Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 

 

Chủ quầy hàng là một người trung niên, đầu đội mũ mềm, trông có chút phong trần.

 

Nhìn thấy Thẩm Sướng đại sư điên cuồng, vẻ mặt lão ta thờ ơ nói: “Như ta đã nói, thổ kỳ lân này chỉ đổi lấy Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan thần phẩm, nếu thấp hơn thần phẩm thì không đổi!”

 

Thẩm Sướng tức giận chỉ vào mũi người trung niên đội mũ mềm nói: Ngươi đi ra ngoài nghe ngóng thử xem, ở Kim Hoán Đại Đế này ngoại trừ Thẩm Sướng ta thì còn có ai có thể luyện chế ra Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan thiên phẩm Đỉnh Phong nữa không! Trừ phi là Phiêu Vũ đại nhân đích thân ra tay, nếu không thì cho dù ngươi có đợi vạn năm cũng chưa chắc là đã có thể đợi được thần phẩm!”

 

Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan là thần đan cấp năm độ khó cấp chín, có thể nói là thánh dược trị thương cấp năm, độ khó luyện chế còn khó hơn so hơn cả Nhật Nguyệt Thanh Thiên Đan rất nhiều.

 

Ngay cả Thẩm Sướng là một đại sư đan đạo nổi tiếng xa gần muốn luyện chế ra thần phẩm cũng phải gặp may mới được.

 

Chỉ có một ranh giới mỏng manh giữa thiên phẩm Đỉnh Phong và thần phẩm, nhưng ranh giới mỏng manh này khó như leo lên trời.

 

Đó là sự khác biệt.

 

Với thực lực của Thẩm Sướng nếu cứ liên tục luyện chế, thì cứ hi vọng có thể luyện chế ra thần phẩm.

 

Chỉ là nếu như thế, có nhiều linh đan hay không thì chưa biết, nhưng cái giá có phần hơi quá lớn rồi.

 

Người trung niên đội mũ mềm nhàn nhạt nói: Vậy thì cứ đợi cho đến khi thần phẩm xuất hiện mới thôi.”

 

Thẩm Sướng nghe vậy không khỏi nghẹt thở, và vẻ mặt hiện lên sự tức giận vì sự cố chấp của người kia.

 

“Ngươi... sao ngươi lại cứng đầu như vậy chứ?”

 

Người trung niên đội mũ mềm thấy Thẩm Sướng sốt ruột rồi, sắc mặt chợt dịu đi, nắm chặt tay nói: “Thẩm Sướng đại nhân, ta biết thực lực đan đạo của ngài phi thường, nhưng vết thương của huynh đệ ta nhất định phải là thần phẩm Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan. Cái thổ kỳ lân này ta thực sự không thể bán nó cho ngài, xin hãy thông cảm.”

 

Thẩm Sướng nghe vậy, trên mặt không khỏi lộ ra sự phiền muộn.

 

Có thể thấy rằng lão ta rõ ràng là rất thèm muốn thổ kỳ lân này.

 

“Nếu ta có thể lấy được Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan thẩn phẩm, thì cái thổ kỳ lân này có thể đổi cho ta được không?” Khi cả hai đang bế tắc, bên cạnh vang lên một giọng nói.

 

Hai người đều nghiêng đầu nhìn sang, thì thấy một thanh niên mặc áo choàng trắng đang đi qua đây.

 

Người thanh niên này đương nhiên là Diệp Viễn rồi.

 

Thẩm Sướng thấy vậy, phất tay áo lớn, cau mày nói: “Tên tiểu quỷ này ở đâu ra, đừng có mà đến đây quấy rồi!”

 

Khi người trung niên đội mũ mềm nghe thấy câu này, mắt lão ta sáng ngời lên. Nhưng nhìn thấy khuôn mặt còn non trẻ đến vậy của Diệp Viễn thì đột nhiên mất hứng.

 

“Người trẻ tuổi, ngươi đừng có đến đây trêu đùa ta, con người ta không chịu nổi trò đùa này! Từ đâu tới thì cứ quay về đó đi!”

 

Mặc dù thực lực của Diệp Viễn không tồi, nhưng căn bản là không thể lọt vào mắt bọn họ được.

 

Ở Kim Hoán Đại Đế này, cường giả Thiên Thần tầng bảy có thể dùng từ quá nhiều để hình dung, bọn họ làm sao có thể coi trọng được.

 

Không cần nói cũng biết, Thẩm Sướng, cường giả đỉnh tiêm ở Chân Thần cảnh hậu kỳ, Đan Thần Lục Tinh cao cấp.

 

Người trung niên đội mũ mềm cũng có tu vi Chân Thần tầng một.

 

Diệp Viễn không quan tâm, mỉm cười: “Ta không có thời gian để trêu đùa ngươi, cái thổ kỳ lân này rất quan trọng với ta, nếu ngươi cần Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan, ta có thể luyện chế nó cho ngươi ngay bây giờ, chúng ta một tay đưa đồ một tay trả tiền.”

 

Câu nói của Diệp Viễn ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người.

 

“Tên tiểu tử này ở đâu ra, vậy mà lại dám tranh linh dược với Thẩm Sướng đại nhân?”

 

“Hắn ta nói sẽ luyện chế thần phẩm Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan ngay tại chỗ, thật là khoác lác quá mức mà.”

 

“Này, thật là nói khoác mà không biết ngượng mà! Ngay cả Thẩm Sướng đại nhân cũng phải nhờ vào vận may mới có thể luyện chế ra Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan, chẳng lẽ một tên Đan Thần Ngũ Tinh nhỏ nhoi như hắn ta lại có thể luyện chế ra sao?”

