Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Vô ích thôi. Không Gian Pháp Tắc của ngươi tuy mạnh, nhưng cảnh giới cảm ngộ lại quá thấp. Bỏ cuộc đi!” Lãnh Diễm nói.

“Haha, đừng có hòng! Đánh tiếp!”

Diệp Viễn vận chiêu, Huyễn Ảnh Sát được phát động một lần nữa.

Nữ tử lãnh diễm không nói gì. Lĩnh vực của Hàn Băng lan rộng, mũi kiếm của nàng vẫn hướng về phía Diệp Viễn, không rời nửa phút.

Cả hai người đều là những cao thủ sở hữu pháp tắc chi lực hàng đầu. Đây là lần đầu tiên pháp tắc chi lực của Diệp Viễn gặp được đối thủ xứng tầm.

Hắn thôi động thân pháp đến tận cùng, nhưng vẫn không cách nào phá qua phòng thủ của nữ tử lãnh diễm.

Lĩnh vực Hàn Băng của nàng tựa như một cái lưới lớn vậy. Nó như cầm tù Diệp Viễn, ngăn chặn mọi cử chỉ hành động của hắn.

Trên thực tế, Diệp Viễn không phải đối thủ của nữ tử này.

Sát chiêu của Diệp Viễn thực chất chỉ có mỗi chiêu Phá Nhật khi đang trong trạng thái Huyễn Ảnh Sát mà thôi.

Thế nhưng chỉ một mình chiêu thức Phá Nhật này thôi cũng có thể phá cả ngàn chiêu thức khác trong thiên hạ.

Đã vậy, kiếm pháp của Diệp Viễn lại vô cùng nhạy bén. Chưa gì hắn đã tìm ra điểm yếu của nữ tử lãnh diễm.

Chỉ là nếu như vậy thì Diệp Viễn sẽ không thể cảm ngộ được Không Gian Pháp Tắc.

Hắn muốn ép bản thân đến cực hạn để lĩnh ngộ Không Gian Pháp Tắc.

Bây giờ, giữa Không Gian Pháp Tắc và Kiếm Đạo Pháp Tắc của Diệp Viễn đã hình thành một sự liên kết.

Hắn nhận ra rằng liên kết với Không Gian Pháp Tắc thông qua Kiếm Đạo Pháp Tắc sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.

Mặc dù các đối thủ trước của Diệp Viễn rất mạnh, nhưng chưa ai đạt đến trình độ của nữ tử lãnh diễm.

So tài với nàng, hắn mới có dịp bộc lộ hết sức mạnh bản thân.

Ở trạng thái này, hắn có thể dễ dàng đột phá hơn.

Diệp Viễn hiểu rằng các thiên tài thời xa xưa đều có lý giải riêng về Pháp Tắc Chi Lực.

Nữ tử lãnh diễm đã kết hợp Kiếm Đạo Pháp Tắc cùng Hàn Băng Pháp Tắc đến loại trình độ này thì có thể nói là kỳ tài lúc đó, thực lực có một không hai.

Loại giao thủ này khác hoàn toàn với lúc Diệp Viễn giao thủ với bản thân trong không gian tu luyện tử vong.

Giao thủ với bản thân, tức là phải vượt qua giới hạn, phát triển mang tính đột phá.

Còn việc đương đầu với những đối thủ thiên tài này thì lại mang ý nghĩa tích lũy, phát triển mang tính toàn diện.

Diệp Viễn có thể không ngừng giao thủ với chính mình, nhưng khó có cơ hội được giao thủ với những thiên tài viễn cổ này.

“Vô dụng. Tốc độ tiêu hao Thần Nguyên của ngươi quá nhanh! Nếu còn không thu tay lại thì chắc chắn sẽ chết!” Giọng nói lạnh lùng của nữ tử lãnh diễm vang lên.

Tuy nữ tử lãnh diễm này là một nữ nhân lạnh lùng, thế nhưng đã nảy sinh lòng yêu mến nhân tài đối với Diệp Viễn, cho nên mới nhắc nhở hắn như vậy.

Thế nhưng Diệp Viễn vẫn cứ khăng khăng, không chịu bỏ vào tai lời khuyên của nữ tử lãnh diễm.

“Hừ! Thật cứng đầu!”

Thấy Diệp Viễn bỏ ngoài tai câu nói của mình, nàng không thèm nhẹ tay nữa, tốc độ trường kiếm trong tay đột ngột tăng lên.

