“Không… Không gian pháp tắc! Tên Diệp Viễn này lại có thể lĩnh ngộ được không gian pháp tắc ư!”
“Ôi trời ạ, thảo nào hắn dám lên võ đài, thì ra hắn cũng là một tên yêu quái!”
“Quả nhiên những người dám đến võ đài Bách Chiến không hề có ai là người tầm thường cả!”
“Lý Khôn quá khinh địch rồi, nếu không dựa vào sức mạnh của hắn ta thì hắn ta không thể thua nhanh đến như vậy.”
...
Một câu nói của vị Thần Quân tầng năm kia đã làm chấn động các tuyển thủ ngay lập tức.
Không gian pháp tắc dường như là pháp tắc chi lực trong truyền thuyết.
Bỗng nhiên lại xuất hiện một điều như vậy thì tất cả mọi người làm sao có thể không kinh ngạc được chứ?
Thế nhưng, cảnh giới của Diệp Viễn cũng chỉ ở mức độ đó, cho dù không gian pháp tắc rất mạnh nhưng mà đó đã là giới hạn cao nhất để có thể chiến thắng Lý Khôn.
Hơn nữa, sức mạnh của Lý Khôn không yếu, nếu như hắn ta đối đầu một cách nghiêm túc thì sẽ khó đoán trước thắng thua.
Suy cho cùng, bọn họ đều nghĩ rằng Diệp Viễn đã lợi dụng sơ hở nên mới gặp may mắn mà chiến thắng một cách dễ dàng đến như vậy.
Trận đấu vẫn tiếp tục, những cường giả của nhóm thứ sáu cũng dần lộ ra thực lực thật.
Thế nhưng rất khó để cho các đối thủ ở vòng đầu tiên kiểm tra sức mạnh thật sự của những cao thủ này.
Tuy rằng tất cả mọi người đều là thiên tài thế nhưng cũng có sự chênh lệch giữa thiên tài với thiên tài.
Cùng là Thần Quân tầng bốn nhưng có thể bởi vì sự chênh lệch của việc cảm ngộ pháp tắc mà thực lực cách biệt rất lớn.
“Ta nghĩ rằng chắc chắn thực lực của tên Cao Thuận kia rất mạnh! Hắn ta chỉ dùng một chiêu thì đã có thể đánh bại đối thủ rồi.”
“Còn có tên Tống Thiên Cường kia nữa, thậm chí hắn ta còn chưa lấy binh khí ra thì đã giải quyết đối phương chỉ bằng một tay rồi.”
“Hạ Hầu Vân vẫn chưa ra tay, không biết rốt cuộc thực lực của hắn ta như thế nào đây!”
...
Tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao và suy đoán thực lực của những kẻ mạnh kia.
Thế nhưng những thứ có thể thấy ở vòng một thật sự quá ít rồi, bọn họ cũng chỉ có thể phán đoán một cách nhanh chóng dựa vào trận đấu mà thôi.
Thế nhưng một vài kẻ mạnh của nhóm này cũng đã lộ ra một phần nổi của tảng băng trôi.
“Nhóm tiếp theo, Hạ Hầu Vân đấu với Trương Phong!”
Ngay vào lúc này, cuối cùng trọng tài cũng đã đọc tên của Hạ Hầu Vân.
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc và nhìn về phía bóng người của Hạ Hầu Vân.
Cả hai người nhảy lên và đi đến võ đài.
Vẻ mặt của Trương Phong trông cực kỳ khó coi, hắn ta không ngờ rằng bản thân lại xui xẻo đến như vậy khi đã gặp phải Hạ Hầu Vân ngay từ vòng đầu tiên.
Điều này căn bản không thể thi đấu được!
“Cho ngươi thời gian ba hơi thở để chịu thua, nếu bản thiếu ra tay thì ngươi không còn cơ hội để chịu thua đâu đấy! Một …”
Hạ Hầu Vân trực tiếp bắt đầu đếm ngược một cách vô cùng bá đạo.
Vẻ mặt của Trương Phong trông vô cùng khó coi, trên trán chảy ra những giọt mồ hôi lớn như hạt đậu, hắn ta lập tức cảm nhận được một sự đè nén rất lớn mạnh.
Thế nhưng Hạ Hầu Vân căn bản thậm chí còn không thả thần nguyên ra ngoài mà chỉ bình tĩnh đứng ở nơi đó.
“Hai…”
“Ta… Ta chịu thua!”
Trương Phong chịu thua và đầu hàng với sự không can tâm rất lớn, thậm chí hắn ta còn không có sự can đảm để ra tay.
Sự bá đạo của Hạ Hầu Vân đã mang đến một sự áp lực tâm lý vô cùng lớn cho tất cả các tuyển thủ.
Tất cả mọi người đều biết thứ mà hắn ta tu luyện chính là hủy diệt pháp tắc có sức chiến đấu cực kỳ mạnh.
Những người không có tự tin thì ai lại dám đi thử sức chứ?
Chỉ cần đánh ra một chưởng là cả người của ngươi đều biến mất, thậm chí còn không có cơ hội chịu thua!
Nếu đổi lại là người khác thì câu nói này chính là một lời nói đùa.
Thế nhưng Hạ Hầu Vân hắn ta lại có sự tự tin này!
Cảnh giới tuyệt đối của Thần Quân tầng sáu và cộng thêm loại pháp tắc lớn mạnh như hủy diệt pháp tắc thì người nào lại dám khiêu chiến với hắn ta một cách dễ dàng chứ?
Đây chính là cường giả thực sự!
Là một người đè ép những người cùng lứa!
“Khí trường của Hạ Hầu Vân quá mạnh rồi! Chuyện này… Ta ở phía dưới cũng cảm thấy một sự áp lực rất lớn, Trương Phong còn chưa đến mức chân nhũn ra và quỳ xuống là đã rất giỏi rồi.”
“Đúng vậy, thật sự quá mạnh rồi! Chỉ cần nói một câu thì đã làm tan rã ý chí của đối thủ. Chúng ta căn bản không thể đối đầu với loại người này được!”
“Có điều không biết rằng có người nào có thể khiến hắn ta ra tay thử sức hay không. Hay là hắn ta cứ như vậy mà lấy được hạng nhất dễ như trở bàn tay ư?”
“Chuyện này… cũng thật sự khó nói. Ta đoán rằng chỉ có những Thần Quân tầng năm mới dám đến thử sức với hắn ta. Ít nhất cũng có cơ hội để chịu thua.”
...
Vào lúc này, vẻ mặt của những vị Thần Quân tầng năm cũng khá khó coi.
Cảm giác đè nén mà Hạ Hầu Vân đã mang đến cho bọn họ quá lớn mạnh rồi.
Ngược lại đôi mắt của Diệp Viễn lại đang phát sáng giống như nhìn thấy những con mồi đã lâu không gặp lại vậy.
Tên Hạ Hầu Vân này cũng mang lại một cảm giác áp bức lớn mạnh cho hắn.
Thế nhưng loại cảm giác đè nén này lại khiến cho hắn cảm thấy nhiệt huyết dâng trào.
Ngay vào lúc này, ánh mắt của Hạ Hầu Vân lại nhìn về phía hắn.
Khi bốn con mắt nhìn nhau, Hạ Hầu Vân cảm thấy sửng sốt trước rồi lại cười lạnh ở trong lòng: Tên tiểu tử này, vậy mà lại dám đối đầu với ta, thật là không biết sống chết!
“Tên tiểu từ này đang khiêu khích Hạ Hầu Vân à?”
“Ta không hoa mắt đấy chứ?”
“Chẳng lẽ hắn đã tu luyện đến mức hỏng cả đầu óc rồi à? Hắn nghĩ rằng bản thân đã lĩnh ngộ được không gian pháp tắc thì vô địch thiên hạ rồi sao?”
“Đi rồi đi rồi! Hạ Hầu Vân lại đi về phía Diệp Viễn rồi! Ha ha, có kịch hay để xem rồi.”
...
Diệp Viễn không hề che giấu ý chí chiến đấu ở trên người hắn ta, điều này quả thật trở thành một trò đùa ở trong mắt người khác.
Một Thần Quân tầng hai khiêu khích Thần Quân tầng sáu hay là sự tồn tại lớn mạnh ở bên trong Thần Quân tầng sáu, dù nhìn như thế nào đi nữa thì đây cũng là một hành động tự tìm đến cái chết.
Không gian pháp tắc không thể bù đắp sự chênh lệch khổng lồ của cảnh giới được.
Đây chính là lẽ thường mà mọi người đều biết.
Hiển nhiên, “tên ngốc” này không hề biết.
Hạ Hầu Vân đi đến trước mặt Diệp Viễn một cách chậm rãi và nở một nụ cười như có như không nói: “Ngươi muốn khiêu chiến với ta à?”
Diệp Viễn không hề biết Giản Bình đã giao ước với Hạ Hầu Vân từ lâu rồi, hắn chỉ muốn đấu với cường giả theo bản năng mà thôi.
Khi nghe thấy câu nói này, hắn liền cười nói: “Ngươi rất mạnh! Nhưng mà ta nhất định sẽ đánh thắng ngươi!”
Không cần biết đối thủ mạnh đến mức nào nhưng hắn bắt buộc phải thắng!
Thế nhưng câu nói này lại đúng là câu nói đùa buồn cười nhất ở khắp thiên hạ khi nó lọt vào tai người khác.
“Ha ha, đúng là tên ngốc không biết tự lượng sức!”
“Tiểu tử à, ngươi quá ngông cuồng rồi! Ngươi nghĩ rằng ngươi đã lĩnh ngộ được không gian pháp tắc thì vô địch thiên hạ ư?”
“Tiểu tử, ngươi có biết cái gì gọi là lấy trứng chọi đá hay không?”
...
Ở bên cạnh có một loạt tiếng chế nhạo truyền đến.
Lời tuyên bố này nghe có vẻ thật bất lực đấy!
Hạ Hầu Vân nhếch miệng cười lên và nói: “Ha ha, bổn thiếu cũng rất mong đợi về không gian pháp tắc đấy! Nếu muốn khiêu chiến bổn thiếu thì hãy cố gắng đứng ở trước mặt ta trước đã!”
Diệp Viễn cũng tùy ý cười lên mà nói: “Ngươi hãy yên tâm, ta sẽ làm được.”
Mặc dù trên gương mặt hắn đang nở một nụ cười nhưng trong lòng Diệp Viễn lại cảm thấy kinh ngạc.
Hắn đã từng tu luyện Sát Lục Vô Thượng Chân Ý nên vô cùng nhạy cảm với sát ý.
Tên Hạ Hầu Vân này lại có sát ý đối với hắn à!
Tuy rằng Hạ Hầu Vân che giấu vô cùng tốt nhưng mà Diệp Viễn vẫn cảm nhận được.
“Đây lần đầu tiên ta gặp hắn, vì sao hắn ta lại có sát ý với ta vậy? Chẳng lẽ là do… Giản Bình ư?” Trong lòng Diệp Viễn đã nhanh chóng nghĩ đến Giản Bình.
Tại Hoàng thành Cực Quang, hắn không thể nghĩ đến người nào khác từng xích mích với hắn ngoại trừ Giản Bình nữa.
Tuy rằng Hạ Hầu Vân rất bá đạo nhưng hắn ta tuyệt đối không thể có sát ý ngay từ lần đầu tiên gặp Diệp Viễn được.
Vậy thì chỉ có một khả năng chính là Giản Bình đã nhờ vả Hạ Hầu Vân!
Diệp Viễn lạnh lùng cười lên ở trong lòng, tên Giản Bình này đúng là âm hồn bất tán!
Ngay sau đó, vòng thứ hai đã bắt đầu!
Hiển nhiên những đối thủ của vòng thứ hai mạnh hơn rất nhiều, trận đấu cũng bắt đầu trở nên kịch liệt hẳn lên.
Nhưng mà điều này không có khác biệt quá lớn đối với Diệp Viễn.
Hắn vẫn khống chế kẻ thù chỉ bằng một chiêu như cũ!
“Không… Không gian pháp tắc! Tên Diệp Viễn này lại có thể lĩnh ngộ được không gian pháp tắc ư!”
“Ôi trời ạ, thảo nào hắn dám lên võ đài, thì ra hắn cũng là một tên yêu quái!”
“Quả nhiên những người dám đến võ đài Bách Chiến không hề có ai là người tầm thường cả!”
“Lý Khôn quá khinh địch rồi, nếu không dựa vào sức mạnh của hắn ta thì hắn ta không thể thua nhanh đến như vậy.”
...
Một câu nói của vị Thần Quân tầng năm kia đã làm chấn động các tuyển thủ ngay lập tức.
Không gian pháp tắc dường như là pháp tắc chi lực trong truyền thuyết.
Bỗng nhiên lại xuất hiện một điều như vậy thì tất cả mọi người làm sao có thể không kinh ngạc được chứ?
Thế nhưng, cảnh giới của Diệp Viễn cũng chỉ ở mức độ đó, cho dù không gian pháp tắc rất mạnh nhưng mà đó đã là giới hạn cao nhất để có thể chiến thắng Lý Khôn.
Hơn nữa, sức mạnh của Lý Khôn không yếu, nếu như hắn ta đối đầu một cách nghiêm túc thì sẽ khó đoán trước thắng thua.
Suy cho cùng, bọn họ đều nghĩ rằng Diệp Viễn đã lợi dụng sơ hở nên mới gặp may mắn mà chiến thắng một cách dễ dàng đến như vậy.
Trận đấu vẫn tiếp tục, những cường giả của nhóm thứ sáu cũng dần lộ ra thực lực thật.
Thế nhưng rất khó để cho các đối thủ ở vòng đầu tiên kiểm tra sức mạnh thật sự của những cao thủ này.
Tuy rằng tất cả mọi người đều là thiên tài thế nhưng cũng có sự chênh lệch giữa thiên tài với thiên tài.
Cùng là Thần Quân tầng bốn nhưng có thể bởi vì sự chênh lệch của việc cảm ngộ pháp tắc mà thực lực cách biệt rất lớn.
“Ta nghĩ rằng chắc chắn thực lực của tên Cao Thuận kia rất mạnh! Hắn ta chỉ dùng một chiêu thì đã có thể đánh bại đối thủ rồi.”
“Còn có tên Tống Thiên Cường kia nữa, thậm chí hắn ta còn chưa lấy binh khí ra thì đã giải quyết đối phương chỉ bằng một tay rồi.”
“Hạ Hầu Vân vẫn chưa ra tay, không biết rốt cuộc thực lực của hắn ta như thế nào đây!”
...
Tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao và suy đoán thực lực của những kẻ mạnh kia.
Thế nhưng những thứ có thể thấy ở vòng một thật sự quá ít rồi, bọn họ cũng chỉ có thể phán đoán một cách nhanh chóng dựa vào trận đấu mà thôi.
Thế nhưng một vài kẻ mạnh của nhóm này cũng đã lộ ra một phần nổi của tảng băng trôi.
“Nhóm tiếp theo, Hạ Hầu Vân đấu với Trương Phong!”
Ngay vào lúc này, cuối cùng trọng tài cũng đã đọc tên của Hạ Hầu Vân.
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc và nhìn về phía bóng người của Hạ Hầu Vân.
Cả hai người nhảy lên và đi đến võ đài.
Vẻ mặt của Trương Phong trông cực kỳ khó coi, hắn ta không ngờ rằng bản thân lại xui xẻo đến như vậy khi đã gặp phải Hạ Hầu Vân ngay từ vòng đầu tiên.
Điều này căn bản không thể thi đấu được!
“Cho ngươi thời gian ba hơi thở để chịu thua, nếu bản thiếu ra tay thì ngươi không còn cơ hội để chịu thua đâu đấy! Một …”
Hạ Hầu Vân trực tiếp bắt đầu đếm ngược một cách vô cùng bá đạo.
Vẻ mặt của Trương Phong trông vô cùng khó coi, trên trán chảy ra những giọt mồ hôi lớn như hạt đậu, hắn ta lập tức cảm nhận được một sự đè nén rất lớn mạnh.
Thế nhưng Hạ Hầu Vân căn bản thậm chí còn không thả thần nguyên ra ngoài mà chỉ bình tĩnh đứng ở nơi đó.
“Hai…”
“Ta… Ta chịu thua!”
Trương Phong chịu thua và đầu hàng với sự không can tâm rất lớn, thậm chí hắn ta còn không có sự can đảm để ra tay.
Sự bá đạo của Hạ Hầu Vân đã mang đến một sự áp lực tâm lý vô cùng lớn cho tất cả các tuyển thủ.
Tất cả mọi người đều biết thứ mà hắn ta tu luyện chính là hủy diệt pháp tắc có sức chiến đấu cực kỳ mạnh.
Những người không có tự tin thì ai lại dám đi thử sức chứ?
Chỉ cần đánh ra một chưởng là cả người của ngươi đều biến mất, thậm chí còn không có cơ hội chịu thua!
Nếu đổi lại là người khác thì câu nói này chính là một lời nói đùa.
Thế nhưng Hạ Hầu Vân hắn ta lại có sự tự tin này!
Cảnh giới tuyệt đối của Thần Quân tầng sáu và cộng thêm loại pháp tắc lớn mạnh như hủy diệt pháp tắc thì người nào lại dám khiêu chiến với hắn ta một cách dễ dàng chứ?
Đây chính là cường giả thực sự!
Là một người đè ép những người cùng lứa!
“Khí trường của Hạ Hầu Vân quá mạnh rồi! Chuyện này… Ta ở phía dưới cũng cảm thấy một sự áp lực rất lớn, Trương Phong còn chưa đến mức chân nhũn ra và quỳ xuống là đã rất giỏi rồi.”
“Đúng vậy, thật sự quá mạnh rồi! Chỉ cần nói một câu thì đã làm tan rã ý chí của đối thủ. Chúng ta căn bản không thể đối đầu với loại người này được!”
“Có điều không biết rằng có người nào có thể khiến hắn ta ra tay thử sức hay không. Hay là hắn ta cứ như vậy mà lấy được hạng nhất dễ như trở bàn tay ư?”
“Chuyện này… cũng thật sự khó nói. Ta đoán rằng chỉ có những Thần Quân tầng năm mới dám đến thử sức với hắn ta. Ít nhất cũng có cơ hội để chịu thua.”
...
Vào lúc này, vẻ mặt của những vị Thần Quân tầng năm cũng khá khó coi.
Cảm giác đè nén mà Hạ Hầu Vân đã mang đến cho bọn họ quá lớn mạnh rồi.
Ngược lại đôi mắt của Diệp Viễn lại đang phát sáng giống như nhìn thấy những con mồi đã lâu không gặp lại vậy.
Tên Hạ Hầu Vân này cũng mang lại một cảm giác áp bức lớn mạnh cho hắn.
Thế nhưng loại cảm giác đè nén này lại khiến cho hắn cảm thấy nhiệt huyết dâng trào.
Ngay vào lúc này, ánh mắt của Hạ Hầu Vân lại nhìn về phía hắn.
Khi bốn con mắt nhìn nhau, Hạ Hầu Vân cảm thấy sửng sốt trước rồi lại cười lạnh ở trong lòng: Tên tiểu tử này, vậy mà lại dám đối đầu với ta, thật là không biết sống chết!
“Tên tiểu từ này đang khiêu khích Hạ Hầu Vân à?”
“Ta không hoa mắt đấy chứ?”
“Chẳng lẽ hắn đã tu luyện đến mức hỏng cả đầu óc rồi à? Hắn nghĩ rằng bản thân đã lĩnh ngộ được không gian pháp tắc thì vô địch thiên hạ rồi sao?”
“Đi rồi đi rồi! Hạ Hầu Vân lại đi về phía Diệp Viễn rồi! Ha ha, có kịch hay để xem rồi.”
...
Diệp Viễn không hề che giấu ý chí chiến đấu ở trên người hắn ta, điều này quả thật trở thành một trò đùa ở trong mắt người khác.
Một Thần Quân tầng hai khiêu khích Thần Quân tầng sáu hay là sự tồn tại lớn mạnh ở bên trong Thần Quân tầng sáu, dù nhìn như thế nào đi nữa thì đây cũng là một hành động tự tìm đến cái chết.
Không gian pháp tắc không thể bù đắp sự chênh lệch khổng lồ của cảnh giới được.
Đây chính là lẽ thường mà mọi người đều biết.
Hiển nhiên, “tên ngốc” này không hề biết.
Hạ Hầu Vân đi đến trước mặt Diệp Viễn một cách chậm rãi và nở một nụ cười như có như không nói: “Ngươi muốn khiêu chiến với ta à?”
Diệp Viễn không hề biết Giản Bình đã giao ước với Hạ Hầu Vân từ lâu rồi, hắn chỉ muốn đấu với cường giả theo bản năng mà thôi.
Khi nghe thấy câu nói này, hắn liền cười nói: “Ngươi rất mạnh! Nhưng mà ta nhất định sẽ đánh thắng ngươi!”
Không cần biết đối thủ mạnh đến mức nào nhưng hắn bắt buộc phải thắng!
Thế nhưng câu nói này lại đúng là câu nói đùa buồn cười nhất ở khắp thiên hạ khi nó lọt vào tai người khác.
“Ha ha, đúng là tên ngốc không biết tự lượng sức!”
“Tiểu tử à, ngươi quá ngông cuồng rồi! Ngươi nghĩ rằng ngươi đã lĩnh ngộ được không gian pháp tắc thì vô địch thiên hạ ư?”
“Tiểu tử, ngươi có biết cái gì gọi là lấy trứng chọi đá hay không?”
...
Ở bên cạnh có một loạt tiếng chế nhạo truyền đến.
Lời tuyên bố này nghe có vẻ thật bất lực đấy!
Hạ Hầu Vân nhếch miệng cười lên và nói: “Ha ha, bổn thiếu cũng rất mong đợi về không gian pháp tắc đấy! Nếu muốn khiêu chiến bổn thiếu thì hãy cố gắng đứng ở trước mặt ta trước đã!”
Diệp Viễn cũng tùy ý cười lên mà nói: “Ngươi hãy yên tâm, ta sẽ làm được.”
Mặc dù trên gương mặt hắn đang nở một nụ cười nhưng trong lòng Diệp Viễn lại cảm thấy kinh ngạc.
Hắn đã từng tu luyện Sát Lục Vô Thượng Chân Ý nên vô cùng nhạy cảm với sát ý.
Tên Hạ Hầu Vân này lại có sát ý đối với hắn à!
Tuy rằng Hạ Hầu Vân che giấu vô cùng tốt nhưng mà Diệp Viễn vẫn cảm nhận được.
“Đây lần đầu tiên ta gặp hắn, vì sao hắn ta lại có sát ý với ta vậy? Chẳng lẽ là do… Giản Bình ư?” Trong lòng Diệp Viễn đã nhanh chóng nghĩ đến Giản Bình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!