Diệp Viễn không đế ý đến nàng, nhìn chằm chằm vào Viên Vương ở phía xa.
Viên Vương cấp ba thật là đáng sợ, dường như có thể miếu sát hai người bọn họ. Vừa rồi Diệp Viễn có thể cứu Phong Chỉ Nhu, cũng chỉ là dưới điều kiện đặc biệt, hoàn thành nhiệm vụ không thể nào mà thôi.
Viên Vương cho rằng Phong Chỉ Nhu thực lực khá mạnh, uy hiếp lớn hơn, cho nên lựa chọn tập kích nàng trước.
Mà Diệp Viễn vừa vặn cách Phong Chỉ Nhu có một khoảng, Viên Vương không có khả năng cùng lúc công kích hai người bọn họ, mới để cho Diệp Viễn có cơ hội tự do xuất kích.
Viên Vương sở dĩ lựa chọn nhượng bộ lui binh, là bởi vì chỗ mà Diệp Viễn công kích, chính là nhược điểm của Thông Tí Thạch Viên! Lần công kích này của Diệp Viễn chuẩn xác tới cực điểm!
Nếu như Viên Vương đón nhận một chiêu này, lúc này sợ là đã bị trọng thương.
Nếu không, lấy tu vi Nguyên Khí Cảnh của Diệp Viễn, dù là lực công kích mạnh hơn, cũng không có khả năng tạo thành bao nhiêu tổn thương cho Viên Vương.
Mà trên thực tế, nếu như Viên Vương liều mạng thụ thương xuất thủ, chỉ sợ hiện tại Phong chỉ Nhu đã là một cỗ thi thể lạnh băng rồi.
Vừa rồi sở dĩ bị Diệp Viễn đánh lén thành công, là bởi vì Viên Vương quá mức khinh thường hai người bọn hắn, mới có thể lộ ra sơ hở của mình.
Nếu như Viên Vương một lần nữa công kích, hai người Diệp Viễn phải chết không thể nghi ngờ!
Cho nên Diệp Viễn một mực không dám buông lỏng cảnh giác, vững vàng khóa chặt nhìn chằm chằm Viên Vương.
Con Viên Vương kia cũng không nghĩ tới, một tên võ giả Nguyên Khí Cảnh nho nhỏ, vậy mà lực uy hiếp còn lớn hơn so với nữ nhân Linh Dịch tầng bốn kia!
Một kích qua đi, Viên Vương không khỏi quay sang đánh giá Diệp Viễn.
Một gương mặt vượn chằm chằm vào Diệp Viễn, nhìn không ra hỉ nộ ái ố.
Phong Chỉ Nhu thấy Diệp Viễn không đế ý tới nàng, lúc này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nàng bị hai người kẹp ở giữa, cảm thấy toàn thân đều không thoải mái.
Có điều nàng có ngốc cũng biết, vừa rồi mình tìm lại được một mạng. Nàng làm sao cũng không nghĩ ra, Diệp Viễn chỉ là võ giả Nguyên Khí cảnh, vậy mà có thể uy hiếp được Viên Vương Ngưng Tinh cảnh!
Cái này thật không thể tin nổi!
Vừa rồi nàng có chút bối rối, không xuất ra được công kích hữu hiệu nào, nhưng cho dù nàng toàn lực ứng phó, cũng sẽ là tình cảnh bị Viên Vương một bàn tay chụp chết.
Điếm này nàng rất rõ!
Trong nháy mắt đó, sự cường đại của Viên Vương làm nàng cảm thấy ngạt thở!
Thế nhưng Diệp Viễn, vậy mà có thể cứu nàng ở dưới tay Viên Vương!
Chỉ là mấy hơi thời gian, đối với Phong Chỉ Nhu lại giống như là trải qua mấy năm dài dằng dặc.
Trên trán nàng rịn ra từng tầng từng tầng mồ hôi tinh mịn, mỗi một hơi thở của Viên Vương, đều để nàng cảm thấy thật sâu bất an.
Phong Chỉ Nhu thấy Diệp Viễn như lâm đại địch, cũng hiếu ra tình huống vừa rồi chỉ sợ rất khó làm lại được lần nữa.
Thế nhưng nàng nên làm cái gì?
Trong lúc Phong Chỉ Nhu đang suy nghĩ lung tung, Viên Vương lần nữa động!
Nhưng Diệp Viễn lại bất động!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!