 

...

 

Danh tiếng của Thẩm Sướng rõ ràng là rất lớn, rất nhiều cường giả có mặt ở đó đều rất quen thuộc với lão ta.


Một cảnh giới thiên thần không biết từ đâu chui ra lại nói là muốn luyện chế thần phẩm Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan, tình cảnh này thật sự là khá buồn cười.

 

Chủ quầy hàng là một người trung niên, đầu đội mũ mềm, trông có chút phong trần.

 

Nhìn thấy Thẩm Sướng đại sư điên cuồng, vẻ mặt lão ta thờ ơ nói: “Như ta đã nói, thổ kỳ lân này chỉ đổi lấy Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan thần phẩm, nếu thấp hơn thần phẩm thì không đổi!”

 

Thẩm Sướng tức giận chỉ vào mũi người trung niên đội mũ mềm nói: Ngươi đi ra ngoài nghe ngóng thử xem, ở Kim Hoán Đại Đế này ngoại trừ Thẩm Sướng ta thì còn có ai có thể luyện chế ra Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan thiên phẩm Đỉnh Phong nữa không! Trừ phi là Phiêu Vũ đại nhân đích thân ra tay, nếu không thì cho dù ngươi có đợi vạn năm cũng chưa chắc là đã có thể đợi được thần phẩm!”

 

Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan là thần đan cấp năm độ khó cấp chín, có thể nói là thánh dược trị thương cấp năm, độ khó luyện chế còn khó hơn so hơn cả Nhật Nguyệt Thanh Thiên Đan rất nhiều.

 

Ngay cả Thẩm Sướng là một đại sư đan đạo nổi tiếng xa gần muốn luyện chế ra thần phẩm cũng phải gặp may mới được.

 

Chỉ có một ranh giới mỏng manh giữa thiên phẩm Đỉnh Phong và thần phẩm, nhưng ranh giới mỏng manh này khó như leo lên trời.

 

Đó là sự khác biệt.

 

Với thực lực của Thẩm Sướng nếu cứ liên tục luyện chế, thì cứ hi vọng có thể luyện chế ra thần phẩm.

 

Chỉ là nếu như thế, có nhiều linh đan hay không thì chưa biết, nhưng cái giá có phần hơi quá lớn rồi.

 

Người trung niên đội mũ mềm nhàn nhạt nói: Vậy thì cứ đợi cho đến khi thần phẩm xuất hiện mới thôi.”

 

Thẩm Sướng nghe vậy không khỏi nghẹt thở, và vẻ mặt hiện lên sự tức giận vì sự cố chấp của người kia.

 

“Ngươi... sao ngươi lại cứng đầu như vậy chứ?”

 

Người trung niên đội mũ mềm thấy Thẩm Sướng sốt ruột rồi, sắc mặt chợt dịu đi, nắm chặt tay nói: “Thẩm Sướng đại nhân, ta biết thực lực đan đạo của ngài phi thường, nhưng vết thương của huynh đệ ta nhất định phải là thần phẩm Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan. Cái thổ kỳ lân này ta thực sự không thể bán nó cho ngài, xin hãy thông cảm.”

 

Thẩm Sướng nghe vậy, trên mặt không khỏi lộ ra sự phiền muộn.

 

Có thể thấy rằng lão ta rõ ràng là rất thèm muốn thổ kỳ lân này.

 

“Nếu ta có thể lấy được Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan thẩn phẩm, thì cái thổ kỳ lân này có thể đổi cho ta được không?” Khi cả hai đang bế tắc, bên cạnh vang lên một giọng nói.

 

Hai người đều nghiêng đầu nhìn sang, thì thấy một thanh niên mặc áo choàng trắng đang đi qua đây.

 

Người thanh niên này đương nhiên là Diệp Viễn rồi.

 

Thẩm Sướng thấy vậy, phất tay áo lớn, cau mày nói: “Tên tiểu quỷ này ở đâu ra, đừng có mà đến đây quấy rồi!”

 

Khi người trung niên đội mũ mềm nghe thấy câu này, mắt lão ta sáng ngời lên. Nhưng nhìn thấy khuôn mặt còn non trẻ đến vậy của Diệp Viễn thì đột nhiên mất hứng.

 

“Người trẻ tuổi, ngươi đừng có đến đây trêu đùa ta, con người ta không chịu nổi trò đùa này! Từ đâu tới thì cứ quay về đó đi!”

 

Mặc dù thực lực của Diệp Viễn không tồi, nhưng căn bản là không thể lọt vào mắt bọn họ được.

 

Ở Kim Hoán Đại Đế này, cường giả Thiên Thần tầng bảy có thể dùng từ quá nhiều để hình dung, bọn họ làm sao có thể coi trọng được.

 

Không cần nói cũng biết, Thẩm Sướng, cường giả đỉnh tiêm ở Chân Thần cảnh hậu kỳ, Đan Thần Lục Tinh cao cấp.

 

Người trung niên đội mũ mềm cũng có tu vi Chân Thần tầng một.

 

Diệp Viễn không quan tâm, mỉm cười: “Ta không có thời gian để trêu đùa ngươi, cái thổ kỳ lân này rất quan trọng với ta, nếu ngươi cần Ngọc Hoa Dũ Tâm Đan, ta có thể luyện chế nó cho ngươi ngay bây giờ, chúng ta một tay đưa đồ một tay trả tiền.”

 

Câu nói của Diệp Viễn ngay lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người.

 

“Tên tiểu tử này ở đâu ra, vậy mà lại dám tranh linh dược với Thẩm Sướng đại nhân?”

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận