Toàn bộ đều yên lặng, Tả Mạc ở bên này càng là câm như hến.
Thực lực của Diệp Viễn, vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Vừa rồi một kiếm kia, e rằng cho dù đối phó với cường giả Chân Thần tầng năm, trong nháy mắt giết chết Chân Thần tầng năm cũng là tuyệt đối đủ.
Trong những người bọn họ, có còn ai là đối thủ của Diệp Viễn?
“Đây… Diệp huynh, hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm!” Vẻ mặt Phong Tiếu Thiên lúng túng nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, đều là hiểu lầm!”
“Diệp huynh đại nhân đại lượng, đừng tính toán với người như chúng ta.”
…
Có Phong Tiếu Thiên cầm đầu, người khác cũng nói theo.
Bọn họ đều bị một kiếm này của Diệp Viễn làm cho sợ mất mật, nào còn dám đối địch với Diệp Viễn.
Diệp Viễn liếc mắt nhìn mọi người, cười lạnh nói: “Hiểu lầm? Các ngươi muốn giết Tống Ngọc, cũng là hiểu lầm sao?”
Vẻ mặt Phong Tiếu Thiên lúng túng nói: “Đây… đây đều là Tả Mạc ghen ghét Diệp huynh, cho nên mới cố ý lôi kéo chúng ta!”
Tả Mạc biến sắc, cả giận nói: “Phong Tiếu Thiên, ngươi!”
Phong Tiếu Thiên cười lạnh nói: “Ta đã sớm nói với ngươi rồi, đừng có đối địch với Diệp huynh, thiên phú của hắn, ngươi cản bản không thể so được!”
Phốc!
Tả Mạc bị Phong Tiếu Thiên chọc giận, lại phun ra một ngụm máu lớn.
Diệp Viễn nghe vậy, vui vẻ cười nói: “Hóa ra là như vậy, vậy bây giờ ngươi giết Tả Mạc, ta sẽ tha thứ cho ngươi.”
Đầu tiên Phong Tiếu Thiên sững sờ, đột nhiên ánh mắt lộ ra vẻ độc ác, cắn răng nói: “Được!”
Tả Mạc biến sắc, cả giận nói: “Phong Tiếu Thiên, ngươi dám!”
Phong Tiếu Thiên cười lạnh nói: “Xin lỗi, huynh đệ! Muốn trách thì trách ngươi không nên đắc tội với Diệp huynh.”
Vụt!
Chớp mắt một đạo kiếm quang sắc bén lao tới, lúc này bản thân Tả Mạc bị trọng thương, sao chống đỡ được kiếm sắc bén này?
Chỉ một kiếm, Tả Mạc liền đầu một nơi thân một nẻo, chết đến mức không thể chết thêm được nữa.
Một thiên tài tuyệt thế khí Đế Lăng, cứ thế mà chết đi.
Tống Ngọc nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng vui vẻ.
Vừa rồi lúc Tả Mạc phát động Đại Nhật Liệt Dương, hắn thật sự cho rằng mình chết chắc rồi.
Cho dù cuối cùng Diệp Viễn xuất thủ cứu hắn, nhưng mà loại tuyệt vọng gần chết đó, vẫn khiến hắn tức giận trong lòng.
Hắn hơi nghi hoặc một chút, vì sao Diệp Viễn không tự mình động thủ mà lại phải mượn tay người khác.
Dựa vào thực lực của Diệp Viễn, cho dù giết chết Phong Tiếu Thiên thì cũng chỉ như thế mà thôi.
Hắn làm sao biết, lúc này Diệp Viễn căn bản không xuất ra được kiếm thứ hai.
Vừa rồi, trước khi Diệp Viễn trở về, đã dùng mấy viên đan dược khôi phục thần nguyên, bây giờ, đang điên cuồng khôi phục thực lực.
Nếu nói, chiến giáp Thanh Hồng này còn có chỗ tốt nào khác thì đó chính là có thể che giấu hư thực của chính mình.
Bây giờ, thần nguyên của hắn thiếu hụt, người khác căn bản không nhìn ra.
Sở dĩ làm như thế, chẳng qua là kéo dài thời gian.
Có điều bây giờ Tống Ngọc đã sớm đứng chắc về phía Diệp Viễn, cho dù trong lòng nghi hoặc nhưng cũng không nói ra ngoài.
Một kiếm giết chết Tả Mạc, Phong Tiếu Thiên nở nụ cười nói: “Không biết Diệp huynh có thỏa mãn?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Coi như ngươi có thành ý, chuyện này đến đây thôi.”
Trong lòng Phong Tiếu Thiên buông lỏng, nói: “Diệp huynh, Đế Cốt này thế mà lại có thể triệu hồi nhiều Cốt Ma thực lực mạnh mẽ như vậy, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Toàn bộ đều yên lặng, Tả Mạc ở bên này càng là câm như hến.
Thực lực của Diệp Viễn, vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Vừa rồi một kiếm kia, e rằng cho dù đối phó với cường giả Chân Thần tầng năm, trong nháy mắt giết chết Chân Thần tầng năm cũng là tuyệt đối đủ.
Trong những người bọn họ, có còn ai là đối thủ của Diệp Viễn?
“Đây… Diệp huynh, hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm!” Vẻ mặt Phong Tiếu Thiên lúng túng nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, đều là hiểu lầm!”
“Diệp huynh đại nhân đại lượng, đừng tính toán với người như chúng ta.”
…
Có Phong Tiếu Thiên cầm đầu, người khác cũng nói theo.
Bọn họ đều bị một kiếm này của Diệp Viễn làm cho sợ mất mật, nào còn dám đối địch với Diệp Viễn.
Diệp Viễn liếc mắt nhìn mọi người, cười lạnh nói: “Hiểu lầm? Các ngươi muốn giết Tống Ngọc, cũng là hiểu lầm sao?”
Vẻ mặt Phong Tiếu Thiên lúng túng nói: “Đây… đây đều là Tả Mạc ghen ghét Diệp huynh, cho nên mới cố ý lôi kéo chúng ta!”
Tả Mạc biến sắc, cả giận nói: “Phong Tiếu Thiên, ngươi!”
Phong Tiếu Thiên cười lạnh nói: “Ta đã sớm nói với ngươi rồi, đừng có đối địch với Diệp huynh, thiên phú của hắn, ngươi cản bản không thể so được!”
Phốc!
Tả Mạc bị Phong Tiếu Thiên chọc giận, lại phun ra một ngụm máu lớn.
Diệp Viễn nghe vậy, vui vẻ cười nói: “Hóa ra là như vậy, vậy bây giờ ngươi giết Tả Mạc, ta sẽ tha thứ cho ngươi.”
Đầu tiên Phong Tiếu Thiên sững sờ, đột nhiên ánh mắt lộ ra vẻ độc ác, cắn răng nói: “Được!”
Tả Mạc biến sắc, cả giận nói: “Phong Tiếu Thiên, ngươi dám!”
Phong Tiếu Thiên cười lạnh nói: “Xin lỗi, huynh đệ! Muốn trách thì trách ngươi không nên đắc tội với Diệp huynh.”
Vụt!
Chớp mắt một đạo kiếm quang sắc bén lao tới, lúc này bản thân Tả Mạc bị trọng thương, sao chống đỡ được kiếm sắc bén này?
Chỉ một kiếm, Tả Mạc liền đầu một nơi thân một nẻo, chết đến mức không thể chết thêm được nữa.
Một thiên tài tuyệt thế khí Đế Lăng, cứ thế mà chết đi.
Tống Ngọc nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng vui vẻ.
Vừa rồi lúc Tả Mạc phát động Đại Nhật Liệt Dương, hắn thật sự cho rằng mình chết chắc rồi.
Cho dù cuối cùng Diệp Viễn xuất thủ cứu hắn, nhưng mà loại tuyệt vọng gần chết đó, vẫn khiến hắn tức giận trong lòng.
Hắn hơi nghi hoặc một chút, vì sao Diệp Viễn không tự mình động thủ mà lại phải mượn tay người khác.
Dựa vào thực lực của Diệp Viễn, cho dù giết chết Phong Tiếu Thiên thì cũng chỉ như thế mà thôi.
Hắn làm sao biết, lúc này Diệp Viễn căn bản không xuất ra được kiếm thứ hai.
Vừa rồi, trước khi Diệp Viễn trở về, đã dùng mấy viên đan dược khôi phục thần nguyên, bây giờ, đang điên cuồng khôi phục thực lực.
Nếu nói, chiến giáp Thanh Hồng này còn có chỗ tốt nào khác thì đó chính là có thể che giấu hư thực của chính mình.
Bây giờ, thần nguyên của hắn thiếu hụt, người khác căn bản không nhìn ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!