"Nửa canh giờ luyện chế Yêu Thần đan cấp bốn, ngươi cũng không sợ lấy da trâu thổi thủng trời à!" Mộc Nguyên Xuân cười lạnh, nói.
Diệp Viễn cười nói: "Có phải là khoác lác hay không thì một hồi nữa ngươi sẽ biết. À, nhưng mà vẫn phải cảm ơn ngươi một chút, vừa rồi ngươi luyện đan cũng để cho ta tham khảo được không ít."
Thực lực của Mộc Nguyên Xuân rất là nổi bật ở trong nhóm người này, hắn ta luyện đan đương nhiên là đáng để học hỏi.
Diệp Viễn suy luận ra phối phương, so sánh phối phương luyện đan của hắn ta với những người khác, đúng thật là có thu hoạch chính xác hơn rất nhiều.
Mộc Nguyên Xuân nghe vậy thì mặt tối sầm, trầm giọng nói: "Đừng có bày ra dáng vẻ này! Ngươi đừng nói rằng đây là lần đầu tiên ngươi luyện Yêu Thần đan đấy?"
Diệp Viễn gật đầu một cái, nói: "Thật thông minh, lời ta muốn nói đều bị ngươi nói hết rồi."
Mộc Nguyên Xuân cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?"
Diệp Viễn khoát khoát tay, nói: "Tin hay không tùy ngươi, đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Ta bắt đầu luyện đan đây."
Khi bắt đầu luyện đan, cả người Diệp Viễn lập tức tiến vào trạng thái hết sức nghiêm túc.
Vừa mới bắt đầu công tác chuẩn bị, Diệp Viễn hoàn thành một cách lưu loát nhẹ nhàng, rất có phong thái của một đại sư.
Ngay cả ba người ở phía trên kia, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ chấn động.
Người trong nghề vừa ra tay, là đã biết có hay không.
Thủ pháp của Diệp Viễn thì ngay cả là tế tư ngũ tinh như bọn họ cũng chịu thua tâm phục khẩu phục.
Mộc Nguyên Xuân nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt khó coi vô cùng.
Hắn ta không thể không thừa nhận rằng thiên phú của Diệp Viễn quá mạnh!
Cái gì mà tích lũy theo thời gian, loại lời nói này đặt ở trên người Diệp Viễn đúng thật là giống như trò cười vậy!
"Còn nói lần thứ nhất cái gì! Nhìn kiểu này thì chính là đã rèn giũa vô số lần rồi, coi chúng ta như đứa trẻ ba tuổi sao?" Mộc Nguyên Xuân hừ lạnh nói.
"Thật sự đây là lần đầu tiên hắn ta luyện chế Yêu Thần đan!"
Không biết từ lúc nào mà Khổng Lân đã đi đến bên cạnh Mộc Nguyên Xuân, gương mặt ngưng trọng nhìn Diệp Viễn, nói.
Mặt Mộc Nguyên Xuân biến sắc, nói: "Khổng sư huynh, cái này… Cái này làm sao có thể?"
Khổng Lân nói: "Là sư tôn nói, chắc chắn sẽ không sai! Ở nhân tộc chắc chắn hắn ta là luyện dược sư vô cùng lợi hại, nhưng lại có huyết thống của yêu tộc, cho nên tiếp thu cực nhanh. Chỉ là thiên phú này của hắn ta... Thật sự rất là đáng sợ!"
Mắt của Mộc Nguyên Xuân lộ ra vẻ kinh ngạc, khiếp sợ không thôi nhìn về phía Diệp Viễn.
Lúc này, Diệp Viễn đã bắt đầu luyện đan, chỉ là biểu hiện của hắn bây giờ với lúc chuẩn bị vừa rồi giống như là hai người khác nhau vậy.
Sau khi ra tay, Diệp Viễn mới chính thức cảm nhận được sự khác biệt của hai loại hệ thống, đúng thật là không thể dễ dàng vượt qua được.
Mặc dù yêu dẫn chi thuật của hắn tiến bộ cực nhanh, nhưng là lúc thật sự vận dụng vào việc luyện đan thì lại là một chuyện khác.
Mới lạ là chuyện khó tránh khỏi.
Luyện chế thần đan tiêu hao rất rất nhiều hồn lực.
Mà luyện chế Yêu Thần đan lại có yêu cầu rất cao đối với thể lực.
Nếu như không phải Diệp Viễn đã sớm tới tứ chuyển trung kỳ, đúng thật là hắn không chịu đựng nổi.
