Nhược Hư biết cho dù hắn dùng bất cứ giá nào liều cái mạng già này cũng không luyện chế ra được đan dược thần phẩm Hư Linh.
Trong hiện thực, hắn sống một xấp tuổi rồi, kiến thức đến thiên tài đếm cũng không hết, cũng chưa từng nghe nói ai có thể khi còn là đan thần tứ tinh, luyện chế ra được thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan.
Còn về đan thần tam tinh, liền càng không phải nói.
Cho nên, hắn rất thức thời chịu thua.
Đương nhiên hắn cũng không muốn mất mặt chờ ở đây, sau khi chịu thua liền xám xịt đi xuống.
Có điều lúc này, tâm tư mọi người đã sớm không ở trên đại trưởng lão.
“Diệp trưởng lão, đan dược này bán cho Vương gia chúng ta đi, chúng ta trả ba trăm triệu Thần Nguyên Thạch!” Một trưởng lão của Vương gia cất cao giọng nói.
“Diệp trưởng lão, đừng nghe hắn, bán cho Phi gia chúng ta! Chúng ta trả năm trăm triệu Thần Nguyên Thạch!”
“Lưu gia chúng ta trả năm trăm năm mươi triệu!”
….
Đột nhiên, trưởng đà của những đại gia tộc này giống như nổ tung, làm cho Diệp Viễn đau cả đầu.
Dựa theo quy củ của Đan Tháp, mặc dù Hạo Nhật Càn Khôn Đan này là Diệp Viễn luyện chế được, nhưng quyền sở hữu thuộc về Đan Tháp.
Có điều, nếu như Đan Tháp quyết định bán, Thần Nguyên Thạch có được, có thể chia cho Diệp Viễn ba phần.
Thần đan cấp ba bình thường, cho dù là Thiên Huyết Hoán Tủy Đan mà Diệp Viễn luyện chế, cũng bất quá mới bán với giá năm nghìn vạn thần nguyên thạch.
Những đại gia tộc này, vừa mới mở miệng đã là vài trăm triệu Thần Nguyên Thạch, giá tiền này đã vượt xa giá cả của thần đan cấp ba bình thường.
“Dừng lại! Tất cả đều dừng lại cho ta!” Diệp Viễn hô lớn.
Nhưng mà, không có ai nghe hắn, những người vẫn còn mồm năm miệng mười, gần như rơi vào điên cuồng.
Thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan đó, ai mà không muốn?
Còn về giá cả, chuyện đó không thành vấn đề.
Diệp Viễn thực sự không thể nhịn được nữa, gầm lên một tiếng nói: “Tất cả im miệng cho ta!”
Một tiếng này, Diệp Viễn vận lên cả thần nguyên, trực tiếp trấn áp tất cả mọi người.
Những người thấy Diệp Viễn tức giận, quả nhiên dừng lại.
Nói đùa sao, thực lực Diệp trưởng lão thông thiên, đắc tội với hắn chẳng phải là chịu thiệt sao?
Thấy mọi người an tĩnh lại, Diệp Viễn nói với Hiên Vũ: “Nhị trưởng lão, chuyện này vẫn là giao cho ngươi đi.”
Hiên Vũ cười nói: “Chư vị trưởng lão, nếu như mọi người đều có hứng thú với Hạo Nhật Càn Khôn Đan này, vậy thì hay là… chúng ta hãy làm một buổi đấu giá ngay tại hiện trường, để quyết định viên đan dược kia thuộc về ai. Mọi người thấy thế nào?”
Mọi người vừa nghe, không khỏi đều vô cùng kinh ngạc.
Ai nói nhị trưởng lão là người hiền lành, thủ đoạn này, thật ác!
Đấu giá tại chỗ, ai cũng không thể tìm người nhờ quan hệ.
Qua hôm nay, các đại gia tộc khẳng định sẽ lấy đủ loại quan hệ, tìm người nói tốt với Đan Tháp.
Đến lúc đó, muốn bán giá cao hơn, hiển nhiên là không thể nào.
Mà bây giờ, công khai trong suốt, mọi người đều là lấy tiền ra nói chuyện, ai cũng không nói thêm được cái gì.
Cứ như vậy, thì có thể tối đa hóa quyền lợi của viên đan dược kia, đối với Đan Tháp mà nói cũng là một chuyện tốt.
Dù sao, Đan Tháp nhiều trưởng lão và đệ tử như vậy, linh dược cần thiết và Thần Nguyên Thạch tốn hao, cũng là một con số cực khủng bố.
Đan Tháp, cũng cần kiếm tiền!
“Ta không có ý kiến, làm theo nhị trưởng lão nói đi.”
“Ừm, chọn ngày không bằng gặp ngày, ta không có ý kiến.”
“Vừa lúc cũng muốn kiểm nghiệm một chút giá trị của đan dược thần phẩm Hư Linh, ta thấy biện pháp này tốt!”
…
Ngay trước mặt nhiều người như vậy, các vị trưởng lão mặc dù có vài suy tính, nhưng cũng không dám phản bác nhị trưởng lão.
Dù sao, công khai nói lời như vậy thì chính là tổn hại quyền lợi của Đan Tháp.
Ai dám coi trời bằng vung, tự mình đi đụng vào trên lưỡi thương?
Nhị trưởng lão khẽ cười nói: “Vậy thì tốt, cứ làm như vậy đi. Trương chấp sự, loại chuyện như vậy là sở trường của ngươi, cuộc bán đấu giá này, do ngươi tới chủ trì đi.”
Trương chấp sự bước ra khỏi hàng nói: “Vâng, nhị trưởng lão.”
Ở phía dưới, cường giả của những đại gia tộc kia, từng người đều không ngừng âm thầm kêu khổ.
Bọn họ biết, viên đan dược kia quá quý hiếm!
Một khi đi vào trình tự đấu giá, nhất định sẽ không chỉ vượt qua năm, ba trăm triệu.
Nếu như vậy, nếu bọn họ muốn lấy được viên đan dược kia, không phải là phải dùng rất nhiều tiền sao.
Ai nói nhị trưởng lão dễ khi dễ, người thành thật tính toán, càng là giết người không thấy máu!
Nhưng mà, bọn họ cũng không thể nào cự tuyệt được sự mê hoặc của thần phầm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan, đan được này, bọn họ nhất định phải có được.
Phải biết là, đan dược này là có thể thật sự làm tăng thực lực của gia tộc, so với những đan dược thông thường kia, dù tiêu tốn một tỷ cũng là đáng giá.
Dù sao, tiền có thể kiếm lại, nhưng đan dược này không phải là mỗi ngày đều luyện chế ra được.
Hoàng thành Thiên Ưng đã tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm, thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan, đây thật sự là lần đầu tiên đó!
…
Trương chấp sự cẩn thận từng li từng tí lấy đan dược xuống, đặt vào trong hộp ngọc, bày lên trên án tử ở trước người.
“Các vị, vừa rồi Trương mỗ và các vị trưởng lão đã thảo luận một chút, định giá cho viên Hạo Nhật Càn Khôn Đan là… năm trăm triệu hạ phẩm Thần Nguyên Thạch! Mỗi lần tăng giá, không thể ít hơn hai nghìn vạn Thần Nguyên Thạch.” Trương chấp sự cao giọng nói.
Lúc này, tất cả các gia tộc lớn nhỏ trong nội thành, đều phái một đại biểu tới đấu giá.
Cho dù những gia tộc lúc trước không tới, sau khi nghe tin cũng vội vã phái người qua đây.
Nhưng mà khi nghe Trương chấp sự định giá, rất nhiều gia tộc nhỏ lập tức chùn bước.
Năm trăm triệu hạ phẩm Thần Nguyên Thạch, cái giá này đã đạt đến giá của thần đan cấp bốn!
Đây vẫn chỉ là giá khởi điểm, giá sau cùng, nhất định từ một tỷ trở lên.
Giá tiền này, thật là đáng sợ.
