"Hả? Thay đổi tên? Chỉ là một tên Quy Khư sơ kỳ? Lão ngũ, ngươi đang đùa ta sao?
Vẻ mặt lão đại Nhạc Khánh Phong của Đồ Long Bang mang theo vẻ nghi ngờ cũng khó tin nhìn về phía Mạnh Hỏa.
Chỉ là Quy Khư sơ kỳ mà lại muốn để Đồ Long Bang đổi tên, lão ngũ lại có thể không tát chết hắn sao!
Hơn nữa, tại sao phải thay đổi tên?
Đồ Long Bang nghe rất oai hùng mà!
Vẻ mặt Mạnh Hỏa vô cùng khó coi, hắn không muốn thừa nhận thực lực của Diệp Viễn mạnh hơn hắn, điều đó vô cùng xấu hổ.
Một kim thân tam chuyển hậu kỳ, vậy mà lại thua một tên chỉ có cảnh giới Quy Khư sơ kỳ, chuyện này mà bị truyền ra ngoài thì hắn sẽ trở thành trò cười của cả Nam thành.
"Đại ca không biết rồi, thân pháp của tiểu tử này rất nhanh, ta không cẩn thận nên mới bị hắn đánh bại, tất nhiên tổng bộ của chúng ta không sợ hắn nhưng mà những phân đường phía dưới thì khó mà nói được!"
Đôi mắt Mạnh Hỏa liếc ngang liếc dọc, uyển chuyển thay đổi cách nói chuyện.
Những người chứng kiến việc này đều đã bị hắn cấm tiết lộ sự việc.
Dù sao ba ngày sau nếu tên tiểu tử kia còn dám đi đến đây thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Lão đại Nhạc Khánh Phong là một cường giả nửa bước Thần Quân, dù tiểu tử kia có chạy lên trời thì lão đại vẫn có thể bắt được hắn.
Nhạc Khánh Phong xua tay nói: "Mặc kệ hắn, cũng chỉ là một tên tiểu tử mà thôi, có thể gây ra sóng to gió lớn gì chứ? Ngày mốt chúng ta phải đàm phán với Ngân Vũ Bang về quyền sở hữu Tiền Đình tam phố, đây mới là việc lớn!"
Tiền Đình tam phố là là ba con phố giàu có nhất, cũng nơi giao nhau của hai bang phái lớn đó là Đồ Long Bang và Ngân Vũ Bang.
Thế lực hai bên giằng co rất lâu, không biết đã đánh nhau bao nhiêu lần vì ba con phố này nhưng vẫn chưa xác định được ai có quyền sở hữu ba con phố.
Hôm nay Nhạc Khánh Phong dẫn người đi đàm phán là để giải quyết với Ngân Vũ Bang.
Kết quả cũng không hề vui vẻ.
Mạnh Hỏa nghe xong thì cũng nghiêm mặt nói: "Sao, hôm nay vẫn chưa đàm phán xong xuôi à? Nhất định lần này phải cho bọn khốn kia đẹp mặt!"
Nhạc Khánh Phong nói: "Bây giờ mâu thuẫn xảy ra ngay trên đường phố của Tiền Đình, đáng lẽ bọn khốn Ngân Vũ Bang không nên độc chiếm đường phố bên trong Tiền Đình. Vậy mà bọn hắn lại chiếm được hai con phố rồi, thật đúng là không coi ai ra gì mà!"
Mạnh Hỏa nghe xong thì tức giận nói:" Mẹ kiếp! Tiền Đình tam phố vốn là địa bàn của chúng ta, vậy mà bọn hắn dám giẫm đạp lên mặt mũi của chúng ta? Lão đại, lần này cứ để Mạnh Hỏa ta đi đánh bọn chúng, ta sẽ đánh chết toàn bộ bọn chúng!"
Đừng nhìn Mạnh Hỏa chỉ có kim thân tam chuyển hậu kỳ, nhưng thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ.
Hắn chỉ dựa vào thân thể cường tráng mà có thể chống lại Quy Khư đại viên mãn.
Chỉ tiếc người hắn gặp phải lại là Diệp Viễn.
Tốc độ của hắn quá kém khi so với Diệp Viễn.