“KiếÂm thanh Tựa Sương!”

Một kiếm này chính là thành tựu lớn nhất trong Kiếm Đạo của nàng.

Kiếm Đạo Pháp Tắc lạnh thấu xương tủy bay tới, khiến cho Diệp Viễn ngưng trệ trên không trung.

Một luồng khí tức chết chóc bỗng ập tới!

‘Phập! ’

Trong chớp mắt hai người đã vận chiêu, lao thẳng vào nhau.

‘Tõng! ’

‘Tõng! ’

Bụng Diệp Viễn bị đâm thủng một lỗ lớn, máu chảy xối xả.

“Haha, tên tiểu tử này cuối cùng cũng phải chịu thua rồi! Cuối cùng hắn cũng bại trận rồi! Lần này chắc không gượng dậy được đâu nhỉ?” Thấy một cảnh này, Bố Triết hưng phấn cười lớn.

Những kẻ khác cũng thầm thở phào, Diệp Viễn đã mang cho bọn hắn áp lực quá lớn.

Diệp Viễn đã vượt qua bao trở ngại, cho đến bây giờ đã đặt chân đến ải thứ mười ba rồi.

Riêng Địch Phàm, hắn vèo cái đã xông đến ải thứ chín, vậy nên biết rõ chênh lệch giữa từng ải.

Có thể nói độ khó tăng lên gấp bội.

Thế mà Diệp Viễn lại hơn hắn đến bốn ải.

Sự chênh lệch này quả là rất lớn!

Mỗi lần Diệp Viễn qua được một ải, lòng hắn lại nặng trĩu như một ngọn núi vậy.

Quá nặng nề!

Giờ nhìn Diệp Viễn bại trận như vậy, hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chỉ thoáng chốc, nét mặt mọi người bỗng cứng lại.

“Sao… sao lại có thể như vậy được?” Ba Đồ kinh ngạc nói.

Trước mắt bọn họ, cái bóng của nữ tử lãnh diễm đang dần nhạt nhòa rồi biến mất, báo hiệu nàng đang tiêu vong!

“Rõ ràng là nữ tử lãnh diễm đang thắng mà, tại sao… tại sao nàng lại bị giết? ’’

Địch Phàm bối rối nói.

Giữa không trung, nữ tử lãnh diễm hiện hình lên lần nữa, ánh mắt tràn đầy vẻ chấn động nhìn về phía Diệp Viễn.

“Ngươi đúng là một kẻ mất trí!” Nữ tử nói một cách lạnh nhạt.

Tình trạng hiện tại của Diệp Viễn rất nguy nan. Mặc dù đã vận chuyển Bá Long Tái Sinh Quyết rồi, nhưng tốc độ hồi phục vẫn không kịp so với tốc độ tổn thương của Pháp Tắc Chi Lực.

Nghe thấy giọng nói của nữ tử lãnh diễm, hắn cười một cách đau đớn, nói: “Ta thắng rồi, phải không? Và hơn nữa… ta cảm ngộ được rồi!”

Vào thời điểm Diệp Viễn bị ép đến giới hạn của bản thân, Không Gian Pháp Tắc nhất trọng thiên của hắn cuối cùng cũng đã đạt đến cảnh giới viên mãn!

Ngay lập tức, Diệp Viễn đã phá bỏ được sự phong tỏa của lãnh vực Hàn Băng, thân hình xuyên qua không gian một cách quỷ dị, giết nữ tử lãnh diễm.

Thế nhưng, chiêu KiếÂm thanh Tựa Sương của Lãnh Diệm cũng không phải dạng vừa, ở cự ly gần đến vậy mà nó vẫn có thể đâm thủng một lỗ trên bụng Diệp Viễn.

Kết quả cuối cùng là: Diệp Viễn bị thương nặng, nữ tử lãnh diễm thiệt mạng.

Nữ tử lãnh diễm đảo mắt nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Ngươi thắng rồi, đi tới cửa tiếp theo đi! Ngươi đã lĩnh ngộ được Không Gian Pháp Tắc, những người phía sau sẽ không phải là đối thủ của ngươi. Thế nhưng khi gặp Trịnh Tiễn ở cửa ải cuối cùng, kẻ được xưng là người mạnh nhất Tử Cực Tông trong lịch sử, thì ngươi cần phải vô cùng cẩn thận! Thực lòng mà nói thì hắn và ngươi đều mất trí như nhau!”