Không phải là bọn họ không có tài lực này, chỉ là dùng nó đặt cược lên trên một viên đan dược, rõ ràng là không sáng suốt.
Thật ra những gia tộc nhỏ này đã sớm biết, loại đan dược này bọn họ nhất định là không cạnh tranh được với những đại gia tộc kia.
Nhưng mà không đến cạnh tranh một chút, bọn họ lại không cam tâm.
“Bây giờ, đấu giá bắt đầu!” Trương chấp sự cao giọng nói.
“Sáu trăm triệu!”
“Sáu trăm sáu mươi triệu!”
“Bảy trăm triệu!”
…
“Chín trăm triệu!”
“Một tỷ!”
Mọi người đều biết lần đấu giá này nhất định sẽ rất khủng bố, nhưng mà ai cũng không ngờ, giá cả lại nhanh như vậy đã tăng lên tới một tỷ.
Trong lòng Trương chấp sự cũng đang âm thầm líu lưỡi, hắn đã chủ trì không biết bao nhiêu hội đấu giá, cũng chưa từng thấy cảnh hăng hái tăng giá như vậy.
Bình thường trong quá trình đấu giá, lúc mặt mọi người do dự, hắn sẽ có một phen lí do thoái thác, khích lệ mọi người ra giá cao hơn.
Nhưng mà lần này, hắn còn chưa nói một câu nào, giá đã tăng lên gấp đôi!
“Một tỷ hai!”
...
“Hừ! Hạo Nhật Càn Khôn Đan này, Thạch gia chúng ta chắc chắn lấy rồi! Một tỷ năm!” Một trưởng lão của Thạch gia hô to.
Thạch gia và Ninh gia, đều là đại gia tộc có tài lực hùng hậu ở nội thành.
Giá một tỷ năm, lập tức hù dọa tất cả mọi người.
Một viên thần đan cấp ba, thế mà lại có giá một tỷ năm, cái này ở trong quá khứ đều là chuyện không dám tưởng tượng.
Trong lòng Trương chấp sự vô cùng khiếp sợ, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải buổi đấu giá dạng này.
Dường như trong nháy mắt, giá cả liền tăng lên gấp ba!
“Một tỷ năm! Thạch Tùng trưởng lão ra giá một tỷ năm, có còn ai ra cao hơn không?” Trương chấp sự cuối cùng cũng có cơ hội nói chuyện.
“Hai tỷ!” Sau khi một hồi trầm mặc đi qua, một người trung niên chậm rãi mở miệng nói.
Nhược Hư biết cho dù hắn dùng bất cứ giá nào liều cái mạng già này cũng không luyện chế ra được đan dược thần phẩm Hư Linh.
Trong hiện thực, hắn sống một xấp tuổi rồi, kiến thức đến thiên tài đếm cũng không hết, cũng chưa từng nghe nói ai có thể khi còn là đan thần tứ tinh, luyện chế ra được thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan.
Còn về đan thần tam tinh, liền càng không phải nói.
Cho nên, hắn rất thức thời chịu thua.
Đương nhiên hắn cũng không muốn mất mặt chờ ở đây, sau khi chịu thua liền xám xịt đi xuống.
Có điều lúc này, tâm tư mọi người đã sớm không ở trên đại trưởng lão.
“Diệp trưởng lão, đan dược này bán cho Vương gia chúng ta đi, chúng ta trả ba trăm triệu Thần Nguyên Thạch!” Một trưởng lão của Vương gia cất cao giọng nói.
“Diệp trưởng lão, đừng nghe hắn, bán cho Phi gia chúng ta! Chúng ta trả năm trăm triệu Thần Nguyên Thạch!”
“Lưu gia chúng ta trả năm trăm năm mươi triệu!”
….
Đột nhiên, trưởng đà của những đại gia tộc này giống như nổ tung, làm cho Diệp Viễn đau cả đầu.
Dựa theo quy củ của Đan Tháp, mặc dù Hạo Nhật Càn Khôn Đan này là Diệp Viễn luyện chế được, nhưng quyền sở hữu thuộc về Đan Tháp.
