Lãnh Hào lập tức khiến một đám trưởng lão cảm thấy thoải mái.
Ngay cả Lãnh Hồng Tú cũng không tìm ra một chút khuyết điểm, âm thầm gật đầu.
Chỉ có nữ tử xinh đẹp như tiên nữ bên cạnh của hắn ta, mày đen cau lại, có vẻ hơi khó chịu.
Bỗng nhiên trong đám người náo loạn một trận, tự động tách ra một con đường.
Một người trẻ tuổi anh tuấn khẽ nhảy lên võ đài.
Hắn ta nhìn về phía Lãnh Hào, cười nhạt nói: “Vẫn là Lãnh Hào ca hiểu ta, một trận chiến quan trọng như vậy, ta có thể nào không chuẩn bị cẩn thận một chút chứ?”
Lúc này sự chán chường trên mặt Lãnh Húc biến mất sành sanh, tinh thần sáng lán, giống như niết bàn sống lại.
Lãnh Hào nhìn thấy nụ cười nhạt kia của Lãnh Húc, không khỏi giật mình trong lòng.
Trước kia hắn ta nhìn thấy trong mắt Lãnh Húc là đau khổ và suy sụp, nhưng Lãnh Húc hôm nay lại giống như khác với ngày xưa.
Thời gian mười ngày này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Bỗng nhiên sắc mặt hắn ta thay đổi nói: “Ngươi vậy mà đột phá!”
Lãnh Húc cười gật đầu nói: “Đối thủ hôm nay là Lãnh Hào ca, ta không cố gắng một chút sao được?”
Nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt Lãnh Hào, trong lòng Lãnh Húc loé qua vẻ sảng khoái.
Hôm nay hắn ta muốn để tất cả mọi người biết Lãnh Húc hắn ta mới là thiên tài hàng đầu của nhà họ Lãnh.
Thiếu chủ này ta không thèm vào.
Đương nhiên hắn ta có thể đột phá tự nhiên nhờ có Diệp Viễn.
Cảnh giới của hắn ta chỉ là Thiên Thần tầng bốn Sơ Kỳ, vốn tự nhiên không có khả năng đột phá nhanh như vậy, là Hư Linh Thần Đan của Diệp Viễn mới khiến cho hắn ta trong mười ngày ngắn ngủi đột phá đến Trung Kỳ.
Cảnh giới của Lãnh Hào là Thiên Thần tầng bốn Hậu Kỳ, cứ như vậy chênh lệch của hai người họ lập tức rút lại rất nhiều.
Thiên phú của Lãnh Hào mặc dù không tệ, nhưng Lãnh Húc hiển nhiên càng cao hơn một bậc, cảm ngộ pháp tắc của hắn ta mạnh hơn Lãnh Hào.
Sắc mặt của Lãnh Hào có hơi xấu hổ, cười nói: “Ha ha, không tệ! Chẳng qua cảnh giới của ta vẫn cao hơn ngươi, ta tuyệt đối không có khả năng thua ngươi.”
Lãnh Húc nhìn Lãnh Hào, bình tĩnh cười nói: “Phải không? Lãnh Hào ca, ngươi vẫn là đại ca ở trong lòng ta, là mục tiêu vượt qua của ta! Hôm nay ta muốn người sau vượt người trước!”
Hắn ta cũng không nói đùa, thực lực của Lãnh Hào đích thật là khinh thường quần hùng trong thế hệ trẻ tuổi nhà họ Lãnh.
Bằng không lấy thân phận con thứ của hắn ta cũng không thể được tôn làm Thiếu chủ.
Lãnh Hào ở trong lòng Lãnh Húc vẫn luôn là đại ca không thể thay thế, cho nên hắn ta bị Lãnh Hào ép buộc mới có thể suy sụp như vậy.
Một hình tượng vĩ đại trong lòng hắn ta bị sụp đổ, đả kích này rất lớn.
Nhưng dưới sự trợ giúp của Diệp Viễn, hắn ta rốt cuộc vẫn đứng lên.
Nhìn ánh mắt tự tin kia của Lãnh Húc, trong lòng Lãnh Hào cười lạnh không thôi.
Lãnh Húc đã uống Thiên Hương Nhuyễn Cân Tán, cảnh giới của hắn ta có đột phá, cũng vô dụng!
Trận chiến này chỉ có thể là Lãnh Hào thắng!
Lãnh Hồng Tú cười nói: “Húc Nhi cũng tới rồi, vậy trận chiến tranh đoạt vị trí Thiếu chủ này bắt đầu đi vậy.”
Trận chiến bắt đầu, kiếm khí trên võ đài lập tức tung hoành.
Hai người đều là cao thủ kiếm đạo, sức mạnh pháp tắc cũng đều cảm ngộ đến cấp năm, công pháp tu luyện cũng không kém nhiều.
Lãnh Hào lập tức khiến một đám trưởng lão cảm thấy thoải mái.
Ngay cả Lãnh Hồng Tú cũng không tìm ra một chút khuyết điểm, âm thầm gật đầu.
Chỉ có nữ tử xinh đẹp như tiên nữ bên cạnh của hắn ta, mày đen cau lại, có vẻ hơi khó chịu.
Bỗng nhiên trong đám người náo loạn một trận, tự động tách ra một con đường.
Một người trẻ tuổi anh tuấn khẽ nhảy lên võ đài.
Hắn ta nhìn về phía Lãnh Hào, cười nhạt nói: “Vẫn là Lãnh Hào ca hiểu ta, một trận chiến quan trọng như vậy, ta có thể nào không chuẩn bị cẩn thận một chút chứ?”
Lúc này sự chán chường trên mặt Lãnh Húc biến mất sành sanh, tinh thần sáng lán, giống như niết bàn sống lại.
Lãnh Hào nhìn thấy nụ cười nhạt kia của Lãnh Húc, không khỏi giật mình trong lòng.
Trước kia hắn ta nhìn thấy trong mắt Lãnh Húc là đau khổ và suy sụp, nhưng Lãnh Húc hôm nay lại giống như khác với ngày xưa.
Thời gian mười ngày này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Bỗng nhiên sắc mặt hắn ta thay đổi nói: “Ngươi vậy mà đột phá!”
Lãnh Húc cười gật đầu nói: “Đối thủ hôm nay là Lãnh Hào ca, ta không cố gắng một chút sao được?”
Nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt Lãnh Hào, trong lòng Lãnh Húc loé qua vẻ sảng khoái.
Hôm nay hắn ta muốn để tất cả mọi người biết Lãnh Húc hắn ta mới là thiên tài hàng đầu của nhà họ Lãnh.
Thiếu chủ này ta không thèm vào.
Đương nhiên hắn ta có thể đột phá tự nhiên nhờ có Diệp Viễn.
Cảnh giới của hắn ta chỉ là Thiên Thần tầng bốn Sơ Kỳ, vốn tự nhiên không có khả năng đột phá nhanh như vậy, là Hư Linh Thần Đan của Diệp Viễn mới khiến cho hắn ta trong mười ngày ngắn ngủi đột phá đến Trung Kỳ.
Cảnh giới của Lãnh Hào là Thiên Thần tầng bốn Hậu Kỳ, cứ như vậy chênh lệch của hai người họ lập tức rút lại rất nhiều.
Thiên phú của Lãnh Hào mặc dù không tệ, nhưng Lãnh Húc hiển nhiên càng cao hơn một bậc, cảm ngộ pháp tắc của hắn ta mạnh hơn Lãnh Hào.
Sắc mặt của Lãnh Hào có hơi xấu hổ, cười nói: “Ha ha, không tệ! Chẳng qua cảnh giới của ta vẫn cao hơn ngươi, ta tuyệt đối không có khả năng thua ngươi.”
Lãnh Húc nhìn Lãnh Hào, bình tĩnh cười nói: “Phải không? Lãnh Hào ca, ngươi vẫn là đại ca ở trong lòng ta, là mục tiêu vượt qua của ta! Hôm nay ta muốn người sau vượt người trước!”
Hắn ta cũng không nói đùa, thực lực của Lãnh Hào đích thật là khinh thường quần hùng trong thế hệ trẻ tuổi nhà họ Lãnh.
Bằng không lấy thân phận con thứ của hắn ta cũng không thể được tôn làm Thiếu chủ.
Lãnh Hào ở trong lòng Lãnh Húc vẫn luôn là đại ca không thể thay thế, cho nên hắn ta bị Lãnh Hào ép buộc mới có thể suy sụp như vậy.
Một hình tượng vĩ đại trong lòng hắn ta bị sụp đổ, đả kích này rất lớn.
Nhưng dưới sự trợ giúp của Diệp Viễn, hắn ta rốt cuộc vẫn đứng lên.
Nhìn ánh mắt tự tin kia của Lãnh Húc, trong lòng Lãnh Hào cười lạnh không thôi.
Lãnh Húc đã uống Thiên Hương Nhuyễn Cân Tán, cảnh giới của hắn ta có đột phá, cũng vô dụng!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!