Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Này, đây chính là chỗ dựa của ngươi sao? Nếu như chỉ có chút thực lực này, thì ngươi chết chắc rồi!” Ở dưới đài, trong lòng của Hạ Hầu Vân lạnh lùng cười nói.

Trong mắt của những người khác, đương nhiên là thực lực của Diệp Viễn đã đủ mạnh rồi.

Có thể chiến đấu kịch liệt như thế này với Tống Thiên Cường, đúng thực là thực lực đã gây bất ngờ cho tất cả mọi người.

Thế nhưng trong mắt của Hạ Hầu Vân thì vẫn không đủ.

“Tên Diệp Viễn này có thiên phú chiến đấu mạnh thật!”

“Đúng vậy, mặc dù thực lực của hắn vẫn kém hơn một chút, nhưng nhờ việc sử dụng khéo léo không gian pháp tắc nên đánh ngang tài ngang sức với Tống Thiên Cường.”

“Mới bước vào tứ chuyển kim thân trung kỳ mà có thể đánh được đến mức này, cũng hiếm có đấy!”

...

Ở dưới đài, vẻ mặt của những người thi đấu đều trở nên nghiêm túc.

Thực lực của Diệp Viễn vượt xa so với tưởng tượng của bọn họ.

Vốn dĩ là người không được xem trọng nhất, bây giờ lại trở thành một con hắc mã lớn, ngay cả Tống Thiên Cường cũng không đối phó được.

Trên võ đài, Tống Thiên Cường chiến đấu một hồi lâu mà vẫn không có kết quả gì, trong lòng hơi nôn nóng.

“Đối thủ của ta là Hạ Hầu Vân, làm sao có thể thua tên nhóc này được chứ? Thôi kệ, đáng lẽ chiêu đó là dành để đánh với Hạ Hầu Vân, bây giờ cũng chỉ có thể để lộ trước mà thôi!”

Tống Thiên Cường lợi dụng lực phản, kéo dài ra một khoảng cách nhất định với Diệp Viễn.

Đột nhiên khí thế của Tống Thiên Cường dâng cao, cả người cong lại như một cái cung tên.

Sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi, chiêu này của Tống Thiên Cường còn chưa tung ra thì đã có đủ thanh thế rồi.

Có thể nhận ra được, cú đánh tiếp theo chính là cú đánh sấm sét!

“Cú đánh này mạnh thật! Tựa như sấm sét, cú đấm này thật là lợi hại!”

“Xem ra đây chính là sát chiêu của Tống Thiên Cường rồi! Sợ rằng là… Diệp Viễn gặp nguy hiểm rồi!”

“Chiêu thức kia của Diệp Viễn có sức mạnh sánh ngang với Thần Quân tầng năm, e rằng đã là giới hạn của hắn rồi nhỉ? Thắng thua đã định rồi!”

...

Cú đấm này của Tống Thiên Cường còn chưa tung ra, nhưng mọi người đều có thể cảm nhận được, cú đánh này mạnh hơn trước đó gấp mười lần!

Công kích như vậy, gần như là đứng trên Đỉnh Phong của Thần Quân tầng năm rồi, cách Thần Quân tầng sáu cũng không còn xa nữa.

Với thực lực trước mắt của Diệp Viễn thì không thể nào đạt được.

Trên đài, Giản Bình nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức trở nên cực kỳ phấn khích.

Hắn ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào nhóm thứ sáu của võ đài, lúc này nhìn thấy một cú đánh kinh thiên động địa đó, tựa như nhìn thấy được hy vọng.

Nếu như Tống Thiên Cường có thể giết chết Diệp Viễn, thì quả là một việc tốt đẹp.

Giết chết hắn!

Giết chết hắn!

Trong lòng của Giản Bình gào thét lên!

“Diệp Viễn, là ngươi ép ta! Cú đấm này, ta xem ngươi làm sao mà chịu được! Ngân Hà Lạc Thiên Quyền!”

Tống Thiên Cường hét to một tiếng, cú đấm tung ra giống như đạn pháo vậy.

Sức mạnh của thế giới cuồng bạo, hóa thành một con ngựa màu trắng, tựa như ngân hà nghiêng lệch!

Khí thế ấy vô cùng tàn bạo.

Thế nhưng chính vào lúc này, một khí thế mãnh liệt hơn xông thẳng lên trời!

Chỉ thấy được trên người của Diệp Viễn lóe lên ánh sáng vàng cũng những hoa văn màu xanh.

Tiếng ngâm của rồng vang lên, trực tiếp đối mặt với Ngân Hà Lạc Thiên Quyền của Tống Thiên Cường.

Sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

“Làm… làm sao có thể?”

“Đòn này mạnh thật, vậy mà không thua chiêu này của Tống Thiên Cường!”

“Cái tên này lại giấu chiêu thức lợi hại như vậy, làm sao mà hắn làm được vậy?”

...

Một chiêu mạnh như thế này là quá sức đối với cơ thể của thể tu.

Theo như thông thường mà nói, với thực lực cơ thể trước mắt của Diệp Viễn, thì không đủ để đảm nhiệm được một chiêu mạnh như vậy.

Nhưng mà Diệp Viễn vẫn làm được!

Bọn họ không biết rằng, có lớp bảo vệ của hoa văn màu xanh, cơ thể của Diệp Viễn mạnh hơn rất nhiều so với vẻ bề ngoài.

Thức thứ hai của Càn Khôn Long Trảo đó là Thần Long Đạp Thiên!

Chỉ thấy được một con Thanh Long trông rất giống thật, vung móng rồng, trực tiếp vồ về phía con ngựa trắng kia!

Đối đầu trực diện!

Rầm ầm ầm…

Hai đòn tấn công kịch liệt trên không trung, không ai nhường ai, chấn động đến nỗi không gian cũng run lên.

Sức ép mãnh liệt ấy khiến cho sắc mặt của tất cả những người thi đấu đều tái nhợt.

Sắc mặt của Tống Thiên Cường trắng bệch, vậy mà có cảm giác kiệt sức!

Két két… ầm!

Cuối cùng, sức lực của Thanh Long mạnh đến nỗi có thể dời núi, nghiền nát con ngựa trắng ấy, phát ra một tiếng gầm lớn như rung chuyển cả trời.

Thanh Long biến mất, cơ thể của Tống Thiên Cường yếu ớt bay ngược ra khỏi võ đài.

Diệp Viễn thắng!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc không nói nên lời, kết quả này quả thực là nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Cho dù cơ thể của Diệp Viễn có sức mạnh có thể sánh ngang với Thần Quân tầng bốn đi chăng nữa, nhưng dù sao thì Tống Thiên Cường cũng là một cường giả của Đỉnh Phong Thần Quân tầng năm.

Đối mặt với Thần Quân tầng bốn, hắn ta gần như có đủ sức mạnh để giải quyết đối thủ trong giây lát.

Nhưng mà Tống Thiên Cường mạnh như vậy mà cũng bị đánh bại!

“Không… không phải ta bị hoa mắt đúng không?”

“Ta tưởng rằng trong nhóm của chúng ta, người duy nhất có tư cách thách đấu Hạ Hầu Vân chính là Tống Thiên Cường. Không ngờ rằng… hắn ta lại thua rồi!”

“Khó trách! Khó trách Diệp Viễn dám khiêu khích Hạ Hầu Vân, thì ra… là hắn mạnh thật!”

...

Ở dưới đài, những người thi đấu đều không dám tin vào kết quả như thế.

Trên đài, sắc mặt của Giản Bình cực kỳ khó coi, cắn răng nói: “Hóa ra đây mới chính là sức mạnh thực sự của hắn!”

Đồng thời sau lưng hắn ta toát mồ hôi lạnh.

Cuối cùng thì hắn ta cũng nhớ ra, lúc đầu khi Diệp Viễn cảnh cáo hắn ta, nói nếu như hắn ta không phải là người của Huyền Cơ Các thì đã sớm là một người chết rồi.

Thì ra lúc ấy không phải là Diệp Viễn nói khoác, mà hắn thật sự có thực lực này!

Chỉ dựa vào chiêu Thần Long Đạp Thiên kia thì Diệp Viễn đã đủ giết hắn ta rồi!

Trong ánh mắt của Hạ Hầu Vân cũng lộ ra vẻ bất ngờ.

Nhưng mà cũng chỉ là bất ngờ mà thôi.

Thực lực như thế này còn chưa uy hiếp được hắn ta.

“Ha, thú vị đấy! Có vẻ như… còn mạnh hơn Giản Bình nói nữa! Nhưng mà nếu chỉ như thế, thì còn chưa đủ đâu!” Khóe miệng của Hạ Hầu Vân khẽ vểnh lên.

