Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 

 

“Hay lắm, Diệp huynh, một lần uống hai viên đan dược, không sợ no chết sao?” Quách Cảnh Dương kinh ngạc nói.

 

“Ha ha, Diệp huynh thật đúng là một kỳ nhân, chỗ nào trên ngươi cũng khác với người khác. Yên tâm đi, hắn không phải là kẻ ngu, sao có thể tự sát? Có điều, hắn có thể tiêu hóa hai viên Huyền Thiên Nhất Khí Đan, sợ rằng công pháp của hắn sẽ vượt xa chúng ta!” Tống Ngọc nhìn Diệp Viễn, nói.

 

“Chúng ta uống một viên Huyền Thiên Nhất Khí Đan, đã trực tiếp đột phá một cảnh giới nhỏ, Diệp huynh trực tiếp uống hai viên, e là có thể trực tiếp tăng đến Chân Thần tầng ba đi?” Hồ Phi nói.

 

Người khác nghe vậy, đều là vẻ mặt tán thành.

 

Dược hiệu của đan dược này tốt như vậy, dựa vào thiên phú của Diệp Viễn, đột phá hai tầng cảnh giới nhỏ, cũng không phải nói chơi.

 

Nhưng mà, Diệp Viễn cũng không như bọn họ nghĩ trực tiếp đột phá đến Chân Thần tầng ba.

 

Thẳng đến cuối cùng, Diệp Viễn mới đột phá được bình cảnh, đạt được Chân Thần tầng hai.

 

Hai viên Huyền Thiên Nhất Khí Đan, lại chỉ miễn cưỡng đột phá đến Chân Thần tầng hai?

 

“Diệp huynh, đây… đây là chuyện gì vậy?” Tống Ngọc kinh ngạc nói.

 

Diệp Viễn cười nói: “Công pháp ta tu luyện có chút đặc thù, cần lượng linh khí quá lớn. Hai viên Huyền Thiên Nhất Khí Đan này, chỉ có thể miễn cưỡng làm cho ta đột phá đến Chân Thần tầng hai.”

 

Mấy người hai mặt nhìn nhau, vô cùng khiếp sợ.

 

Công pháp này, không khỏi có chút quá biến thái đi?

 

“Được rồi, mấy vị huynh đệ, chúng ta xin từ biệt ở đây đi.” Đột nhiên, Diệp Viễn chắp tay với mấy người, nói.

 

Bốn người biến sắc, Tống Ngọc cau mày, nói: “Diệp huynh, đây là vì sao? Lẽ nào chúng ta làm chuyện gì quá đáng sao?”

 

“Đúng vậy, Diệp huynh, nếu như ngươi cảm thấy chúng ta chia bảo vật quá nhiều, chúng ta có thể lấy bớt đi một chút.” Quách Cảnh Dương không chút do dự nói.

 

Diệp Viễn khoát tay một cái nói: “Các vị đừng suy nghĩ nhiều. Nơi tiếp theo Diệp mỗ muốn đi quá nguy hiểm, bản thân Diệp mỗ cũng chưa chắc có thể an toàn đi ra, các vị vẫn là đừng đi theo nữa.”

 

Mấy người nghe vậy, thần sắc biến đổi.

 

Bọn họ biết rõ thực lực của Diệp Viễn, bây giờ hắn đột phá cảnh giới, lại còn chưa nắm chắc có thể an toàn đi ra, có thể tưởng tượng được chỗ kia nguy hiểm cỡ nào.

 

Hồ Phi đột nhiên nói: “Nếu đã như vậy, Hồ Phi ta càng muốn đi! Mạng của ta là ngươi cứu về, bây giờ, lại được ngươi tặng Huyền Thiên Nhất Khí Đan, nếu như vào lúc này Hồ mỗ sợ hãi mà lùi, thì có khác gì với súc sinh đâu?”

 

Lời nói của Hồ Phi đều khiến trong lòng người khác cả kinh.

 

Tống Ngọc nói: “Diệp huynh, ngươi nói lời này chính là không coi mấy người chúng ta là huynh đệ! Chúng ta có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu! Không cần biết chỗ ngươi muốn đi nguy hiểm bao nhiêu, chúng ta đều đi theo ngươi!”

 

Quách Cảnh Dương và Mã Sướng cũng tỏ thái độ, muốn đi cùng Diệp Viễn.

 

Trong lòng Diệp Viễn cảm động, gật đầu nói: “Vậy thì được, nếu như các vị đều nguyện ý đi cùng, vậy thì Diệp mỗ cũng không nhiều lời nữa, chúng ta cùng đi!”

 

 

“Diệp huynh, nơi ngươi muốn tới lại là Cốt Ma Lĩnh!” Nhìn xương cốt khắp núi đồi, sắc mặt Tống Ngọc hơi biến.

 

Cốt Ma Lĩnh, nằm ở ngoại vi chiến trường Cổ Thần là một nơi tương đối nguy hiểm.

 

Trước đây, những người khí vận chi tử đi vào chiến trường Cổ Thần, phàm là bước vào Cốt Ma Lĩnh, không có mấy người có thể còn sống đi ra.

 

Mấy người nhìn những bộ xương trắng như tuyết kia, nhất thời có loại cảm giác rùng mình.

 

Diệp Viễn gật đầu nói: “Diệp mỗ nợ Giản Túc Thao một nhân tình, hắn bảo ta vào chiến trường Cổ Thần, giúp hắn lấy một thứ ở Cốt Ma Lĩnh này.”

 

“Giản Túc Thao? Thành chủ đại nhân? Hắn… hắn đây không phải là đòi mạng ngươi sao?” Tống Ngọc giật mình nói.

 

Diệp Viễn bất đắc dĩ nói: “Lão tiểu tử này rất gian xảo, ta cũng là bị buộc bất đắc dĩ. Mấy người các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, bây giờ còn có cơ hội rút lui. Thật sự vào Cốt Ma Lĩnh rồi, các ngươi muốn lui, sợ rằng cũng không kịp nữa.”


Tống Ngọc trầm giọng nói: “Diệp huynh, ngươi nói lời này là sao vậy? Tống Ngọc ta, sao có thể là người sợ chết?”

 

“Hay lắm, Diệp huynh, một lần uống hai viên đan dược, không sợ no chết sao?” Quách Cảnh Dương kinh ngạc nói.

 

“Ha ha, Diệp huynh thật đúng là một kỳ nhân, chỗ nào trên ngươi cũng khác với người khác. Yên tâm đi, hắn không phải là kẻ ngu, sao có thể tự sát? Có điều, hắn có thể tiêu hóa hai viên Huyền Thiên Nhất Khí Đan, sợ rằng công pháp của hắn sẽ vượt xa chúng ta!” Tống Ngọc nhìn Diệp Viễn, nói.

 

“Chúng ta uống một viên Huyền Thiên Nhất Khí Đan, đã trực tiếp đột phá một cảnh giới nhỏ, Diệp huynh trực tiếp uống hai viên, e là có thể trực tiếp tăng đến Chân Thần tầng ba đi?” Hồ Phi nói.

 

Người khác nghe vậy, đều là vẻ mặt tán thành.

 

Dược hiệu của đan dược này tốt như vậy, dựa vào thiên phú của Diệp Viễn, đột phá hai tầng cảnh giới nhỏ, cũng không phải nói chơi.

 

Nhưng mà, Diệp Viễn cũng không như bọn họ nghĩ trực tiếp đột phá đến Chân Thần tầng ba.

 

Thẳng đến cuối cùng, Diệp Viễn mới đột phá được bình cảnh, đạt được Chân Thần tầng hai.

 

Hai viên Huyền Thiên Nhất Khí Đan, lại chỉ miễn cưỡng đột phá đến Chân Thần tầng hai?

 

“Diệp huynh, đây… đây là chuyện gì vậy?” Tống Ngọc kinh ngạc nói.

 

Diệp Viễn cười nói: “Công pháp ta tu luyện có chút đặc thù, cần lượng linh khí quá lớn. Hai viên Huyền Thiên Nhất Khí Đan này, chỉ có thể miễn cưỡng làm cho ta đột phá đến Chân Thần tầng hai.”

 

Mấy người hai mặt nhìn nhau, vô cùng khiếp sợ.

 

Công pháp này, không khỏi có chút quá biến thái đi?

 

“Được rồi, mấy vị huynh đệ, chúng ta xin từ biệt ở đây đi.” Đột nhiên, Diệp Viễn chắp tay với mấy người, nói.

 

Bốn người biến sắc, Tống Ngọc cau mày, nói: “Diệp huynh, đây là vì sao? Lẽ nào chúng ta làm chuyện gì quá đáng sao?”

 

“Đúng vậy, Diệp huynh, nếu như ngươi cảm thấy chúng ta chia bảo vật quá nhiều, chúng ta có thể lấy bớt đi một chút.” Quách Cảnh Dương không chút do dự nói.

 

Diệp Viễn khoát tay một cái nói: “Các vị đừng suy nghĩ nhiều. Nơi tiếp theo Diệp mỗ muốn đi quá nguy hiểm, bản thân Diệp mỗ cũng chưa chắc có thể an toàn đi ra, các vị vẫn là đừng đi theo nữa.”

 

Mấy người nghe vậy, thần sắc biến đổi.

 

Bọn họ biết rõ thực lực của Diệp Viễn, bây giờ hắn đột phá cảnh giới, lại còn chưa nắm chắc có thể an toàn đi ra, có thể tưởng tượng được chỗ kia nguy hiểm cỡ nào.

 

Hồ Phi đột nhiên nói: “Nếu đã như vậy, Hồ Phi ta càng muốn đi! Mạng của ta là ngươi cứu về, bây giờ, lại được ngươi tặng Huyền Thiên Nhất Khí Đan, nếu như vào lúc này Hồ mỗ sợ hãi mà lùi, thì có khác gì với súc sinh đâu?”

 

Lời nói của Hồ Phi đều khiến trong lòng người khác cả kinh.

 

Tống Ngọc nói: “Diệp huynh, ngươi nói lời này chính là không coi mấy người chúng ta là huynh đệ! Chúng ta có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu! Không cần biết chỗ ngươi muốn đi nguy hiểm bao nhiêu, chúng ta đều đi theo ngươi!”

 

Quách Cảnh Dương và Mã Sướng cũng tỏ thái độ, muốn đi cùng Diệp Viễn.

 

Trong lòng Diệp Viễn cảm động, gật đầu nói: “Vậy thì được, nếu như các vị đều nguyện ý đi cùng, vậy thì Diệp mỗ cũng không nhiều lời nữa, chúng ta cùng đi!”

 

 

“Diệp huynh, nơi ngươi muốn tới lại là Cốt Ma Lĩnh!” Nhìn xương cốt khắp núi đồi, sắc mặt Tống Ngọc hơi biến.

 

Cốt Ma Lĩnh, nằm ở ngoại vi chiến trường Cổ Thần là một nơi tương đối nguy hiểm.

 

Trước đây, những người khí vận chi tử đi vào chiến trường Cổ Thần, phàm là bước vào Cốt Ma Lĩnh, không có mấy người có thể còn sống đi ra.

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận