“Cảm ơn ngươi, Diệp Viễn.” Giản Hoằng Tiêu nhìn Diệp Viễn khổ sở nói.
Diệp Viễn cười cười, nói: “Tiền bối, Giản gia các ngươi không phải lấy Huyền Cơ Các vi tôn à, Tinh Thần Điện này là cái gì vậy?”
Thật ra đến bây giờ, Diệp Viễn cũng không biết rõ rốt cuộc Tinh Thần Điện này là cái gì.
Giản Hoằng Tiêu nói: “Tinh Thần Điện chính là chỗ cốt lõi của Huyền Cơ Các, có thể đi vào bên trong, đều là cường giả ngàn dặm mới tìm được, ở trên đạo tính toán suy luận có thực lực hơn người. Mà trưởng lão Tinh Thần Điện, tống cộng có tám vị. Chỉ người có thực lực mạnh nhất, mới có thể đảm nhiệm.”
Diệp Viễn khẽ gật đầu, trong lòng đại khái đã hiểu.
Thông Thiên Giới tuy lớn, nhưng đại đế đô Giản gia chiếm giữ cũng không nhiều. Có thể bước vào Tinh Thần Điện, đều là tinh anh trong tinh anh, trên đạo tính toán suy luận có thiên phú hơn người.
Thảo nào, trước đây Giản Hoằng Tiêu cho hắn một loại cảm giác thâm sâu khó lường.
Mặc dù cảnh giới bị rớt mạnh xuống, thuật tính toán của hắn vẫn cao thâm như trước, hoàn toàn không phải người cùng cảnh giới có thể so sánh.
“Tinh Thần Điện, chỉ có đại đế đô mới có. Hơn nữa, bên trong mỗi một Tinh Thần Điện, đều có một kiện đỉnh phong Thiên Tôn Linh Bảo, Vạn Tượng Hồn Thiên Nghi. Chức trách của Tinh Thần Điện, chính là dựa vào Vạn Tượng Hồn Thiên Nghi tính toán thiên đạo. Mỗi một trưởng lão Tinh Thần Điện, quản lý một mặt Vạn Tượng Hồn Thiên Nghi, trách nhiệm cực lớn.” Giản Hoằng Tiêu tiếp tục nói.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Thì ra là thế! Giản Vân kia, có mâu thuẫn với ngươi?”
Giản Hoằng Tiêu cười khổ nói: “Lúc trước phụ thân của Giản Vân, Giản Hạo, vẫn luôn bị ta đè lên đầu. Bởi vì trưởng lão Tinh Thần Điện chỉ có thể có tám người, cho nên hắn vẫn luôn không thể nào trở thành trưởng lão. Còn Giản Vân kia, ta từng tính cho hắn một quẻ, nói hắn khó thành người tài. Cho nên, hai cha con này, vẫn luôn có chút oán niệm với ta.”
Diệp Viễn cười nói: “Sợ là không chỉ đơn giản có oán niệm như vậy, Giản Hạo kia, chắc là sợ ngươi đoạt chức vị trưởng lão của hắn, đúng không?”
Giản Hoằng Tiêu gật đầu nói: “Dựa vào thủ đoạn của Giản Vân, hắn không thể tính ra được ta trở về, sợ rằng chuyện này, có bút tích của Giản Hạo ở trong đó. Có điều lần này, sợ là Giản Vân thật sự trở thành một phế nhân rồi.”
Hai người đang trò chuyện, Giản Thần ở một bên muốn nói lại thôi.
Diệp Viễn đột nhiên chuyển chủ đề, nói: “Tiền bối, việc cấp bách của chúng ta là vẫn nên nghĩ biện pháp lấy được đan phương sớm một chút.”
Giản Hoằng Tiêu kinh ngạc nói: “Ngươi còn muốn luyện đan cho ta?”
Diệp Viễn bật cười nói: “Xem ngươi nói kìa, không muốn luyện đan cho ngươi, ta cùng ngươi đi đến đại đế đô Cực Vận này làm cái gì?”
“Nhưng mà… Nhưng mà ngươi cũng biết, ta là tội nhân của Tinh Thần Điện!”
Giản Hoằng Tiêu nói.
Hắn còn tưởng rằng, qua chuyện này, sợ rằng Diệp Viễn căn bản sẽ không luyện đan cho hắn.
Dù sao, mọi chuyện của hắn đều bị người ta bới ra rồi.
Không ngờ được, Diệp Viễn vẫn còn muốn luyện đan cho hắn.
Diệp Viễn liếc mắt nhìn Giản Thần, cười nói: “Vậy thì thế nào? Ngươi là tiền bối Diệp Viễn ta nhận chắc rồi, bằng hữu, ngươi có ân với ta. Những chuyện khác, không liên quan tới ta! Cho dù ngươi có đối địch với thiên hạ, đan này… ta nhất định luyện!”
Giản Hoằng Tiêu và Giản Thần nghe vậy, tất cả đều chấn động.
Bọn họ không ngờ được, Diệp Viễn lại trọng nghĩa khí như thế.
Trong lòng Giản Hoằng Tiêu càng là vô cùng cảm động, nước mắt già nua rơi xuống.
Lúc ngươi đứng ở mặt đối lập với thiên hạ, có người dứt khoát đứng về phía ngươi, loại cảm động đó không thể nào diễn tả được bằng ngôn từ.
Thật ra đối với chuyện này, Diệp Viễn có phán đoán của chính mình, sợ rằng Giản Hoằng Tiêu có điều gì khó nói, chỉ là không thể nào nói rõ mà thôi.
Cả con đường này, Diệp Viễn đã sớm không phải là tên ngây ngô, hắn vẫn có chút tự tin với người mình quen biết.
Giản Hoằng Tiêu đối với người, đối với chuyện, đều không giống hạng người giết người bừa bãi, cũng không có quá nhiều lệ khí.
Phát động cấm thuật, sợ rằng có nguyên nhân khác.
Hơn nữa, thành chủ đại đế đô Cực Vận này, cuối cùng còn lấy Hạo Nguyệt Tử Vân Đan cứu mạng Giản Hoằng Tiêu, đây cũng là một mặt để Diệp Viễn xác minh cách nghĩ của mình.
“Cảm ơn ngươi, Diệp Viễn.” Giản Hoằng Tiêu nhìn Diệp Viễn khổ sở nói.
Diệp Viễn cười cười, nói: “Tiền bối, Giản gia các ngươi không phải lấy Huyền Cơ Các vi tôn à, Tinh Thần Điện này là cái gì vậy?”
Thật ra đến bây giờ, Diệp Viễn cũng không biết rõ rốt cuộc Tinh Thần Điện này là cái gì.
Giản Hoằng Tiêu nói: “Tinh Thần Điện chính là chỗ cốt lõi của Huyền Cơ Các, có thể đi vào bên trong, đều là cường giả ngàn dặm mới tìm được, ở trên đạo tính toán suy luận có thực lực hơn người. Mà trưởng lão Tinh Thần Điện, tống cộng có tám vị. Chỉ người có thực lực mạnh nhất, mới có thể đảm nhiệm.”
Diệp Viễn khẽ gật đầu, trong lòng đại khái đã hiểu.
Thông Thiên Giới tuy lớn, nhưng đại đế đô Giản gia chiếm giữ cũng không nhiều. Có thể bước vào Tinh Thần Điện, đều là tinh anh trong tinh anh, trên đạo tính toán suy luận có thiên phú hơn người.
Thảo nào, trước đây Giản Hoằng Tiêu cho hắn một loại cảm giác thâm sâu khó lường.
Mặc dù cảnh giới bị rớt mạnh xuống, thuật tính toán của hắn vẫn cao thâm như trước, hoàn toàn không phải người cùng cảnh giới có thể so sánh.
“Tinh Thần Điện, chỉ có đại đế đô mới có. Hơn nữa, bên trong mỗi một Tinh Thần Điện, đều có một kiện đỉnh phong Thiên Tôn Linh Bảo, Vạn Tượng Hồn Thiên Nghi. Chức trách của Tinh Thần Điện, chính là dựa vào Vạn Tượng Hồn Thiên Nghi tính toán thiên đạo. Mỗi một trưởng lão Tinh Thần Điện, quản lý một mặt Vạn Tượng Hồn Thiên Nghi, trách nhiệm cực lớn.” Giản Hoằng Tiêu tiếp tục nói.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Thì ra là thế! Giản Vân kia, có mâu thuẫn với ngươi?”
Giản Hoằng Tiêu cười khổ nói: “Lúc trước phụ thân của Giản Vân, Giản Hạo, vẫn luôn bị ta đè lên đầu. Bởi vì trưởng lão Tinh Thần Điện chỉ có thể có tám người, cho nên hắn vẫn luôn không thể nào trở thành trưởng lão. Còn Giản Vân kia, ta từng tính cho hắn một quẻ, nói hắn khó thành người tài. Cho nên, hai cha con này, vẫn luôn có chút oán niệm với ta.”
Diệp Viễn cười nói: “Sợ là không chỉ đơn giản có oán niệm như vậy, Giản Hạo kia, chắc là sợ ngươi đoạt chức vị trưởng lão của hắn, đúng không?”
Giản Hoằng Tiêu gật đầu nói: “Dựa vào thủ đoạn của Giản Vân, hắn không thể tính ra được ta trở về, sợ rằng chuyện này, có bút tích của Giản Hạo ở trong đó. Có điều lần này, sợ là Giản Vân thật sự trở thành một phế nhân rồi.”
Hai người đang trò chuyện, Giản Thần ở một bên muốn nói lại thôi.
Diệp Viễn đột nhiên chuyển chủ đề, nói: “Tiền bối, việc cấp bách của chúng ta là vẫn nên nghĩ biện pháp lấy được đan phương sớm một chút.”
Giản Hoằng Tiêu kinh ngạc nói: “Ngươi còn muốn luyện đan cho ta?”
Diệp Viễn bật cười nói: “Xem ngươi nói kìa, không muốn luyện đan cho ngươi, ta cùng ngươi đi đến đại đế đô Cực Vận này làm cái gì?”
“Nhưng mà… Nhưng mà ngươi cũng biết, ta là tội nhân của Tinh Thần Điện!”
Giản Hoằng Tiêu nói.
Hắn còn tưởng rằng, qua chuyện này, sợ rằng Diệp Viễn căn bản sẽ không luyện đan cho hắn.
Dù sao, mọi chuyện của hắn đều bị người ta bới ra rồi.
Không ngờ được, Diệp Viễn vẫn còn muốn luyện đan cho hắn.
Diệp Viễn liếc mắt nhìn Giản Thần, cười nói: “Vậy thì thế nào? Ngươi là tiền bối Diệp Viễn ta nhận chắc rồi, bằng hữu, ngươi có ân với ta. Những chuyện khác, không liên quan tới ta! Cho dù ngươi có đối địch với thiên hạ, đan này… ta nhất định luyện!”
Giản Hoằng Tiêu và Giản Thần nghe vậy, tất cả đều chấn động.
Bọn họ không ngờ được, Diệp Viễn lại trọng nghĩa khí như thế.
Trong lòng Giản Hoằng Tiêu càng là vô cùng cảm động, nước mắt già nua rơi xuống.
Lúc ngươi đứng ở mặt đối lập với thiên hạ, có người dứt khoát đứng về phía ngươi, loại cảm động đó không thể nào diễn tả được bằng ngôn từ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!