Diệp Viễn cảm thấy lạnh sống lưng khi biết rằng vẫn còn kẻ mạnh tới mức đến nữ tử lãnh diễm cũng phải nghiêm túc cảnh báo cho hắn.

Phải biết rằng thiên tư của nữ tử lãnh diễm tuyệt đối là hiếm thấy ở thời đại này.

Có thể ở cảnh giới nửa bước Quy Khư dung hợp Kiếm đạo pháp tắc cùng Hàn băng pháp tắc làm một, điều này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.

Sau khi Diệp Viễn đi tới Thông Thiên Giới thì cũng đã gặp không ít người được gọi là thiên tài, thế nhưng cho tới bây giờ hắn chưa gặp ai có thể dung hợp pháp tắc chi lực cả.

Bên trong những người tới lần này thì có ai có thể dung hợp pháp tắc chi lực hay không thì hắn cũng không biết, thế nhưng Diệp Viễn đoán chừng hẳn không có ai có thể xông đến ải thứ mười ba này.

Xem ra, phải thật sự cảnh giác tên Trịnh Tiến này rồi.

Diệp Viễn gật đầu, chắp tay nói: “Đa tạ, ta sẽ cẩn trọng!”

Nữ tử lãnh diễm cũng gật đầu, rồi nàng truyền tống Diệp Viên đi.

Trong trận pháp, các vết thương và Thần Nguyên của Diệp Viên đang nhanh chóng hồi phục.

“Trận pháp lợi hại quá, hồi phục nhanh hơn cả đan dược thông thường! Thực lực trước đây của Tử Cực Tông này sợ rằng không bình thường nha!”

Cảm thấy vết thương đang nhanh chóng lành lại, Diệp Viễn cảm khái nói.

“Huyễn Ảnh Sát khi được kết hợp cùng Không Gian Pháp Tắc sẽ tạo ra uy lực rất đáng kinh ngạc! Nhưng mà không thể gọi kiếm pháp này là Huyễn Ảnh Sát được, đặt tên là gì cho hay nhỉ? Hừm… Chỗ thần bí của chiêu này chính là như có như không, khiến đối thủ không tài nào nắm bắt. Vậy thì đặt là ‘Phiếu Miểu Kiếm Pháp’ đi!” Diệp Viễn tự nhủ.

Hiện tại, kiếm pháp của Diệp Viễn đã chứa đựng kha khá sức mạnh từ Không Gian Pháp Tắc.

Huyễn Ảnh Sát của hắn giờ đã được cải biến.

Đây chính là chiêu thức kết hợp giữa Kiếm Đạo Pháp Tắc và Không Gian Pháp Tắc, cũng giống như KiếÂm thanh Tựa Sương của nữ tử lãnh diễm vậy.

Sau khi thêm Không Gian Pháp Tắc vào, kiếm pháp của Diệp Viễn càng trở nên biến hóa, rất khó để nắm bắt.

Cũng bởi sự biến hóa này nên cái tên “Phiếu Miểu Kiếm Pháp” vô tình trở nên rất phù hợp với chiêu thức mới của hắn.

“Vô ích thôi. Không Gian Pháp Tắc của ngươi tuy mạnh, nhưng cảnh giới cảm ngộ lại quá thấp. Bỏ cuộc đi!” Lãnh Diễm nói.

“Haha, đừng có hòng! Đánh tiếp!”

Diệp Viễn vận chiêu, Huyễn Ảnh Sát được phát động một lần nữa.

Nữ tử lãnh diễm không nói gì. Lĩnh vực của Hàn Băng lan rộng, mũi kiếm của nàng vẫn hướng về phía Diệp Viễn, không rời nửa phút.

Cả hai người đều là những cao thủ sở hữu pháp tắc chi lực hàng đầu. Đây là lần đầu tiên pháp tắc chi lực của Diệp Viễn gặp được đối thủ xứng tầm.

Hắn thôi động thân pháp đến tận cùng, nhưng vẫn không cách nào phá qua phòng thủ của nữ tử lãnh diễm.

Lĩnh vực Hàn Băng của nàng tựa như một cái lưới lớn vậy. Nó như cầm tù Diệp Viễn, ngăn chặn mọi cử chỉ hành động của hắn.

Trên thực tế, Diệp Viễn không phải đối thủ của nữ tử này.

Sát chiêu của Diệp Viễn thực chất chỉ có mỗi chiêu Phá Nhật khi đang trong trạng thái Huyễn Ảnh Sát mà thôi.

Thế nhưng chỉ một mình chiêu thức Phá Nhật này thôi cũng có thể phá cả ngàn chiêu thức khác trong thiên hạ.

Đã vậy, kiếm pháp của Diệp Viễn lại vô cùng nhạy bén. Chưa gì hắn đã tìm ra điểm yếu của nữ tử lãnh diễm.

Chỉ là nếu như vậy thì Diệp Viễn sẽ không thể cảm ngộ được Không Gian Pháp Tắc.

Hắn muốn ép bản thân đến cực hạn để lĩnh ngộ Không Gian Pháp Tắc.

Bây giờ, giữa Không Gian Pháp Tắc và Kiếm Đạo Pháp Tắc của Diệp Viễn đã hình thành một sự liên kết.

Hắn nhận ra rằng liên kết với Không Gian Pháp Tắc thông qua Kiếm Đạo Pháp Tắc sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.

Mặc dù các đối thủ trước của Diệp Viễn rất mạnh, nhưng chưa ai đạt đến trình độ của nữ tử lãnh diễm.

So tài với nàng, hắn mới có dịp bộc lộ hết sức mạnh bản thân.

Ở trạng thái này, hắn có thể dễ dàng đột phá hơn.

Diệp Viễn hiểu rằng các thiên tài thời xa xưa đều có lý giải riêng về Pháp Tắc Chi Lực.

Nữ tử lãnh diễm đã kết hợp Kiếm Đạo Pháp Tắc cùng Hàn Băng Pháp Tắc đến loại trình độ này thì có thể nói là kỳ tài lúc đó, thực lực có một không hai.

Loại giao thủ này khác hoàn toàn với lúc Diệp Viễn giao thủ với bản thân trong không gian tu luyện tử vong.

Giao thủ với bản thân, tức là phải vượt qua giới hạn, phát triển mang tính đột phá.

Còn việc đương đầu với những đối thủ thiên tài này thì lại mang ý nghĩa tích lũy, phát triển mang tính toàn diện.

Diệp Viễn có thể không ngừng giao thủ với chính mình, nhưng khó có cơ hội được giao thủ với những thiên tài viễn cổ này.

“Vô dụng. Tốc độ tiêu hao Thần Nguyên của ngươi quá nhanh! Nếu còn không thu tay lại thì chắc chắn sẽ chết!” Giọng nói lạnh lùng của nữ tử lãnh diễm vang lên.

Tuy nữ tử lãnh diễm này là một nữ nhân lạnh lùng, thế nhưng đã nảy sinh lòng yêu mến nhân tài đối với Diệp Viễn, cho nên mới nhắc nhở hắn như vậy.

Thế nhưng Diệp Viễn vẫn cứ khăng khăng, không chịu bỏ vào tai lời khuyên của nữ tử lãnh diễm.

“Hừ! Thật cứng đầu!”

Thấy Diệp Viễn bỏ ngoài tai câu nói của mình, nàng không thèm nhẹ tay nữa, tốc độ trường kiếm trong tay đột ngột tăng lên.

“KiếÂm thanh Tựa Sương!”

Một kiếm này chính là thành tựu lớn nhất trong Kiếm Đạo của nàng.

Kiếm Đạo Pháp Tắc lạnh thấu xương tủy bay tới, khiến cho Diệp Viễn ngưng trệ trên không trung.

Một luồng khí tức chết chóc bỗng ập tới!

‘Phập! ’

Trong chớp mắt hai người đã vận chiêu, lao thẳng vào nhau.

‘Tõng! ’

‘Tõng! ’

Bụng Diệp Viễn bị đâm thủng một lỗ lớn, máu chảy xối xả.

“Haha, tên tiểu tử này cuối cùng cũng phải chịu thua rồi! Cuối cùng hắn cũng bại trận rồi! Lần này chắc không gượng dậy được đâu nhỉ?” Thấy một cảnh này, Bố Triết hưng phấn cười lớn.

Những kẻ khác cũng thầm thở phào, Diệp Viễn đã mang cho bọn hắn áp lực quá lớn.

Diệp Viễn đã vượt qua bao trở ngại, cho đến bây giờ đã đặt chân đến ải thứ mười ba rồi.

Riêng Địch Phàm, hắn vèo cái đã xông đến ải thứ chín, vậy nên biết rõ chênh lệch giữa từng ải.

Có thể nói độ khó tăng lên gấp bội.

Thế mà Diệp Viễn lại hơn hắn đến bốn ải.

Sự chênh lệch này quả là rất lớn!

Mỗi lần Diệp Viễn qua được một ải, lòng hắn lại nặng trĩu như một ngọn núi vậy.

Quá nặng nề!

Giờ nhìn Diệp Viễn bại trận như vậy, hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chỉ thoáng chốc, nét mặt mọi người bỗng cứng lại.

“Sao… sao lại có thể như vậy được?” Ba Đồ kinh ngạc nói.

Trước mắt bọn họ, cái bóng của nữ tử lãnh diễm đang dần nhạt nhòa rồi biến mất, báo hiệu nàng đang tiêu vong!

“Rõ ràng là nữ tử lãnh diễm đang thắng mà, tại sao… tại sao nàng lại bị giết? ’’

Địch Phàm bối rối nói.

Giữa không trung, nữ tử lãnh diễm hiện hình lên lần nữa, ánh mắt tràn đầy vẻ chấn động nhìn về phía Diệp Viễn.

“Ngươi đúng là một kẻ mất trí!” Nữ tử nói một cách lạnh nhạt.

Tình trạng hiện tại của Diệp Viễn rất nguy nan. Mặc dù đã vận chuyển Bá Long Tái Sinh Quyết rồi, nhưng tốc độ hồi phục vẫn không kịp so với tốc độ tổn thương của Pháp Tắc Chi Lực.

Nghe thấy giọng nói của nữ tử lãnh diễm, hắn cười một cách đau đớn, nói: “Ta thắng rồi, phải không? Và hơn nữa… ta cảm ngộ được rồi!”

Vào thời điểm Diệp Viễn bị ép đến giới hạn của bản thân, Không Gian Pháp Tắc nhất trọng thiên của hắn cuối cùng cũng đã đạt đến cảnh giới viên mãn!

Ngay lập tức, Diệp Viễn đã phá bỏ được sự phong tỏa của lãnh vực Hàn Băng, thân hình xuyên qua không gian một cách quỷ dị, giết nữ tử lãnh diễm.

Thế nhưng, chiêu KiếÂm thanh Tựa Sương của Lãnh Diệm cũng không phải dạng vừa, ở cự ly gần đến vậy mà nó vẫn có thể đâm thủng một lỗ trên bụng Diệp Viễn.

Kết quả cuối cùng là: Diệp Viễn bị thương nặng, nữ tử lãnh diễm thiệt mạng.

Nữ tử lãnh diễm đảo mắt nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Ngươi thắng rồi, đi tới cửa tiếp theo đi! Ngươi đã lĩnh ngộ được Không Gian Pháp Tắc, những người phía sau sẽ không phải là đối thủ của ngươi. Thế nhưng khi gặp Trịnh Tiễn ở cửa ải cuối cùng, kẻ được xưng là người mạnh nhất Tử Cực Tông trong lịch sử, thì ngươi cần phải vô cùng cẩn thận! Thực lòng mà nói thì hắn và ngươi đều mất trí như nhau!”

Diệp Viễn cảm thấy lạnh sống lưng khi biết rằng vẫn còn kẻ mạnh tới mức đến nữ tử lãnh diễm cũng phải nghiêm túc cảnh báo cho hắn.

Phải biết rằng thiên tư của nữ tử lãnh diễm tuyệt đối là hiếm thấy ở thời đại này.

Có thể ở cảnh giới nửa bước Quy Khư dung hợp Kiếm đạo pháp tắc cùng Hàn băng pháp tắc làm một, điều này tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được.

Sau khi Diệp Viễn đi tới Thông Thiên Giới thì cũng đã gặp không ít người được gọi là thiên tài, thế nhưng cho tới bây giờ hắn chưa gặp ai có thể dung hợp pháp tắc chi lực cả.

Bên trong những người tới lần này thì có ai có thể dung hợp pháp tắc chi lực hay không thì hắn cũng không biết, thế nhưng Diệp Viễn đoán chừng hẳn không có ai có thể xông đến ải thứ mười ba này.

Xem ra, phải thật sự cảnh giác tên Trịnh Tiến này rồi.

Diệp Viễn gật đầu, chắp tay nói: “Đa tạ, ta sẽ cẩn trọng!”

Nữ tử lãnh diễm cũng gật đầu, rồi nàng truyền tống Diệp Viên đi.

Trong trận pháp, các vết thương và Thần Nguyên của Diệp Viên đang nhanh chóng hồi phục.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận