Điểm này, hắn đã sớm so sánh.
Càng đi vào sâu, thực lực của những Cốt Ma kia càng mạnh.
Cho dù thần nguyên hắn hùng hậu, cũng không chịu được dạng tiêu hao này.
Dù sao, số lượng quá nhiều.
Nếu như không phải bởi vì thế này, hắn đã sớm tự mình xông qua rồi.
Phong Tiếu Thiên ở một bên vô cùng vui mừng, vội vàng nói: “Diệp huynh, ta đi với ngươi!”
Diệp Viễn gật đầu, không nói gì.
“Giả tạo cái gì, ngươi tốt bụng như vậy sao? Chắc không phải đang kìm nén cái ý nghĩ xấu gì muốn bẫy mọi người đó chứ?” Chu Úc cười lạnh nói.
Tống Ngọc cười nhạt, khinh thường nói: “Diệp huynh đã từng một mình từ nơi mấy ngàn trượng đánh trở về. Nếu như ngay cả hắn cũng không xông qua được đại quân Cốt Ma này thì cũng không có ai có thể xông qua được!”
Một viên đá nhỏ làm dậy lên sóng lớn ngập trời!
“Cái gì? Một mình? Từ chỗ mấy ngàn trượng?”
“Đây… Chuyện này không thể nào!”
“Cho dù là Chân Thần tầng năm, một khi bị bao vây, cũng là chỉ có đường chết mà không có đường sống đi?”
…
Mọi người nghe nói như thế, phản ứng đầu tiên chính là nói bậy.
Mặc dù Chân Thần tầng năm mạnh, nhưng mà cũng không chịu được tiêu hao của nhiều Chân Thần tầng bốn như thế!
“Các ngươi không cần nghi ngờ, ta chính là nhìn thấy tận mắt! Diệp huynh, hắn thật sự là một mình xông ra từ trong đại quân Cốt Ma. Bỏ qua cơ hội này, mọi người ai cũng không chiếm được Đế Cốt.” Phong Tiếu Thiên thức thời lên tiếng nói.
Lúc này, tiểu đội người của Phong Tiếu Thiên đã chết hết, chỉ còn lại một mình hắn.
Muốn có được Đế Cốt, đứng về phía Diệp Viễn là lựa chọn tốt nhất của hắn.
Ngay lúc mọi người còn đang hoài nghi, Diệp Viễn đã dẫn đám người Tống Ngọc, đi tới ranh giới đại quân Cốt Ma.
Đại quân Cốt Ma kia, lại bò từ dưới đất ra ngoài, từng con giương nanh múa vuốt, cực kỳ hung hãn.
Diệp Viễn cất cao giọng nói: “Không có mọi người trợ giúp, ta cũng không thể nắm chắc có thể tiến lên. Có điều, ta chỉ thử lần này, nếu như thất bại ta sẽ từ bỏ Đế Cốt. Đế lúc đó, các vị tự nghĩ biện pháp khác. Bây giờ, muốn Đế Cốt thì đi theo.”
Nói rồi, Diệp Viễn lấy Tinh La Chiến Kỳ ra, trực tiếp đánh ra một con đường.
Sau đó, hắn đưa theo đám người Tống Ngọc, đầu cũng không quay lại lao vào trong đại quân Cốt Ma.
“Thiên Tôn Linh Bảo! Hai kiện Thiên Tôn Linh Bảo!”
“Thì ra là thế, Diệp huynh đã xung phong đi đầu rồi, chúng ta còn do dự cái gì? Tiến lên!”
…
Dứt lời, trực tiếp có mười mấy người theo sau.
Trong chớp mắt thân hình đám người Diệp Viễn đã lao vào, bọn họ không có nhiều thời gian để do dự.
Diệp Viễn nói mấy câu, lấy ra Thiên Tôn Linh Bảo, còn xung phong đi đầu, đã chinh phục được tuyệt đại đa số người.
So với Chu Úc, hiển nhiên Diệp Viễn đáng tin hơn rất nhiều.
Hắn không bắt buộc mọi người gia nhập, còn lao ngựa lên trước, xung phong đi đầu.
So sánh ra liền biết ngay cao thấp.
Người do dự càng ngày càng ít, tất cả mọi người như nước thủy triều đi theo sau.
Sắc mặt Chu Úc âm tình bất định, hắn muốn làm đại ca cầm đầu, kết quả chơi hỏng rồi.
Bây giờ, bảo hắn đi theo Diệp Viễn, trong lòng hắn vô cùng không nguyện ý.
Nhưng mà dựa vào một mình hắn là tuyệt đối không thể nào xông qua được đại quân Cốt Ma.
Cuối cùng, hắn cắn răng một cái, nhảy vào trong đại quân Cốt Ma.
Điểm này, hắn đã sớm so sánh.
Càng đi vào sâu, thực lực của những Cốt Ma kia càng mạnh.
Cho dù thần nguyên hắn hùng hậu, cũng không chịu được dạng tiêu hao này.
Dù sao, số lượng quá nhiều.
Nếu như không phải bởi vì thế này, hắn đã sớm tự mình xông qua rồi.
Phong Tiếu Thiên ở một bên vô cùng vui mừng, vội vàng nói: “Diệp huynh, ta đi với ngươi!”
Diệp Viễn gật đầu, không nói gì.
“Giả tạo cái gì, ngươi tốt bụng như vậy sao? Chắc không phải đang kìm nén cái ý nghĩ xấu gì muốn bẫy mọi người đó chứ?” Chu Úc cười lạnh nói.
Tống Ngọc cười nhạt, khinh thường nói: “Diệp huynh đã từng một mình từ nơi mấy ngàn trượng đánh trở về. Nếu như ngay cả hắn cũng không xông qua được đại quân Cốt Ma này thì cũng không có ai có thể xông qua được!”
Một viên đá nhỏ làm dậy lên sóng lớn ngập trời!
“Cái gì? Một mình? Từ chỗ mấy ngàn trượng?”
“Đây… Chuyện này không thể nào!”
“Cho dù là Chân Thần tầng năm, một khi bị bao vây, cũng là chỉ có đường chết mà không có đường sống đi?”
…
Mọi người nghe nói như thế, phản ứng đầu tiên chính là nói bậy.
Mặc dù Chân Thần tầng năm mạnh, nhưng mà cũng không chịu được tiêu hao của nhiều Chân Thần tầng bốn như thế!
“Các ngươi không cần nghi ngờ, ta chính là nhìn thấy tận mắt! Diệp huynh, hắn thật sự là một mình xông ra từ trong đại quân Cốt Ma. Bỏ qua cơ hội này, mọi người ai cũng không chiếm được Đế Cốt.” Phong Tiếu Thiên thức thời lên tiếng nói.
Lúc này, tiểu đội người của Phong Tiếu Thiên đã chết hết, chỉ còn lại một mình hắn.
Muốn có được Đế Cốt, đứng về phía Diệp Viễn là lựa chọn tốt nhất của hắn.
Ngay lúc mọi người còn đang hoài nghi, Diệp Viễn đã dẫn đám người Tống Ngọc, đi tới ranh giới đại quân Cốt Ma.
Đại quân Cốt Ma kia, lại bò từ dưới đất ra ngoài, từng con giương nanh múa vuốt, cực kỳ hung hãn.
Diệp Viễn cất cao giọng nói: “Không có mọi người trợ giúp, ta cũng không thể nắm chắc có thể tiến lên. Có điều, ta chỉ thử lần này, nếu như thất bại ta sẽ từ bỏ Đế Cốt. Đế lúc đó, các vị tự nghĩ biện pháp khác. Bây giờ, muốn Đế Cốt thì đi theo.”
Nói rồi, Diệp Viễn lấy Tinh La Chiến Kỳ ra, trực tiếp đánh ra một con đường.
Sau đó, hắn đưa theo đám người Tống Ngọc, đầu cũng không quay lại lao vào trong đại quân Cốt Ma.
“Thiên Tôn Linh Bảo! Hai kiện Thiên Tôn Linh Bảo!”
“Thì ra là thế, Diệp huynh đã xung phong đi đầu rồi, chúng ta còn do dự cái gì? Tiến lên!”
…
Dứt lời, trực tiếp có mười mấy người theo sau.
Trong chớp mắt thân hình đám người Diệp Viễn đã lao vào, bọn họ không có nhiều thời gian để do dự.
Diệp Viễn nói mấy câu, lấy ra Thiên Tôn Linh Bảo, còn xung phong đi đầu, đã chinh phục được tuyệt đại đa số người.
So với Chu Úc, hiển nhiên Diệp Viễn đáng tin hơn rất nhiều.
Hắn không bắt buộc mọi người gia nhập, còn lao ngựa lên trước, xung phong đi đầu.
So sánh ra liền biết ngay cao thấp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!