Hiển nhiên, hắn ta đã sớm nhìn ra Diệp Viễn chính là người thừa kế của hắn ta.
Chỉ là, căn bản hắn ta không để bụng, bố trí cả năm trăm vạn năm, hắn ta làm thế cũng chỉ vì hôm nay.
“Ai da…”
Một tiếng thở thật dài vang lên, thân ảnh Vô Trần cũng hiện ra.
Vốn dĩ Tiên Lâm Thiên Tôn vẫn luôn lạnh nhạt nhưng khi nhìn thấy rốt cuộc cũng có một tia dao động.
“Vô Trần! Ngươi đã tỉnh lại!”
Vô Trần nhìn thoáng qua Tiên Lâm Thiên Tôn, sau đó chỉ thở dài: “Ta vốn còn tưởng rằng, ta ngủ say và cái chết của Tương Hồn đều là cuộc chiến đấu của ngươi cùng với Cửu Thương tạo thành. Hiện tại xem ra, cũng không phải là việc như vậy!”
Tiên Lâm Thiên Tôn nghe xong đồng tử co rụt lại, cơ bắp hơi run rẩy một chút.
“Ta… Ta không cam lòng! Nếu thù này không báo thì ta chết cũng không nhắm mắt! Nếu so với thù hận của ta, thiểu thế giới này tính lại cái gì, Thiên Tôn Linh Bảo cũng là cái gì?”
Vô Trần lại cười cười rồi nói: “Ngươi làm như vậy, suy cho cùng cũng không có gì đáng trách. Ta và Tương Hồn vốn chính là vì ngươi mà sinh ra. Chỉ là lúc này đây, ngươi thật sự sai rồi! Tiềm lực Diệp Viễn so với trong tưởng tượng của ngươi còn mạnh mẽ hơn rất nhiều!”
Tiên Lâm Thiên Tôn nghe thế ánh mắt hơi ngưng trọng lại, không khỏi lại lần nữa nhìn về Diệp Viễn bằng ánh mắt đánh giá.
Hắn ta vì kết cục của ngày hôm nay mà dùng thời gian năm trăm vạn năm để bố trí, nhưng vạn vật đổi thay, trong khoảng năm trăm vạn năm đó có thể thay đổi quá nhiều thứ.
Hắn ta cũng không thể dự đoán được, hắn ta có một tên truyền nhân trò giỏi hơn thầy, càng không thể dự đoán được tên truyền nhân này thế nhưng lại đi tới trước mặt hắn ta vào ngày trở thành đại cục này.
Mà lúc này, trong lòng Diệp Viễn cũng dấy lên cơn bão tố khủng khiếp.
Tương Hồn trong miệng Vô Trần, chỉ sợ cũng là khí linh của Trấn Giới Bi này!
Diệp Viễn vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, vì sao Trấn Hồn Châu lại có khí linh mà Trấn Giới Bi lại không có.
Hiện tại nghĩ đến, hóa ra là do khí linh đã chết!
Hơn nữa, Tương Hồn chết, thế nhưng lại có quan hệ với Tiên Lâm Thiên Tôn!
Cho tới nay, Diệp Viễn đều cho rằng Vô Trần ngủ say cũng là do Cửu Thương Thiên Đế tạo thành.
Nhưng mà hiện tại xem ra, căn bản là do Tiên Lâm Thiên Tôn rút ra lực lượng hai đại đỉnh Thiên Tôn Linh Bảo này.
Nếu không phải gặp được Diệp Viễn, rất có khả năng Vô Trần vẫn luôn ngủ say không tỉnh.
“Ha ha, ngươi và ta ở chung với nhau nhiều năm như vậy, đối với ta phải là hiểu rất rõ chứ! Ta, chỉ có thể tin tưởng chính mình!” Tiên Lâm Thiên Tôn đột nhiên cười nói.
Hắn ta lại chuyển hướng Diệp Viễn nói tiếp: “Tiểu tử, một chuyến này vốn dĩ ngươi không nên tới!”
Diệp Viễn nghe xong sắc mặt cực kỳ khó coi, giận dữ hét lên: “Ta sinh ra ở nơi này, lớn lên cũng ở nơi này, cha mẹ bằng hữu ta, tất cả đều ở nơi này! Hiện tại ngươi đích thân huỷ hoại nơi này, ta… Có thể không tới sao?”
“Ha ha, tiểu tử, ngươi vẫn còn quá non nớt! Con đường tu hành vốn dĩ đã định sẵn sẽ phải chịu cảnh cô độc! Cha mẹ thì như thế nào, bằng hữu thì làm sao nào? Bọn họ tu không đến đỉnh chi cảnh, tất cả đều giống nhau sẽ phải chết đi thôi! Chỉ có chính mình mới là vĩnh hằng!” Tiên Lâm Thiên Tôn cười to nói.
Tạch tạch tạch...
Không gian Tiên Lâm Thiên cung đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt.
Khí thế của Cửu Thương Thiên Tôn cũng càng ngày càng cường hãn.
“Ha ha, Tiên Lâm, nhanh chóng để ta nhìn xem, ngươi bỏ ra thời gian năm trăm vạn năm vì bản đế chuẩn bị cái gì!” Cửu Thương Thiên Tôn cười nói.
Tiên Lâm nghe hắn ta nói thế sắc mặt lạnh lùng, nói: “Mũi tên rời dây cung không thể quay đầu lại! Tiểu tử, ngươi tự cầu phúc cho cho bản thân đi!”
Hiển nhiên, hắn ta đã sớm nhìn ra Diệp Viễn chính là người thừa kế của hắn ta.
Chỉ là, căn bản hắn ta không để bụng, bố trí cả năm trăm vạn năm, hắn ta làm thế cũng chỉ vì hôm nay.
“Ai da…”
Một tiếng thở thật dài vang lên, thân ảnh Vô Trần cũng hiện ra.
Vốn dĩ Tiên Lâm Thiên Tôn vẫn luôn lạnh nhạt nhưng khi nhìn thấy rốt cuộc cũng có một tia dao động.
“Vô Trần! Ngươi đã tỉnh lại!”
Vô Trần nhìn thoáng qua Tiên Lâm Thiên Tôn, sau đó chỉ thở dài: “Ta vốn còn tưởng rằng, ta ngủ say và cái chết của Tương Hồn đều là cuộc chiến đấu của ngươi cùng với Cửu Thương tạo thành. Hiện tại xem ra, cũng không phải là việc như vậy!”
Tiên Lâm Thiên Tôn nghe xong đồng tử co rụt lại, cơ bắp hơi run rẩy một chút.
“Ta… Ta không cam lòng! Nếu thù này không báo thì ta chết cũng không nhắm mắt! Nếu so với thù hận của ta, thiểu thế giới này tính lại cái gì, Thiên Tôn Linh Bảo cũng là cái gì?”
Vô Trần lại cười cười rồi nói: “Ngươi làm như vậy, suy cho cùng cũng không có gì đáng trách. Ta và Tương Hồn vốn chính là vì ngươi mà sinh ra. Chỉ là lúc này đây, ngươi thật sự sai rồi! Tiềm lực Diệp Viễn so với trong tưởng tượng của ngươi còn mạnh mẽ hơn rất nhiều!”
Tiên Lâm Thiên Tôn nghe thế ánh mắt hơi ngưng trọng lại, không khỏi lại lần nữa nhìn về Diệp Viễn bằng ánh mắt đánh giá.
Hắn ta vì kết cục của ngày hôm nay mà dùng thời gian năm trăm vạn năm để bố trí, nhưng vạn vật đổi thay, trong khoảng năm trăm vạn năm đó có thể thay đổi quá nhiều thứ.
Hắn ta cũng không thể dự đoán được, hắn ta có một tên truyền nhân trò giỏi hơn thầy, càng không thể dự đoán được tên truyền nhân này thế nhưng lại đi tới trước mặt hắn ta vào ngày trở thành đại cục này.
Mà lúc này, trong lòng Diệp Viễn cũng dấy lên cơn bão tố khủng khiếp.
Tương Hồn trong miệng Vô Trần, chỉ sợ cũng là khí linh của Trấn Giới Bi này!
Diệp Viễn vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, vì sao Trấn Hồn Châu lại có khí linh mà Trấn Giới Bi lại không có.
Hiện tại nghĩ đến, hóa ra là do khí linh đã chết!
Hơn nữa, Tương Hồn chết, thế nhưng lại có quan hệ với Tiên Lâm Thiên Tôn!
Cho tới nay, Diệp Viễn đều cho rằng Vô Trần ngủ say cũng là do Cửu Thương Thiên Đế tạo thành.
Nhưng mà hiện tại xem ra, căn bản là do Tiên Lâm Thiên Tôn rút ra lực lượng hai đại đỉnh Thiên Tôn Linh Bảo này.
Nếu không phải gặp được Diệp Viễn, rất có khả năng Vô Trần vẫn luôn ngủ say không tỉnh.
“Ha ha, ngươi và ta ở chung với nhau nhiều năm như vậy, đối với ta phải là hiểu rất rõ chứ! Ta, chỉ có thể tin tưởng chính mình!” Tiên Lâm Thiên Tôn đột nhiên cười nói.
Hắn ta lại chuyển hướng Diệp Viễn nói tiếp: “Tiểu tử, một chuyến này vốn dĩ ngươi không nên tới!”
Diệp Viễn nghe xong sắc mặt cực kỳ khó coi, giận dữ hét lên: “Ta sinh ra ở nơi này, lớn lên cũng ở nơi này, cha mẹ bằng hữu ta, tất cả đều ở nơi này! Hiện tại ngươi đích thân huỷ hoại nơi này, ta… Có thể không tới sao?”
“Ha ha, tiểu tử, ngươi vẫn còn quá non nớt! Con đường tu hành vốn dĩ đã định sẵn sẽ phải chịu cảnh cô độc! Cha mẹ thì như thế nào, bằng hữu thì làm sao nào? Bọn họ tu không đến đỉnh chi cảnh, tất cả đều giống nhau sẽ phải chết đi thôi! Chỉ có chính mình mới là vĩnh hằng!” Tiên Lâm Thiên Tôn cười to nói.
Tạch tạch tạch...
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!