Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Diệp Viễn cười nói: “Thế thì cũng chưa chắc.”

Ánh mắt Lãnh Thu Linh sáng lên: “Có ý gì?”

Diệp Viễn cười khẽ: “Lát nữa ngươi sẽ biết, chỉ là trước đó chúng ta cần tính toán một ít chuyện.”

Trong đám võ giả Thiên Thần Cảnh, ánh mắt Trác Hàm bỗng nhiên cứng đờ.

Hắn ta phát hiện Diệp Viễn đang đi về phía mình!

“Chẳng lẽ tên đó phát hiện ra ta? Không thể nào! Dọc đường này chúng ta rất cẩn thận, tên đó không thể nào phát hiện được!” Trác Hàm thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này, Kế Tầm vì đang tranh đoạt chân huyết Chu Tước giữa mười mấy cường giả nên không có thời gian để ý tới Trác Hàm.

Chuyện không hề phát triển theo như suy nghĩ của Trác Hàm, Diệp Viễn đang càng ngày càng tiến lại gần.

“A a, muốn giết người thì nên ẩn giấu sát ý của mình kỹ hơn. Có Kế Tầm ở đây, ngươi cũng quá không kiêng nể gì rồi!”

Giọng nói ung dung của Diệp Viễn truyền vào tai Trác Hàm, đập tan tia may mắn cuối cùng của hắn ta.

Sắc mặt Trác Hàm nhanh chóng biến đổi, sao có thể còn dám đứng đó, cơ thể bỗng nhiên vọt lên, nhanh chóng lùi về phía ốc đảo.

“Sư tôn, cứu ta!” Trác Hàm hét lên.

Ở bên kia, mười mấy cường giả đang không ngừng chém giết, với thực lực của Kế Tầm chiếm được lợi thế rất lớn ở giữa những tu sĩ này, đã sắp cướp được cái hộp.

Ai biết ngay tại lúc đó, Trác Hàm đột nhiên nhảy ra.

Mà ngay sau lưng hắn ta, bóng dáng của Diệp Viễn đang bay tới.

Tay cầm Lăng Sương Kiếm, Diệp Viễn đã phát động một kích chắc chắn sẽ giết chết Trác Hàm.

“Diệp Viễn, ngươi dám!” Con mắt của Kế Tầm trợn to đến nỗi gần như nứt ra, hét lên một tiếng.

Diệp Viễn nhếch miệng cười: “Ngươi nói xem, ta có dám hay không?”

Thời điểm xuất chiêu của Diệp Viễn quá gian xảo, chính là lúc Kế Tầm trước sau đều không thể ra tay.

Hai mắt Kế Tầm đỏ như máu, chỉ trong nháy mắt ngẩn người đã bị một cường giả Chân Thần chém trúng một đao.

“Nhất kiếm vượt hư không!”

Thân pháp của Trác Hàm thật ra rất nhanh nhưng Diệp Viễn lại dùng Đại na di!

Hắn ta có nhanh hơn nữa thì có thể thoát được một kiếm của Diệp Viễn sao?

Một chiêu này phát ra, Trác Hàm còn chưa kịp kêu thảm thiết đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Đệ tử thiên tài có tiền đồ nhất Đế Đô Thiên Thủy đã chết!

Cùng lúc đó, Kế Tầm cũng bị một đao chém bay ra khỏi chiến trường, nguyên khí bị tổn thương nặng nề.

Nhưng hắn ta không thèm quan tâm vết thương trên người, chỉ giận dữ hét lên với Diệp Viễn: “Tên tiểu tử Diệp Viễn kia, không giết chết ngươi, ta thề không làm người!”

Diệp Viễn nhìn Kế Tầm, hờ hững nói: “Sợ là ngươi sẽ không có cơ hội đó! Ta không trêu chọc hai sư đồ các ngươi, các ngươi lại nhiều lần muốn đẩy ta vào chỗ chết. Ha ha, xem ta là bùn nhão để nắm bóp đấy à?”

Mấy võ giả Thiên Thần Cảnh nhìn Diệp Viễn đầy khiếp sợ.

Tên tiểu tử này mới chỉ là Thiên Thần tầng hai lại dám khiêu khích cường giả Chân Thần Cảnh, đúng là chán sống rồi!

Chẳng qua một kiếm lúc nãy đúng là khiến bọn họ vô cùng chấn động.

Thiên Thần tầng hai Đỉnh Phong lại có thể giết chết Thiên Thần tầng năm trong nháy mắt!

Hơn nữa người Diệp Viễn giết cũng không phải là thứ vô danh tiểu tốt mà chính là Trác Hàm thiên tài đệ nhất của Đế Đô Thiên Thủy.

Diệp Viễn cười nói: “Thế thì cũng chưa chắc.”

Ánh mắt Lãnh Thu Linh sáng lên: “Có ý gì?”

Diệp Viễn cười khẽ: “Lát nữa ngươi sẽ biết, chỉ là trước đó chúng ta cần tính toán một ít chuyện.”

Trong đám võ giả Thiên Thần Cảnh, ánh mắt Trác Hàm bỗng nhiên cứng đờ.

Hắn ta phát hiện Diệp Viễn đang đi về phía mình!

“Chẳng lẽ tên đó phát hiện ra ta? Không thể nào! Dọc đường này chúng ta rất cẩn thận, tên đó không thể nào phát hiện được!” Trác Hàm thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này, Kế Tầm vì đang tranh đoạt chân huyết Chu Tước giữa mười mấy cường giả nên không có thời gian để ý tới Trác Hàm.

Chuyện không hề phát triển theo như suy nghĩ của Trác Hàm, Diệp Viễn đang càng ngày càng tiến lại gần.

“A a, muốn giết người thì nên ẩn giấu sát ý của mình kỹ hơn. Có Kế Tầm ở đây, ngươi cũng quá không kiêng nể gì rồi!”

Giọng nói ung dung của Diệp Viễn truyền vào tai Trác Hàm, đập tan tia may mắn cuối cùng của hắn ta.

Sắc mặt Trác Hàm nhanh chóng biến đổi, sao có thể còn dám đứng đó, cơ thể bỗng nhiên vọt lên, nhanh chóng lùi về phía ốc đảo.

“Sư tôn, cứu ta!” Trác Hàm hét lên.

Ở bên kia, mười mấy cường giả đang không ngừng chém giết, với thực lực của Kế Tầm chiếm được lợi thế rất lớn ở giữa những tu sĩ này, đã sắp cướp được cái hộp.

Ai biết ngay tại lúc đó, Trác Hàm đột nhiên nhảy ra.

Mà ngay sau lưng hắn ta, bóng dáng của Diệp Viễn đang bay tới.

Tay cầm Lăng Sương Kiếm, Diệp Viễn đã phát động một kích chắc chắn sẽ giết chết Trác Hàm.

“Diệp Viễn, ngươi dám!” Con mắt của Kế Tầm trợn to đến nỗi gần như nứt ra, hét lên một tiếng.

Diệp Viễn nhếch miệng cười: “Ngươi nói xem, ta có dám hay không?”

Thời điểm xuất chiêu của Diệp Viễn quá gian xảo, chính là lúc Kế Tầm trước sau đều không thể ra tay.

Hai mắt Kế Tầm đỏ như máu, chỉ trong nháy mắt ngẩn người đã bị một cường giả Chân Thần chém trúng một đao.

“Nhất kiếm vượt hư không!”

Thân pháp của Trác Hàm thật ra rất nhanh nhưng Diệp Viễn lại dùng Đại na di!

Hắn ta có nhanh hơn nữa thì có thể thoát được một kiếm của Diệp Viễn sao?

Một chiêu này phát ra, Trác Hàm còn chưa kịp kêu thảm thiết đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Đệ tử thiên tài có tiền đồ nhất Đế Đô Thiên Thủy đã chết!

Cùng lúc đó, Kế Tầm cũng bị một đao chém bay ra khỏi chiến trường, nguyên khí bị tổn thương nặng nề.

Nhưng hắn ta không thèm quan tâm vết thương trên người, chỉ giận dữ hét lên với Diệp Viễn: “Tên tiểu tử Diệp Viễn kia, không giết chết ngươi, ta thề không làm người!”

Diệp Viễn nhìn Kế Tầm, hờ hững nói: “Sợ là ngươi sẽ không có cơ hội đó! Ta không trêu chọc hai sư đồ các ngươi, các ngươi lại nhiều lần muốn đẩy ta vào chỗ chết. Ha ha, xem ta là bùn nhão để nắm bóp đấy à?”

Mấy võ giả Thiên Thần Cảnh nhìn Diệp Viễn đầy khiếp sợ.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận