“Tiểu tử, ngươi nghĩ dọa được chúng ta, vẫn còn yếu chút! Thức thời, mau giao Nguyên Từ Thần Sơn ra đây, ta cho ngươi chết thống khoái.”
Sắc mặt Hắc Lượng trầm xuống, bọn họ tới bốn người, lấy đâu ra người thứ năm?
Tiểu tử này biến ra một người không tồn tại, muốn hù dọa mình, nhân cơ hội chạy trốn sao?
Diệp Viễn cười nói: “Hóa ra là nhằm về phía Nguyên Từ Thần Sơn mà đến, đưa Nguyên Từ Thần Sơn cho ngươi, ngươi nhận nổi không?”
Hác Lượng hừ lạnh nói: “Vậy cũng không cần ngươi quan tâm? Quả nhiên muốn lừa chúng ta, he he, ở đâu ra người thứ năm?”
Hắc Lượng nhìn xung quanh, cũng chưa phát hiện ra, càng thêm chắc chắn phỏng đoán của mình.
Diệp Viễn có chút bất ngờ, hắn còn tưởng rằng năm người này là một nhóm, xem ra mình đoán sai rồi.
Diệp Viễn chuyển phương hướng, thản nhiên nói với một cây đại thụ: “Còn không hiện thân, chẳng lẽ còn đợi ta mời ngươi đi ra sao?”
Nói xong, quả nhiên một bóng người nhảy từ trên cây xuống.
“Ninh Thiên Bình!” Hác Lượng kinh hô.
Hắn không ngờ được, vậy mà thật sự còn có người thứ năm.
Diệp Viễn cũng vô cùng bất ngờ, hắn không ngờ được người thứ năm này lại là Ninh Thiên Bình.
Ninh Thiên Bình nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Đại nhân, lúc đầu ta muốn đánh lén Hác Lượng, bây giờ lại bị ngài gọi ra, phải làm sao mới tốt đây?”
Diệp Viễn không để bụng, cười nói: “Một đám chó gà mà thôi, sao cần phải dùng tới đánh lén?”
Ninh Thiên Bình cười ha ha nói: “Ta biết đại nhân có phương pháp, mấy tên ngu xuẩn này còn tưởng rằng đại nhân dễ khi dễ!”
Hai người này kẻ xướng người họa, căn bản là không để bốn người Hác Lượng vào mắt.
Hắc Lượng tức giận!
“Diệp Viễn, ngươi bây giờ không phải trưởng lão, còn thật sự cho rằng mình giỏi lắm hả? Cho dù là Ninh Thiên Bình, chẳng lẽ còn có thể cứu được ngươi sao?” Hác Lượng hừ lạnh nói.
Ninh Thiên Bình nhìn Hác Lượng, mặt coi thường nói: “Thủ đoạn của đại nhân, ngươi vĩnh viễn không tưởng tượng được! Cho dù ta không đến, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được ngài?”
Hác Lượng cười lạnh nói: “Nực cười! Chỉ là một Quy Khư Cảnh, cho dù hắn lĩnh ngộ được pháp tắc không gian, lẽ nào còn muốn chạy thoát dưới tay bốn người chúng ta? Ninh Thiên Bình giao cho ta, ba người các ngươi giết Diệp Viễn cho ta!”
“Vâng!” Ba người theo lệnh, xúm về phía Diệp Viễn.
Thân hình Hác Lượng thì khẽ động, lao về phía Ninh Thiên Bình.
Ninh Thiên Bình không sợ chút nào, cầm kiếm lao lên!
Ba trăm năm nay, thực lực của Ninh Thiên Bình không tiến bộ nhanh như trước đây nữa.
Hắn biết, dược hiệu của Hạo Nhật Càn Khôn đan hết rồi.
Một viên thần đan cấp ba, không thể nào đảm bảo cho hắn cả đời.
Có điều, đối phó với Hác Lượng hắn vẫn tràn đầy lòng tin.
Thực lực hai người khó phân trên dưới, nhất thời khó phân thắng bại.
Mà ba gã cường giả Thần Quân tầng hai bên ngoài, đã xếp thành hình tam giác, vây Diệp Viễn vào giữa.
“Lên!”
Ba người phối hợp ăn ý, đồng thời xuất thủ, chia làm ba hướng tấn công về phía Diệp Viễn.
Đối với một võ giả Quy Khư Cảnh mà nói, đây dường như là tình thế chắc chắn phải chết.
Nhưng mà, dường như Diệp Viễn cũng không có ý né tránh, thậm chí ngay cả xuất thủ cũng không có.
“Bùm!”
Đột nhiên, một tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Năng lượng kinh khủng chấn động, khiến cho Hác Lượng ở bên kia cũng là tim đập thình thịch.
Thân ảnh Diệp Viễn, ung dung đứng ở bên ngoài trăm trượng.
Ầm!
Thân thể Thần Quân tầng hai kia, nặng nề rơi trên mặt đất, giống như cái búa tạ mạnh mẽ đập vào lòng mọi người.
Thân thể đã máu thịt be bét, không có một chút khí tức nào, hiển nhiên là bị nổ chết.
“Keng!”
Hác Lượng và Ninh Thiên Bình vừa tách ra, hắn nhìn về phía Diệp Viễn kinh hãi nói: “Ngươi… ngươi điên rồi! Ngươi thế mà… ngươi thế mà lại làm nổ một kiện Thần Quân Huyền Bảo!”
Bên trong Thần Quân Huyền Bảo có thiên địa, tự động hình thành một vùng không gian, ẩn chứa sức mạnh thế giới.
Một khi hủy diệt Thần Quân Huyền Bảo, sức mạnh thế giới bạo nổ trong phạm vi cực nhỏ có uy lực rất mạnh.
Cho dù là cường giả Thần Quân, ở gần cũng sẽ bị Thần Quân Huyền Bảo nổ cũng là không có đường sống.
Vừa rồi Thần Quân tầng hai này ở gần Diệp Viễn nhất, Diệp Viễn trực tiếp làm nổ một kiện Thần Quân Huyền Bảo.
Chỉ là, Thần Quân Huyền Bảo cực kỳ trân quý, Hác Lượng cũng đã đột phá đến trung kỳ Thần Quân tầng ba mới miễn cưỡng có được một kiện.
Loại vật này, không đến sống chết, ai nguyện ý làm nổ?
Hơn nữa không có vũ khí thuận lợi, sức chiến đấu cũng sẽ giảm đi rất lớn.
Thương cảm cho Thần Quân tầng hai kia, chết cũng không biết mình chết như thế nào.
Hai Thần Quân tầng hai khác cũng là lần lượt bị ảnh hưởng đến, chỉ là mức độ bị thương khác nhau mà thôi.
Diệp Viễn cười nói: “Có thể giết người là được, vì sao lại là điên?”
Hác Lượng nghe vậy không khỏi cứng lại, hắn không ngờ được Diệp Viễn thế mà lại làm ra hành động điên cuồng như vậy.
“Hừ! Cho dù ngươi làm nổ Thần Quân Huyền Bảo thì thế nào? Lẽ nào, ngươi còn có kiện Thần Quân Huyền Bảo thứ hai? Có bản lĩnh, ngươi nổ Nguyên Từ Thần Sơn đi!”
Hác Lượng cười nhạt một hồi, nhưng mà rất nhanh, nụ cười trên mặt hắn liền cứng đờ, sắc mặt khó coi tới cực điểm, tròng mắt trợn đến sắp rớt xuống.
Chỉ thấy Diệp Viễn không nhanh không chậm lấy ra một kiện Thần Quân Huyền Bảo nữa lật đi lật lại ở trong tay.
“Phốc! Ha ha ha… Hác Lượng, vừa rồi ta đã nói với ngươi, thủ đoạn của đại nhân, ngươi vĩnh viễn không thể nào tưởng tượng được!” Ninh Thiên Bình thực sự không nhịn được, cười to nói.
Vẻ mặt Diệp Viễn suy nghĩ nói: “Con người của ta cái gì cũng không nhiều, chỉ là Thần Quân Huyền Bảo rất nhiều. Ừm… nổ chết các người mười lần tám lần, cũng không thành vấn đề.
Vẻ mặt Hác Lượng không tin nói: “Ngươi cứ nói khoác đi! Ngươi cho rằng có thể dùng cái này để dọa ta? Thần Quân Huyền Bảo, từ lúc nào lại thành mặt hàng đầy đường vậy?”
Vừa nói xong, Diệp Viễn lại lấy ra một kiện Thần Quân Huyền Bảo nữa, cười híp mắt nói: “Ngươi đã tin chưa? Còn không tin?”
Vừa nói, Diệp Viễn lại lấy ra một kiện Thần Quân Huyền Bảo nữa.
Hác Lượng triệt để sụp đổ!
Hắn vì một kiện Thần Quân Huyền Bảo, không biết phấn đấu bao nhiêu năm.
Nhưng mà tiểu tử này đến Thần Quân Cảnh cũng chưa đạt được mà lại lập tức lấy ra ba cái!
Không đúng, vừa rồi làm nổ một kiện, hắn có bốn cái!
Thế giới này làm sao vậy?
Hai Thần Quân tầng hai kia nhìn thấy một màn này cũng là sợ đến vỡ mật.
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Thần Quân Huyền Bảo bạo nổ, uy lực vừa rồi, khiến bây giờ trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi.
“Ta… chúng ta không chơi nữa!”
Nói xong, thân hình hai người khẽ động, nhanh chóng vụt đi về phía xa.
Bọ họ đã bị sợ mất mật, bạo nổ lần nữa, bọn họ nhất định là đến xương cốt cũng không còn.
Khóe miệng Diệp Viễn hơi nhếch lên, thân hình chợt biến mất không thấy đâu nữa.
“Bùm!”
Lại bạo nổ lần nữa, hai Thần Quân tầng hai trực tiếp bị nổ đến tan xương nát thịt.
Lần bạo nổ này, so với lần trước càng mãnh liệt hơn.
Hác Lượng nhìn thấy một màn này, sợ đến chân mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ rạp xuống mặt đất.
Uy lực của cú nổ này, cho dù là hắn cũng không dám dây vào!
“Ngươi… Ngươi đúng là tên điên! Cho dù ngươi có mấy kiện Thần Quân Huyền Bảo, cũng không cần như vậy chứ? Bọn họ… bọn họ đều đã muốn chạy trốn rồi.”
Hác Lượng đến ý muốn khóc đều có rồi, tiểu tử này nhất định chính là ác ma.
Bây giờ, hắn hận không thể tát cho mình mấy cái!
Tới chỗ này giết người đoạt bảo, đây quả thực là thọ tinh ăn thạch tín, muốn chết mà!
“Tiểu tử, ngươi nghĩ dọa được chúng ta, vẫn còn yếu chút! Thức thời, mau giao Nguyên Từ Thần Sơn ra đây, ta cho ngươi chết thống khoái.”
Sắc mặt Hắc Lượng trầm xuống, bọn họ tới bốn người, lấy đâu ra người thứ năm?
Tiểu tử này biến ra một người không tồn tại, muốn hù dọa mình, nhân cơ hội chạy trốn sao?
Diệp Viễn cười nói: “Hóa ra là nhằm về phía Nguyên Từ Thần Sơn mà đến, đưa Nguyên Từ Thần Sơn cho ngươi, ngươi nhận nổi không?”
Hác Lượng hừ lạnh nói: “Vậy cũng không cần ngươi quan tâm? Quả nhiên muốn lừa chúng ta, he he, ở đâu ra người thứ năm?”
Hắc Lượng nhìn xung quanh, cũng chưa phát hiện ra, càng thêm chắc chắn phỏng đoán của mình.
Diệp Viễn có chút bất ngờ, hắn còn tưởng rằng năm người này là một nhóm, xem ra mình đoán sai rồi.
Diệp Viễn chuyển phương hướng, thản nhiên nói với một cây đại thụ: “Còn không hiện thân, chẳng lẽ còn đợi ta mời ngươi đi ra sao?”
Nói xong, quả nhiên một bóng người nhảy từ trên cây xuống.
“Ninh Thiên Bình!” Hác Lượng kinh hô.
Hắn không ngờ được, vậy mà thật sự còn có người thứ năm.
Diệp Viễn cũng vô cùng bất ngờ, hắn không ngờ được người thứ năm này lại là Ninh Thiên Bình.
Ninh Thiên Bình nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Đại nhân, lúc đầu ta muốn đánh lén Hác Lượng, bây giờ lại bị ngài gọi ra, phải làm sao mới tốt đây?”
Diệp Viễn không để bụng, cười nói: “Một đám chó gà mà thôi, sao cần phải dùng tới đánh lén?”
Ninh Thiên Bình cười ha ha nói: “Ta biết đại nhân có phương pháp, mấy tên ngu xuẩn này còn tưởng rằng đại nhân dễ khi dễ!”
Hai người này kẻ xướng người họa, căn bản là không để bốn người Hác Lượng vào mắt.
Hắc Lượng tức giận!
“Diệp Viễn, ngươi bây giờ không phải trưởng lão, còn thật sự cho rằng mình giỏi lắm hả? Cho dù là Ninh Thiên Bình, chẳng lẽ còn có thể cứu được ngươi sao?” Hác Lượng hừ lạnh nói.
Ninh Thiên Bình nhìn Hác Lượng, mặt coi thường nói: “Thủ đoạn của đại nhân, ngươi vĩnh viễn không tưởng tượng được! Cho dù ta không đến, ngươi cho rằng ngươi có thể giết được ngài?”
Hác Lượng cười lạnh nói: “Nực cười! Chỉ là một Quy Khư Cảnh, cho dù hắn lĩnh ngộ được pháp tắc không gian, lẽ nào còn muốn chạy thoát dưới tay bốn người chúng ta? Ninh Thiên Bình giao cho ta, ba người các ngươi giết Diệp Viễn cho ta!”
“Vâng!” Ba người theo lệnh, xúm về phía Diệp Viễn.
Thân hình Hác Lượng thì khẽ động, lao về phía Ninh Thiên Bình.
Ninh Thiên Bình không sợ chút nào, cầm kiếm lao lên!
Ba trăm năm nay, thực lực của Ninh Thiên Bình không tiến bộ nhanh như trước đây nữa.
Hắn biết, dược hiệu của Hạo Nhật Càn Khôn đan hết rồi.
Một viên thần đan cấp ba, không thể nào đảm bảo cho hắn cả đời.
Có điều, đối phó với Hác Lượng hắn vẫn tràn đầy lòng tin.
Thực lực hai người khó phân trên dưới, nhất thời khó phân thắng bại.
Mà ba gã cường giả Thần Quân tầng hai bên ngoài, đã xếp thành hình tam giác, vây Diệp Viễn vào giữa.
“Lên!”
Ba người phối hợp ăn ý, đồng thời xuất thủ, chia làm ba hướng tấn công về phía Diệp Viễn.
Đối với một võ giả Quy Khư Cảnh mà nói, đây dường như là tình thế chắc chắn phải chết.
Nhưng mà, dường như Diệp Viễn cũng không có ý né tránh, thậm chí ngay cả xuất thủ cũng không có.
“Bùm!”
Đột nhiên, một tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Năng lượng kinh khủng chấn động, khiến cho Hác Lượng ở bên kia cũng là tim đập thình thịch.
Thân ảnh Diệp Viễn, ung dung đứng ở bên ngoài trăm trượng.
Ầm!
Thân thể Thần Quân tầng hai kia, nặng nề rơi trên mặt đất, giống như cái búa tạ mạnh mẽ đập vào lòng mọi người.
Thân thể đã máu thịt be bét, không có một chút khí tức nào, hiển nhiên là bị nổ chết.
“Keng!”
Hác Lượng và Ninh Thiên Bình vừa tách ra, hắn nhìn về phía Diệp Viễn kinh hãi nói: “Ngươi… ngươi điên rồi! Ngươi thế mà… ngươi thế mà lại làm nổ một kiện Thần Quân Huyền Bảo!”
Bên trong Thần Quân Huyền Bảo có thiên địa, tự động hình thành một vùng không gian, ẩn chứa sức mạnh thế giới.
Một khi hủy diệt Thần Quân Huyền Bảo, sức mạnh thế giới bạo nổ trong phạm vi cực nhỏ có uy lực rất mạnh.
Cho dù là cường giả Thần Quân, ở gần cũng sẽ bị Thần Quân Huyền Bảo nổ cũng là không có đường sống.
Vừa rồi Thần Quân tầng hai này ở gần Diệp Viễn nhất, Diệp Viễn trực tiếp làm nổ một kiện Thần Quân Huyền Bảo.
Chỉ là, Thần Quân Huyền Bảo cực kỳ trân quý, Hác Lượng cũng đã đột phá đến trung kỳ Thần Quân tầng ba mới miễn cưỡng có được một kiện.
Loại vật này, không đến sống chết, ai nguyện ý làm nổ?
Hơn nữa không có vũ khí thuận lợi, sức chiến đấu cũng sẽ giảm đi rất lớn.
Thương cảm cho Thần Quân tầng hai kia, chết cũng không biết mình chết như thế nào.
Hai Thần Quân tầng hai khác cũng là lần lượt bị ảnh hưởng đến, chỉ là mức độ bị thương khác nhau mà thôi.
Diệp Viễn cười nói: “Có thể giết người là được, vì sao lại là điên?”
Hác Lượng nghe vậy không khỏi cứng lại, hắn không ngờ được Diệp Viễn thế mà lại làm ra hành động điên cuồng như vậy.
“Hừ! Cho dù ngươi làm nổ Thần Quân Huyền Bảo thì thế nào? Lẽ nào, ngươi còn có kiện Thần Quân Huyền Bảo thứ hai? Có bản lĩnh, ngươi nổ Nguyên Từ Thần Sơn đi!”
Hác Lượng cười nhạt một hồi, nhưng mà rất nhanh, nụ cười trên mặt hắn liền cứng đờ, sắc mặt khó coi tới cực điểm, tròng mắt trợn đến sắp rớt xuống.
Chỉ thấy Diệp Viễn không nhanh không chậm lấy ra một kiện Thần Quân Huyền Bảo nữa lật đi lật lại ở trong tay.
“Phốc! Ha ha ha… Hác Lượng, vừa rồi ta đã nói với ngươi, thủ đoạn của đại nhân, ngươi vĩnh viễn không thể nào tưởng tượng được!” Ninh Thiên Bình thực sự không nhịn được, cười to nói.
Vẻ mặt Diệp Viễn suy nghĩ nói: “Con người của ta cái gì cũng không nhiều, chỉ là Thần Quân Huyền Bảo rất nhiều. Ừm… nổ chết các người mười lần tám lần, cũng không thành vấn đề.
Vẻ mặt Hác Lượng không tin nói: “Ngươi cứ nói khoác đi! Ngươi cho rằng có thể dùng cái này để dọa ta? Thần Quân Huyền Bảo, từ lúc nào lại thành mặt hàng đầy đường vậy?”
Vừa nói xong, Diệp Viễn lại lấy ra một kiện Thần Quân Huyền Bảo nữa, cười híp mắt nói: “Ngươi đã tin chưa? Còn không tin?”
Vừa nói, Diệp Viễn lại lấy ra một kiện Thần Quân Huyền Bảo nữa.
Hác Lượng triệt để sụp đổ!
Hắn vì một kiện Thần Quân Huyền Bảo, không biết phấn đấu bao nhiêu năm.
Nhưng mà tiểu tử này đến Thần Quân Cảnh cũng chưa đạt được mà lại lập tức lấy ra ba cái!
Không đúng, vừa rồi làm nổ một kiện, hắn có bốn cái!
Thế giới này làm sao vậy?
Hai Thần Quân tầng hai kia nhìn thấy một màn này cũng là sợ đến vỡ mật.
Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Thần Quân Huyền Bảo bạo nổ, uy lực vừa rồi, khiến bây giờ trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi.
“Ta… chúng ta không chơi nữa!”
Nói xong, thân hình hai người khẽ động, nhanh chóng vụt đi về phía xa.
Bọ họ đã bị sợ mất mật, bạo nổ lần nữa, bọn họ nhất định là đến xương cốt cũng không còn.
Khóe miệng Diệp Viễn hơi nhếch lên, thân hình chợt biến mất không thấy đâu nữa.
“Bùm!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!