Có điều, nếu như Đan Tháp quyết định bán, Thần Nguyên Thạch có được, có thể chia cho Diệp Viễn ba phần.
Thần đan cấp ba bình thường, cho dù là Thiên Huyết Hoán Tủy Đan mà Diệp Viễn luyện chế, cũng bất quá mới bán với giá năm nghìn vạn thần nguyên thạch.
Những đại gia tộc này, vừa mới mở miệng đã là vài trăm triệu Thần Nguyên Thạch, giá tiền này đã vượt xa giá cả của thần đan cấp ba bình thường.
“Dừng lại! Tất cả đều dừng lại cho ta!” Diệp Viễn hô lớn.
Nhưng mà, không có ai nghe hắn, những người vẫn còn mồm năm miệng mười, gần như rơi vào điên cuồng.
Thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan đó, ai mà không muốn?
Còn về giá cả, chuyện đó không thành vấn đề.
Diệp Viễn thực sự không thể nhịn được nữa, gầm lên một tiếng nói: “Tất cả im miệng cho ta!”
Một tiếng này, Diệp Viễn vận lên cả thần nguyên, trực tiếp trấn áp tất cả mọi người.
Những người thấy Diệp Viễn tức giận, quả nhiên dừng lại.
Nói đùa sao, thực lực Diệp trưởng lão thông thiên, đắc tội với hắn chẳng phải là chịu thiệt sao?
Thấy mọi người an tĩnh lại, Diệp Viễn nói với Hiên Vũ: “Nhị trưởng lão, chuyện này vẫn là giao cho ngươi đi.”
Hiên Vũ cười nói: “Chư vị trưởng lão, nếu như mọi người đều có hứng thú với Hạo Nhật Càn Khôn Đan này, vậy thì hay là… chúng ta hãy làm một buổi đấu giá ngay tại hiện trường, để quyết định viên đan dược kia thuộc về ai. Mọi người thấy thế nào?”
Mọi người vừa nghe, không khỏi đều vô cùng kinh ngạc.
Ai nói nhị trưởng lão là người hiền lành, thủ đoạn này, thật ác!
Đấu giá tại chỗ, ai cũng không thể tìm người nhờ quan hệ.
Qua hôm nay, các đại gia tộc khẳng định sẽ lấy đủ loại quan hệ, tìm người nói tốt với Đan Tháp.
Đến lúc đó, muốn bán giá cao hơn, hiển nhiên là không thể nào.
Mà bây giờ, công khai trong suốt, mọi người đều là lấy tiền ra nói chuyện, ai cũng không nói thêm được cái gì.
Cứ như vậy, thì có thể tối đa hóa quyền lợi của viên đan dược kia, đối với Đan Tháp mà nói cũng là một chuyện tốt.
Dù sao, Đan Tháp nhiều trưởng lão và đệ tử như vậy, linh dược cần thiết và Thần Nguyên Thạch tốn hao, cũng là một con số cực khủng bố.
Đan Tháp, cũng cần kiếm tiền!
“Ta không có ý kiến, làm theo nhị trưởng lão nói đi.”
“Ừm, chọn ngày không bằng gặp ngày, ta không có ý kiến.”
“Vừa lúc cũng muốn kiểm nghiệm một chút giá trị của đan dược thần phẩm Hư Linh, ta thấy biện pháp này tốt!”
…
Ngay trước mặt nhiều người như vậy, các vị trưởng lão mặc dù có vài suy tính, nhưng cũng không dám phản bác nhị trưởng lão.
Dù sao, công khai nói lời như vậy thì chính là tổn hại quyền lợi của Đan Tháp.
Ai dám coi trời bằng vung, tự mình đi đụng vào trên lưỡi thương?
Nhị trưởng lão khẽ cười nói: “Vậy thì tốt, cứ làm như vậy đi. Trương chấp sự, loại chuyện như vậy là sở trường của ngươi, cuộc bán đấu giá này, do ngươi tới chủ trì đi.”
Trương chấp sự bước ra khỏi hàng nói: “Vâng, nhị trưởng lão.”
Ở phía dưới, cường giả của những đại gia tộc kia, từng người đều không ngừng âm thầm kêu khổ.
Bọn họ biết, viên đan dược kia quá quý hiếm!
Một khi đi vào trình tự đấu giá, nhất định sẽ không chỉ vượt qua năm, ba trăm triệu.
Nếu như vậy, nếu bọn họ muốn lấy được viên đan dược kia, không phải là phải dùng rất nhiều tiền sao.
Ai nói nhị trưởng lão dễ khi dễ, người thành thật tính toán, càng là giết người không thấy máu!
Nhưng mà, bọn họ cũng không thể nào cự tuyệt được sự mê hoặc của thần phầm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan, đan được này, bọn họ nhất định phải có được.
Phải biết là, đan dược này là có thể thật sự làm tăng thực lực của gia tộc, so với những đan dược thông thường kia, dù tiêu tốn một tỷ cũng là đáng giá.
Dù sao, tiền có thể kiếm lại, nhưng đan dược này không phải là mỗi ngày đều luyện chế ra được.
Hoàng thành Thiên Ưng đã tồn tại không biết bao nhiêu vạn năm, thần phẩm Hư Linh Hạo Nhật Càn Khôn Đan, đây thật sự là lần đầu tiên đó!
…
Trương chấp sự cẩn thận từng li từng tí lấy đan dược xuống, đặt vào trong hộp ngọc, bày lên trên án tử ở trước người.
“Các vị, vừa rồi Trương mỗ và các vị trưởng lão đã thảo luận một chút, định giá cho viên Hạo Nhật Càn Khôn Đan là… năm trăm triệu hạ phẩm Thần Nguyên Thạch! Mỗi lần tăng giá, không thể ít hơn hai nghìn vạn Thần Nguyên Thạch.” Trương chấp sự cao giọng nói.
Lúc này, tất cả các gia tộc lớn nhỏ trong nội thành, đều phái một đại biểu tới đấu giá.
Cho dù những gia tộc lúc trước không tới, sau khi nghe tin cũng vội vã phái người qua đây.
Nhưng mà khi nghe Trương chấp sự định giá, rất nhiều gia tộc nhỏ lập tức chùn bước.
Năm trăm triệu hạ phẩm Thần Nguyên Thạch, cái giá này đã đạt đến giá của thần đan cấp bốn!
Đây vẫn chỉ là giá khởi điểm, giá sau cùng, nhất định từ một tỷ trở lên.
Giá tiền này, thật là đáng sợ.
Không phải là bọn họ không có tài lực này, chỉ là dùng nó đặt cược lên trên một viên đan dược, rõ ràng là không sáng suốt.
Thật ra những gia tộc nhỏ này đã sớm biết, loại đan dược này bọn họ nhất định là không cạnh tranh được với những đại gia tộc kia.
Nhưng mà không đến cạnh tranh một chút, bọn họ lại không cam tâm.
“Bây giờ, đấu giá bắt đầu!” Trương chấp sự cao giọng nói.
“Sáu trăm triệu!”
“Sáu trăm sáu mươi triệu!”
“Bảy trăm triệu!”
…
“Chín trăm triệu!”
“Một tỷ!”
Mọi người đều biết lần đấu giá này nhất định sẽ rất khủng bố, nhưng mà ai cũng không ngờ, giá cả lại nhanh như vậy đã tăng lên tới một tỷ.
Trong lòng Trương chấp sự cũng đang âm thầm líu lưỡi, hắn đã chủ trì không biết bao nhiêu hội đấu giá, cũng chưa từng thấy cảnh hăng hái tăng giá như vậy.
Bình thường trong quá trình đấu giá, lúc mặt mọi người do dự, hắn sẽ có một phen lí do thoái thác, khích lệ mọi người ra giá cao hơn.
Nhưng mà lần này, hắn còn chưa nói một câu nào, giá đã tăng lên gấp đôi!
“Một tỷ hai!”
...
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!