Diệp Viễn phát hiện nếu sử dụng yêu dẫn chi thuật dung hợp đan dược thì không chỉ thao tác phức tạp hơn gấp mấy trăm lần so với hồn dẫn chi thuật.
Mà mỗi một khâu đều phải tiêu hao rất nhiều thể lực.
So với việc luyện đan chân chính thì việc dung hợp mấy mảnh gỗ vụn vừa rồi đúng thật là trò của con nít.
Nhưng mà, màn luống cuống tay chân này của Diệp Viễn ở trong mắt người khác thì lại hoàn toàn không phải như vậy.
Bất kể là Khổng Lân hay là Mộc Nguyên Xuân, toàn bộ bọn họ đều trợn tròn mắt nhìn.
"Sư huynh, ta vẫn không có cách nào tin tưởng đây lại là lần thứ nhất tên này luyện chế Yêu Thần đan!" Mộc Nguyên Xuân cắn răng nói.
Khổng Lân cười khổ nói: "Ngươi nghĩ ta muốn tin chắc? Nhưng mà ngươi nhìn thủ pháp luyện chế của hắn ta đi, rõ ràng là không thật sự quá lưu loát. Nhưng dù cho là như thế thì vẫn là cho ngươi một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Loại cảm giác này thật sự là quá mâu thuẫn."
Mộc Nguyên Xuân cảm thấy lòng tự tin của mình đã nhận được đả kích rất lớn, nếu như một người lần đầu tiếp xúc với Yêu Thần đan mà đã có thể làm đến mức độ như thế này, vậy hắn ta cố gắng nhiều năm như vậy chẳng phải là thành trò cười sao?
Đương nhiên, hắn ta sẽ không nghĩ tới rằng Diệp Viễn có thể có được thành tựu của ngày hôm nay, ngoại trừ thiên phú ra thì thậm chí là còn nỗ lực hơn hắn ta gấp trăm, nghìn lần!
Mộc Nguyên Xuân trầm giọng nói: "Khổng sư huynh, vậy thì theo cái nhìn của sư huynh, hắn ta có thể luyện chế ra Ám vân huyền tuyền đan ở phẩm giai gì?"
Khổng Lân lắc đầu nói: "Cái này khó mà nói được! Thủ pháp của hắn ta hoàn toàn chính xác, lại vô cùng mới lạ, vừa nhìn thì biết là tay mới. Nhưng mà, hắn ta cũng rất ít phạm sai lầm. Ta đoán là trung phẩm thì chắc là không có vấn đề gì."
Mộc Nguyên Xuân nhẹ nhàng thở ra, lẩm bẩm nói: "Chỉ là trung phẩm… Vậy thì còn được."
Nửa canh giờ vừa đến, đúng thật là Diệp Viễn đã kết thúc luyện đan, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Diệp Viễn lau đi mồ hôi trên trán, thở một hơi nói: "Đã rất lâu rồi chưa từng luống cuống tay chân như thế này!"
Luống cuống tay chân...
Yêu tộc xung quanh nghe được lời nói của Diệp Viễn, hận không thể đá một chân lên mặt hắn.
Ngươi gọi cái này là luống cuống tay chân?
Ngươi nhìn những người khác trước một chút được không?
Vòng thứ hai qua đi, còn dư lại không đến hai mươi người.
Mà hiện tại những người này, mỗi người đều mồ hôi đầy đầu, chân tay luống cuống, sợ xảy ra một chút sơ suất gì cũng thành công cốc.
Đây mới gọi là luống cuống tay chân được chưa!
Những người này, cả đám đều đã luyện chế đã gần ba canh giờ.
Mẹ nó nửa canh giờ ngươi đã làm xong rồi, còn ở chỗ này kêu khổ kêu mệt, có đến mức đó không?
Sau khi Diệp Viễn luyện chế kết thúc, rất nhanh ba canh giờ đã kết thúc.
Có không ít người còn chưa luyện chế xong, mỗi người đều nản lòng vô cùng.
Thật vất vả mới kiên trì tới được vòng thứ ba, lại không thể hoàn thành đúng hạn.
Thật ra, dựa vào thực lực của bọn họ, cho dù có hoàn thành thì tám phần cũng không đạt được yêu cầu là trung phẩm.
Khổng Lân bắt đầu nghiệm đan, đa số đan dược được luyện chế thành công thì đều là hạ phẩm đan dược.
Nhưng mà ngoài Mộc Nguyên Xuân ra thì còn có một người luyện chế được trung phẩm Ám vân huyền tuyền đan, qua kỳ kiểm tra này.
"Ha ha ha… Hơn một ngàn năm của ta cuối cũng không uổng phí! Cuối cùng ta cũng hết khổ rồi!"
Biết mình qua kỳ kiểm tra, tên yêu tộc kia hưng phấn cười ha hả, gần như điên cuồng.
Hiển nhiên là thời gian hơn một ngàn năm này hắn ta đã phải nhận quá nhiều áp lực.
Những người khác nhìn thấy hắn ta như vậy, mỗi người đều vừa hâm mộ lại vừa bất đắc dĩ.
Khổng Lân cau mày nói: "Ngay trước mặt trưởng lão mà còn hô to gọi nhỏ, còn ra thể thống gì?"
Tên yêu tộc kia nghe vậy, không khỏi cứng lại, lập tức im lặng.
Mặc dù qua kỳ kiểm tra nhưng hắn lại chỉ thuộc nhóm có địa vị thấp nhất là học việc của tế tư trong thần điện tế tư.
Mà Khổng Lân là tế tư chân chính!
Đến lượt Mộc Nguyên Xuân, qua kỳ kiểm tra tất nhiên là chuyện trong dự kiến.
"Thượng phẩm, không tệ! Mộc Nguyên Xuân qua kỳ kiểm tra!" Khổng Lân mỉm cười nói.
Mộc Nguyên Xuân cười cười, nói: "Cảm ơn Khổng sư huynh!"
Cái nhìn của hắn ta giống với Khổng Lân, mặc dù Diệp Viễn là thiên tài, nhưng mà trong vòng cuối cùng này thì không thể nào thắng hắn ta được.
Loại thủ pháp không lưu loát kia, có thể luyện chế ra trung phẩm thì đã vô cùng nghịch thiên rồi.
Thượng phẩm, gần như là không có khả năng!
Cái cuối cùng, đến phiên Diệp Viễn.
Sau khi mở lò, Khổng Lân không khỏi cứng lại, hoảng sợ nói: "Cực… Cực phẩm! Chuyện này không có khả năng!"
Khổng Lân lập tức hoang mang, mặc dù trước đó đã có quá nhiều lần ngạc nhiên, nhưng mà còn lâu mới mãnh liệt như lần này.
Thủ pháp luyện chế của Diệp Viễn nhìn qua thì vô cùng vụng về.
Thế nhưng mà thủ pháp luyện chế vụng về như thế lại luyện chế ra được cực phẩm Yêu Thần đan!
Phải biết rằng, hiện tại hắn ta đã trở thành tế tư chân chính nhưng mà luyện chế Ám vân huyền tuyền đan cũng chưa chắc có thể ổn định đạt tới cực phẩm.
Vậy mà lần thứ nhất Diệp Viễn luyện chế đã có thể luyện chế ra cực phẩm Ám vân huyền tuyền đan?
"Nửa canh giờ luyện chế Yêu Thần đan cấp bốn, ngươi cũng không sợ lấy da trâu thổi thủng trời à!" Mộc Nguyên Xuân cười lạnh, nói.
Diệp Viễn cười nói: "Có phải là khoác lác hay không thì một hồi nữa ngươi sẽ biết. À, nhưng mà vẫn phải cảm ơn ngươi một chút, vừa rồi ngươi luyện đan cũng để cho ta tham khảo được không ít."
Thực lực của Mộc Nguyên Xuân rất là nổi bật ở trong nhóm người này, hắn ta luyện đan đương nhiên là đáng để học hỏi.
Diệp Viễn suy luận ra phối phương, so sánh phối phương luyện đan của hắn ta với những người khác, đúng thật là có thu hoạch chính xác hơn rất nhiều.
Mộc Nguyên Xuân nghe vậy thì mặt tối sầm, trầm giọng nói: "Đừng có bày ra dáng vẻ này! Ngươi đừng nói rằng đây là lần đầu tiên ngươi luyện Yêu Thần đan đấy?"
Diệp Viễn gật đầu một cái, nói: "Thật thông minh, lời ta muốn nói đều bị ngươi nói hết rồi."
Mộc Nguyên Xuân cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?"
Diệp Viễn khoát khoát tay, nói: "Tin hay không tùy ngươi, đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Ta bắt đầu luyện đan đây."
Khi bắt đầu luyện đan, cả người Diệp Viễn lập tức tiến vào trạng thái hết sức nghiêm túc.
Vừa mới bắt đầu công tác chuẩn bị, Diệp Viễn hoàn thành một cách lưu loát nhẹ nhàng, rất có phong thái của một đại sư.
Ngay cả ba người ở phía trên kia, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ chấn động.
Người trong nghề vừa ra tay, là đã biết có hay không.
Thủ pháp của Diệp Viễn thì ngay cả là tế tư ngũ tinh như bọn họ cũng chịu thua tâm phục khẩu phục.
Mộc Nguyên Xuân nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt khó coi vô cùng.
Hắn ta không thể không thừa nhận rằng thiên phú của Diệp Viễn quá mạnh!
Cái gì mà tích lũy theo thời gian, loại lời nói này đặt ở trên người Diệp Viễn đúng thật là giống như trò cười vậy!
"Còn nói lần thứ nhất cái gì! Nhìn kiểu này thì chính là đã rèn giũa vô số lần rồi, coi chúng ta như đứa trẻ ba tuổi sao?" Mộc Nguyên Xuân hừ lạnh nói.
"Thật sự đây là lần đầu tiên hắn ta luyện chế Yêu Thần đan!"
Không biết từ lúc nào mà Khổng Lân đã đi đến bên cạnh Mộc Nguyên Xuân, gương mặt ngưng trọng nhìn Diệp Viễn, nói.
Mặt Mộc Nguyên Xuân biến sắc, nói: "Khổng sư huynh, cái này… Cái này làm sao có thể?"
Khổng Lân nói: "Là sư tôn nói, chắc chắn sẽ không sai! Ở nhân tộc chắc chắn hắn ta là luyện dược sư vô cùng lợi hại, nhưng lại có huyết thống của yêu tộc, cho nên tiếp thu cực nhanh. Chỉ là thiên phú này của hắn ta... Thật sự rất là đáng sợ!"
Mắt của Mộc Nguyên Xuân lộ ra vẻ kinh ngạc, khiếp sợ không thôi nhìn về phía Diệp Viễn.
Lúc này, Diệp Viễn đã bắt đầu luyện đan, chỉ là biểu hiện của hắn bây giờ với lúc chuẩn bị vừa rồi giống như là hai người khác nhau vậy.
Sau khi ra tay, Diệp Viễn mới chính thức cảm nhận được sự khác biệt của hai loại hệ thống, đúng thật là không thể dễ dàng vượt qua được.
Mặc dù yêu dẫn chi thuật của hắn tiến bộ cực nhanh, nhưng là lúc thật sự vận dụng vào việc luyện đan thì lại là một chuyện khác.
Mới lạ là chuyện khó tránh khỏi.
Luyện chế thần đan tiêu hao rất rất nhiều hồn lực.
Mà luyện chế Yêu Thần đan lại có yêu cầu rất cao đối với thể lực.
Nếu như không phải Diệp Viễn đã sớm tới tứ chuyển trung kỳ, đúng thật là hắn không chịu đựng nổi.
Diệp Viễn phát hiện nếu sử dụng yêu dẫn chi thuật dung hợp đan dược thì không chỉ thao tác phức tạp hơn gấp mấy trăm lần so với hồn dẫn chi thuật.
Mà mỗi một khâu đều phải tiêu hao rất nhiều thể lực.
So với việc luyện đan chân chính thì việc dung hợp mấy mảnh gỗ vụn vừa rồi đúng thật là trò của con nít.
Nhưng mà, màn luống cuống tay chân này của Diệp Viễn ở trong mắt người khác thì lại hoàn toàn không phải như vậy.
Bất kể là Khổng Lân hay là Mộc Nguyên Xuân, toàn bộ bọn họ đều trợn tròn mắt nhìn.
"Sư huynh, ta vẫn không có cách nào tin tưởng đây lại là lần thứ nhất tên này luyện chế Yêu Thần đan!" Mộc Nguyên Xuân cắn răng nói.
Khổng Lân cười khổ nói: "Ngươi nghĩ ta muốn tin chắc? Nhưng mà ngươi nhìn thủ pháp luyện chế của hắn ta đi, rõ ràng là không thật sự quá lưu loát. Nhưng dù cho là như thế thì vẫn là cho ngươi một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. Loại cảm giác này thật sự là quá mâu thuẫn."
Mộc Nguyên Xuân cảm thấy lòng tự tin của mình đã nhận được đả kích rất lớn, nếu như một người lần đầu tiếp xúc với Yêu Thần đan mà đã có thể làm đến mức độ như thế này, vậy hắn ta cố gắng nhiều năm như vậy chẳng phải là thành trò cười sao?
Đương nhiên, hắn ta sẽ không nghĩ tới rằng Diệp Viễn có thể có được thành tựu của ngày hôm nay, ngoại trừ thiên phú ra thì thậm chí là còn nỗ lực hơn hắn ta gấp trăm, nghìn lần!
Mộc Nguyên Xuân trầm giọng nói: "Khổng sư huynh, vậy thì theo cái nhìn của sư huynh, hắn ta có thể luyện chế ra Ám vân huyền tuyền đan ở phẩm giai gì?"
Khổng Lân lắc đầu nói: "Cái này khó mà nói được! Thủ pháp của hắn ta hoàn toàn chính xác, lại vô cùng mới lạ, vừa nhìn thì biết là tay mới. Nhưng mà, hắn ta cũng rất ít phạm sai lầm. Ta đoán là trung phẩm thì chắc là không có vấn đề gì."
Mộc Nguyên Xuân nhẹ nhàng thở ra, lẩm bẩm nói: "Chỉ là trung phẩm… Vậy thì còn được."
Nửa canh giờ vừa đến, đúng thật là Diệp Viễn đã kết thúc luyện đan, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Diệp Viễn lau đi mồ hôi trên trán, thở một hơi nói: "Đã rất lâu rồi chưa từng luống cuống tay chân như thế này!"
Luống cuống tay chân...
Yêu tộc xung quanh nghe được lời nói của Diệp Viễn, hận không thể đá một chân lên mặt hắn.
Ngươi gọi cái này là luống cuống tay chân?
Ngươi nhìn những người khác trước một chút được không?
Vòng thứ hai qua đi, còn dư lại không đến hai mươi người.
Mà hiện tại những người này, mỗi người đều mồ hôi đầy đầu, chân tay luống cuống, sợ xảy ra một chút sơ suất gì cũng thành công cốc.
Đây mới gọi là luống cuống tay chân được chưa!
Những người này, cả đám đều đã luyện chế đã gần ba canh giờ.
Mẹ nó nửa canh giờ ngươi đã làm xong rồi, còn ở chỗ này kêu khổ kêu mệt, có đến mức đó không?
Sau khi Diệp Viễn luyện chế kết thúc, rất nhanh ba canh giờ đã kết thúc.
Có không ít người còn chưa luyện chế xong, mỗi người đều nản lòng vô cùng.
Thật vất vả mới kiên trì tới được vòng thứ ba, lại không thể hoàn thành đúng hạn.
Thật ra, dựa vào thực lực của bọn họ, cho dù có hoàn thành thì tám phần cũng không đạt được yêu cầu là trung phẩm.
Khổng Lân bắt đầu nghiệm đan, đa số đan dược được luyện chế thành công thì đều là hạ phẩm đan dược.
Nhưng mà ngoài Mộc Nguyên Xuân ra thì còn có một người luyện chế được trung phẩm Ám vân huyền tuyền đan, qua kỳ kiểm tra này.
"Ha ha ha… Hơn một ngàn năm của ta cuối cũng không uổng phí! Cuối cùng ta cũng hết khổ rồi!"
Biết mình qua kỳ kiểm tra, tên yêu tộc kia hưng phấn cười ha hả, gần như điên cuồng.
Hiển nhiên là thời gian hơn một ngàn năm này hắn ta đã phải nhận quá nhiều áp lực.
Những người khác nhìn thấy hắn ta như vậy, mỗi người đều vừa hâm mộ lại vừa bất đắc dĩ.
Khổng Lân cau mày nói: "Ngay trước mặt trưởng lão mà còn hô to gọi nhỏ, còn ra thể thống gì?"
Tên yêu tộc kia nghe vậy, không khỏi cứng lại, lập tức im lặng.
Mặc dù qua kỳ kiểm tra nhưng hắn lại chỉ thuộc nhóm có địa vị thấp nhất là học việc của tế tư trong thần điện tế tư.
Mà Khổng Lân là tế tư chân chính!
Đến lượt Mộc Nguyên Xuân, qua kỳ kiểm tra tất nhiên là chuyện trong dự kiến.
"Thượng phẩm, không tệ! Mộc Nguyên Xuân qua kỳ kiểm tra!" Khổng Lân mỉm cười nói.
Mộc Nguyên Xuân cười cười, nói: "Cảm ơn Khổng sư huynh!"
Cái nhìn của hắn ta giống với Khổng Lân, mặc dù Diệp Viễn là thiên tài, nhưng mà trong vòng cuối cùng này thì không thể nào thắng hắn ta được.
Loại thủ pháp không lưu loát kia, có thể luyện chế ra trung phẩm thì đã vô cùng nghịch thiên rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!