Một đoàn người lặng lẽ đi về phía sơn động kia ẩn núp, bỗng nhiên phía trước vang lên tiếng ầm vang.
Diệp Viễn biến sắc, nói: "Không hay rồi, khí tức này... Tử Nhãn Ma Viên cuồng hóa!"
Sắc mặt những người khác xám tro, phía trước truyền đến khí tức khủng bố khiến tim bọn họ đập nhanh.
Sắc mặt Đoạn Bằng trắng bệch nói: "Một khi Tử Nhãn Ma Viên cuồng hóa thì sức mạnh có thể so với Thần Quân tầng bảy! Chuyện này... Phải làm sao giờ?"
Đám người nhìn xuyên qua rừng rậm, chỉ thấy Tử Nhãn Ma Viên và một con thú khổng hồ huyết chiến không thôi.
Sức mạnh của con thú khổng lồ kia vô cùng mạnh, đã đạt đến cấp bốn trung kỳ Đỉnh Phong!
Nhưng mà, sức mạnh của Tử Nhãn Ma Viên sau khi cuồng hóa càng mạnh hơn một bậc!
Hai tay nó giống như hai đạn pháo, đánh cho con thú khổng lồ kia không thể đánh trả được.
Thị lực của Diệp Viễn vô cùng tốt, hắn liếc mắt nhìn thấy Ngân Dực Địa Linh Quả đã chín!
Con cự thú này bị nó hấp dẫn mà tới.
Một khi Tử Nhãn Ma Viên giải quyết xong con cự thú này thì chắc chắn sẽ ngắt lấy Ngân Dực Địa Linh Quả.
"Là Xích Giáp Thú, thảo nào có thể làm cho Tử Nhãn Ma Viên cuồng hóa!" Diệp Viễn nói.
Vu Tĩnh cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo của Tử Nhãn Ma Viên, mặt trắng như tờ giấy mà nói: "Diệp Viễn, nếu không... Chúng ta từ bỏ cái này đi! Tử Nhãn Ma Viên này quá mạnh, mặc dù sức mạnh của đệ mạnh, nhưng mà..."
Vu Tĩnh không nói tiếp, nhưng ý của nàng đã quá rõ ràng.
Tám phần mười Diệp Viễn không phải đối thủ của Tử Nhãn Ma Viên này, cho nên không nên mạo hiểm.
Trong lòng mọi người cũng biết rõ, mặc dù sức mạnh của Diệp Viễn rất mạnh, thậm chí có thể giết chết cường giả Thần Quân tầng sáu, nhưng đối với Thần Quân tầng bảy vẫn không đáng chú ý.
Giữa Thần Quân tầng bảy và Thần Quân tầng sáu là một khoảng cách lớn, sức mạnh chênh lệch rất lớn.
Nếu như Diệp Viễn có thể đột phá Thần Quân tầng bốn thì cũng không nói làm gì.
Nhưng mà bây giờ Diệp Viễn chỉ là Thần Quân tầng ba, cách Tử Nhãn Ma Viên cường hóa hai bậc.
Sự chênh lệch này không phải dùng thiên phú có thể bù đắp được.
Dù sao giữa mỗi cảnh giới Thần Quân đều có những cảnh giới nhỏ, chênh lệch cũng cực lớn, càng không nói đến hai bậc kia.
Đoạn Bằng há to miệng, không nói gì.
Hắn biết bây giờ hắn không có quyền nói.
Nhưng bây giờ bảo hắn rút đi thì hắn không cam tâm.
Cùng Diệp Viễn đi vào thác nước hung dữ, hắn cũng phải chịu nguy hiểm cực lớn.
Kết quả là lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng, sao hắn cam tâm được?
Đúng lúc này, chỉ thấy ở nơi xa vang lên một tiếng động thật lớn, Tử Nhãn Ma Viên tung một thiết quyền đã đánh bay Xích Giáp Thú, chết không thể hồi sinh.
Diệp Viễn biến sắc, thân hình như điện vọt ra ngoài.
