"Ta bại rồi! Hậu bối, ngươi quả thật rất mạnh!" Mai Phương thành thật nói.
Diệp Viễn cười nói: "Tiền bối cũng rất mạnh! Kiếm pháp của người, dẫn dắt cho ta rất nhiều."
Mai Phương cười to nói: "Thật ra với thực lực của ngươi có thể một chiêu đánh bại ta, lại theo ta triền đấu hơn năm trăm chiêu, có lẽ là muốn hấp thu tinh túy trong kiếm pháp của ta đúng không?"
Diệp Viễn cười cười, cũng không phủ nhận.
Mặc dù thực lực của Mai Phương cường đại hơn Tạp Tân rất nhiều, thế nhưng quả thực nếu Diệp Viễn phát động Phá Nhật, một chiêu là có thể đánh bại nàng.
Hiện tại Diệp Viễn ở trong Khuy Thiên cảnh đã rất khó có đối thủ.
"Ha ha, tốt một cái “Vô chiêu thắng hữu chiêu” ! Kiếm pháp của người, cũng có thể đạt đến đăng phong tạo cực như vậy! Tốt, ngươi đã qua cửa, có thể đi đến chỗ đối thủ kế tiếp rồi."
Ở bên ngoài, khi mọi người nhìn thấy Diệp Viễn rốt cục đem đối thủ đầu tiên đánh bại, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ trào phúng.
Đặc biệt là Bố Triết, hắn giễu cợt nói: "Ha ha, làm đài chủ thì lại như thế nào? Hiện tại còn không phải vô danh tiểu tốt hay sao!"
"Ha ha... Bố Triết, ngươi đúng là không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh. Người ta ít nhiều gì cũng nhận được phần thưởng của đài chủ a."
"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, gia hỏa này xác thực cũng chỉ làm lót đường mà thôi. Lấy thực lực của hắn, ải thứ hai cũng chưa chắc có thể vượt qua a."
"Mười tám người này được mệnh danh là mười tám người mạnh nhất, nhưng nhìn cũng rất bình thường nha. Chỉ riêng Địch Phàm đã đánh bại ba người, phỏng chừng sáu người bọn họ đánh bại mấy trăm người cũng không khó."
...
Lúc này, người được xưng là người mạnh nhất trong Đạt Lan lục tử, Địch Phàm, đã thắng liên tiếp ba người, đang chiến đấu kịch liệt cùng người thứ tư.
Bất quá lúc này Địch Phàm, hiển nhiên đã không thể dùng mười chiêu để đánh bại đối thủ như lúc mới bắt đầu được nữa rồi.
Mặc dù đối thủ của bọn họ, đều không ngoại lệ toàn bộ là cảnh giới Nửa bước Ma Soái.
Hiển nhiên, sáu người Địch Phàm, đã càng ngày càng kiệt lực.
"Ầm!"
Một tên đài chủ trực tiếp bị đối thủ đập cho nát bấy!
Một đám thiên tài phía dưới đều bị dọa cho giật mình, thế mới biết muốn xông qua những cửa ải này, dường như cũng chẳng nhẹ nhàng gì.
Chỉ cần thất bại, chính là bồi cả mạng mình vào!
Mà ba cái đài chủ còn lại, thực lực rõ ràng yếu kém hơn bọn họ rất nhiều.
Chỉ mới bước đến của ải thứ hai, liền bị đối thủ của mình một kích miểu sát, ngay cả cơ hội để nhận thua cũng không có.
Nhìn thấy cảnh này, Bố Triết đắc ý vênh mặt lên nói: "Các ngươi đoán xem, cái tên tiểu tử Nguyên Tiêu kia, có thể bị trực tiếp đánh chết hay không?"
"Ha ha, cái này rất có thể nha! Nhìn hắn thông qua ải thứ nhất chật vật như vậy, bị đối thủ ở ải thứ hai miểu sát cũng cực kỳ bình thường à nha." Lập tức có người phụ họa nói.
Những người khác cũng là âm thầm gật đầu, hiển nhiên đối với giả thuyết này cũng không có ý kiến gì.
Thế nhưng, Diệp Viễn để cho bọn hắn thất vọng rồi.
Mặc dù Diệp Viễn trải qua cửa thứ hai rất “gian nan”, thế nhưng qua khoảng ba trăm chiêu, Diệp Viễn vẫn vượt qua được cửa này.
"Hả, có nhầm lẫn hay không? Thế này cũng có thể vượt qua được, vận khí của tên này cũng quá tốt đi!" Bố Triết tức giận cùng xấu hổ nói.
Những người khác tuy không tức giận như Bố Triết, thế nhưng khi bọn chúng thấy Diệp Viện thông quan thành công, cũng thập phần ngạc nhiên.
"Mau nhìn kìa! Ba Đồ bại rồi! Ôi trời đất ơi, những người giữ cửa này sao có thể mạnh như vậy, vậy mà có thể vượt cấp chiến đấu!" Đột nhiên, người cả kinh kêu lên.
"Chiu!"
Ba Đồ trực tiếp bị truyền tống trở về.
Bị truyền tống từ trên lôi đài xuống, dĩ nhiên sắc mặt của Ba Đồ rất là xấu xí.
Thân là một trong Đạt Lan lục tử, thực lực của hắn hầu như có thể ngạo thị quần hùng.
Vậy mà hiện tại hắn lại thua dưới tay một tên nửa bước Ma Soái!
Từ trước tới giời chỉ có hắn khiêu chiến vượt cấp người khác, hôm nay lại bị người khác vượt cấp đánh bại.
Mặc dù hắn biết đây là thiên tài từ thời viễn cổ nhưng hắn vẫn cảm thấy không cam lòng.
"Ba Đồ, những người giữ cửa này, họ mạnh đến vậy sao?" Có người lấy hết can đảm hỏi.
Bọn hắn nhìn lên hình chiếu trên lôi đài, chỉ có thể thấy được chiêu thức của hai bên, nhưng không nhìn ra được pháp tắc ba động, nên rất khó đoán định.
Ba Đồ trầm mặt, gật đầu nói: "Mạnh! Mạnh ngoài sức tưởng tượng. Pháp tắc chi lực của bọn hắn, thấp nhất đều đạt đến tam trọng hậu kỳ, thậm chí còn có người đạt đến cảnh giới đại viên mãn, hơn nữa kỹ năng vận dụng pháp tắc trong chiến đầu của họ, chí ít đều đạt đến cảnh giới tâm ý hợp nhất. Thêm nữa võ kỹ của bọn hắn cũng vô cùng cường đại, chiến lực tổng hợp của họ, cực kì biến thái! Ta bại dưới tay bọn họ cũng không oan chút nào!"
Hít...
Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, lúc này bọn họ mới có được một cái nhận thức rõ ràng về thực lực của đám người thủ quan.
Một thời gian sau, lại có hai tên trong Đạt Lan lục tử dừng bước tại ải thứ năm.
Hiện tại những người còn kiên trì xông ải, chỉ còn có bốn người.
Ba tên trong Đạt Lan lục tử, cùng với... Diệp Viễn.
Tốc độ quá quan của Diệp Viễn vô cùng chậm, mọi người đã sớm mất đi hứng thú.
Ánh mắt của tất cả mọi người, đều tập trung tại trên người của Địch Phàm.
Lúc này, Địch Phàm đang chiến đấu cực kỳ kịch liệt với người giữ cửa ải thứ sáu, hai người gần như đã vận dụng hết chiến lực của mình, đánh đến thiên hôn địa ám.
"Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ta thật sự không thể tin được, lại có người ở cảnh giới nửa bước Ma Soái có thể bức Địch Phàm đến mức như thế!"
"Đúng vậy, thật không nghĩ tới cường giả thời đại viễn cổ lại cường hãn khủng bố tới mức như thế!"
"Đây mới là người thứ sáu nha! Vậy người thứ mười tám lại là khủng bố đến mức nào? Trời ạ, đến lúc đó thì lấy gì ra mà đánh đây."
...
Mặc dù bọn họ không cảm nhận được ba động của pháp tắc chi lực, thế nhưng chỉ cần dựa vào hình chiếu, bọn hắn đã có thể cảm nhận được tình hình chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào.
"Oanh!"
Rốt cục, Địch Phàm tìm thấy sơ hở của đối thủ, trong tích tắc một quyền đem đối thủ trực tiếp oanh bạo!
"Đài chủ lôi đài số một, thông qua ải thứ sáu, thu được một kiện hạ phẩm Thần Quân Huyền Bảo!" thanh âm già nua lần nữa vang lên.
Mọi người vừa nghe, trên mặt lộ ra ánh mắt nóng bỏng không gì sánh được
Thần Quân Huyền Bảo, cũng chính là Ma Quân Huyền Bảo!
Đây chính là bảo vật mà cường giả cấp bậc Ma Quân mới có tư cách sử dụng a!
Tuy rằng cái Ma Quân Huyền Bảo này cuối cùng cũng phải nộp cho Huyết Diêm điện, thế nhưng Huyết Diêm điện khẳng định cũng sẽ ban cho họ không ít thù lao nha.
Bên trong hình chiếu, sắc mặt Địch Phàm vô cùng ngạo nghễ.
Hiển nhiên, hắn đối với việc chiến thắng người giữ cửa ải thứ sáu này, cũng cực kỳ hài lòng.
"Địch Phàm quả nhiên không hổ danh là đứng đầu Đạt Lan lục tử, thực lực của hắn quá mạnh mẽ!"
"Địch Phàm đã xông qua ải thứ sáu, không biết hắn còn có thể đánh bại mấy người."
"Ta đoán chừng hắn ít nhất cũng có thể xông đến ải thứ chín!"
"Các ngươi xem! Tiểu tử kia... Tiểu tử kia..."
Đột nhiên, có người hét toáng lên.
Ba Đồ nhìn thấy Địch Phàm đạt được một kiện Ma Quân Huyền Bảo, đang cực kỳ khó chịu, lại nghe có người kêu gào, hắn lập tức trầm giọng nói: "Kêu gào cái gì?"
"Tên tiểu tử Nguyên Tiêu kia, rõ ràng đã xông đến ải thứ năm!"
Người kia hét ầm lên, phảng phất nhìn thấy sự tình gì đó không thể nào tin nổi.
Sắc mặt Ba Đồ trầm xuống, nhìn về phía lôi đài số 3, phát hiện Diệp Viễn quả nhiên đã xông đến cửa thứ năm!
Mọi người thất kinh thất sắc, bọn hắn quá chú ý đến một mình Địch Phàm, lại không ngờ rằng, trong lúc đó Diệp Viễn bất tri bất giác đã xông đến ải thứ năm.
Ba Đồ cũng chính là gục ngã ở ải thứ năm, Diệp Viễn xông đến ải thứ năm, chẳng phải là nói thực lực của hắn đã rất gần với Ba Đồ rồi sao?
Đùa gì thế!
Một tên thái điểu còn chưa đạt đến cảnh giới nửa bước Ma Soái, dĩ nhiên lại có thực lực xấp xỉ hắn?
"Có lầm hay không! Lấy cảnh giới của tên tiểu tử này, làm sao có thể xông đến ải thứ năm?"
"Đúng vậy! Thực lực mạnh như Ba Đồ, mới có thể xông đến ải thứ năm. Ta không tin, thực lực của hắn so với Ba Đồ còn mạnh hơn!"
"Có gian trá! Nhất định là có gian trá! Đối thủ của tên Nguyên Tiêu này, chắc chắn không mạnh bằng đối thủ của bọn người Ba Đồ!"
...
Đám người dưới lôi đài lập tức nhốn nháo hết cả lên.
Bọn hắn không thể nào chấp nhận được sự thật này, thực lực mạnh như Ba Đồ, cũng chỉ xông đến ải thứ năm, với thực lực yếu ớt của Diệp Viễn, dựa vào cái gì mà có thể xông đến ải thứ năm?
Rõ ràng, ai cũng thấy hắn ở ải thứ nhất hắn đã vô cùng chật vật!
Nghe những người này nói, trong lòng Ba Đồ dễ chịu hơn một chút, thản nhiên nói: "Yên tâm đi, hắn khẳng định không vượt qua ải thứ năm được đâu."
"Ta bại rồi! Hậu bối, ngươi quả thật rất mạnh!" Mai Phương thành thật nói.
Diệp Viễn cười nói: "Tiền bối cũng rất mạnh! Kiếm pháp của người, dẫn dắt cho ta rất nhiều."
Mai Phương cười to nói: "Thật ra với thực lực của ngươi có thể một chiêu đánh bại ta, lại theo ta triền đấu hơn năm trăm chiêu, có lẽ là muốn hấp thu tinh túy trong kiếm pháp của ta đúng không?"
Diệp Viễn cười cười, cũng không phủ nhận.
Mặc dù thực lực của Mai Phương cường đại hơn Tạp Tân rất nhiều, thế nhưng quả thực nếu Diệp Viễn phát động Phá Nhật, một chiêu là có thể đánh bại nàng.
Hiện tại Diệp Viễn ở trong Khuy Thiên cảnh đã rất khó có đối thủ.
"Ha ha, tốt một cái “Vô chiêu thắng hữu chiêu” ! Kiếm pháp của người, cũng có thể đạt đến đăng phong tạo cực như vậy! Tốt, ngươi đã qua cửa, có thể đi đến chỗ đối thủ kế tiếp rồi."
Ở bên ngoài, khi mọi người nhìn thấy Diệp Viễn rốt cục đem đối thủ đầu tiên đánh bại, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ trào phúng.
Đặc biệt là Bố Triết, hắn giễu cợt nói: "Ha ha, làm đài chủ thì lại như thế nào? Hiện tại còn không phải vô danh tiểu tốt hay sao!"
"Ha ha... Bố Triết, ngươi đúng là không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh. Người ta ít nhiều gì cũng nhận được phần thưởng của đài chủ a."
"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, gia hỏa này xác thực cũng chỉ làm lót đường mà thôi. Lấy thực lực của hắn, ải thứ hai cũng chưa chắc có thể vượt qua a."
"Mười tám người này được mệnh danh là mười tám người mạnh nhất, nhưng nhìn cũng rất bình thường nha. Chỉ riêng Địch Phàm đã đánh bại ba người, phỏng chừng sáu người bọn họ đánh bại mấy trăm người cũng không khó."
...
Lúc này, người được xưng là người mạnh nhất trong Đạt Lan lục tử, Địch Phàm, đã thắng liên tiếp ba người, đang chiến đấu kịch liệt cùng người thứ tư.
Bất quá lúc này Địch Phàm, hiển nhiên đã không thể dùng mười chiêu để đánh bại đối thủ như lúc mới bắt đầu được nữa rồi.
Mặc dù đối thủ của bọn họ, đều không ngoại lệ toàn bộ là cảnh giới Nửa bước Ma Soái.
Hiển nhiên, sáu người Địch Phàm, đã càng ngày càng kiệt lực.
"Ầm!"
Một tên đài chủ trực tiếp bị đối thủ đập cho nát bấy!
Một đám thiên tài phía dưới đều bị dọa cho giật mình, thế mới biết muốn xông qua những cửa ải này, dường như cũng chẳng nhẹ nhàng gì.
Chỉ cần thất bại, chính là bồi cả mạng mình vào!
Mà ba cái đài chủ còn lại, thực lực rõ ràng yếu kém hơn bọn họ rất nhiều.
Chỉ mới bước đến của ải thứ hai, liền bị đối thủ của mình một kích miểu sát, ngay cả cơ hội để nhận thua cũng không có.
Nhìn thấy cảnh này, Bố Triết đắc ý vênh mặt lên nói: "Các ngươi đoán xem, cái tên tiểu tử Nguyên Tiêu kia, có thể bị trực tiếp đánh chết hay không?"
"Ha ha, cái này rất có thể nha! Nhìn hắn thông qua ải thứ nhất chật vật như vậy, bị đối thủ ở ải thứ hai miểu sát cũng cực kỳ bình thường à nha." Lập tức có người phụ họa nói.
Những người khác cũng là âm thầm gật đầu, hiển nhiên đối với giả thuyết này cũng không có ý kiến gì.
Thế nhưng, Diệp Viễn để cho bọn hắn thất vọng rồi.
Mặc dù Diệp Viễn trải qua cửa thứ hai rất “gian nan”, thế nhưng qua khoảng ba trăm chiêu, Diệp Viễn vẫn vượt qua được cửa này.
"Hả, có nhầm lẫn hay không? Thế này cũng có thể vượt qua được, vận khí của tên này cũng quá tốt đi!" Bố Triết tức giận cùng xấu hổ nói.
Những người khác tuy không tức giận như Bố Triết, thế nhưng khi bọn chúng thấy Diệp Viện thông quan thành công, cũng thập phần ngạc nhiên.
"Mau nhìn kìa! Ba Đồ bại rồi! Ôi trời đất ơi, những người giữ cửa này sao có thể mạnh như vậy, vậy mà có thể vượt cấp chiến đấu!" Đột nhiên, người cả kinh kêu lên.
"Chiu!"
Ba Đồ trực tiếp bị truyền tống trở về.
Bị truyền tống từ trên lôi đài xuống, dĩ nhiên sắc mặt của Ba Đồ rất là xấu xí.
Thân là một trong Đạt Lan lục tử, thực lực của hắn hầu như có thể ngạo thị quần hùng.
Vậy mà hiện tại hắn lại thua dưới tay một tên nửa bước Ma Soái!
Từ trước tới giời chỉ có hắn khiêu chiến vượt cấp người khác, hôm nay lại bị người khác vượt cấp đánh bại.
Mặc dù hắn biết đây là thiên tài từ thời viễn cổ nhưng hắn vẫn cảm thấy không cam lòng.
"Ba Đồ, những người giữ cửa này, họ mạnh đến vậy sao?" Có người lấy hết can đảm hỏi.
Bọn hắn nhìn lên hình chiếu trên lôi đài, chỉ có thể thấy được chiêu thức của hai bên, nhưng không nhìn ra được pháp tắc ba động, nên rất khó đoán định.
Ba Đồ trầm mặt, gật đầu nói: "Mạnh! Mạnh ngoài sức tưởng tượng. Pháp tắc chi lực của bọn hắn, thấp nhất đều đạt đến tam trọng hậu kỳ, thậm chí còn có người đạt đến cảnh giới đại viên mãn, hơn nữa kỹ năng vận dụng pháp tắc trong chiến đầu của họ, chí ít đều đạt đến cảnh giới tâm ý hợp nhất. Thêm nữa võ kỹ của bọn hắn cũng vô cùng cường đại, chiến lực tổng hợp của họ, cực kì biến thái! Ta bại dưới tay bọn họ cũng không oan chút nào!"
Hít...
Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, lúc này bọn họ mới có được một cái nhận thức rõ ràng về thực lực của đám người thủ quan.
Một thời gian sau, lại có hai tên trong Đạt Lan lục tử dừng bước tại ải thứ năm.
Hiện tại những người còn kiên trì xông ải, chỉ còn có bốn người.
Ba tên trong Đạt Lan lục tử, cùng với... Diệp Viễn.
Tốc độ quá quan của Diệp Viễn vô cùng chậm, mọi người đã sớm mất đi hứng thú.
Ánh mắt của tất cả mọi người, đều tập trung tại trên người của Địch Phàm.
Lúc này, Địch Phàm đang chiến đấu cực kỳ kịch liệt với người giữ cửa ải thứ sáu, hai người gần như đã vận dụng hết chiến lực của mình, đánh đến thiên hôn địa ám.
"Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ta thật sự không thể tin được, lại có người ở cảnh giới nửa bước Ma Soái có thể bức Địch Phàm đến mức như thế!"
"Đúng vậy, thật không nghĩ tới cường giả thời đại viễn cổ lại cường hãn khủng bố tới mức như thế!"
"Đây mới là người thứ sáu nha! Vậy người thứ mười tám lại là khủng bố đến mức nào? Trời ạ, đến lúc đó thì lấy gì ra mà đánh đây."
...
Mặc dù bọn họ không cảm nhận được ba động của pháp tắc chi lực, thế nhưng chỉ cần dựa vào hình chiếu, bọn hắn đã có thể cảm nhận được tình hình chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào.
"Oanh!"
Rốt cục, Địch Phàm tìm thấy sơ hở của đối thủ, trong tích tắc một quyền đem đối thủ trực tiếp oanh bạo!
"Đài chủ lôi đài số một, thông qua ải thứ sáu, thu được một kiện hạ phẩm Thần Quân Huyền Bảo!" thanh âm già nua lần nữa vang lên.
Mọi người vừa nghe, trên mặt lộ ra ánh mắt nóng bỏng không gì sánh được
Thần Quân Huyền Bảo, cũng chính là Ma Quân Huyền Bảo!
Đây chính là bảo vật mà cường giả cấp bậc Ma Quân mới có tư cách sử dụng a!
Tuy rằng cái Ma Quân Huyền Bảo này cuối cùng cũng phải nộp cho Huyết Diêm điện, thế nhưng Huyết Diêm điện khẳng định cũng sẽ ban cho họ không ít thù lao nha.
Bên trong hình chiếu, sắc mặt Địch Phàm vô cùng ngạo nghễ.
Hiển nhiên, hắn đối với việc chiến thắng người giữ cửa ải thứ sáu này, cũng cực kỳ hài lòng.
"Địch Phàm quả nhiên không hổ danh là đứng đầu Đạt Lan lục tử, thực lực của hắn quá mạnh mẽ!"
"Địch Phàm đã xông qua ải thứ sáu, không biết hắn còn có thể đánh bại mấy người."
"Ta đoán chừng hắn ít nhất cũng có thể xông đến ải thứ chín!"
"Các ngươi xem! Tiểu tử kia... Tiểu tử kia..."
Đột nhiên, có người hét toáng lên.
Ba Đồ nhìn thấy Địch Phàm đạt được một kiện Ma Quân Huyền Bảo, đang cực kỳ khó chịu, lại nghe có người kêu gào, hắn lập tức trầm giọng nói: "Kêu gào cái gì?"
"Tên tiểu tử Nguyên Tiêu kia, rõ ràng đã xông đến ải thứ năm!"
Người kia hét ầm lên, phảng phất nhìn thấy sự tình gì đó không thể nào tin nổi.
Sắc mặt Ba Đồ trầm xuống, nhìn về phía lôi đài số 3, phát hiện Diệp Viễn quả nhiên đã xông đến cửa thứ năm!
Mọi người thất kinh thất sắc, bọn hắn quá chú ý đến một mình Địch Phàm, lại không ngờ rằng, trong lúc đó Diệp Viễn bất tri bất giác đã xông đến ải thứ năm.
Ba Đồ cũng chính là gục ngã ở ải thứ năm, Diệp Viễn xông đến ải thứ năm, chẳng phải là nói thực lực của hắn đã rất gần với Ba Đồ rồi sao?
Đùa gì thế!
Một tên thái điểu còn chưa đạt đến cảnh giới nửa bước Ma Soái, dĩ nhiên lại có thực lực xấp xỉ hắn?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!