Có thể Bình lão không nghĩ tới, Diệp Viễn chỉ là dùng Vân Tâm Thiên Lang Hỏa tham gia một lần khảo hạch, đã triệt để thu phục Vân Tâm Thiên Lang Hỏa.
Chỉ cần Diệp Viễn muốn, hắn tùy thời có thể đem biến thần hoả này thành của mình.
Bình lão nhận thấy, về sau sợ rằng lại không có người có thể đem Vân Tâm Thiên Lang Hỏa phục tùng.
Hắn phất tay một cái, nói: "Người đến, đem Vân Tâm Thiên Lang Hỏa dẫn đi. Hôm nay khảo hạch, dừng ở đây."
...
Bạch ngân đấu đan trận, người bên trong âÂm thanh vô cùng huyên náo. Cách đó không xa, trên lôi đài hai đạo khí tức huyền ảo đan lại một chỗ, ngươi tranh ta đoạt không một chút nhượng bộ.
“Mục Đạo Thành, cố lên!”
“Mục Đạo Thành, uy vũ!”
...
Dưới đài âÂm thanh cổ vũ rất lớn.
Trên lôi đài, trung niên đạo nhân bên tay phải rõ ràng càng mạnh hơn một bậc.
Rất nhanh khí thế của hắn liền áp đảo đối phương.
Ngưng!
Chỉ thấy Mục Đạo Thành hét lớn một tiếng, đan dược một mạch ngưng kết thành.
Tên luyện dược sư còn lại một mặt chán chường, đan dược của hắn lại thành phế đan, hàng bỏ đi.
Mục Đạo Thành một mặt đắc ý nói: “Hoàng Chân, muốn khiêu chiến ta, ngươi còn phải luyện thêm trăm năm! Ha ha ha...”
Hoàng chân nhìn Mục Đạo Thành một chút, thở dài, chậm rãi đi xuống lôi đài.
Diệp Viễn rất hứng thú, đấu đan dạng này hắn đúng là rất ít được chứng kiến.
Luyện đan tối kỵ nhất là có người đến quấy rầy, thế nhưng luyện đan như thế này lại hoàn toàn ngược lại.
Chẳng những âÂm thanh cổ vũ của tất cả mọi người đều không được ngăn cản mà cả đối thủ luyện đan cũng không có trận pháp ngăn cản.
Hai người đấu lôi đài tựa như hai đại cao thủ liều mạng tranh đấu.
Người thắng, đan thành!
Kẻ bại, đan phế!
Bất quá Diệp Viễn cũng đã nhìn ra được hai tên luyện dược sư này đúng là lợi hại. So với những tên đan thần ngũ tinh ngoài kia thì thực lực mạnh hơn rất nhiều.
Nhất là cái tên Mục Đạo Thành đã là sơ cảnh hậu kỳ, thực lực tuyệt không phải bình thường.
Nghe được những tiếng hô hoán cuồng nhiệt, hiển nhiên Mục Đạo Thành tại bạch ngân lôi đài rất được mọi người ủng hộ.
Tuy nhiên Diệp Viễn càng nghĩ càng cảm thấy đấu đan như vậy ngược lại càng có thể tăng cao được đan đạo.
Hai người đấu lôi đài luyện đan, khí thế rất lớn, có thể cảm nhận rõ ràng ba động của đan đạo đối phương.
Trong tình huống này, cho dù là thất bại cũng học được rất nhiều điều từ đối phương.
Huống hồ trong hoàn cảnh phức tạp như vậy có thể đem đan dược luyện chế thành công, đối với bản thân luyện dược sư cũng có chỗ lợi rất lớn.
Khó trách luyện được sư Đan Thần ở bên ngoài rất được hoan nghênh và tôn trọng, hiện tại xem ra Đan Thần này quả thực không tầm thường.
“Chậc chậc, lại thắng một trận, Mục Đạo Thành chính là người thủ lôi đài thành công mười lần! Đến lúc đó hắn có thể cầm được lệnh bài Hoàng Kim, trở thành luyện dược sư Hoàng Kim Đan Thần!”
“Thật là ghen tị, cả đời ta cũng chẳng bao tấn cấp được đến hoàng kim Luyện dược sư Đan Thần!”
...