"Dựa theo kế hoạch mà làm!"
Diệp Viễn vừa nói xong câu này thì thân ảnh đã biến mất không thấy gì nữa.
Lúc xuất hiện lại đã đi đến gần Tử Nhãn Ma Viên.
Sắc mặt bốn người thay đổi, không ngờ Diệp Viễn lại quả quyết như thế, muốn ngăn cản cũng không kịp nữa rồi.
Sắc mặt Đoạn Bằng thay đổi mấy lần, nghiến răng nói: "Diệp huynh đệ đúng là người có tình nghĩa, lần này có thể tìm được hắn là phúc phận của Đoạn Bằng ta!"
Tiểu đội trong dãy núi Thiên Yêu có thể gặp phải bằng hữu như vậy là điều hiếm có.
Vu Tĩnh tỏ vẻ lo lắng: "Đúng thế, Diệp huynh đệ là người tốt!"
Cái gọi là hoạn nạn gặp chân tình cũng là như thế.
Đối mặt với kẻ địch mạnh, Diệp Viễn không hề chùn bước, phần tình nghĩa này ai có thể không cảm động?
Chân Diệp Viễn đạp vào hư không, nhanh chóng vọt vào sơn động, mục tiêu rõ ràng là Ngân Dực Địa Linh Quả!
Tử Nhãn Ma Viên vừa giải quyết xong một kẻ địch mạnh, không ngờ lại có một tên khác xông ra, nó tức giận đến điên cuồng hét lên.
Ngay lúc nó đang cuồng hóa thì khí thế vô cùng mạnh.
Tử Nhãn Ma Viên nhìn thấy Diệp Viễn đưa tay đánh một quyền, tốc độ vô cùng nhanh.
Tử Nhãn Ma Viên dưới trạng thái cuồng hóa thì mặc kệ là sức mạnh hay tốc độ đều tăng nhanh chóng.
Dù cho Diệp Viễn sử dụng pháp tắc không gian nhưng sự chênh lệch vẫn quá lớn.
Trong chớp mắt, Diệp Viễn đối mặt với Tử Nhãn Ma Viên.
Vừa ra tay chính là một đòn mạnh nhất.
Linh Ẩn kiếm!
"Rầm!"
Diệp Viễn cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như vỡ nát, thân hình bay ra ngoài, phun máu tươi trên không trung.
Nhưng mà Tử Nhãn Ma Viên cũng không tốt hơn, một kiếm này của Diệp Viễn vô cùng sắc bén, đã đâm một vết rách trên ngực nó.
Gừ!
Gừ!
Tử Nhãn Ma Viên bị chọc giận, một người Thần Quân tầng ba mà làm nó bị thương!
Hung thú vốn có tính tình hung tàn, lúc này trong cơn giận dữ cũng hoàn toàn điên cuồng.
Ở nơi xa, nhóm người Đoạn Bằng lộ vẻ hoảng hốt, khiếp sợ không thôi nhìn cảnh này.
"Mạnh quá! Thì ra đây chính là sức mạnh thật sự của Diệp huynh đệ! Một kiếm vừa rồi thật sự đáng sợ!" Đoạn Bằng hoảng sợ nói.
"Thần Quân tầng ba lại đánh bị thương Tử Nhãn Ma Viên sau khi cuồng hóa, hai bậc thang nhỏ này! Chuyện này... Cũng quá khó tin!"
Vu Tĩnh sợ hãi nói: "Thảo nào Diệp huynh đệ vẫn bình tĩnh thong dong, thì ra đám người La Dũng trong mắt hắn chỉ là bọn tôm tép nhãi nhép!"
Thần Quân tầng ba bình thường đừng nói đối đầu với Tử Nhãn Ma Viên, mà ở ngoài mấy chục trượng còn có thể bị một chưởng của đối phương đập thành thịt nát.
Nhưng mà Diệp Viễn lại liều mạng với Tử Nhãn Ma Viên, còn làm đối phương bị thương, chuyện này đã phá vỡ lẽ thường.
