợ ai? Hừ! Ta cũng không tin, nghe tên tiểu tử này giảng đạo, các ngươi có thể một bước thăng thiên hay sao chứ?"
Dứt lời, Khổng Tiêu phẫn hận mà đi.
Hắn cho rằng tốt xấu gì hắn cũng là một tên Ma Dược Sư tam tinh, Ma Dược Đường đường chủ, Diệp Viễn kiểu gì cũng sẽ nể mặt hắn, ai ngờ đâu tên tiểu tử này một điểm mặt mũi hắn cũng không cho.
Lần này thì xong rồi, đứng trước tất cả mọi người, thể diện của hắn cũng mất hết.
Đối với việc vặt vãnh như thế này, Diệp Viễn căn bản chẳng hề để trong lòng.
Hắn có sự kiêu ngạo của chính mình, sự kiêu ngạo của hắn không cho phép kẻ khác được khinh nhờn.
Khổng Tiêu dám ngang nhiên khinh nhờn vinh quang của Luyện Dược Sư, hắn phải gánh chịu hậu quả hắn gây ra mà thôi.
"Tiếp theo đây ta sẽ bắt đầu luyện đan!" Diệp Viễn thản nhiên nói.
Các luyện dược sư khác muốn luyện đan, cần đủ các loại yêu cầu, riêng Diệp Viễn lại không có.
Chỉ cần ngươi không xông lên quấy rầy ta, cho dù là ở phía dưới náo động đến mức nào cũng không thành vấn đề.
Đây là lần đầu tiên mọi người quan sát Nguyên Tiêu đại sư luyện đan, từng người từng người đều nín thở không chớp mắt sợ rằng bỏ lỡ chuyện gì, ai nấy trong lòng đều vô cùng kích động.
Cho dù là Diệp Viễn không yêu cầu, thế nhưng trong Ma Dược đường lúc này vô cùng an tĩnh, cơ hồ một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy được.
Khi Diệp Viễn luyện chế xong viên đan dược đầu tiên, những tên Ma Dược Sư kia mới chợt tỉnh ngộ.
"Cái này… Cái này thế mà xong rồi sao?"
Ô Hạo chớp mắt mấy lần, vẻ mặt như thể không thể tin được.
Tuy đây chỉ là một viên nhị giai hạ phẩm thần đan, phần lớn người ở đây đều có thể luyện chế được.
Nhưng từ khi bắt đầu luyện chế đến giờ, cũng chỉ mới hơn một canh giờ!
Đây thật sự là quá nhanh rồi?
Đám người của Y Mạt đã nhìn mãi thành quen, đắc ý nói: "Sao lại không thể chứ? Nếu không ngươi cho rằng tại sao ta lại tôn kính đại sư như vậy chứ? Nguyên Tiêu đại sư luyện chế nhị giai thần đan phổ thông tuyệt đối không vượt quá 1 canh giờ. Một ít đan dược khó luyện chế, ngài ấy cũng sẽ mất không quá ba canh giờ."
Ô Hạo mắt trợn trừng, không dám tin tưởng nói: "Không phải chứ? Cái này... Đây cũng quá khoa trương rồi! Phẩm chất đan dược như thế nào đây?"
Y Mạt cười nói: "Ngươi xem một chút chẳng phải sẽ biết hay sao?"
Lúc này Diệp Viễn mở lò, đan thành.
Những người cầu đan kia sắc mặt trướng hồng, vô cùng kích động.
Mặc dù còn không cầm đan dược ra khỏi lò, thế nhưng hắn tuyệt không lo lắng phẩm chất của đan dược.
Bàn tay Diệp Viễn khẽ động, đan dược bay ra, nhẹ nhàng rơi vào trong hộp ngọc đựng đan dược.
Ánh mắt của đám người Ô Hạo ngưng trọng, nhìn về phía đan dược mà hoảng sợ không ngớt.
Tuyệt phẩm!
Cha mẹ ơi, một canh giờ mà luyện chế ra thiên phẩm thần đan!
Mắt ta không có bị hỏng đó chứ?
Không chỉ một mình hắn kinh khiếp, Tiếng thán phục liên tiếp vang lên, hiển nhiên tất cả mọi người đều bị thuật luyện đan siêu phàm của Diệp Viễn làm cho khiếp sợ.
Luyện đan thuật của Diệp Viễn quá mức huyền diệu, bọn hắn xem mãi cũng không hiểu nổi, chỉ có cảm giác một cỗ Đạo Uẩn vờn xung quanh lò luyện đan.
Thế nhưng, bọn hắn vẫn có thể nhận biết được phẩm cấp của đan dược a!
Một tên Ma Dược Sư nhị tinh, có thể luyện chế tuyệt phẩm thần đan chỉ trong một canh giờ, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Bọn hắn mới thấy qua lần đầu.
Tuyệt phẩm đan dược, bình thường chỉ có luyện dược sư cao giai luyện chế đan dược, mới có tỷ lệ nhất định luyện chế ra được.
Liền nói những Ma Dược Sư tiêu chuẩn của Ma Tộc đi, Ma Dược Sư tam tinh có thể luyện chế ra nhất giai tuyệt phẩm thần đan đã là cảm tạ trời Phật rồi, là cơ hội vạn lần mới được một lần.
Còn về nhị giai tuyệt phẩm thần đan sao, chính là si tâm vọng tưởng, người si nói mộng!
"Tuyệt phẩm thần đan! Lại là tuyệt phẩm thần đan! Cả đời ta cũng chưa bao giờ được thấy nhị giai tuyệt phẩm thần đan a!" Một tên Ma Dược Sư nhị tinh kinh hô.
Những tên võ giả đến cầu đan dược kia, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn tên kia rồi nói: "Đan dược mà Nguyên Tiêu đại sư luyện chế, thấp hơn Thiên Phẩm ngài ấy còn khinh thường không lấy ra, các ngươi kinh hãi như vậy làm cái quái gì? Chưa thấy sự tình như vậy bao giờ sao! Đúng là bọn nhà quê."
"À đúng rồi! Cái tên vừa mới bị đuổi ra ngoài kìa là Ma Dược Sư tam tinh đúng không? Hầy, tên kia khẳng định là không có não, mới dám đắc tội Nguyên Tiêu đại sư như vậy! Cho dù là Ma Dược Sư tam tinh đứng trước mặt Nguyên Tiêu đại sư, cũng phải cung kính kêu một tiếng lão sư!" Một tên võ giả khác nói.
"Thấp... Thấp hơn thiên phẩm không thèm lấy ra?"
Khóe miệng tên Ma Dược Sư nhị tinh kia co quắp, từ khi hắn bắt đầu luyện dược đến bây giờ còn chưa bao giờ luyện chế ra thiên phẩm đan dược nha.
Không đúng, thậm chí cực phẩm còn chưa luyện chế ra bao giờ nữa kìa!
Những tên Ma Dược sư của Tạp Bằng Ma Dược đường hiển nhiên đối với một màn này đã sớm nhìn mãi thành quen, cũng chẳng lấy làm lạ gì.
Ngược lại là Diệp Viễn nếu quả thật luyện chế không ra thiên phẩm đan dược, bọn hắn mới thấy lạ đấy.
Hai người Ô Hạo cùng Thiết Tâm nhìn nhau, đều nhìn ra được vẻ khiếp sợ trong ánh mắt của đối phương.
Mặc dù bọn hắn đã sớm biết sự lợi hại của Nguyên Tiêu đại sư, thế nhưng bọn hắn cũng không nghĩ tới Nguyên Tiêu đại sư lại lơi hại đến trình độ này.
Chỉ cần xem xét qua quá trình luyện đan, Nguyên Tiêu đại sư và bọn họ thật sự không cùng một đăng cấp, như hai người ở hai thế giới khác nhau vậy!
Thân là Ma Dược Sư tam tinh, vậy mà lại xem không hiểu một tên Ma Dược Sư nhị tinh luyện đan như thế nào!
Tại trước mặt Diệp Viễn, bọn hắn giống như những phàm nhân không biết tu luyện, nhìn thấy tiên nhân phi thiên độn địa vậy.
Mặc dù biết đối phương lợi hại, thế nhưng lợi hại hơn là, bọn hắn căn bản không hiểu Diệp Viễn đang làm gì!
Giờ khắc này, bọn hắn cảm thấy may mắn không gì sánh bằng khi cùng Khổng Tiêu phân rõ giới hạn.
Nếu bỏ qua lần giảng đạo này, bọn hắn sẽ hối hận cả đời!
"Người tiếp theo!" Diệp Viễn thản nhiên nói.
Tên võ giả trước đó nhận được đan dược liền thiên ân vạn tạ mà rời đi, tên võ giả tiếp theo mang theo linh dược và đan phương của mình mà tới.