Trong ánh mắt của Nhạc Khánh Phong xuất hiện một tia ngoan độc: "Haha, đây cũng là lần cuối cùng đi đàm phán! Nếu như bọn chúng còn tiếp tục càn quấy, thì lần đàm phán sau sẽ là thời điểm trở mặt!"
Diệp Viễn đi vào một nhà trọ thuê hai phòng, hắn ở riêng một phòng, còn một phòng thì cho Long Chiến cùng A Tứ ở.
Lúc A Tứ tỉnh lại thì cảm thấy vô cùng hối hận, cảm thấy cả bầu trời như sụp đổ.
Tại sao mình ngu ngốc như vậy, lại đi trêu chọc vào đại họa này!
Cho dù lần này mình có thể tránh được một kiếp, nhưng những người của Đồ Long Bang cũng sẽ không bỏ qua cho mình.
Bởi vì hắn còn cùng Diệp Viễn đi càn quét phân đường của Đồ Long Bang.
Mong đợi Đồ Long Bang đổi tên?
Vẫn nên tỉnh lại đi!
Về phần Diệp Viễn, hắn đã nhờ A Tứ dẫn đi, mua một nhóm linh dược tam giai ở Nam thành, và bắt đầu việc nghiên cứu thần đan tam giai.
Trên đường đi, Diệp Viễn cũng đã tìm hiểu rất kỹ kiến thức về thần đan tam giai, đồng thời cũng đã mua rất nhiều linh dược ở ven đường.
Đối với thần đan tam giai, có thể nói Diệp Viễn là tiến bộ thần tốc.
Diệp Viễn phát hiện rằng từ lần dẫn động Đại đạo thiên âm lúc trước, dường như đan đạo của hắn đã tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới.
Đối với việc tu luyện Thần đan tam giai, tốc độ của Diệp Viễn nhanh hơn trước rất nhiều.
Hiện tại có dụng cụ để phi hành là Tử Cực điện, Diệp Viễn còn có thể dùng nhiều thời gian hơn để nghiên cứu đan đạo.
Thời gian phi hành đã qua mấy năm, mà Diệp Viễn ở trong không gian của Trấn Giới Bi cũng đã hơn mười năm.
Bây giờ thực lực đan đạo của hắn đã hơn xa đám đan thần tam tinh.
Chẳng qua đối với việc nghiên cứu đan đạo, Diệp Viễn chưa bao giờ biết mệt mỏi, thời gian ba ngày này hắn cũng không muốn lãng phí, vì vậy lại tiến vào không gian của Trấn Giới Bi để tu hành tiếp.
Ba ngày sau, Diệp Viễn một thân một mình đi đến tổng bộ của Đồ Long Bang.
Vẫn là mấy tên thủ vệ đó, chẳng qua khi nhìn thấy Diệp Viễn đến thì vẻ mặt của cả đám vô cùng hoảng hốt, khiến cho Diệp Viễn hơi khó hiểu.
Thực lực của mình còn chưa tới mức làm cho Đồ Long Bang sợ hãi đến vậy đi?
"Này, ta lại tới đây, gọi bang chủ của các ngươi ra đây, ta đã nói là muốn đổi tên của các ngươi." Diệp Viễn thản nhiên nói.
Một thủ vệ bỗng kinh hoàng, lập tức đi vào thông báo.
Chỉ trong chốc lát đã có hai người đàn ông trung niên đi từ trong tổng bộ ra.
"Tam ca, chính là tên tiểu tử này!" Mạnh Hỏa chỉ vào Diệp Viễn.
Tam đương gia nhíu mày nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt giận dữ nói: "Tiểu tử, ngươi chán sống rồi hay sao? Lại dám biến Đồ Long Bang của chúng ta thành trò tiêu khiển?"
Diệp Viễn liếc nhìn Tam đương gia rồi lại nhìn về phía Mạnh Hỏa, nói:" Vậy ý của các ngươi là không đổi?"
"Đổi cái đầu ngươi ấy! Hôm nay ta đang vô cùng tức giận, không có chỗ để trút, tiểu tử ngươi đúng là lao đầu vào chỗ chết mà! Bây giờ ta sẽ vặn đầu của ngươi xuống, để cho ngươi biết kết cục của việc dám đùa giỡn với Đồ Long Bang như thế nào!"
