Chân Thần tầng hai của phủ thành chủ và Phí Minh Thiên đồng thời kinh hô.
Đến nơi này, đương nhiên Phí Minh Thiên cũng đi ra ngoài theo.
Hai người này không phải ai khác mà chính là Dư Văn Phong, Thành chủ của Đế đô Cửu Hứa cùng với Lý Không Minh, Viện trưởng của Không Minh học viện!
Lý Không Minh nhìn Diệp Viễn, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc khôn cùng nói: “Hay cho một người trẻ tuổi, xem ra thành tựu của ngươi về Không gian pháp tắc mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của bổn viện!
Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Viễn, bọn họ đang cảm thấy rất khó hiểu không biết làm sao mà Diệp Viễn lại có thể phát hiện hai nhân vật tuyệt đỉnh này.
Phải biết, ngay cả cường giả Chân Thần cũng hoàn toàn không hề hay biết hai người này đến đây!
Nhất mà mấy cường giả Chân Thần, bọn họ kinh hãi không ngớt nhìn về phía Diệp Viễn.
Diệp Viễn có thể phát hiện Dư Văn Phong và Lý Không Minh nhưng còn bọn họ thì không, điều này đã nói rõ thành tựu về Không gian pháp tắc của Diệp Viễn đã vượt xa bọn họ.
Thế nhưng Diệp Viễn mới chỉ là Thiên Thần tầng năm mà thôi!
Diệp Viễn không để ý đến Lý Không Minh mà quay mặt sang một chỗ hư không khác nói: “Nếu như ta đoán không sai, người tránh ở nơi đó hẳn là Lăng Hoa Các chủ đúng chứ?”
Mọi người lại cả kinh, ai cũng không nghĩ tới Lăng Hoa Các chủ cũng đích thân đến đây!
Sắc mặt của Dư Văn Phong và Lý Không Minh hơi thay đổi, bọn họ cũng không phát giác trong hư không còn ẩn giấu một người.
Ẩn giấu trong hư không là một thủ đoạn ẩn giấu cao minh.
Đương nhiên mức độ ẩn giấu có quan hệ cực đại đối với việc vận dụng Không gian pháp tắc của võ giả.
Khi tu vi đạt đến cảnh giới Chân Thần, tiểu thế giới đã hết sức hoàn thiện, tất nhiên việc cảm nhận Không gian pháp tắc khi đi qua tiểu thế giới cũng càng thêm lợi hại.
Chỉ là việc vận dụng Không gian pháp tắc đối với những người khác nhau thì sẽ khác nhau.
Cho dù là người có cùng một cảnh giới thì cũng có kinh ngạc rất lớn.
Dư Văn Phong và Lý Không Minh đã phát hiện ra đối phương từ lâu, tuy nhiên bọn họ lại không phát hiện Lăng Hoa Các chủ, điều này nói rõ Lăng Hoa Các chủ đã vượt qua bọn họ trên phương diện này.
Hiển nhiên, đối với cường giả ở tầng cấp của bọn họ mà nói thì đây cũng chỉ là một thủ đoạn nhỏ mà thôi.
Bọn họ trốn trong hư không thì không thể để lộ khí tức dù chỉ là nửa điểm. Một khi có động tĩnh, đối phương sẽ phát hiện ngay lập tức, cho dù dùng để đánh lén thì cũng không được.
Tuy nhiên cũng bởi vì vậy mà Lăng Hoa Các chủ càng trở nên thần bí.
Đối với cường giả ở cấp bậc này mà nói, bất cứ một tia khác biệt nào cho dù là cực nhỏ thì bọn họ cũng sẽ có khả năng chuyển hoá kết quả trở thành thắng lợi.
Loại thủ đoạn ẩn giấu này là khó bị phát hiện nhất.
Thế nhưng trong ba người bọn họ, đúng là không có người nào có khả năng thoát khỏi pháp nhãn của Diệp Viễn!
Sao mọi người có thể không sợ hãi?
Lăng Hoa Các chủ mặc áo đen chậm rãi hiện thân, chỉ là cả người hắn ta đều giấu trong bộ áo đen cho nên không có cách nào thấy rõ.
“Người trer tuổi, ngươi rất không tệ! Có hứng thú gia nhập Lăng Hoa Các của ta không?” Lăng Hoa Các chủ chậm rãi nói.
Dư Văn Phong và Lý Không Minh đều biến sắc, ai cũng không ngờ Lăng Hoa Các chủ vừa mở miệng là đã mời chào Diệp Viễn.
“Diệp Viễn, không được! Không Minh học viện mới là nhà của ngươi!” Lý Không Minh vội vàng nói.
Dư Văn Phong cũng lên tiếng: “Diệp Viễn, chỉ cần ngươi gia nhập phủ thành chủ, mấy ngày gần đây xoá bỏ, ta ban thưởng cho ngươi trăm Thành chi địa!”
Lời này vừa rơi xuống, tất cả mọi người đều ồ lên!
Trăm Thành chi địa có bao nhiêu tài nguyên? Lại có bao nhiêu võ giả lợi hại thành lập thế lực cường đại?
Đối với võ giả mà nói, đây tuyệt đối là một cám dỗ không gì ngăn nổi!
Chỉ cần Diệp Viễn đáp ứng, hắn ta gần như là một người đứng đầu đế đô trong số những người có cùng cấp độ.
Vốn tưởng rằng tam đại cường giả đứng đầu ra mặt là sẽ có thể gây chuyện được với Diệp Viễn, không nghĩ rằng cục diện lại trở nên thế này.
“Phụ thân, con…”
“Câm miệng! Không có chuyện của ngươi!”
Dư Kình Tùng vừa định nói thì đã bị Dư Văn Phong ngắt lời không thương tiếc.
Diệp Viễn nhìn về phía Lăng Hoa Các chủ, thản nhiên nói: “Muốn ta gia nhập vào Lăng Hoa Các cũng không phải không được, thế nhưng ta có một điều kiện!”
“Điều kiện gì?”
Trái tim của tất cả mọi người đều bị nhấc lên, nhất là Dư Văn Phong và Lý Không Minh.
“Giao Dung Hi Nguyệt cho ta!” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Lăng Hoa Các chủ trầm mặc chốc lát, sau đó nói: “Ngươi có thể đổi một điều kiện khác!”
Diệp Viễn khoát tay, nhàn nhạt nói: “Ta chỉ có điều kiện này, đáp ứng hay không tùy ngươi.”
Nói xong, hắn ta quay sang Dư Văn Phong nói: “Ta không cần Trăm Thành chi địa, chỉ cần mạng của Dư Kình Tùng! Nếu như ngươi đồng ý, ta lập tức gia nhập phủ thành chủ!”
Chân Thần tầng hai của phủ thành chủ và Phí Minh Thiên đồng thời kinh hô.
Đến nơi này, đương nhiên Phí Minh Thiên cũng đi ra ngoài theo.
Hai người này không phải ai khác mà chính là Dư Văn Phong, Thành chủ của Đế đô Cửu Hứa cùng với Lý Không Minh, Viện trưởng của Không Minh học viện!
Lý Không Minh nhìn Diệp Viễn, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc khôn cùng nói: “Hay cho một người trẻ tuổi, xem ra thành tựu của ngươi về Không gian pháp tắc mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của bổn viện!
Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Viễn, bọn họ đang cảm thấy rất khó hiểu không biết làm sao mà Diệp Viễn lại có thể phát hiện hai nhân vật tuyệt đỉnh này.
Phải biết, ngay cả cường giả Chân Thần cũng hoàn toàn không hề hay biết hai người này đến đây!
Nhất mà mấy cường giả Chân Thần, bọn họ kinh hãi không ngớt nhìn về phía Diệp Viễn.
Diệp Viễn có thể phát hiện Dư Văn Phong và Lý Không Minh nhưng còn bọn họ thì không, điều này đã nói rõ thành tựu về Không gian pháp tắc của Diệp Viễn đã vượt xa bọn họ.
Thế nhưng Diệp Viễn mới chỉ là Thiên Thần tầng năm mà thôi!
Diệp Viễn không để ý đến Lý Không Minh mà quay mặt sang một chỗ hư không khác nói: “Nếu như ta đoán không sai, người tránh ở nơi đó hẳn là Lăng Hoa Các chủ đúng chứ?”
Mọi người lại cả kinh, ai cũng không nghĩ tới Lăng Hoa Các chủ cũng đích thân đến đây!