Mục Đạo Thành một trận xuân phong đắc ý, hắn đứng trên lôi đài lớn tiếng nói: “Còn có ai dám đi lên khiêu chiến ta không? Có ai dám không?”
Lúc này Mục Đạo Thành giống như một con gà trống chiến đấu, khí thế đạt đến cao nhất.
Có thể Bình lão không nghĩ tới, Diệp Viễn chỉ là dùng Vân Tâm Thiên Lang Hỏa tham gia một lần khảo hạch, đã triệt để thu phục Vân Tâm Thiên Lang Hỏa.
Chỉ cần Diệp Viễn muốn, hắn tùy thời có thể đem biến thần hoả này thành của mình.
Bình lão nhận thấy, về sau sợ rằng lại không có người có thể đem Vân Tâm Thiên Lang Hỏa phục tùng.
Hắn phất tay một cái, nói: "Người đến, đem Vân Tâm Thiên Lang Hỏa dẫn đi. Hôm nay khảo hạch, dừng ở đây."
...
Bạch ngân đấu đan trận, người bên trong âÂm thanh vô cùng huyên náo. Cách đó không xa, trên lôi đài hai đạo khí tức huyền ảo đan lại một chỗ, ngươi tranh ta đoạt không một chút nhượng bộ.
“Mục Đạo Thành, cố lên!”
“Mục Đạo Thành, uy vũ!”
...
Dưới đài âÂm thanh cổ vũ rất lớn.
Trên lôi đài, trung niên đạo nhân bên tay phải rõ ràng càng mạnh hơn một bậc.
Rất nhanh khí thế của hắn liền áp đảo đối phương.
Ngưng!
Chỉ thấy Mục Đạo Thành hét lớn một tiếng, đan dược một mạch ngưng kết thành.
Tên luyện dược sư còn lại một mặt chán chường, đan dược của hắn lại thành phế đan, hàng bỏ đi.
Mục Đạo Thành một mặt đắc ý nói: “Hoàng Chân, muốn khiêu chiến ta, ngươi còn phải luyện thêm trăm năm! Ha ha ha...”
Hoàng chân nhìn Mục Đạo Thành một chút, thở dài, chậm rãi đi xuống lôi đài.
Diệp Viễn rất hứng thú, đấu đan dạng này hắn đúng là rất ít được chứng kiến.
Luyện đan tối kỵ nhất là có người đến quấy rầy, thế nhưng luyện đan như thế này lại hoàn toàn ngược lại.
Chẳng những âÂm thanh cổ vũ của tất cả mọi người đều không được ngăn cản mà cả đối thủ luyện đan cũng không có trận pháp ngăn cản.
Hai người đấu lôi đài tựa như hai đại cao thủ liều mạng tranh đấu.
Người thắng, đan thành!
Kẻ bại, đan phế!
Bất quá Diệp Viễn cũng đã nhìn ra được hai tên luyện dược sư này đúng là lợi hại. So với những tên đan thần ngũ tinh ngoài kia thì thực lực mạnh hơn rất nhiều.
Nhất là cái tên Mục Đạo Thành đã là sơ cảnh hậu kỳ, thực lực tuyệt không phải bình thường.
Nghe được những tiếng hô hoán cuồng nhiệt, hiển nhiên Mục Đạo Thành tại bạch ngân lôi đài rất được mọi người ủng hộ.
Tuy nhiên Diệp Viễn càng nghĩ càng cảm thấy đấu đan như vậy ngược lại càng có thể tăng cao được đan đạo.
Hai người đấu lôi đài luyện đan, khí thế rất lớn, có thể cảm nhận rõ ràng ba động của đan đạo đối phương.
Trong tình huống này, cho dù là thất bại cũng học được rất nhiều điều từ đối phương.
Huống hồ trong hoàn cảnh phức tạp như vậy có thể đem đan dược luyện chế thành công, đối với bản thân luyện dược sư cũng có chỗ lợi rất lớn.
Khó trách luyện được sư Đan Thần ở bên ngoài rất được hoan nghênh và tôn trọng, hiện tại xem ra Đan Thần này quả thực không tầm thường.
“Chậc chậc, lại thắng một trận, Mục Đạo Thành chính là người thủ lôi đài thành công mười lần! Đến lúc đó hắn có thể cầm được lệnh bài Hoàng Kim, trở thành luyện dược sư Hoàng Kim Đan Thần!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!