Diệp Viễn gần như chẳng cần nghỉ ngơi chút nào, trực tiếp bắt đầu luyện chế.
Đám người Ô Hạo lập tức nín thở, nhìn Diệp Viễn luyện đan không chớp mắt, rất sợ mình bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.
Tuyệt phẩm!
Tuyệt phẩm!
Vẫn là tuyệt phẩm!
Qua nửa ngày, những người tới đây quan sát, xem đến đần cả người ra rồi.
Nhìn thấy biểu hiện trên gương mặt của những người này, nhóm Ma Dược Sư của Tạp Bằng Ma Dược đường đều tỏ ra vô cùng thích thú và đắc ý.
Trước đó không bao lâu, bọn hắn cũng giống những người này, cũng khiếp sợ vô cùng.
Bất quá qua thời gian dài, bọn hắn đã sớm chết lặng rồi, cũng đã lấy đó làm thói quen rồi.
Trình độ luyện đan của Nguyên Tiêu đại sư, căn bản cũng không phải là thứ bọn hắn có thể tưởng tượng ra được.
Chính vì vậy, trên dưới Tạp Bằng Ma Dược Đường, mới cung phụng Diệp Viễn như thần linh vậy.
Đến tối, Diệp Viễn chậm rãi đứng dậy, nói: "Hôm nay chỉ tới đây thôi, ngày mai lại tiếp tục."
Tất cả mọi người đều nghiêm nghị đứng dậy, tự động tách ra một con đường, nghiêm túc hành lễ, nhìn theo hướng mà Diệp Viễn rời đi.
"Thần kỳ! Quả thực là thần kỳ! Hóa ra, đan dược còn có thể luyện như vậy!" Ô Hạo thở dài nói.
"Chuyến đi lần này thật không uổng, quả thực vô cùng giá trị! Hầy, Thật sự ước được như các ngươi nha, ngày ngày đều có thể nhìn Nguyên Tiêu đại sư luyện đan!" Thiết Tâm hâm mộ nói.
"Khó trách thực lực của mỗi người các ngươi đột ngột tăng mạnh như vậy, có Nguyên Tiêu đại sư dạy bảo, chúng ta thật sự hâm mộ các ngươi, muốn không tăng cũng không được nha!" Lại một tên Ma Dược Đường đường chủ nói.
"Đúng đấy, ngươi đặc tội Nguyên Tiêu thì thôi đi, đừng có liên lụy đến bọn ta nha!"
"Mau biến đi, chúng ta đã đợi Nguyên Tiêu đại sư nửa tháng nay rồi, ngươi muốn chết thì kệ xác ngươi, đừng có kéo chúng ta xuống nước!"
"Ta còn phải chờ Nguyên Tiêu đại sư luyện đan cứu mạng nha, ngươi còn không cút, ta liều mạng với ngươi!”
...
Lúc này, tất cả mọi người đang ở bên trong Ma Dược Đường đều chĩa mũi nhọn về phía Khổng Tiêu.
Khổng Tiêu phát hiện, mình như là chuột chạy qua đường, người người kêu đánh.
Mà thái độ của hai người Ô Hạo và Thiết Tâm, càng làm cho hắn nổi cơn thịnh nộ.
Hai tên này, chính là muốn giẫm lên xác mình để lấy lòng Nguyên Tiêu đây mà!
Hắn phát hiện, mình không thể ở đây lâu thêm được nữa, hắn dám khẳng định, hắn mà mặt dày ở lại, chắc chắn mấy người ở đây sẽ ăn tươi nuốt sống hắn.
"Thiết Tâm, Ô Hạo, ta nhớ mặt hai tên khốn các ngươi rồi đấy! Đi thì đi, ai sợ ai? Hừ! Ta cũng không tin, nghe tên tiểu tử này giảng đạo, các ngươi có thể một bước thăng thiên hay sao chứ?"
Dứt lời, Khổng Tiêu phẫn hận mà đi.
Hắn cho rằng tốt xấu gì hắn cũng là một tên Ma Dược Sư tam tinh, Ma Dược Đường đường chủ, Diệp Viễn kiểu gì cũng sẽ nể mặt hắn, ai ngờ đâu tên tiểu tử này một điểm mặt mũi hắn cũng không cho.
Lần này thì xong rồi, đứng trước tất cả mọi người, thể diện của hắn cũng mất hết.
Đối với việc vặt vãnh như thế này, Diệp Viễn căn bản chẳng hề để trong lòng.
Hắn có sự kiêu ngạo của chính mình, sự kiêu ngạo của hắn không cho phép kẻ khác được khinh nhờn.
Khổng Tiêu dám ngang nhiên khinh nhờn vinh quang của Luyện Dược Sư, hắn phải gánh chịu hậu quả hắn gây ra mà thôi.
"Tiếp theo đây ta sẽ bắt đầu luyện đan!" Diệp Viễn thản nhiên nói.
Các luyện dược sư khác muốn luyện đan, cần đủ các loại yêu cầu, riêng Diệp Viễn lại không có.
Chỉ cần ngươi không xông lên quấy rầy ta, cho dù là ở phía dưới náo động đến mức nào cũng không thành vấn đề.
Đây là lần đầu tiên mọi người quan sát Nguyên Tiêu đại sư luyện đan, từng người từng người đều nín thở không chớp mắt sợ rằng bỏ lỡ chuyện gì, ai nấy trong lòng đều vô cùng kích động.
Cho dù là Diệp Viễn không yêu cầu, thế nhưng trong Ma Dược đường lúc này vô cùng an tĩnh, cơ hồ một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy được.
Khi Diệp Viễn luyện chế xong viên đan dược đầu tiên, những tên Ma Dược Sư kia mới chợt tỉnh ngộ.
"Cái này… Cái này thế mà xong rồi sao?"
Ô Hạo chớp mắt mấy lần, vẻ mặt như thể không thể tin được.
Tuy đây chỉ là một viên nhị giai hạ phẩm thần đan, phần lớn người ở đây đều có thể luyện chế được.
Nhưng từ khi bắt đầu luyện chế đến giờ, cũng chỉ mới hơn một canh giờ!
Đây thật sự là quá nhanh rồi?
Đám người của Y Mạt đã nhìn mãi thành quen, đắc ý nói: "Sao lại không thể chứ? Nếu không ngươi cho rằng tại sao ta lại tôn kính đại sư như vậy chứ? Nguyên Tiêu đại sư luyện chế nhị giai thần đan phổ thông tuyệt đối không vượt quá 1 canh giờ. Một ít đan dược khó luyện chế, ngài ấy cũng sẽ mất không quá ba canh giờ."
Ô Hạo mắt trợn trừng, không dám tin tưởng nói: "Không phải chứ? Cái này... Đây cũng quá khoa trương rồi! Phẩm chất đan dược như thế nào đây?"
Y Mạt cười nói: "Ngươi xem một chút chẳng phải sẽ biết hay sao?"
Lúc này Diệp Viễn mở lò, đan thành.
Những người cầu đan kia sắc mặt trướng hồng, vô cùng kích động.
Mặc dù còn không cầm đan dược ra khỏi lò, thế nhưng hắn tuyệt không lo lắng phẩm chất của đan dược.
Bàn tay Diệp Viễn khẽ động, đan dược bay ra, nhẹ nhàng rơi vào trong hộp ngọc đựng đan dược.
Ánh mắt của đám người Ô Hạo ngưng trọng, nhìn về phía đan dược mà hoảng sợ không ngớt.
Tuyệt phẩm!
Cha mẹ ơi, một canh giờ mà luyện chế ra thiên phẩm thần đan!
Mắt ta không có bị hỏng đó chứ?
Không chỉ một mình hắn kinh khiếp, Tiếng thán phục liên tiếp vang lên, hiển nhiên tất cả mọi người đều bị thuật luyện đan siêu phàm của Diệp Viễn làm cho khiếp sợ.
Luyện đan thuật của Diệp Viễn quá mức huyền diệu, bọn hắn xem mãi cũng không hiểu nổi, chỉ có cảm giác một cỗ Đạo Uẩn vờn xung quanh lò luyện đan.
Thế nhưng, bọn hắn vẫn có thể nhận biết được phẩm cấp của đan dược a!
Một tên Ma Dược Sư nhị tinh, có thể luyện chế tuyệt phẩm thần đan chỉ trong một canh giờ, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Bọn hắn mới thấy qua lần đầu.
Tuyệt phẩm đan dược, bình thường chỉ có luyện dược sư cao giai luyện chế đan dược, mới có tỷ lệ nhất định luyện chế ra được.
Liền nói những Ma Dược Sư tiêu chuẩn của Ma Tộc đi, Ma Dược Sư tam tinh có thể luyện chế ra nhất giai tuyệt phẩm thần đan đã là cảm tạ trời Phật rồi, là cơ hội vạn lần mới được một lần.
Còn về nhị giai tuyệt phẩm thần đan sao, chính là si tâm vọng tưởng, người si nói mộng!
"Tuyệt phẩm thần đan! Lại là tuyệt phẩm thần đan! Cả đời ta cũng chưa bao giờ được thấy nhị giai tuyệt phẩm thần đan a!" Một tên Ma Dược Sư nhị tinh kinh hô.
Những tên võ giả đến cầu đan dược kia, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn tên kia rồi nói: "Đan dược mà Nguyên Tiêu đại sư luyện chế, thấp hơn Thiên Phẩm ngài ấy còn khinh thường không lấy ra, các ngươi kinh hãi như vậy làm cái quái gì? Chưa thấy sự tình như vậy bao giờ sao! Đúng là bọn nhà quê."
"À đúng rồi! Cái tên vừa mới bị đuổi ra ngoài kìa là Ma Dược Sư tam tinh đúng không? Hầy, tên kia khẳng định là không có não, mới dám đắc tội Nguyên Tiêu đại sư như vậy! Cho dù là Ma Dược Sư tam tinh đứng trước mặt Nguyên Tiêu đại sư, cũng phải cung kính kêu một tiếng lão sư!" Một tên võ giả khác nói.
"Thấp... Thấp hơn thiên phẩm không thèm lấy ra?"
Khóe miệng tên Ma Dược Sư nhị tinh kia co quắp, từ khi hắn bắt đầu luyện dược đến bây giờ còn chưa bao giờ luyện chế ra thiên phẩm đan dược nha.
Không đúng, thậm chí cực phẩm còn chưa luyện chế ra bao giờ nữa kìa!
Những tên Ma Dược sư của Tạp Bằng Ma Dược đường hiển nhiên đối với một màn này đã sớm nhìn mãi thành quen, cũng chẳng lấy làm lạ gì.
Ngược lại là Diệp Viễn nếu quả thật luyện chế không ra thiên phẩm đan dược, bọn hắn mới thấy lạ đấy.
Hai người Ô Hạo cùng Thiết Tâm nhìn nhau, đều nhìn ra được vẻ khiếp sợ trong ánh mắt của đối phương.
Mặc dù bọn hắn đã sớm biết sự lợi hại của Nguyên Tiêu đại sư, thế nhưng bọn hắn cũng không nghĩ tới Nguyên Tiêu đại sư lại lơi hại đến trình độ này.
Chỉ cần xem xét qua quá trình luyện đan, Nguyên Tiêu đại sư và bọn họ thật sự không cùng một đăng cấp, như hai người ở hai thế giới khác nhau vậy!
Thân là Ma Dược Sư tam tinh, vậy mà lại xem không hiểu một tên Ma Dược Sư nhị tinh luyện đan như thế nào!
Tại trước mặt Diệp Viễn, bọn hắn giống như những phàm nhân không biết tu luyện, nhìn thấy tiên nhân phi thiên độn địa vậy.
Mặc dù biết đối phương lợi hại, thế nhưng lợi hại hơn là, bọn hắn căn bản không hiểu Diệp Viễn đang làm gì!
Giờ khắc này, bọn hắn cảm thấy may mắn không gì sánh bằng khi cùng Khổng Tiêu phân rõ giới hạn.
Nếu bỏ qua lần giảng đạo này, bọn hắn sẽ hối hận cả đời!
"Người tiếp theo!" Diệp Viễn thản nhiên nói.
Tên võ giả trước đó nhận được đan dược liền thiên ân vạn tạ mà rời đi, tên võ giả tiếp theo mang theo linh dược và đan phương của mình mà tới.
Diệp Viễn gần như chẳng cần nghỉ ngơi chút nào, trực tiếp bắt đầu luyện chế.
Đám người Ô Hạo lập tức nín thở, nhìn Diệp Viễn luyện đan không chớp mắt, rất sợ mình bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.
Tuyệt phẩm!
Tuyệt phẩm!
Vẫn là tuyệt phẩm!
Qua nửa ngày, những người tới đây quan sát, xem đến đần cả người ra rồi.
Nhìn thấy biểu hiện trên gương mặt của những người này, nhóm Ma Dược Sư của Tạp Bằng Ma Dược đường đều tỏ ra vô cùng thích thú và đắc ý.
Trước đó không bao lâu, bọn hắn cũng giống những người này, cũng khiếp sợ vô cùng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!