Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Trong lòng lão giả không dám nghĩ đến hai chữ may mắn nữa, lão ta chỉ có thể nói: “Thiên thiếu hắn… coi trọng một cô nương ở hoàng thành Vân Ngọc, cho nên… hắn mới tới đây để đảm nhiệm tuần sát sứ.”

Diệp Viễn nhíu mày, lại hỏi: “Hắn đảm nhiệm tuần sát sứ, vì sao Giang Ngọc Đường lại bị nhốt vào tử lao?”

Lão giả nói: “Bởi vì… lão ta không biết điều.”

Diệp Viễn nghe vậy, sắc mặt lạnh lẽo, nói: “Giang Ngọc Đường không chịu giao ra vị trí tuần tra sứ, cho nên các ngươi liền thiết kế hãm hại lão ta, nhốt lão ta vào tử lao, đúng không?”

Lão giả im lặng không lên tiếng, hiển nhiên là bị Diệp Viễn đoán trúng.

Diệp Viễn cười lạnh nói: “Tốt lắm, ngươi có thể chết rồi!”

Nói xong, Diệp Viễn muốn động thủ giết Ngô Thiên.

Sắc mặt Ngô Thiên và lão giả lập tức biến đổi, bọn họ không nghĩ tới Diệp Viễn sẽ tàn nhẫn như vậy, ra tay trực tiếp giết người.

Lúc này, Tả Thư Kiệt đột nhiên lên tiếng: “Diệp Viễn, tuyệt đối không thể!”

Diệp Viễn nhíu mày, lực đạo trên tay giảm đi vài phần.

Tả Thư Kiệt giãy dụa đi tới trước mặt Diệp Viễn, sắc mặt khó coi nói: “Sư tôn của Ngô tuần sát sứ chính là chân thần cường giả, địa vị của Ngô gia ở Đế Đô Cửu Hứa địa vị cũng không tầm thường. Ngươi giết hắn, toàn bộ Hoàng Thành Thiên Ưng đều phải chôn theo hắn!”

“Đúng vậy, đúng vậy! Ta không thể chết được, nếu ta chết, Lăng Hoa Các sẽ tức giận! Chỉ… Chỉ cần thả ta ra, chuyện hôm nay… Ta sẽ xem như chưa có chuyện gì phát sinh.” Trán Ngô Thiên ứa mồ hôi lạnh ròng ròng, hắn ta cắn răng nói.

Diệp Viễn nhíu mày, ngón tay dần dần buông lỏng.

Một mình hắn có thể không kiêng nể gì, nhưng Hoàng Thành Thiên Ưng nhiều người như vậy, hắn cũng kiêng kỵ vài phần.

Ngón tay Diệp Viễn buông lỏng, Ngô Thiên trốn thoát nhanh như chớp, thực lực Diệp Viễn thật đáng sợ.

“Ngô Vân, giết hắn cho ta! Còn mấy người này nữa, không được để ai sống sót!” Ngô Thiên chỉ vào đám người Tả Thư Kiệt, Ninh Thiên Bình đứng phía sau Diệp Viễn, giận dữ quát.

Đám người Tả Thư Kiệt nghe vậy liền biến sắc, bọn họ không nghĩ tới Ngô Thiên trở mặt nhanh như vậy.

Nếu không phải bọn họ cầu tình, Diệp Viễn đã giết Ngô Thiên, nhưng chỉ trong chớp mắt, Ngô Thiên sẽ giết bọn họ.

Ở đây, Ngô Vân là Thiên Thần tầng tám, ai là đối thủ của lão ta?

“Hừ! Một lũ người không biết sống chết, dám động thủ với Thiên thiếu! Hôm nay, các ngươi sẽ chết mà không có chỗ chôn!”

Khí thế của Thiên Thần tầng tám mở ra, tất cả mọi người đều biến sắc.

Thế giới chi lực khủng bố làm bọn người Tả Thư Kiệt tuyệt vọng.

“Ngô tuần sát sứ, đây… Đây là một sự hiểu lầm! Mong tuần tra sứ đại nhân giơ cao đánh khẽ, buông tha cho Diệp Viễn đi! Hắn ta mạo phạm, Tả Thư Kiệt ta một mình gánh vác!” Tả Thư Kiệt kiên quyết nói.

Ngô Thiên nghe vậy cười to nói: “Tên tiểu tử này dám đánh gãy chân của bổn sứ, cũng đã phạm vào tử tội! Kẻ hèn Thiên Thần tầng hai như ngươi có tư cách gì gánh vác? Hôm nay, tất cả các ngươi đều phải chết!”

Diệp Viễn híp hai mắt lại, nhìn Ngô Thiên nhàn nhạt nói: “Cơ hội, ta đã cho ngươi nhưng chính ngươi không biết quý trọng.”

“Ha ha ha… cơ hội? Nếu không phải vừa rồi tên tiểu tử ngươi đánh lén bổn sứ, sao bổn sứ có thể bị ngươi uy hiếp? Có Ngô Vân ở đây, ngươi còn có thể lật trời sao? Động thủ!” Ngô Thiên dường như nghe được chuyện buồn cười, cười như điên.

Hàn quang chợt lóe, một đạo kiếm mang sát khí đáng sợ đánh về phía Diệp Viễn.

Uy lực của Thiên Thần tầng tám khiến người ta sợ hãi.

Lúc này, đám người Tả Thư Kiệt đứng phía sau Diệp Viễn, hắn chỉ cần cúi người, đám người Tả Thư Kiệt hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Ngô Vân này hiển nhiên là hạng người thân kinh bách chiến, xuống tay rất tàn nhẫn.

Chiêu thức này buộc Diệp Viễn phải ứng chiến chính diện.

Trong lòng lão giả không dám nghĩ đến hai chữ may mắn nữa, lão ta chỉ có thể nói: “Thiên thiếu hắn… coi trọng một cô nương ở hoàng thành Vân Ngọc, cho nên… hắn mới tới đây để đảm nhiệm tuần sát sứ.”

Diệp Viễn nhíu mày, lại hỏi: “Hắn đảm nhiệm tuần sát sứ, vì sao Giang Ngọc Đường lại bị nhốt vào tử lao?”

Lão giả nói: “Bởi vì… lão ta không biết điều.”

Diệp Viễn nghe vậy, sắc mặt lạnh lẽo, nói: “Giang Ngọc Đường không chịu giao ra vị trí tuần tra sứ, cho nên các ngươi liền thiết kế hãm hại lão ta, nhốt lão ta vào tử lao, đúng không?”

Lão giả im lặng không lên tiếng, hiển nhiên là bị Diệp Viễn đoán trúng.

Diệp Viễn cười lạnh nói: “Tốt lắm, ngươi có thể chết rồi!”

Nói xong, Diệp Viễn muốn động thủ giết Ngô Thiên.

Sắc mặt Ngô Thiên và lão giả lập tức biến đổi, bọn họ không nghĩ tới Diệp Viễn sẽ tàn nhẫn như vậy, ra tay trực tiếp giết người.

Lúc này, Tả Thư Kiệt đột nhiên lên tiếng: “Diệp Viễn, tuyệt đối không thể!”

Diệp Viễn nhíu mày, lực đạo trên tay giảm đi vài phần.

Tả Thư Kiệt giãy dụa đi tới trước mặt Diệp Viễn, sắc mặt khó coi nói: “Sư tôn của Ngô tuần sát sứ chính là chân thần cường giả, địa vị của Ngô gia ở Đế Đô Cửu Hứa địa vị cũng không tầm thường. Ngươi giết hắn, toàn bộ Hoàng Thành Thiên Ưng đều phải chôn theo hắn!”

“Đúng vậy, đúng vậy! Ta không thể chết được, nếu ta chết, Lăng Hoa Các sẽ tức giận! Chỉ… Chỉ cần thả ta ra, chuyện hôm nay… Ta sẽ xem như chưa có chuyện gì phát sinh.” Trán Ngô Thiên ứa mồ hôi lạnh ròng ròng, hắn ta cắn răng nói.

Diệp Viễn nhíu mày, ngón tay dần dần buông lỏng.

Một mình hắn có thể không kiêng nể gì, nhưng Hoàng Thành Thiên Ưng nhiều người như vậy, hắn cũng kiêng kỵ vài phần.

Ngón tay Diệp Viễn buông lỏng, Ngô Thiên trốn thoát nhanh như chớp, thực lực Diệp Viễn thật đáng sợ.

“Ngô Vân, giết hắn cho ta! Còn mấy người này nữa, không được để ai sống sót!” Ngô Thiên chỉ vào đám người Tả Thư Kiệt, Ninh Thiên Bình đứng phía sau Diệp Viễn, giận dữ quát.

Đám người Tả Thư Kiệt nghe vậy liền biến sắc, bọn họ không nghĩ tới Ngô Thiên trở mặt nhanh như vậy.

Nếu không phải bọn họ cầu tình, Diệp Viễn đã giết Ngô Thiên, nhưng chỉ trong chớp mắt, Ngô Thiên sẽ giết bọn họ.

Ở đây, Ngô Vân là Thiên Thần tầng tám, ai là đối thủ của lão ta?

“Hừ! Một lũ người không biết sống chết, dám động thủ với Thiên thiếu! Hôm nay, các ngươi sẽ chết mà không có chỗ chôn!”

Khí thế của Thiên Thần tầng tám mở ra, tất cả mọi người đều biến sắc.

Thế giới chi lực khủng bố làm bọn người Tả Thư Kiệt tuyệt vọng.

“Ngô tuần sát sứ, đây… Đây là một sự hiểu lầm! Mong tuần tra sứ đại nhân giơ cao đánh khẽ, buông tha cho Diệp Viễn đi! Hắn ta mạo phạm, Tả Thư Kiệt ta một mình gánh vác!” Tả Thư Kiệt kiên quyết nói.

Ngô Thiên nghe vậy cười to nói: “Tên tiểu tử này dám đánh gãy chân của bổn sứ, cũng đã phạm vào tử tội! Kẻ hèn Thiên Thần tầng hai như ngươi có tư cách gì gánh vác? Hôm nay, tất cả các ngươi đều phải chết!”

Diệp Viễn híp hai mắt lại, nhìn Ngô Thiên nhàn nhạt nói: “Cơ hội, ta đã cho ngươi nhưng chính ngươi không biết quý trọng.”

“Ha ha ha… cơ hội? Nếu không phải vừa rồi tên tiểu tử ngươi đánh lén bổn sứ, sao bổn sứ có thể bị ngươi uy hiếp? Có Ngô Vân ở đây, ngươi còn có thể lật trời sao? Động thủ!” Ngô Thiên dường như nghe được chuyện buồn cười, cười như điên.

Hàn quang chợt lóe, một đạo kiếm mang sát khí đáng sợ đánh về phía Diệp Viễn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận