Diệp Viễn không nói gì, nhưng mà theo như hắn suy đoán, ông nội của Tiểu Đồng rất có thể chính là cường giả Thiên Tôn kia.
Tiểu Đồng không nói, Diệp Viễn cũng không muốn ép buộc, dù sao thì bây giờ hắn cũng chưa thể tiếp xúc được với cường giả cấp bậc đó.
Diệp Viễn vẫy vẫy tay, nói: “Ngươi về đi, chỉ cần Bảo Trư chịu rời đi, thì ta sẽ không ngăn cản nó. Nhưng mà, nếu như ta phát hiện ngươi lại lén lút chạy vào nơi ở của ta nữa, thì lần sau sẽ không đơn giản như nhéo lỗ tai nữa đâu!”
Nhìn thấy ánh mắt xấu xa của Diệp Viễn, Tiểu Đồng vô thức sờ mông của mình.
Ký ức vẫn còn mới mẻ!
Tiểu Đồng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ta không đi nữa! Ta muốn ở lại đây với Bảo Trư!”
Diệp Viễn nhíu mày lại, nói: “Không được!”
Nhưng mà Bảo Trư lại nhìn về phía Diệp Viễn một cách đáng thương, không ngừng vẫy cái đuôi heo ngắn ngủn.
Tuy Diệp Viễn rất quyết đoán, nhưng cũng không ngăn nổi thế tấn công đáng yêu của Bảo Trư.
Hắn nợ Bảo Trư một ân tình, nếu như không phải Bảo Trư thì hắn cũng không thể nào mà tha hồ luyện đan như bây giờ cả.
Không còn cách nào, Diệp Viễn chỉ đành thở dài một hơi, nói: “Thôi được, nhưng nếu ngươi muốn ở lại đây, thì bắt buộc phải nghe theo ta! Những chuyện mà ta không cho phép ngươi làm thì ngươi tuyệt đối không được làm, hiểu chưa?”
Tiểu Đồng cười hì hì, nói: “Được thôi! Bây giờ ngươi đi luyện đan sao? Ta muốn đi xem ngươi luyện đan!”
Diệp Viễn nói: “Trước khi hội võ Hoàng Linh bắt đầu thì ta sẽ luyện đan thường xuyên, ngươi có thể đi xem ta luyện đan, nhưng nếu làm phiền đến ta, thì lập tức cút!”
Tiểu Đồng vừa nghe, đầu gật như trống bỏi vậy.
“He, ta muốn xem thử, trình độ luyện đan của ngươi cao đến mức nào! Có đánh chết thì bản tôn cũng không tin ngươi có thể luyện chế ra được Ngũ Giai Hư Linh thần đan đâu!” Trong lòng Tiểu Đồng nghĩ.
Thượng Lâm Uyển có phòng luyện đan riêng, bên trong có đầy đủ các loại đồ dùng cần thiết, Diệp Viễn rất hài lòng.
Tiểu Đồng ôm lấy Bảo Trư đang ngủ say, ở một bên yên lặng nhìn Diệp Viễn luyện đan, vẻ mặt càng ngày càng nghiêm trọng, trong lòng cũng càng ngày càng chấn động.
“Trình độ luyện đan của tiểu tử này đã đạt đến mức độ tuyệt vời rồi! Chẳng trách ngay cả Đỗ Như Phong mà hắn cũng coi thường, đúng thực là cái lão già ấy không dạy hắn được cái gì nữa cả! Đừng nói là Đỗ Như Phong, ngay cả ta, trên phương diện luyện chế Ngũ Giai thần đan cũng không dám nói là mạnh hơn hắn nữa! Tuổi xương của tiểu tử này mới có hơn một ngàn tuổi mà thôi, rốt cuộc thì hắn tu luyện như thế nào vậy?”
Tiểu Đồng càng nhìn thì trong lòng càng kinh hãi.
Diệp Viễn vẫn còn chưa thành thạo cách luyện chế Ngũ Giai thần đan, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi.
Cho dù làm không được tốt, nhưng vẫn là thiên phẩm Đỉnh Phong.
Hơn nữa theo thời gian, thì Diệp Viễn sẽ càng ngày càng thuần thục cách luyện chế, tỷ lệ của thiên phẩm cũng càng ngày càng nhỏ.
“Cái tiểu tử này chính là Luyện Dược sư trời sinh, hắn tiến bộ quá nhanh rồi! tiểu tử này chắc chắn là đã nhìn trộm Căn Nguyên Đại Đạo, quá mạnh rồi! Chẳng trách Bảo Trư vừa nhìn thấy tiểu tử này thì không muốn đi nữa.” Ngày thứ mười hai, Tiểu Đồng nói như thế.
…
Ngày hôm nay là ngày hội võ Hoàng Linh chính thức bắt đầu.
Lúc đệ tử của Ảnh Nguyệt Tông đi ra, thì lập tức nhận được rất nhiều cái liếc mắt.
Nhất là đệ tử của Thượng Thanh Tông, Như Ý Tông cùng vài tông môn lớn mạnh khác, sắc mặt của ai nấy cũng đều không tốt.
“Này này, Dương Thận, với thực lực của ngươi cũng không thể vào Thượng Lâm Uyển ở, vậy mà bọn ngu dốt này lại được ở trong đó!”
Người nói câu này là La Chân, là người đứng đầu của Như Ý Tông, cường giả Thiên Thần tầng hai Đỉnh Phong.
Còn Dương Thận lại là đệ tử của tông đứng đầu Thượng Thanh Tông, thực lực cũng là Thiên Thần tầng hai Đỉnh Phong.
Sắc mặt của Dương Thận tối sầm, nói: “Có thể vào Thượng Lâm Uyển ở thì nói lên được gì chứ? Chẳng qua chỉ vì một con heo mà thôi! Võ hội Hoàng Linh đều dùng thực lực để nói chuyện, vào Thượng Lâm Uyển ở cũng không có nghĩa là bọn họ có thể vào được Thần Điện đâu!”
La Chân cười nói: “Ta đã nói với sư đệ sư muội rồi, lần này nhất định phải cạo trọc Ảnh Nguyệt Tông! Chỉ cần gặp phải đệ tử của Ảnh Nguyệt Tông thì nhất định phải khiến cho bọn họ thua một cách khó coi.”
Dương Thận nhướng mày lên, gật đầu nói: “Ta cũng rất muốn xem thử, đám đệ tử này của Ảnh Nguyệt Tông có điểm nào hơn người!”
Hai người nhìn nhau, rõ ràng là đã đạt được sự ăn ý.
Thực ra thì không chỉ bọn họ mà còn có không ít trưởng lão và đệ tử của các tông môn lớn mạnh cũng canh cánh trong lòng đối với việc Ảnh Nguyệt Tông vào Thượng Lâm Uyển ở.
Diệp Viễn không nói gì, nhưng mà theo như hắn suy đoán, ông nội của Tiểu Đồng rất có thể chính là cường giả Thiên Tôn kia.
Tiểu Đồng không nói, Diệp Viễn cũng không muốn ép buộc, dù sao thì bây giờ hắn cũng chưa thể tiếp xúc được với cường giả cấp bậc đó.
Diệp Viễn vẫy vẫy tay, nói: “Ngươi về đi, chỉ cần Bảo Trư chịu rời đi, thì ta sẽ không ngăn cản nó. Nhưng mà, nếu như ta phát hiện ngươi lại lén lút chạy vào nơi ở của ta nữa, thì lần sau sẽ không đơn giản như nhéo lỗ tai nữa đâu!”
Nhìn thấy ánh mắt xấu xa của Diệp Viễn, Tiểu Đồng vô thức sờ mông của mình.
Ký ức vẫn còn mới mẻ!
Tiểu Đồng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ta không đi nữa! Ta muốn ở lại đây với Bảo Trư!”
Diệp Viễn nhíu mày lại, nói: “Không được!”
Nhưng mà Bảo Trư lại nhìn về phía Diệp Viễn một cách đáng thương, không ngừng vẫy cái đuôi heo ngắn ngủn.
Tuy Diệp Viễn rất quyết đoán, nhưng cũng không ngăn nổi thế tấn công đáng yêu của Bảo Trư.
Hắn nợ Bảo Trư một ân tình, nếu như không phải Bảo Trư thì hắn cũng không thể nào mà tha hồ luyện đan như bây giờ cả.
Không còn cách nào, Diệp Viễn chỉ đành thở dài một hơi, nói: “Thôi được, nhưng nếu ngươi muốn ở lại đây, thì bắt buộc phải nghe theo ta! Những chuyện mà ta không cho phép ngươi làm thì ngươi tuyệt đối không được làm, hiểu chưa?”
Tiểu Đồng cười hì hì, nói: “Được thôi! Bây giờ ngươi đi luyện đan sao? Ta muốn đi xem ngươi luyện đan!”
Diệp Viễn nói: “Trước khi hội võ Hoàng Linh bắt đầu thì ta sẽ luyện đan thường xuyên, ngươi có thể đi xem ta luyện đan, nhưng nếu làm phiền đến ta, thì lập tức cút!”
Tiểu Đồng vừa nghe, đầu gật như trống bỏi vậy.
“He, ta muốn xem thử, trình độ luyện đan của ngươi cao đến mức nào! Có đánh chết thì bản tôn cũng không tin ngươi có thể luyện chế ra được Ngũ Giai Hư Linh thần đan đâu!” Trong lòng Tiểu Đồng nghĩ.
Thượng Lâm Uyển có phòng luyện đan riêng, bên trong có đầy đủ các loại đồ dùng cần thiết, Diệp Viễn rất hài lòng.
Tiểu Đồng ôm lấy Bảo Trư đang ngủ say, ở một bên yên lặng nhìn Diệp Viễn luyện đan, vẻ mặt càng ngày càng nghiêm trọng, trong lòng cũng càng ngày càng chấn động.
“Trình độ luyện đan của tiểu tử này đã đạt đến mức độ tuyệt vời rồi! Chẳng trách ngay cả Đỗ Như Phong mà hắn cũng coi thường, đúng thực là cái lão già ấy không dạy hắn được cái gì nữa cả! Đừng nói là Đỗ Như Phong, ngay cả ta, trên phương diện luyện chế Ngũ Giai thần đan cũng không dám nói là mạnh hơn hắn nữa! Tuổi xương của tiểu tử này mới có hơn một ngàn tuổi mà thôi, rốt cuộc thì hắn tu luyện như thế nào vậy?”
Tiểu Đồng càng nhìn thì trong lòng càng kinh hãi.
Diệp Viễn vẫn còn chưa thành thạo cách luyện chế Ngũ Giai thần đan, nhưng cũng chỉ là tương đối mà thôi.
Cho dù làm không được tốt, nhưng vẫn là thiên phẩm Đỉnh Phong.
Hơn nữa theo thời gian, thì Diệp Viễn sẽ càng ngày càng thuần thục cách luyện chế, tỷ lệ của thiên phẩm cũng càng ngày càng nhỏ.
“Cái tiểu tử này chính là Luyện Dược sư trời sinh, hắn tiến bộ quá nhanh rồi! tiểu tử này chắc chắn là đã nhìn trộm Căn Nguyên Đại Đạo, quá mạnh rồi! Chẳng trách Bảo Trư vừa nhìn thấy tiểu tử này thì không muốn đi nữa.” Ngày thứ mười hai, Tiểu Đồng nói như thế.
…
Ngày hôm nay là ngày hội võ Hoàng Linh chính thức bắt đầu.
Lúc đệ tử của Ảnh Nguyệt Tông đi ra, thì lập tức nhận được rất nhiều cái liếc mắt.
Nhất là đệ tử của Thượng Thanh Tông, Như Ý Tông cùng vài tông môn lớn mạnh khác, sắc mặt của ai nấy cũng đều không tốt.
“Này này, Dương Thận, với thực lực của ngươi cũng không thể vào Thượng Lâm Uyển ở, vậy mà bọn ngu dốt này lại được ở trong đó!”
Người nói câu này là La Chân, là người đứng đầu của Như Ý Tông, cường giả Thiên Thần tầng hai Đỉnh Phong.
Còn Dương Thận lại là đệ tử của tông đứng đầu Thượng Thanh Tông, thực lực cũng là Thiên Thần tầng hai Đỉnh Phong.
Sắc mặt của Dương Thận tối sầm, nói: “Có thể vào Thượng Lâm Uyển ở thì nói lên được gì chứ? Chẳng qua chỉ vì một con heo mà thôi! Võ hội Hoàng Linh đều dùng thực lực để nói chuyện, vào Thượng Lâm Uyển ở cũng không có nghĩa là bọn họ có thể vào được Thần Điện đâu!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!