Bỗng nhiên Đoạn Bằng biến sắc, nói: "Không ổn, sau khi gia hỏa này cuồng hóa thì cho dù là phòng ngự hay sức mạnh đều khôi phục đến dị thường! Chút tổn thương đó đối với nó mà nói không hề có chút đau đớn!"
Chỉ thấy vết thương trên ngực Tử Nhãn Ma Viên lành lại với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Gừ!
Gừ!
Tử Nhãn Ma Viên ngửa mặt lên trời thét dài, hung hăng đánh vào ngực hai cái, sau đó thân hình bay ra ngoài như đạn pháo!
Diệp Viễn cũng không ngờ Tử Nhãn Ma Viên lại mạnh như thế.
Vừa rồi một kiếm kia gần như là một đòn mạnh nhất của hắn, vậy mà chỉ để lại một vết thương mờ cho đối phương.
Nhưng mà ý đồ của hắn không phải liều mạng với Tử Nhãn Ma Viên, mà là dụ nó đi xa.
Vì thế hắn mượn lực phản chấn, thân hình như điện vọt ra ngoài.
"Nhanh quá!"
Trong lòng Diệp Viễn hoảng sợ, tốc độ của Tử Nhãn Ma Viên nằm ngoài dự đoán của hắn.
Diệp Viễn lĩnh ngộ pháp tắc không gian, tốc độ hơn người thường, cho dù Thần Quân tầng sáu cũng hiếm khi bằng được tốc độ của hắn.
Nhưng mà Tử Nhãn Ma Viên sau khi cuồng hóa lại nhanh hơn hắn!
Từ lâu rồi Diệp Viễn không có cảm giác bị áp bách mạnh mẽ như thế, không ngờ hôm nay bị con hung thú này ép đến tình trạng như này.
Một vượn một người thân hình cực nhanh, chớp mắt biến mất trong tầm mắt mọi người.
Đám người Đoạn Bằng hiện hình, nhanh chóng đi tới hang động.
Vu Tĩnh hoảng sợ nói: "Tốc độ của Tử Nhãn Ma Viên thật nhanh, Diệp huynh đệ... hắn không sao chứ?"
Vu Tĩnh rất lo cho Diệp Viễn, nói chuyện cũng đã nức nở.
Sắc mặt Đoạn Bằng cũng rất khó coi, nhưng mà vẫn nói: "Đây là Diệp huynh đệ dùng sinh mạng để tạo cơ hội cho chúng ta, nếu chúng ta không làm được chút chuyện nhỏ này thì sẽ có lỗi với hắn! Diệp huynh đệ cát nhân thiên tướng, nhất định hắn sẽ không sao!"
Một đoàn người lặng lẽ đi về phía sơn động kia ẩn núp, bỗng nhiên phía trước vang lên tiếng ầm vang.
Diệp Viễn biến sắc, nói: "Không hay rồi, khí tức này... Tử Nhãn Ma Viên cuồng hóa!"
Sắc mặt những người khác xám tro, phía trước truyền đến khí tức khủng bố khiến tim bọn họ đập nhanh.
Sắc mặt Đoạn Bằng trắng bệch nói: "Một khi Tử Nhãn Ma Viên cuồng hóa thì sức mạnh có thể so với Thần Quân tầng bảy! Chuyện này... Phải làm sao giờ?"
Đám người nhìn xuyên qua rừng rậm, chỉ thấy Tử Nhãn Ma Viên và một con thú khổng hồ huyết chiến không thôi.
Sức mạnh của con thú khổng lồ kia vô cùng mạnh, đã đạt đến cấp bốn trung kỳ Đỉnh Phong!
Nhưng mà, sức mạnh của Tử Nhãn Ma Viên sau khi cuồng hóa càng mạnh hơn một bậc!
Hai tay nó giống như hai đạn pháo, đánh cho con thú khổng lồ kia không thể đánh trả được.
Thị lực của Diệp Viễn vô cùng tốt, hắn liếc mắt nhìn thấy Ngân Dực Địa Linh Quả đã chín!
Con cự thú này bị nó hấp dẫn mà tới.
Một khi Tử Nhãn Ma Viên giải quyết xong con cự thú này thì chắc chắn sẽ ngắt lấy Ngân Dực Địa Linh Quả.
"Là Xích Giáp Thú, thảo nào có thể làm cho Tử Nhãn Ma Viên cuồng hóa!" Diệp Viễn nói.
Vu Tĩnh cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo của Tử Nhãn Ma Viên, mặt trắng như tờ giấy mà nói: "Diệp Viễn, nếu không... Chúng ta từ bỏ cái này đi! Tử Nhãn Ma Viên này quá mạnh, mặc dù sức mạnh của đệ mạnh, nhưng mà..."
Vu Tĩnh không nói tiếp, nhưng ý của nàng đã quá rõ ràng.
Tám phần mười Diệp Viễn không phải đối thủ của Tử Nhãn Ma Viên này, cho nên không nên mạo hiểm.
Trong lòng mọi người cũng biết rõ, mặc dù sức mạnh của Diệp Viễn rất mạnh, thậm chí có thể giết chết cường giả Thần Quân tầng sáu, nhưng đối với Thần Quân tầng bảy vẫn không đáng chú ý.
Giữa Thần Quân tầng bảy và Thần Quân tầng sáu là một khoảng cách lớn, sức mạnh chênh lệch rất lớn.
Nếu như Diệp Viễn có thể đột phá Thần Quân tầng bốn thì cũng không nói làm gì.
Nhưng mà bây giờ Diệp Viễn chỉ là Thần Quân tầng ba, cách Tử Nhãn Ma Viên cường hóa hai bậc.
Sự chênh lệch này không phải dùng thiên phú có thể bù đắp được.
Dù sao giữa mỗi cảnh giới Thần Quân đều có những cảnh giới nhỏ, chênh lệch cũng cực lớn, càng không nói đến hai bậc kia.
Đoạn Bằng há to miệng, không nói gì.
Hắn biết bây giờ hắn không có quyền nói.
Nhưng bây giờ bảo hắn rút đi thì hắn không cam tâm.
Cùng Diệp Viễn đi vào thác nước hung dữ, hắn cũng phải chịu nguy hiểm cực lớn.
Kết quả là lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng, sao hắn cam tâm được?
Đúng lúc này, chỉ thấy ở nơi xa vang lên một tiếng động thật lớn, Tử Nhãn Ma Viên tung một thiết quyền đã đánh bay Xích Giáp Thú, chết không thể hồi sinh.
Diệp Viễn biến sắc, thân hình như điện vọt ra ngoài.
"Dựa theo kế hoạch mà làm!"
Diệp Viễn vừa nói xong câu này thì thân ảnh đã biến mất không thấy gì nữa.
Lúc xuất hiện lại đã đi đến gần Tử Nhãn Ma Viên.
Sắc mặt bốn người thay đổi, không ngờ Diệp Viễn lại quả quyết như thế, muốn ngăn cản cũng không kịp nữa rồi.
Sắc mặt Đoạn Bằng thay đổi mấy lần, nghiến răng nói: "Diệp huynh đệ đúng là người có tình nghĩa, lần này có thể tìm được hắn là phúc phận của Đoạn Bằng ta!"
Tiểu đội trong dãy núi Thiên Yêu có thể gặp phải bằng hữu như vậy là điều hiếm có.
Vu Tĩnh tỏ vẻ lo lắng: "Đúng thế, Diệp huynh đệ là người tốt!"
Cái gọi là hoạn nạn gặp chân tình cũng là như thế.
Đối mặt với kẻ địch mạnh, Diệp Viễn không hề chùn bước, phần tình nghĩa này ai có thể không cảm động?
Chân Diệp Viễn đạp vào hư không, nhanh chóng vọt vào sơn động, mục tiêu rõ ràng là Ngân Dực Địa Linh Quả!