Sắc mặt của Dư Văn Phong và Lý Không Minh hơi thay đổi, bọn họ cũng không phát giác trong hư không còn ẩn giấu một người.
Ẩn giấu trong hư không là một thủ đoạn ẩn giấu cao minh.
Đương nhiên mức độ ẩn giấu có quan hệ cực đại đối với việc vận dụng Không gian pháp tắc của võ giả.
Khi tu vi đạt đến cảnh giới Chân Thần, tiểu thế giới đã hết sức hoàn thiện, tất nhiên việc cảm nhận Không gian pháp tắc khi đi qua tiểu thế giới cũng càng thêm lợi hại.
Chỉ là việc vận dụng Không gian pháp tắc đối với những người khác nhau thì sẽ khác nhau.
Cho dù là người có cùng một cảnh giới thì cũng có kinh ngạc rất lớn.
Dư Văn Phong và Lý Không Minh đã phát hiện ra đối phương từ lâu, tuy nhiên bọn họ lại không phát hiện Lăng Hoa Các chủ, điều này nói rõ Lăng Hoa Các chủ đã vượt qua bọn họ trên phương diện này.
Hiển nhiên, đối với cường giả ở tầng cấp của bọn họ mà nói thì đây cũng chỉ là một thủ đoạn nhỏ mà thôi.
Bọn họ trốn trong hư không thì không thể để lộ khí tức dù chỉ là nửa điểm. Một khi có động tĩnh, đối phương sẽ phát hiện ngay lập tức, cho dù dùng để đánh lén thì cũng không được.
Tuy nhiên cũng bởi vì vậy mà Lăng Hoa Các chủ càng trở nên thần bí.
Đối với cường giả ở cấp bậc này mà nói, bất cứ một tia khác biệt nào cho dù là cực nhỏ thì bọn họ cũng sẽ có khả năng chuyển hoá kết quả trở thành thắng lợi.
Loại thủ đoạn ẩn giấu này là khó bị phát hiện nhất.
Thế nhưng trong ba người bọn họ, đúng là không có người nào có khả năng thoát khỏi pháp nhãn của Diệp Viễn!
Sao mọi người có thể không sợ hãi?
Lăng Hoa Các chủ mặc áo đen chậm rãi hiện thân, chỉ là cả người hắn ta đều giấu trong bộ áo đen cho nên không có cách nào thấy rõ.
“Người trer tuổi, ngươi rất không tệ! Có hứng thú gia nhập Lăng Hoa Các của ta không?” Lăng Hoa Các chủ chậm rãi nói.
Dư Văn Phong và Lý Không Minh đều biến sắc, ai cũng không ngờ Lăng Hoa Các chủ vừa mở miệng là đã mời chào Diệp Viễn.
“Diệp Viễn, không được! Không Minh học viện mới là nhà của ngươi!” Lý Không Minh vội vàng nói.
Dư Văn Phong cũng lên tiếng: “Diệp Viễn, chỉ cần ngươi gia nhập phủ thành chủ, mấy ngày gần đây xoá bỏ, ta ban thưởng cho ngươi trăm Thành chi địa!”
Lời này vừa rơi xuống, tất cả mọi người đều ồ lên!
Trăm Thành chi địa có bao nhiêu tài nguyên? Lại có bao nhiêu võ giả lợi hại thành lập thế lực cường đại?
Đối với võ giả mà nói, đây tuyệt đối là một cám dỗ không gì ngăn nổi!
Chỉ cần Diệp Viễn đáp ứng, hắn ta gần như là một người đứng đầu đế đô trong số những người có cùng cấp độ.
Vốn tưởng rằng tam đại cường giả đứng đầu ra mặt là sẽ có thể gây chuyện được với Diệp Viễn, không nghĩ rằng cục diện lại trở nên thế này.
“Phụ thân, con…”
“Câm miệng! Không có chuyện của ngươi!”
Dư Kình Tùng vừa định nói thì đã bị Dư Văn Phong ngắt lời không thương tiếc.
Diệp Viễn nhìn về phía Lăng Hoa Các chủ, thản nhiên nói: “Muốn ta gia nhập vào Lăng Hoa Các cũng không phải không được, thế nhưng ta có một điều kiện!”
“Điều kiện gì?”
Trái tim của tất cả mọi người đều bị nhấc lên, nhất là Dư Văn Phong và Lý Không Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!