"Tiểu tử, ngươi biết ngươi đang làm gì không?" Tiểu Đồng trầm giọng nói.
Diệp Viễn cười nói: "Trước tiên không nên kích động, ta có việc muốn thương lượng với ngươi, Thiên Tôn đại nhân của ta!"
Tiểu Đồng biến sắc, nói: "Ngươi đang nói gì vậy? Ta nghe không hiểu!"
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: "Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Thiên tôn đại nhân, ngươi cũng đừng giả vờ nữa. Đám Chân Thần cường giả nhìn thấy ngươi, sắc mặt người nào người ấy đều không được bình thường. Nếu như ngay cả cái này ta cũng nhìn không ra, vậy thì cũng quá ngu rồi."
Thật ra, từ lâu Diệp Viễn đã cảm thấy Tiểu Đồng không bình thường, nó vẫn luôn nói Bảo Trư là sủng vật của nó, thế nhưng một sủng vật kỳ quái như Bảo Trư, sao lại giao cho một đứa bé được chứ?
Còn nữa, mặc dù Đỗ Như Phong cố gắng giấu giếm nhưng có đôi khi sự cung kính với Tiểu Đồng vẫn lơ đãng lộ ra.
Cộng thêm biểu cảm của huynh đệ Vô Văn khi nhìn thấy Tiểu Đồng, Diệp Viễn liền vô cùng chắc chắn, Tiểu Đồng căn bản không phải là cháu trai Thiên tôn cường giả gì đó, mà nó chính là Thiên tôn!
Chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, Tiểu Đồng lại biến thành bộ dáng như bây giờ.
Sắc mặt của Tiểu Đồng khó coi tới cực điểm, nói: "Chẳng lẽ, ngươi là người của lão cẩu Vô Đạo kia? Ngươi đừng quên, nơi này chính là thần điện! Ngươi dám đụng đến ta, Đỗ Như Phong và huynh đệ Vô thị cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Diệp Viễn cười nói: "Vô Đạo? Chắc cũng là một vị Thiên tôn cường giả của thần điện phải không? Nhưng không liên quan đến ta, thật ra ta bảo ngươi đến đây chỉ là vì muốn đàm phán một vụ giao dịch với ngươi mà thôi."
Nghe Diệp Viễn nói vậy, sắc mặt Tiểu Đồng mới hơi nguôi ngoai.
Nhưng nó cũng biết, chuyện mà Diệp Viễn muốn đàm phán giao dịch với nó khẳng định không phải chuyện gì tốt đẹp, nếu không hắn cần gì phải không chế mình chứ.
Tên này thật to gan, đã biết thân phận của mình còn dám động chân động tay với mình, chẳng lẽ không sợ mình trả thù sao?
"Nói!" Tiểu Đồng tức giận nói.
Diệp Viễn cười nói: "Ta muốn mời ngươi đi Thông Thiên giới với ta!"
Nghe lời này, sắc mặt Tiểu Đồng đột thay đổi, hoảng sợ nói: "Ngươi! Ngươi là người Thông Thiên giới? Chuyện này... Chuyện này không có khả năng!"
Diệp Viễn cười nói: "Ngươi nói ta là thần nguyên phải không? Ha ha, công pháp ta tu luyện có chút đặc thù, mô phỏng thần nguyên của hoàng Linh Hư giới đối với ta mà nói cũng không tính là cái gì."
Sắc mặt của Tiểu Đồng rất khó coi nói: "Không có khả năng! Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Diệp Viễn nhún nhún vai, sờ lên cái đầu nhỏ trắng nõn nà của Bảo Trư, vẻ mặt bi thương nói: "Bảo Trư thật xin lỗi, không phải ta không chịu luyện chế đan dược cho mi. Sau này có duyên... Chúng ta sẽ còn gặp lại."
"Hú ha... Hú ha..."
Bảo Trư lập tức chui từ trong ngực Tiểu Đồng ra, dùng đôi móng heo ngắn ngủi của mình ôm lấy đùi của Diệp Viễn, nước mắt rưng rưng một mặt không nỡ.
Diệp Viễn thở dài, nói: "Không phải ta tuyệt tình, mà là thông thiên giới còn có rất nhiều chuyện chờ ta giải quyết! A... Có lẽ trong tương lai sau khi ta xử lý xong hết mọi chuyện, ta sẽ đến hoàng Linh Hư giới tìm mi, được không?"
Cái đầu nhỏ của Bảo Trư lắc giống như trống lúc lắc vậy, liều mạng ôm chân của Diệp Viễn không chịu thả ra.
Tiểu Đồng nhìn thấy một màn này, tức giận đến mức cắn chặt hàm răng, mắng: "Vô sỉ!"
Diệp Viễn nhìn Tiểu Đồng, bất đắc dĩ nói: "Kỳ thật mục đích của ta khi tham gia hội võ Hoàng Linh đúng là vì để tiến vào tâm Hư Giới. Chỉ tiếc, ta có một món nợ ở hoàng Linh Hư giới, một khi ta rời khỏi Hoàng Linh Hư Giới các ngươi khẳng định sẽ ra tay với Ảnh Nguyệt tông. Không còn cách nào nữa, ta chỉ có thể đưa ra hạ sách này. Hơn nữa tình trạng bây giờ của ngươi căn bản là không có cách nào luyện chế đan dược cho Bảo Trư. Ngươi đi thông thiên giới với ta là lựa chọn tốt nhất."
Tiểu Đồng hơi kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, không nghĩ tới chàng lại tính toán như vậy.
Xem ra tên tiểu tử này, ngược lại là người có tình nghĩa.
Kỳ thật, khái quát mà nói, Diệp Viễn sống ở Ảnh Nguyệt tông cũng không vui sướng gì.
Thậm chí vì giết Thiên Diệp ngay cả chưởng môn Chu Thanh cũng trở thành thù.
Nhưng nếu không có ván cầu Ảnh Nguyệt tông này, hắn cũng không có khả năng tiến vào tâm Hư Giới.
Diệp Viễn làm việc, chỉ cầu không thẹn lương tâm.
Nếu như hắn liều lĩnh rời khỏi Hoàng Linh Hư giới, đương nhiên là sẽ liên luỵ đến Ảnh Nguyệt tông, thậm chí bọn họ có khả năng vì vậy mà rơi vào thảm cảnh diệt môn.
Trước khi rời đi, hắn không thể không suy nghĩ cho Ảnh Nguyệt tông.
Vốn hắn còn đang xoắn xuýt phải xử lý chuyện này như thế nào, thế nhưng sau khi hắn phát hiện thân phận của Tiểu Đồng, hắn liền có kế hoạch to gan này.
"Tiểu tử, ngươi biết ngươi đang làm gì không?" Tiểu Đồng trầm giọng nói.
Diệp Viễn cười nói: "Trước tiên không nên kích động, ta có việc muốn thương lượng với ngươi, Thiên Tôn đại nhân của ta!"
Tiểu Đồng biến sắc, nói: "Ngươi đang nói gì vậy? Ta nghe không hiểu!"
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: "Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Thiên tôn đại nhân, ngươi cũng đừng giả vờ nữa. Đám Chân Thần cường giả nhìn thấy ngươi, sắc mặt người nào người ấy đều không được bình thường. Nếu như ngay cả cái này ta cũng nhìn không ra, vậy thì cũng quá ngu rồi."
Thật ra, từ lâu Diệp Viễn đã cảm thấy Tiểu Đồng không bình thường, nó vẫn luôn nói Bảo Trư là sủng vật của nó, thế nhưng một sủng vật kỳ quái như Bảo Trư, sao lại giao cho một đứa bé được chứ?
Còn nữa, mặc dù Đỗ Như Phong cố gắng giấu giếm nhưng có đôi khi sự cung kính với Tiểu Đồng vẫn lơ đãng lộ ra.
Cộng thêm biểu cảm của huynh đệ Vô Văn khi nhìn thấy Tiểu Đồng, Diệp Viễn liền vô cùng chắc chắn, Tiểu Đồng căn bản không phải là cháu trai Thiên tôn cường giả gì đó, mà nó chính là Thiên tôn!
Chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, Tiểu Đồng lại biến thành bộ dáng như bây giờ.
Sắc mặt của Tiểu Đồng khó coi tới cực điểm, nói: "Chẳng lẽ, ngươi là người của lão cẩu Vô Đạo kia? Ngươi đừng quên, nơi này chính là thần điện! Ngươi dám đụng đến ta, Đỗ Như Phong và huynh đệ Vô thị cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Diệp Viễn cười nói: "Vô Đạo? Chắc cũng là một vị Thiên tôn cường giả của thần điện phải không? Nhưng không liên quan đến ta, thật ra ta bảo ngươi đến đây chỉ là vì muốn đàm phán một vụ giao dịch với ngươi mà thôi."
Nghe Diệp Viễn nói vậy, sắc mặt Tiểu Đồng mới hơi nguôi ngoai.
Nhưng nó cũng biết, chuyện mà Diệp Viễn muốn đàm phán giao dịch với nó khẳng định không phải chuyện gì tốt đẹp, nếu không hắn cần gì phải không chế mình chứ.
Tên này thật to gan, đã biết thân phận của mình còn dám động chân động tay với mình, chẳng lẽ không sợ mình trả thù sao?
"Nói!" Tiểu Đồng tức giận nói.
Diệp Viễn cười nói: "Ta muốn mời ngươi đi Thông Thiên giới với ta!"
Nghe lời này, sắc mặt Tiểu Đồng đột thay đổi, hoảng sợ nói: "Ngươi! Ngươi là người Thông Thiên giới? Chuyện này... Chuyện này không có khả năng!"
Diệp Viễn cười nói: "Ngươi nói ta là thần nguyên phải không? Ha ha, công pháp ta tu luyện có chút đặc thù, mô phỏng thần nguyên của hoàng Linh Hư giới đối với ta mà nói cũng không tính là cái gì."
Sắc mặt của Tiểu Đồng rất khó coi nói: "Không có khả năng! Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!"
Diệp Viễn nhún nhún vai, sờ lên cái đầu nhỏ trắng nõn nà của Bảo Trư, vẻ mặt bi thương nói: "Bảo Trư thật xin lỗi, không phải ta không chịu luyện chế đan dược cho mi. Sau này có duyên... Chúng ta sẽ còn gặp lại."
"Hú ha... Hú ha..."
Bảo Trư lập tức chui từ trong ngực Tiểu Đồng ra, dùng đôi móng heo ngắn ngủi của mình ôm lấy đùi của Diệp Viễn, nước mắt rưng rưng một mặt không nỡ.
Diệp Viễn thở dài, nói: "Không phải ta tuyệt tình, mà là thông thiên giới còn có rất nhiều chuyện chờ ta giải quyết! A... Có lẽ trong tương lai sau khi ta xử lý xong hết mọi chuyện, ta sẽ đến hoàng Linh Hư giới tìm mi, được không?"
Cái đầu nhỏ của Bảo Trư lắc giống như trống lúc lắc vậy, liều mạng ôm chân của Diệp Viễn không chịu thả ra.
Tiểu Đồng nhìn thấy một màn này, tức giận đến mức cắn chặt hàm răng, mắng: "Vô sỉ!"
Diệp Viễn nhìn Tiểu Đồng, bất đắc dĩ nói: "Kỳ thật mục đích của ta khi tham gia hội võ Hoàng Linh đúng là vì để tiến vào tâm Hư Giới. Chỉ tiếc, ta có một món nợ ở hoàng Linh Hư giới, một khi ta rời khỏi Hoàng Linh Hư Giới các ngươi khẳng định sẽ ra tay với Ảnh Nguyệt tông. Không còn cách nào nữa, ta chỉ có thể đưa ra hạ sách này. Hơn nữa tình trạng bây giờ của ngươi căn bản là không có cách nào luyện chế đan dược cho Bảo Trư. Ngươi đi thông thiên giới với ta là lựa chọn tốt nhất."
Tiểu Đồng hơi kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, không nghĩ tới chàng lại tính toán như vậy.
Xem ra tên tiểu tử này, ngược lại là người có tình nghĩa.
Kỳ thật, khái quát mà nói, Diệp Viễn sống ở Ảnh Nguyệt tông cũng không vui sướng gì.
Thậm chí vì giết Thiên Diệp ngay cả chưởng môn Chu Thanh cũng trở thành thù.
Nhưng nếu không có ván cầu Ảnh Nguyệt tông này, hắn cũng không có khả năng tiến vào tâm Hư Giới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!