Tam đương gia quát to một tiếng, trực tiếp lấy ra một thanh đại đao, chém về phía đầu của Diệp Viễn.
Lông mày Diệp Viễn khẽ nhếch lên, hình như vết thương trên người Tam đương gia không nhẹ nha.
"Ha!"
Tam đương gia gào lên, nhưng mà một đao này đã chém hụt.
"Tam ca cẩn thận, hắn ở phía sau ngươi!" Mạnh Hỏa hoảng sợ nói.
Tam đương gia kinh ngạc, vội vàng vung đao về phía sau.
"Keng keng keng…"
Những âÂm thanh kim loại vang lên liên tiếp, tất cả mọi người nhìn thấy đều trợn tròn mắt kinh ngạc.
Một tên Quy Khư sơ kỳ lại có thực lực ngang bằng với một Quy Khư đại viên mãn?
Tiểu tử này từ đâu đến vậy?
Tam đương gia càng đánh càng kinh hãi, tốc độ của hắn có chút không theo kịp Diệp Viễn.
Thân pháp của tiểu tử này biến hóa quá nhiều, giống như là ma trơi vậy, xuất quỷ nhập thần.
Rõ ràng nhìn thấy thanh kiếm còn ở rất xa vậy mà trong chớp mắt đã ở ngay trước mặt rồi.
Thật quỷ dị!
Lúc trước hắn còn mắng lão ngũ là vô dụng nhưng hiện tại mới biết được tiểu tử này đáng sợ như thế nào.
"Dừng tay!"
Tam đương gia hét lớn một tiếng rồi kéo dài khoảng cách với Diệp Viễn.
"Tiểu tử, ngươi rất mạnh! Nhưng nếu ta không bị thương thì căn bản ngươi không phải đối thủ của ta!" Tam đương gia trầm mặt nói.
Diệp Viễn liếc nhìn hắn, nói: "Ta không đến để đấu với ngươi, ta đến để thay đổi tên của các ngươi! Xem ra các ngươi coi cảnh cáo của ta như gió thoảng bên tai. Được thôi, bắt đầu từ ngày mai, bảo phân đường của các ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, ta sẽ hủy từng cái một."
Vẻ mặt Tam đương gia cứng đờ, trong lòng có chút hoảng sợ.
Thân pháp Diệp Viễn rất đáng sợ, cho dù Diệp Viễn không phải là đối thủ của hắn, nhưng nếu như Diệp Viễn muốn làm thì hắn cũng không cản được!
Bỗng nhiên một tên thuộc hạ chạy đến hô to: "Thưa Tam đương gia và Ngũ đương gia, Nhị đương gia không… không ổn rồi!"
"Hả? Thay đổi tên? Chỉ là một tên Quy Khư sơ kỳ? Lão ngũ, ngươi đang đùa ta sao?
Vẻ mặt lão đại Nhạc Khánh Phong của Đồ Long Bang mang theo vẻ nghi ngờ cũng khó tin nhìn về phía Mạnh Hỏa.
Chỉ là Quy Khư sơ kỳ mà lại muốn để Đồ Long Bang đổi tên, lão ngũ lại có thể không tát chết hắn sao!
Hơn nữa, tại sao phải thay đổi tên?
Đồ Long Bang nghe rất oai hùng mà!
Vẻ mặt Mạnh Hỏa vô cùng khó coi, hắn không muốn thừa nhận thực lực của Diệp Viễn mạnh hơn hắn, điều đó vô cùng xấu hổ.
Một kim thân tam chuyển hậu kỳ, vậy mà lại thua một tên chỉ có cảnh giới Quy Khư sơ kỳ, chuyện này mà bị truyền ra ngoài thì hắn sẽ trở thành trò cười của cả Nam thành.
"Đại ca không biết rồi, thân pháp của tiểu tử này rất nhanh, ta không cẩn thận nên mới bị hắn đánh bại, tất nhiên tổng bộ của chúng ta không sợ hắn nhưng mà những phân đường phía dưới thì khó mà nói được!"
Đôi mắt Mạnh Hỏa liếc ngang liếc dọc, uyển chuyển thay đổi cách nói chuyện.