Vòng thứ tư bắt đầu, không ai ngờ được rằng tình hình chiến đấu sẽ kịch liệt như thế này.

Cuộc chiến của Diệp Viễn và Tống Thiên Cường có thể nói là một cuộc chiến đỉnh cao của nhóm thứ sáu rồi.

Tất nhiên là ngoại trừ Hạ Hầu Vân.

Hạ Hầu Vân không ra trận thì không ai có thể phân cao thấp với hắn ta được!

Vòng đấu này, đối thủ của Hạ Hầu Vân vẫn chịu thua.

Vòng thứ năm vẫn chịu thua!

Thực lực mạnh mẽ của Hạ Hầu Vân gần như khiến cho người ta tuyệt vọng.

Thần Quân tầng bốn ở trước mặt hắn ta thì không hề nảy sinh ham muốn ra tay.

Mà Thần Quân tầng năm thì chỉ có vài người, cho đến bây giờ Hạ Hầu Vân cũng chưa có chạm mặt.

Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở võ đài số hai.

Trước đây Khương Nam rất có danh tiếng, nên cũng không ai dám ra tay với hắn ta.

Khác với sự bá đạo của Hạ Hầu Vân, Khương Nam chỉ đứng ở đó thôi nhưng cũng cho người khác cảm giác không có kẽ hở.

Võ giả chiến đấu đều sẽ tìm sơ hở của đối thủ.

Ít nhiều gì thì mỗi người đều sẽ có một số sơ hở.

Nhưng mà bọn họ hoàn toàn không tìm được sơ hở của Khương Nam!

Kiểu sức mạnh này là toàn diện, không hề cho ngươi một chút cơ hội nào cả.

Khương Nam tỏ vẻ bất lực, nói thầm: “Chán quá, không biết khi nào mới kết thúc, bắt đầu trận chung kết đây. Người có thể khiến cho ta phấn khích cũng chỉ có mỗi Hạ Hầu Vân thôi nhỉ? Pháp tắc hủy diệt, he he, ta rất muốn đi xem thử!”

“Vòng thứ sáu bắt đầu, Hạ Hầu Vân đối đầu với Cao Thuận!”

Giọng nói của trọng tài vang lên, lập tức khiến cho mọi người cảm thấy hơi mong đợi.

Thực lực của Cao Thuận không yếu hơn Tống Thiên Cường, nếu có người có thể ép Hạ Hầu Vân phải ra tay, thì cũng chỉ có mình hắn ta mà thôi.

Tất nhiên là… bây giờ lại thêm một Diệp Viễn nữa.

Hạ Hầu Vân vẫn giữ dáng vẻ bình thản, nhìn Cao Thuận nói: “Ngươi muốn ra tay ư?”

Cao Thuận gật đầu nói: “Ta biết ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng mà ta muốn thỉnh giáo pháp tắc hủy diệt của ngươi!”

“Này, đây chính là chỗ dựa của ngươi sao? Nếu như chỉ có chút thực lực này, thì ngươi chết chắc rồi!” Ở dưới đài, trong lòng của Hạ Hầu Vân lạnh lùng cười nói.

Trong mắt của những người khác, đương nhiên là thực lực của Diệp Viễn đã đủ mạnh rồi.

Có thể chiến đấu kịch liệt như thế này với Tống Thiên Cường, đúng thực là thực lực đã gây bất ngờ cho tất cả mọi người.

Thế nhưng trong mắt của Hạ Hầu Vân thì vẫn không đủ.

“Tên Diệp Viễn này có thiên phú chiến đấu mạnh thật!”

“Đúng vậy, mặc dù thực lực của hắn vẫn kém hơn một chút, nhưng nhờ việc sử dụng khéo léo không gian pháp tắc nên đánh ngang tài ngang sức với Tống Thiên Cường.”

“Mới bước vào tứ chuyển kim thân trung kỳ mà có thể đánh được đến mức này, cũng hiếm có đấy!”

...

Ở dưới đài, vẻ mặt của những người thi đấu đều trở nên nghiêm túc.

Thực lực của Diệp Viễn vượt xa so với tưởng tượng của bọn họ.

Vốn dĩ là người không được xem trọng nhất, bây giờ lại trở thành một con hắc mã lớn, ngay cả Tống Thiên Cường cũng không đối phó được.

Trên võ đài, Tống Thiên Cường chiến đấu một hồi lâu mà vẫn không có kết quả gì, trong lòng hơi nôn nóng.

“Đối thủ của ta là Hạ Hầu Vân, làm sao có thể thua tên nhóc này được chứ? Thôi kệ, đáng lẽ chiêu đó là dành để đánh với Hạ Hầu Vân, bây giờ cũng chỉ có thể để lộ trước mà thôi!”

Tống Thiên Cường lợi dụng lực phản, kéo dài ra một khoảng cách nhất định với Diệp Viễn.

Đột nhiên khí thế của Tống Thiên Cường dâng cao, cả người cong lại như một cái cung tên.

Sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi, chiêu này của Tống Thiên Cường còn chưa tung ra thì đã có đủ thanh thế rồi.

Có thể nhận ra được, cú đánh tiếp theo chính là cú đánh sấm sét!

“Cú đánh này mạnh thật! Tựa như sấm sét, cú đấm này thật là lợi hại!”

“Xem ra đây chính là sát chiêu của Tống Thiên Cường rồi! Sợ rằng là… Diệp Viễn gặp nguy hiểm rồi!”

“Chiêu thức kia của Diệp Viễn có sức mạnh sánh ngang với Thần Quân tầng năm, e rằng đã là giới hạn của hắn rồi nhỉ? Thắng thua đã định rồi!”

...

Cú đấm này của Tống Thiên Cường còn chưa tung ra, nhưng mọi người đều có thể cảm nhận được, cú đánh này mạnh hơn trước đó gấp mười lần!

Công kích như vậy, gần như là đứng trên Đỉnh Phong của Thần Quân tầng năm rồi, cách Thần Quân tầng sáu cũng không còn xa nữa.

Với thực lực trước mắt của Diệp Viễn thì không thể nào đạt được.

Trên đài, Giản Bình nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức trở nên cực kỳ phấn khích.

Hắn ta vẫn luôn nhìn chằm chằm vào nhóm thứ sáu của võ đài, lúc này nhìn thấy một cú đánh kinh thiên động địa đó, tựa như nhìn thấy được hy vọng.

Nếu như Tống Thiên Cường có thể giết chết Diệp Viễn, thì quả là một việc tốt đẹp.

Giết chết hắn!

Giết chết hắn!

Trong lòng của Giản Bình gào thét lên!

“Diệp Viễn, là ngươi ép ta! Cú đấm này, ta xem ngươi làm sao mà chịu được! Ngân Hà Lạc Thiên Quyền!”

Tống Thiên Cường hét to một tiếng, cú đấm tung ra giống như đạn pháo vậy.

Sức mạnh của thế giới cuồng bạo, hóa thành một con ngựa màu trắng, tựa như ngân hà nghiêng lệch!

Khí thế ấy vô cùng tàn bạo.

Thế nhưng chính vào lúc này, một khí thế mãnh liệt hơn xông thẳng lên trời!

Chỉ thấy được trên người của Diệp Viễn lóe lên ánh sáng vàng cũng những hoa văn màu xanh.

Tiếng ngâm của rồng vang lên, trực tiếp đối mặt với Ngân Hà Lạc Thiên Quyền của Tống Thiên Cường.

Sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

“Làm… làm sao có thể?”

“Đòn này mạnh thật, vậy mà không thua chiêu này của Tống Thiên Cường!”

“Cái tên này lại giấu chiêu thức lợi hại như vậy, làm sao mà hắn làm được vậy?”

...

Một chiêu mạnh như thế này là quá sức đối với cơ thể của thể tu.

Theo như thông thường mà nói, với thực lực cơ thể trước mắt của Diệp Viễn, thì không đủ để đảm nhiệm được một chiêu mạnh như vậy.

Nhưng mà Diệp Viễn vẫn làm được!

Bọn họ không biết rằng, có lớp bảo vệ của hoa văn màu xanh, cơ thể của Diệp Viễn mạnh hơn rất nhiều so với vẻ bề ngoài.

Thức thứ hai của Càn Khôn Long Trảo đó là Thần Long Đạp Thiên!

Chỉ thấy được một con Thanh Long trông rất giống thật, vung móng rồng, trực tiếp vồ về phía con ngựa trắng kia!

Đối đầu trực diện!

Rầm ầm ầm…

Hai đòn tấn công kịch liệt trên không trung, không ai nhường ai, chấn động đến nỗi không gian cũng run lên.

Sức ép mãnh liệt ấy khiến cho sắc mặt của tất cả những người thi đấu đều tái nhợt.

Sắc mặt của Tống Thiên Cường trắng bệch, vậy mà có cảm giác kiệt sức!

Két két… ầm!

Cuối cùng, sức lực của Thanh Long mạnh đến nỗi có thể dời núi, nghiền nát con ngựa trắng ấy, phát ra một tiếng gầm lớn như rung chuyển cả trời.

Thanh Long biến mất, cơ thể của Tống Thiên Cường yếu ớt bay ngược ra khỏi võ đài.

Diệp Viễn thắng!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc không nói nên lời, kết quả này quả thực là nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Cho dù cơ thể của Diệp Viễn có sức mạnh có thể sánh ngang với Thần Quân tầng bốn đi chăng nữa, nhưng dù sao thì Tống Thiên Cường cũng là một cường giả của Đỉnh Phong Thần Quân tầng năm.

Đối mặt với Thần Quân tầng bốn, hắn ta gần như có đủ sức mạnh để giải quyết đối thủ trong giây lát.

Nhưng mà Tống Thiên Cường mạnh như vậy mà cũng bị đánh bại!

“Không… không phải ta bị hoa mắt đúng không?”

“Ta tưởng rằng trong nhóm của chúng ta, người duy nhất có tư cách thách đấu Hạ Hầu Vân chính là Tống Thiên Cường. Không ngờ rằng… hắn ta lại thua rồi!”

“Khó trách! Khó trách Diệp Viễn dám khiêu khích Hạ Hầu Vân, thì ra… là hắn mạnh thật!”

...

Ở dưới đài, những người thi đấu đều không dám tin vào kết quả như thế.

Trên đài, sắc mặt của Giản Bình cực kỳ khó coi, cắn răng nói: “Hóa ra đây mới chính là sức mạnh thực sự của hắn!”

Đồng thời sau lưng hắn ta toát mồ hôi lạnh.

Cuối cùng thì hắn ta cũng nhớ ra, lúc đầu khi Diệp Viễn cảnh cáo hắn ta, nói nếu như hắn ta không phải là người của Huyền Cơ Các thì đã sớm là một người chết rồi.

Thì ra lúc ấy không phải là Diệp Viễn nói khoác, mà hắn thật sự có thực lực này!

Chỉ dựa vào chiêu Thần Long Đạp Thiên kia thì Diệp Viễn đã đủ giết hắn ta rồi!

Trong ánh mắt của Hạ Hầu Vân cũng lộ ra vẻ bất ngờ.

Nhưng mà cũng chỉ là bất ngờ mà thôi.

Thực lực như thế này còn chưa uy hiếp được hắn ta.

“Ha, thú vị đấy! Có vẻ như… còn mạnh hơn Giản Bình nói nữa! Nhưng mà nếu chỉ như thế, thì còn chưa đủ đâu!” Khóe miệng của Hạ Hầu Vân khẽ vểnh lên.

Vòng thứ tư bắt đầu, không ai ngờ được rằng tình hình chiến đấu sẽ kịch liệt như thế này.

Cuộc chiến của Diệp Viễn và Tống Thiên Cường có thể nói là một cuộc chiến đỉnh cao của nhóm thứ sáu rồi.

Tất nhiên là ngoại trừ Hạ Hầu Vân.

Hạ Hầu Vân không ra trận thì không ai có thể phân cao thấp với hắn ta được!

Vòng đấu này, đối thủ của Hạ Hầu Vân vẫn chịu thua.

Vòng thứ năm vẫn chịu thua!

Thực lực mạnh mẽ của Hạ Hầu Vân gần như khiến cho người ta tuyệt vọng.

Thần Quân tầng bốn ở trước mặt hắn ta thì không hề nảy sinh ham muốn ra tay.

Mà Thần Quân tầng năm thì chỉ có vài người, cho đến bây giờ Hạ Hầu Vân cũng chưa có chạm mặt.

Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở võ đài số hai.

Trước đây Khương Nam rất có danh tiếng, nên cũng không ai dám ra tay với hắn ta.

Khác với sự bá đạo của Hạ Hầu Vân, Khương Nam chỉ đứng ở đó thôi nhưng cũng cho người khác cảm giác không có kẽ hở.

Võ giả chiến đấu đều sẽ tìm sơ hở của đối thủ.

Ít nhiều gì thì mỗi người đều sẽ có một số sơ hở.

Nhưng mà bọn họ hoàn toàn không tìm được sơ hở của Khương Nam!

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận