Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 

 

Chỉ là, độc kia như mãnh thú hồng hoang, tàn sát bừa bãi trong cơ thể bọn họ, lại có khuynh hướng không áp chế được.

 

“Đây… lần này chết thật rồi! Diệp Viễn này, rốt cuộc là loại người gì vậy?” Một thành chủ Chân Thần tầng chín khổ sở nói.

 

“Rốt cuộc đây là cái độc gì lại mạnh như vậy? Ta… ta sắp không trấn áp được rồi!”

 

“Diệp Viễn này, quả thực có năng lực quỷ thần cũng không lường được! Đại thần đánh lộn, chúng ta… những thứ tiểu quỷ như chúng ta gặp tai nạn mà!”

 

Những Chần Thần tầng chín vô cùng đắng chát, bây giờ hối hận đến phát điên.

 

Lúc này, bọn họ mới hiểu được, cảnh báo trước đó của Diệp Viễn là có ý gì.

 

Hắn thực sự là đang cho bọn họ cơ hội sống!

 

Nhưng mà, bọn họ căn bản không tin, hơn nữa còn cho là một trò cười.

 

Bây giờ bọn họ mới biết được, hóa ra mình mới là trò cười!

 

Chỉ là loại thủ đoạn này, ai có thể đoán trước được?

 

Diệp Viễn thế mà lại giấu độc trên hư không, lấy loại phương thức đặc biệt khiến cho tất cả mọi người đều trúng độc.

 

Loại thủ đoạn này, quả thực không thể tưởng tượng nổi!

 

 

Cảm nhận được độc trên người mình đang dần dần tiêu tán, Dư Văn Phong có loại may mắn sống sót sau tai nạn.

 

Sắc mặt hắn ảm đạm, dùng một loại ánh mắt cực kính sợ nhìn về phía Diệp Viễn.

 

“Diệp… dược sư, đây… rốt cuộc đây là độc gì vậy, đến cả Chân Thần tầng chín cũng không chịu được?” Trong lòng Dư Văn Phong vẫn còn sợ hãi nói.

 

Diệp Viễn nhìn Dư Văn Phong, trong miệng nhàn nhạt phun ra ba chữ: “Bách… Lý… Hương!”

“Bách Lý Hương…”

 

Dư Văn Phong không khỏi trở nên thất thần, cái tên quá đẹp nhưng lại thấy là ứa máu!

 

Đây… đây chính là thực lực của đại trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các sao?

 

Thà chọc ba nghìn cường địch, chứ đừng ức hiếp một tên độc sư!

 

Trong đầu Dư Văn Phong, đột nhiên hiện ra câu nói này.

 

Đây là một câu ngạn ngữ lưu truyền rộng rãi ở Thông Thiên Giới, có thể trên thực tế, đã lâu lắm rồi không ai nhớ câu nói này.

 

Ý nghĩa rất đơn giản, đó chính là thà đi trêu chọc ba nghìn tên cường địch, cũng đừng ngỗ nghịch với một vị độc đạo dược sư!

 

Hiển nhiên, lực uy hiếp của độc đạo dược sư, quá mạnh!

 

Độc đạo, chẳng qua chỉ là một phân nhánh của đan đạo.

 

Mà một tên đan thần thực lực cường đại, sẽ chia ra một tinh lực cực nhỏ để đi nghiên cứu độc đạo.

 

Độc đạo dược sư, là một nghề nghiệp khiến người ta sợ hãi, có rất ít người dám đi trêu chọc bọn họ.

 

Cường giả nghiên cứu độc đạo, thường thường đều là hạng người thủ đoạn độc ác, hành sự căn bản không hề cố kỵ.

 

Đã từng có một độc sư thất tinh, dưới cơn nóng giận đã bỏ độc một tòa đại đế đô thành một tòa thành chết, không có người nào trốn ra được.

 

Ở trong ấn tượng của Lữ Ngạn, Diệp Viễn chỉ là một thiên tài tuyệt thế có thể đánh bại, thậm chí giết chết Lữ Tử Y.

 

Nhưng mà hắn đã quên, Diệp Viễn còn là một đan đạo dược sư khiến người ta khiếp sợ!

 

Sự lý giải đối với đan đạo của Diệp Viễn, đã sớm nhắm thẳng vào cơ sở, tạo nghệ độc đạo của hắn, so với đan đạo cũng không thua kém bao nhiêu.

 

Chỉ là Diệp Viễn rất ít dùng đến độc dược, cho nên thế nhân không biết mà thôi.

 

Nhưng mà hôm nay thực sự khiếp sợ thế nhân!

 

Bách Lý Hương là một loại độc dược mạnh do Diệp Viễn nghiên cứu ra, cho dù là Chân Thần tầng chín cũng là cửu tử nhất sinh.


Nhưng mà làm cho một tên Chân Thần tầng chín trúng độc, dễ như vậy sao?

 

Chỉ là, độc kia như mãnh thú hồng hoang, tàn sát bừa bãi trong cơ thể bọn họ, lại có khuynh hướng không áp chế được.

 

“Đây… lần này chết thật rồi! Diệp Viễn này, rốt cuộc là loại người gì vậy?” Một thành chủ Chân Thần tầng chín khổ sở nói.

 

“Rốt cuộc đây là cái độc gì lại mạnh như vậy? Ta… ta sắp không trấn áp được rồi!”

 

“Diệp Viễn này, quả thực có năng lực quỷ thần cũng không lường được! Đại thần đánh lộn, chúng ta… những thứ tiểu quỷ như chúng ta gặp tai nạn mà!”

 

Những Chần Thần tầng chín vô cùng đắng chát, bây giờ hối hận đến phát điên.

 

Lúc này, bọn họ mới hiểu được, cảnh báo trước đó của Diệp Viễn là có ý gì.

 

Hắn thực sự là đang cho bọn họ cơ hội sống!

 

Nhưng mà, bọn họ căn bản không tin, hơn nữa còn cho là một trò cười.

 

Bây giờ bọn họ mới biết được, hóa ra mình mới là trò cười!

 

Chỉ là loại thủ đoạn này, ai có thể đoán trước được?

 

Diệp Viễn thế mà lại giấu độc trên hư không, lấy loại phương thức đặc biệt khiến cho tất cả mọi người đều trúng độc.

 

Loại thủ đoạn này, quả thực không thể tưởng tượng nổi!

 

 

Cảm nhận được độc trên người mình đang dần dần tiêu tán, Dư Văn Phong có loại may mắn sống sót sau tai nạn.

 

Sắc mặt hắn ảm đạm, dùng một loại ánh mắt cực kính sợ nhìn về phía Diệp Viễn.

 

“Diệp… dược sư, đây… rốt cuộc đây là độc gì vậy, đến cả Chân Thần tầng chín cũng không chịu được?” Trong lòng Dư Văn Phong vẫn còn sợ hãi nói.

 

Diệp Viễn nhìn Dư Văn Phong, trong miệng nhàn nhạt phun ra ba chữ: “Bách… Lý… Hương!”

“Bách Lý Hương…”

 

Dư Văn Phong không khỏi trở nên thất thần, cái tên quá đẹp nhưng lại thấy là ứa máu!

 

Đây… đây chính là thực lực của đại trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các sao?

 

Thà chọc ba nghìn cường địch, chứ đừng ức hiếp một tên độc sư!

 

Trong đầu Dư Văn Phong, đột nhiên hiện ra câu nói này.

 

Đây là một câu ngạn ngữ lưu truyền rộng rãi ở Thông Thiên Giới, có thể trên thực tế, đã lâu lắm rồi không ai nhớ câu nói này.

 

Ý nghĩa rất đơn giản, đó chính là thà đi trêu chọc ba nghìn tên cường địch, cũng đừng ngỗ nghịch với một vị độc đạo dược sư!

 

Hiển nhiên, lực uy hiếp của độc đạo dược sư, quá mạnh!

 

Độc đạo, chẳng qua chỉ là một phân nhánh của đan đạo.

 

Mà một tên đan thần thực lực cường đại, sẽ chia ra một tinh lực cực nhỏ để đi nghiên cứu độc đạo.

 

Độc đạo dược sư, là một nghề nghiệp khiến người ta sợ hãi, có rất ít người dám đi trêu chọc bọn họ.

 

Cường giả nghiên cứu độc đạo, thường thường đều là hạng người thủ đoạn độc ác, hành sự căn bản không hề cố kỵ.

 

Đã từng có một độc sư thất tinh, dưới cơn nóng giận đã bỏ độc một tòa đại đế đô thành một tòa thành chết, không có người nào trốn ra được.

 

Ở trong ấn tượng của Lữ Ngạn, Diệp Viễn chỉ là một thiên tài tuyệt thế có thể đánh bại, thậm chí giết chết Lữ Tử Y.

 

Nhưng mà hắn đã quên, Diệp Viễn còn là một đan đạo dược sư khiến người ta khiếp sợ!

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận