Các tông môn khác, chỉ có thể hy vọng.
Sắc mặt của Hà Viên trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tiểu tử, ngươi lại dám lăng nhục Thượng Thanh Tông ta! Ta đã đổi ý rồi, ngày mai, chỉ trong một chiêu ta sẽ khiến ngươi không đứng dậy nổi!”
Diệp Viễn nghe vậy cười nói: “Chờ tới lúc ngươi có thể làm được đi rồi nói sau! Tiểu Đồng, đi thôi.”
Nói xong, Diệp Viễn dắt theo Tiểu Đồng muốn rời đi.
Bách Lý Thanh Yên sửng sốt, nói: “Ngươi không xem trận tỷ đấu hôm nay sao? Năm trận đấu hôm nay này, chắc có không ít cường thủ xuất hiện!”
Đệ tử tham gia hội võ Hoàng Linh, thực lực kỳ thật đều xê xích nhau, tình hình chiến đấu cũng vô cùng kịch liệt.
Dưới tình huống như vậy, ngoại trừ mấy người đứng đầu ra, phần lớn sẽ lựa chọn ở lại xem trận chiến.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Hiểu rõ đối thủ của mình, hiển nhiên là không có hại rồi.
Diệp Viễn khoát tay nói: “Không xem đâu, không có gì đáng để xem cả.”
Trong quan điểm của Diệp Viễn, luyện đan so với xem những trận chiến đấu này còn thú vị hơn nhiều.
Nhìn bóng lưng đang ngày càng đi xa của Diệp Viễn, vẻ mặt của mọi người đều rất ngạc nhiên.
Tiểu tử này tuy cảnh giới không cao, người lại ngông cuồng không xem ai ra gì như vậy, Ảnh Nguyệt Tông sao có thể để cho loại người này đến tham gia hội võ chứ?
Trên đường đi, Diệp Viễn nhìn Tiểu Đồng một cái, tò mò nói: “Hình như mi rất coi trọng ta.”
Tiểu Đồng làm ra bộ dáng lão cụ non nói: “Không gian pháp tắc của ngươi đã là tầng ba đại viên mãn rồi, nếu ngay cả kẻ này cũng không thu thập được, thì có thể tìm một chỗ nào đâm vào chết đi.”
Diệp Viễn hơi có chút kinh ngạc, nhãn lực của Tiểu Đồng này, rất mạnh!
Quả nhiên không hổ là hậu duệ của cường giả Thiên Tôn.
Hà Viên đó, Diệp Viễn thật đúng là không để vào mắt.
...
Năm trận chiến đấu của ngày đầu tiên, quả nhiên là vô cùng kịch liệt.
Có một trận chiến đấu, hai người đánh đến thần nguyên khô kiệt, mới miễn cưỡng phân được thắng bại.
Có thể trong trăm chiêu giải quyết đối thủ, hầu như không có.
Bởi vậy cũng có thể thấy được, những đệ tử đến tham gia hội võ, mạnh yếu có lẽ sẽ có sự chênh lệch, nhưng tuyệt đối không có người nào tầm thường.
Trận chiến đấu của ngày hôm sau cũng vô cùng kịch liệt, nhưng mà Diệp Viễn lần nữa vẫn không có mặt.
Mãi cho đến giữa trưa, khi trận đấu thứ ba sắp bắt đầu, thì mới chậm chạp có mặt.
Dương Thận đi tới trước mặt Hà Viên, vỗ vỗ bả vai hắn nói: “Hà sư đệ, trận này phải đấu cho thật tốt, không nên cho Diệp Viễn một chút cơ hội nào. Danh tiếng của Thượng Thanh Tông chúng ta, không dễ báng bổ!”
Hà Viên cũng gật đầu nói: “Dương sư huynh yên tâm, tiểu tử này chỉ là ngông cuồng tự đại, đệ vừa lên liền cho hắn một kích lôi đình, tuyệt đối không nương tay!”
Dương Thận gật gật đầu, lúc này mới yên tâm.
Hai người lên lôi đài, Hà Viên cười lạnh nói: “Tiểu tử, vốn còn muốn lưu lại chút mặt mũi cho ngươi. Ngươi lại dám nói năng lỗ mãng với Thượng Thanh Tông ta, vậy thì hãy chuẩn bị chịu đựng lửa giận của ta đi! Hôm nay, ta sẽ cho ngươi thấy, Thượng Thanh Tông mạnh đến mức nào!”
Diệp Viễn một hồi im lặng nói: “Nói nhảm nhiều như vậy, mau ra tay đi, ta còn phải trở về luyện đan nữa.”
Mấy ngày nay, Diệp Viễn luyện đan đến mức bất chấp, đã có chút quên luôn trời đất.
Có Bảo Trư ở đây, hắn muốn có bao nhiêu linh dược liền có bấy nhiêu linh dược, căn bản không cần lo lắng.
Các tông môn khác, chỉ có thể hy vọng.
Sắc mặt của Hà Viên trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tiểu tử, ngươi lại dám lăng nhục Thượng Thanh Tông ta! Ta đã đổi ý rồi, ngày mai, chỉ trong một chiêu ta sẽ khiến ngươi không đứng dậy nổi!”
Diệp Viễn nghe vậy cười nói: “Chờ tới lúc ngươi có thể làm được đi rồi nói sau! Tiểu Đồng, đi thôi.”
Nói xong, Diệp Viễn dắt theo Tiểu Đồng muốn rời đi.
Bách Lý Thanh Yên sửng sốt, nói: “Ngươi không xem trận tỷ đấu hôm nay sao? Năm trận đấu hôm nay này, chắc có không ít cường thủ xuất hiện!”
Đệ tử tham gia hội võ Hoàng Linh, thực lực kỳ thật đều xê xích nhau, tình hình chiến đấu cũng vô cùng kịch liệt.
Dưới tình huống như vậy, ngoại trừ mấy người đứng đầu ra, phần lớn sẽ lựa chọn ở lại xem trận chiến.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Hiểu rõ đối thủ của mình, hiển nhiên là không có hại rồi.
Diệp Viễn khoát tay nói: “Không xem đâu, không có gì đáng để xem cả.”
Trong quan điểm của Diệp Viễn, luyện đan so với xem những trận chiến đấu này còn thú vị hơn nhiều.
Nhìn bóng lưng đang ngày càng đi xa của Diệp Viễn, vẻ mặt của mọi người đều rất ngạc nhiên.
Tiểu tử này tuy cảnh giới không cao, người lại ngông cuồng không xem ai ra gì như vậy, Ảnh Nguyệt Tông sao có thể để cho loại người này đến tham gia hội võ chứ?
Trên đường đi, Diệp Viễn nhìn Tiểu Đồng một cái, tò mò nói: “Hình như mi rất coi trọng ta.”
Tiểu Đồng làm ra bộ dáng lão cụ non nói: “Không gian pháp tắc của ngươi đã là tầng ba đại viên mãn rồi, nếu ngay cả kẻ này cũng không thu thập được, thì có thể tìm một chỗ nào đâm vào chết đi.”
Diệp Viễn hơi có chút kinh ngạc, nhãn lực của Tiểu Đồng này, rất mạnh!
Quả nhiên không hổ là hậu duệ của cường giả Thiên Tôn.
Hà Viên đó, Diệp Viễn thật đúng là không để vào mắt.
...
Năm trận chiến đấu của ngày đầu tiên, quả nhiên là vô cùng kịch liệt.
Có một trận chiến đấu, hai người đánh đến thần nguyên khô kiệt, mới miễn cưỡng phân được thắng bại.
Có thể trong trăm chiêu giải quyết đối thủ, hầu như không có.
Bởi vậy cũng có thể thấy được, những đệ tử đến tham gia hội võ, mạnh yếu có lẽ sẽ có sự chênh lệch, nhưng tuyệt đối không có người nào tầm thường.
Trận chiến đấu của ngày hôm sau cũng vô cùng kịch liệt, nhưng mà Diệp Viễn lần nữa vẫn không có mặt.
Mãi cho đến giữa trưa, khi trận đấu thứ ba sắp bắt đầu, thì mới chậm chạp có mặt.
Dương Thận đi tới trước mặt Hà Viên, vỗ vỗ bả vai hắn nói: “Hà sư đệ, trận này phải đấu cho thật tốt, không nên cho Diệp Viễn một chút cơ hội nào. Danh tiếng của Thượng Thanh Tông chúng ta, không dễ báng bổ!”
Hà Viên cũng gật đầu nói: “Dương sư huynh yên tâm, tiểu tử này chỉ là ngông cuồng tự đại, đệ vừa lên liền cho hắn một kích lôi đình, tuyệt đối không nương tay!”
Dương Thận gật gật đầu, lúc này mới yên tâm.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!