Những người chứng kiến việc này đều đã bị hắn cấm tiết lộ sự việc.
Dù sao ba ngày sau nếu tên tiểu tử kia còn dám đi đến đây thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Lão đại Nhạc Khánh Phong là một cường giả nửa bước Thần Quân, dù tiểu tử kia có chạy lên trời thì lão đại vẫn có thể bắt được hắn.
Nhạc Khánh Phong xua tay nói: "Mặc kệ hắn, cũng chỉ là một tên tiểu tử mà thôi, có thể gây ra sóng to gió lớn gì chứ? Ngày mốt chúng ta phải đàm phán với Ngân Vũ Bang về quyền sở hữu Tiền Đình tam phố, đây mới là việc lớn!"
Tiền Đình tam phố là là ba con phố giàu có nhất, cũng nơi giao nhau của hai bang phái lớn đó là Đồ Long Bang và Ngân Vũ Bang.
Thế lực hai bên giằng co rất lâu, không biết đã đánh nhau bao nhiêu lần vì ba con phố này nhưng vẫn chưa xác định được ai có quyền sở hữu ba con phố.
Hôm nay Nhạc Khánh Phong dẫn người đi đàm phán là để giải quyết với Ngân Vũ Bang.
Kết quả cũng không hề vui vẻ.
Mạnh Hỏa nghe xong thì cũng nghiêm mặt nói: "Sao, hôm nay vẫn chưa đàm phán xong xuôi à? Nhất định lần này phải cho bọn khốn kia đẹp mặt!"
Nhạc Khánh Phong nói: "Bây giờ mâu thuẫn xảy ra ngay trên đường phố của Tiền Đình, đáng lẽ bọn khốn Ngân Vũ Bang không nên độc chiếm đường phố bên trong Tiền Đình. Vậy mà bọn hắn lại chiếm được hai con phố rồi, thật đúng là không coi ai ra gì mà!"
Mạnh Hỏa nghe xong thì tức giận nói:" Mẹ kiếp! Tiền Đình tam phố vốn là địa bàn của chúng ta, vậy mà bọn hắn dám giẫm đạp lên mặt mũi của chúng ta? Lão đại, lần này cứ để Mạnh Hỏa ta đi đánh bọn chúng, ta sẽ đánh chết toàn bộ bọn chúng!"
Đừng nhìn Mạnh Hỏa chỉ có kim thân tam chuyển hậu kỳ, nhưng thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ.
Hắn chỉ dựa vào thân thể cường tráng mà có thể chống lại Quy Khư đại viên mãn.
Chỉ tiếc người hắn gặp phải lại là Diệp Viễn.
Tốc độ của hắn quá kém khi so với Diệp Viễn.
Trong ánh mắt của Nhạc Khánh Phong xuất hiện một tia ngoan độc: "Haha, đây cũng là lần cuối cùng đi đàm phán! Nếu như bọn chúng còn tiếp tục càn quấy, thì lần đàm phán sau sẽ là thời điểm trở mặt!"
Diệp Viễn đi vào một nhà trọ thuê hai phòng, hắn ở riêng một phòng, còn một phòng thì cho Long Chiến cùng A Tứ ở.
Lúc A Tứ tỉnh lại thì cảm thấy vô cùng hối hận, cảm thấy cả bầu trời như sụp đổ.
Tại sao mình ngu ngốc như vậy, lại đi trêu chọc vào đại họa này!
Cho dù lần này mình có thể tránh được một kiếp, nhưng những người của Đồ Long Bang cũng sẽ không bỏ qua cho mình.
Bởi vì hắn còn cùng Diệp Viễn đi càn quét phân đường của Đồ Long Bang.
Mong đợi Đồ Long Bang đổi tên?
Vẫn nên tỉnh lại đi!
Về phần Diệp Viễn, hắn đã nhờ A Tứ dẫn đi, mua một nhóm linh dược tam giai ở Nam thành, và bắt đầu việc nghiên cứu thần đan tam giai.
Trên đường đi, Diệp Viễn cũng đã tìm hiểu rất kỹ kiến thức về thần đan tam giai, đồng thời cũng đã mua rất nhiều linh dược ở ven đường.
Đối với thần đan tam giai, có thể nói Diệp Viễn là tiến bộ thần tốc.
Diệp Viễn phát hiện rằng từ lần dẫn động Đại đạo thiên âm lúc trước, dường như đan đạo của hắn đã tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới.
Đối với việc tu luyện Thần đan tam giai, tốc độ của Diệp Viễn nhanh hơn trước rất nhiều.
Hiện tại có dụng cụ để phi hành là Tử Cực điện, Diệp Viễn còn có thể dùng nhiều thời gian hơn để nghiên cứu đan đạo.
Thời gian phi hành đã qua mấy năm, mà Diệp Viễn ở trong không gian của Trấn Giới Bi cũng đã hơn mười năm.
Bây giờ thực lực đan đạo của hắn đã hơn xa đám đan thần tam tinh.
Chẳng qua đối với việc nghiên cứu đan đạo, Diệp Viễn chưa bao giờ biết mệt mỏi, thời gian ba ngày này hắn cũng không muốn lãng phí, vì vậy lại tiến vào không gian của Trấn Giới Bi để tu hành tiếp.
Ba ngày sau, Diệp Viễn một thân một mình đi đến tổng bộ của Đồ Long Bang.
Vẫn là mấy tên thủ vệ đó, chẳng qua khi nhìn thấy Diệp Viễn đến thì vẻ mặt của cả đám vô cùng hoảng hốt, khiến cho Diệp Viễn hơi khó hiểu.
Thực lực của mình còn chưa tới mức làm cho Đồ Long Bang sợ hãi đến vậy đi?
"Này, ta lại tới đây, gọi bang chủ của các ngươi ra đây, ta đã nói là muốn đổi tên của các ngươi." Diệp Viễn thản nhiên nói.
Một thủ vệ bỗng kinh hoàng, lập tức đi vào thông báo.
Chỉ trong chốc lát đã có hai người đàn ông trung niên đi từ trong tổng bộ ra.
"Tam ca, chính là tên tiểu tử này!" Mạnh Hỏa chỉ vào Diệp Viễn.
Tam đương gia nhíu mày nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt giận dữ nói: "Tiểu tử, ngươi chán sống rồi hay sao? Lại dám biến Đồ Long Bang của chúng ta thành trò tiêu khiển?"
Diệp Viễn liếc nhìn Tam đương gia rồi lại nhìn về phía Mạnh Hỏa, nói:" Vậy ý của các ngươi là không đổi?"
"Đổi cái đầu ngươi ấy! Hôm nay ta đang vô cùng tức giận, không có chỗ để trút, tiểu tử ngươi đúng là lao đầu vào chỗ chết mà! Bây giờ ta sẽ vặn đầu của ngươi xuống, để cho ngươi biết kết cục của việc dám đùa giỡn với Đồ Long Bang như thế nào!"
Tam đương gia quát to một tiếng, trực tiếp lấy ra một thanh đại đao, chém về phía đầu của Diệp Viễn.
Lông mày Diệp Viễn khẽ nhếch lên, hình như vết thương trên người Tam đương gia không nhẹ nha.
"Ha!"
Tam đương gia gào lên, nhưng mà một đao này đã chém hụt.
"Tam ca cẩn thận, hắn ở phía sau ngươi!" Mạnh Hỏa hoảng sợ nói.
Tam đương gia kinh ngạc, vội vàng vung đao về phía sau.
"Keng keng keng…"
Những âÂm thanh kim loại vang lên liên tiếp, tất cả mọi người nhìn thấy đều trợn tròn mắt kinh ngạc.
Một tên Quy Khư sơ kỳ lại có thực lực ngang bằng với một Quy Khư đại viên mãn?
Tiểu tử này từ đâu đến vậy?
Tam đương gia càng đánh càng kinh hãi, tốc độ của hắn có chút không theo kịp Diệp Viễn.
Thân pháp của tiểu tử này biến hóa quá nhiều, giống như là ma trơi vậy, xuất quỷ nhập thần.
Rõ ràng nhìn thấy thanh kiếm còn ở rất xa vậy mà trong chớp mắt đã ở ngay trước mặt rồi.
Thật quỷ dị!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!