Tử Nhãn Ma Viên vừa giải quyết xong một kẻ địch mạnh, không ngờ lại có một tên khác xông ra, nó tức giận đến điên cuồng hét lên.
Ngay lúc nó đang cuồng hóa thì khí thế vô cùng mạnh.
Tử Nhãn Ma Viên nhìn thấy Diệp Viễn đưa tay đánh một quyền, tốc độ vô cùng nhanh.
Tử Nhãn Ma Viên dưới trạng thái cuồng hóa thì mặc kệ là sức mạnh hay tốc độ đều tăng nhanh chóng.
Dù cho Diệp Viễn sử dụng pháp tắc không gian nhưng sự chênh lệch vẫn quá lớn.
Trong chớp mắt, Diệp Viễn đối mặt với Tử Nhãn Ma Viên.
Vừa ra tay chính là một đòn mạnh nhất.
Linh Ẩn kiếm!
"Rầm!"
Diệp Viễn cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như vỡ nát, thân hình bay ra ngoài, phun máu tươi trên không trung.
Nhưng mà Tử Nhãn Ma Viên cũng không tốt hơn, một kiếm này của Diệp Viễn vô cùng sắc bén, đã đâm một vết rách trên ngực nó.
Gừ!
Gừ!
Tử Nhãn Ma Viên bị chọc giận, một người Thần Quân tầng ba mà làm nó bị thương!
Hung thú vốn có tính tình hung tàn, lúc này trong cơn giận dữ cũng hoàn toàn điên cuồng.
Ở nơi xa, nhóm người Đoạn Bằng lộ vẻ hoảng hốt, khiếp sợ không thôi nhìn cảnh này.
"Mạnh quá! Thì ra đây chính là sức mạnh thật sự của Diệp huynh đệ! Một kiếm vừa rồi thật sự đáng sợ!" Đoạn Bằng hoảng sợ nói.
"Thần Quân tầng ba lại đánh bị thương Tử Nhãn Ma Viên sau khi cuồng hóa, hai bậc thang nhỏ này! Chuyện này... Cũng quá khó tin!"
Vu Tĩnh sợ hãi nói: "Thảo nào Diệp huynh đệ vẫn bình tĩnh thong dong, thì ra đám người La Dũng trong mắt hắn chỉ là bọn tôm tép nhãi nhép!"
Thần Quân tầng ba bình thường đừng nói đối đầu với Tử Nhãn Ma Viên, mà ở ngoài mấy chục trượng còn có thể bị một chưởng của đối phương đập thành thịt nát.
Nhưng mà Diệp Viễn lại liều mạng với Tử Nhãn Ma Viên, còn làm đối phương bị thương, chuyện này đã phá vỡ lẽ thường.
Bỗng nhiên Đoạn Bằng biến sắc, nói: "Không ổn, sau khi gia hỏa này cuồng hóa thì cho dù là phòng ngự hay sức mạnh đều khôi phục đến dị thường! Chút tổn thương đó đối với nó mà nói không hề có chút đau đớn!"
Chỉ thấy vết thương trên ngực Tử Nhãn Ma Viên lành lại với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Gừ!
Gừ!
Tử Nhãn Ma Viên ngửa mặt lên trời thét dài, hung hăng đánh vào ngực hai cái, sau đó thân hình bay ra ngoài như đạn pháo!
Diệp Viễn cũng không ngờ Tử Nhãn Ma Viên lại mạnh như thế.
Vừa rồi một kiếm kia gần như là một đòn mạnh nhất của hắn, vậy mà chỉ để lại một vết thương mờ cho đối phương.
Nhưng mà ý đồ của hắn không phải liều mạng với Tử Nhãn Ma Viên, mà là dụ nó đi xa.
Vì thế hắn mượn lực phản chấn, thân hình như điện vọt ra ngoài.
"Nhanh quá!"
Trong lòng Diệp Viễn hoảng sợ, tốc độ của Tử Nhãn Ma Viên nằm ngoài dự đoán của hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!