Trong phủ thành chủ, bầu không khí cũng không bởi vì tam đại thiên tài chết mà trở nên nhẹ nhõm chút nào.
Ngược lại, bầu không khí tương đối kìm nén.
“Đại nhân, cái này… hoàng thành Thiên Ưng chúng ta xem như là tạo phản sao?” Thành chủ Tả Thư Kiệt có chút thấp thỏm nói.
Dưới tác dụng linh đan diệu dược của Diệp Viễn, cuối cùng Tả Thư Kiệt cũng nhặt được cái mạng về.
Hắn cũng coi như là một thành chủ hoàng thành dưới trưởng đại đế đô Ngũ Tiêu, trong lòng vẫn còn có kính sợ với đại đế đô.
Loại kính sợ này là tích lũy trong thời gian rất lâu, sao có thể đơn giản xóa đi?
Diệp Viễn giết chết con gái Thiên Tôn, tàn sát mấy trăm giáp sĩ hắc y, bên trong còn có một vài thống lĩnh Chân Thần Cảnh.
Làm như vậy, quả thực quá điên cuồng.
Bây giờ mọi người lo lắng là Thiên Tôn trả thù.
Thiên Tôn, trong mắt mọi người là nhân vật vô địch.
Cho dù thực lực Chân Thần Cảnh của ngươi thông thiên, ở trước mặt cường giả Thiên Tôn, vẫn là không chịu nổi một đòn.
Thực lực Diệp Viễn đúng là mạnh, cường đại đến mức có thể giết chết Lữ Tử Y lĩnh ngộ được pháp tắc ngũ hành, nhưng ở trước mặt cường giả Thiên Tôn, vẫn là không chịu nổi một đòn.
Diệp Viễn nghe vậy, bật cười nói: “Tạo phản? Chưa từng quy thuận, ở đâu ra tạo phản?”
Hắn chưa bao giờ coi mình là con dân của ai, đảm nhiệm chức vị tuần tra sứ này cũng chẳng qua là để dễ quản lý hoàng thành Thiên Ưng.
Dựa vào tính cách của Diệp Viễn, đương nhiên sẽ không giao tính mạng và quyền sinh sát vào trong tay người khác.
Cho dù đối phương là cường giả Thiên Tôn cũng đừng hòng khiến Diệp Viễn cúi đầu.
“Nhưng mà đại ca, hoàng thành Thiên Ưng chúng ta không có cường giả Thiên Tôn tọa trấn, nếu như Lữ Ngạn Thiên Tôn kia thật sự giết đến cửa, chúng ta nên ứng phó thế nào đây?” Bạch Quang cũng cau mày nói.
Làn này, hắn cũng cảm nhận được áp lực cực lớn.
“Đúng vậy, phía dưới Thiên Tôn đều là con kiến hôi. Thực lực đại nhân cực mạnh, nhưng mà dù sao cũng chưa tới Thiên Tôn.” Vẻ mặt Ninh Thiên Bình cũng là lo lắng nói.
“Sư tôn, người không phải là đại trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các sao? Nếu như người lấy thân phận này đi mời cường giả Thiên Tôn, bọn họ hẳn là sẽ nể tình đi?” Đột nhiên Bạch Thần nói.
Lời này của hắn lập tức khiến hai mắt mọi người tỏa sáng.
Thân phận trưởng lão Đan Thần Các đúng là không phải bình thường.
Cho dù là cường giả Thiên Tôn cũng sẽ cho ít mặt mũi.
Dù sao, ai muốn đi đắc tội một siêu cấp đan thần tiền đồ rộng lớn đâu?
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Các ngươi nghĩ nhiều rồi, Đan Thần Các có lợi hại hơn nữa cũng chẳng qua chỉ là một đám đan thần lục tinh mà thôi. Cường giả Thiên Tôn ai cũng cực kỳ cao ngạo, sao có thể vì loại chuyện như vậy mà đến làm tay chân cho ta chứ?”
Cái này không được, cái kia cũng không được, mọi người thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ.
Danh tiếng Thiên Tôn, giống như ngọn núi lớn ép cho tất cả mọi người không thở nổi.
Mọi người, lại trầm mặc xuống.
Loại không khí này, không chỉ ở trong phủ thành chủ mà còn lan tràn trong cả hoàng thành.
Mặc dù thực lực hoàng thành Thiên Ưng bây giờ đã hoàn toàn khác xưa.
Nhưng mà đối đầu với loại thành trì cấp bậc đại đế đô này, thì không khác nào kiến càng lay cây.
Trong phủ thành chủ, bầu không khí cũng không bởi vì tam đại thiên tài chết mà trở nên nhẹ nhõm chút nào.
Ngược lại, bầu không khí tương đối kìm nén.
“Đại nhân, cái này… hoàng thành Thiên Ưng chúng ta xem như là tạo phản sao?” Thành chủ Tả Thư Kiệt có chút thấp thỏm nói.
Dưới tác dụng linh đan diệu dược của Diệp Viễn, cuối cùng Tả Thư Kiệt cũng nhặt được cái mạng về.
Hắn cũng coi như là một thành chủ hoàng thành dưới trưởng đại đế đô Ngũ Tiêu, trong lòng vẫn còn có kính sợ với đại đế đô.
Loại kính sợ này là tích lũy trong thời gian rất lâu, sao có thể đơn giản xóa đi?
Diệp Viễn giết chết con gái Thiên Tôn, tàn sát mấy trăm giáp sĩ hắc y, bên trong còn có một vài thống lĩnh Chân Thần Cảnh.
Làm như vậy, quả thực quá điên cuồng.
Bây giờ mọi người lo lắng là Thiên Tôn trả thù.
Thiên Tôn, trong mắt mọi người là nhân vật vô địch.
Cho dù thực lực Chân Thần Cảnh của ngươi thông thiên, ở trước mặt cường giả Thiên Tôn, vẫn là không chịu nổi một đòn.
Thực lực Diệp Viễn đúng là mạnh, cường đại đến mức có thể giết chết Lữ Tử Y lĩnh ngộ được pháp tắc ngũ hành, nhưng ở trước mặt cường giả Thiên Tôn, vẫn là không chịu nổi một đòn.
Diệp Viễn nghe vậy, bật cười nói: “Tạo phản? Chưa từng quy thuận, ở đâu ra tạo phản?”
Hắn chưa bao giờ coi mình là con dân của ai, đảm nhiệm chức vị tuần tra sứ này cũng chẳng qua là để dễ quản lý hoàng thành Thiên Ưng.
Dựa vào tính cách của Diệp Viễn, đương nhiên sẽ không giao tính mạng và quyền sinh sát vào trong tay người khác.
Cho dù đối phương là cường giả Thiên Tôn cũng đừng hòng khiến Diệp Viễn cúi đầu.
“Nhưng mà đại ca, hoàng thành Thiên Ưng chúng ta không có cường giả Thiên Tôn tọa trấn, nếu như Lữ Ngạn Thiên Tôn kia thật sự giết đến cửa, chúng ta nên ứng phó thế nào đây?” Bạch Quang cũng cau mày nói.
Làn này, hắn cũng cảm nhận được áp lực cực lớn.
“Đúng vậy, phía dưới Thiên Tôn đều là con kiến hôi. Thực lực đại nhân cực mạnh, nhưng mà dù sao cũng chưa tới Thiên Tôn.” Vẻ mặt Ninh Thiên Bình cũng là lo lắng nói.
“Sư tôn, người không phải là đại trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các sao? Nếu như người lấy thân phận này đi mời cường giả Thiên Tôn, bọn họ hẳn là sẽ nể tình đi?” Đột nhiên Bạch Thần nói.
Lời này của hắn lập tức khiến hai mắt mọi người tỏa sáng.
Thân phận trưởng lão Đan Thần Các đúng là không phải bình thường.
Cho dù là cường giả Thiên Tôn cũng sẽ cho ít mặt mũi.
Dù sao, ai muốn đi đắc tội một siêu cấp đan thần tiền đồ rộng lớn đâu?
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Các ngươi nghĩ nhiều rồi, Đan Thần Các có lợi hại hơn nữa cũng chẳng qua chỉ là một đám đan thần lục tinh mà thôi. Cường giả Thiên Tôn ai cũng cực kỳ cao ngạo, sao có thể vì loại chuyện như vậy mà đến làm tay chân cho ta chứ?”
Cái này không được, cái kia cũng không được, mọi người thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ.
Danh tiếng Thiên Tôn, giống như ngọn núi lớn ép cho tất cả mọi người không thở nổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!