Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 

 

Diệp Viễn ôm quyền nói: “Thất kính thất kính.”

 

Ấn tượng của hắn với Lưu Minh Thiên Tôn cũng không tốt lắm, gia hỏa này tổ chức cuộc hội hôm nay rõ ràng chính là muốn mình mất mặt.

 

Lưu Minh Thiên Tôn cười ha ha một tiếng nói: “Tông Sư cái gì chứ, bản tôn chính là dính được ánh sáng của Thừa Phong huynh thôi, không đáng để nhắc tới. Ngược lại là Diệp Tông Sư, tuổi trẻ tài cao! Lúc trước nghe đại hội Vân Đan lần này có một Tông Sư Chân Thần Cảnh đến, bản tôn thật sự là vô cùng kinh ngạc! Tới đây tới đây, giới thiệu với ngươi một chút, vị này là Tử Dực Thiên Tôn, giống như ngươi cũng là bạn tốt của Phiêu Vũ huynh, một thân thực lực đan đạo, cũng không kém gì ta!”

 

Diệp Viễn hơi kinh ngạc nhìn về phía Tử Dực Thiên tôn, không ngờ được lại chạm mặt ở chỗ này.

 

Nghe Lưu Minh giới thiệu, một đám Thiên Tôn đều là vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác nhìn về phía Diệp Viễn, muốn nhìn một chút xem tiểu tử này có cảm thấy đỏ mặt không.

 

Cướp Tông Sư Lệnh của người ta, bây giờ đụng phải chính chủ, ngươi có xấu hổ không?

 

Ai ngờ, Diệp Viễn bình tĩnh chắp tay một cái với Tư Dực Thiên Tôn, cười nói: “Bái kiến Tử Dực huynh.”

 

“Hừ!”

 

Tử Dực Thiên Tôn nhướng máy, hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới Diệp Viễn.

 

Vẻ mặt mọi người kinh ngạc, tiểu tử này… da mặt thật dày!

 

Lưu Minh Thiên Tôn giới thiệu từng người một, Diệp Viễn chào hỏi từng người.

 

Lúc giới thiệu đến Trịnh Khải Nguyên, rốt cuộc hắn cũng biết vì sao gia hỏa này nhắm vào mình.

 

Hóa ra, gia hỏa này chính là lão tổ nhà họ Trịnh, Đan thần thất tinh kia.

 

Có điều hắn cũng không thèm để ý, thực lực của Trịnh Khải Nguyên ở trong đám người này cũng chỉ xếp vài hàng dưới trung bình, có thể có uy hiếp gì với hắn?

 

Trong lòng Diệp Viễn hiểu rõ, trong trường hợp này, Lưu Minh giới thiệu nhất định là dựa theo sắp xếp thứ tự thực lực mạnh yếu.

 

Xếp hạng của Trịnh Khải Nguyên vô cùng thấp, đã nói rõ thực lực của hắn cũng không mạnh.

 

Về phần người khác, cũng không cho hắn sắc mặt tốt.

 

Một tên Chân Thần Cảnh như ngươi, giả mạnh trước mặt một đám Thiên Tôn chúng ta, ai còn muốn cho ngươi sắc mặt tốt?

 

Trong lòng Diệp Viễn hiểu rõ, cũng lười tính toán.

 

“Đúng rồi, vừa rồi chúng ta đang thảo luận một phương thuốc cổ truyền, vừa hay không có manh mối. Nếu như Diệp Tông Sư đã đến, hay là nói một chút quan điểm của mình đi.” Lưu Minh Thiên Tôn cười nói.

 

Diệp Viễn gật đầu, nói: “Phương thuốc cổ truyền này, có thể cho Diệp Viễn xem một chút không?”

 

Lưu Minh Thiên Tôn gật đầu nói: “Đương nhiên rồi!”

 

Nói rồi, tay hắn phất ở phía trước một cái, một màn sáng xuất hiện trước mặt Diệp Viễn.

 

“Phương thuốc cổ truyền này tên là Thất Bảo Vân Phong Đan, đây là một đan phương cấp bảy không trọn vẹn, bên trong đan phương chỉ ghi có bảy vị chủ dược, nhưng mà đan phương này không trọn vẹn, chỉ ghi chú rõ bốn vị chủ dược, còn ba loại khác không biết là gì. Những ngày gần đây, sau khi chúng ta thảo luận, xác định được một vị chủ dược, còn hai vị chủ dược khác vẫn không thể nào xác định được. Các vị đạo hữu nói rất nhiều ý kiến, nhưng cuối cùng đều bị phủ định.” Lưu Minh Thiên Tôn nói.

 

Diệp Viễn nhìn về phía phương thuốc cổ truyền, nhất thời bị hấp dẫn.

 

Đây là một thần đan cấp bảy có độ khó cực lớn, từ bảy vị chủ dược này có thể nhìn ra được manh mối.

 

Rất nhanh, Diệp Viễn liền rơi vào trầm tư suy nghĩ.

 

Nhiều Đan thần thất tinh như vậy đã thảo luận cả một tháng, mới lấy ra được một vị chủ dược, hiển nhiên muốn góp đủ bảy vị này cũng không phải là dễ dàng.

 

Cho dù là Diệp Viễn cũng không thể trong thời gian ngắn có thể suy luận ra được.

 

Còn về linh dược cấp bảy, Diệp Viễn đã sớm bắt đầu nghiên cứu.

 

Trong đầu hắn có Đại Tế Tư truyền thừa, đương nhiên linh dược cấp bảy là không nói chơi.


Nhìn thấy dáng vẻ Diệp Viễn, đương nhiên trên mặt một đám Thiên Tôn là vô cùng khinh thường.

 

Diệp Viễn ôm quyền nói: “Thất kính thất kính.”

 

Ấn tượng của hắn với Lưu Minh Thiên Tôn cũng không tốt lắm, gia hỏa này tổ chức cuộc hội hôm nay rõ ràng chính là muốn mình mất mặt.

 

Lưu Minh Thiên Tôn cười ha ha một tiếng nói: “Tông Sư cái gì chứ, bản tôn chính là dính được ánh sáng của Thừa Phong huynh thôi, không đáng để nhắc tới. Ngược lại là Diệp Tông Sư, tuổi trẻ tài cao! Lúc trước nghe đại hội Vân Đan lần này có một Tông Sư Chân Thần Cảnh đến, bản tôn thật sự là vô cùng kinh ngạc! Tới đây tới đây, giới thiệu với ngươi một chút, vị này là Tử Dực Thiên Tôn, giống như ngươi cũng là bạn tốt của Phiêu Vũ huynh, một thân thực lực đan đạo, cũng không kém gì ta!”

 

Diệp Viễn hơi kinh ngạc nhìn về phía Tử Dực Thiên tôn, không ngờ được lại chạm mặt ở chỗ này.

 

Nghe Lưu Minh giới thiệu, một đám Thiên Tôn đều là vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác nhìn về phía Diệp Viễn, muốn nhìn một chút xem tiểu tử này có cảm thấy đỏ mặt không.

 

Cướp Tông Sư Lệnh của người ta, bây giờ đụng phải chính chủ, ngươi có xấu hổ không?

 

Ai ngờ, Diệp Viễn bình tĩnh chắp tay một cái với Tư Dực Thiên Tôn, cười nói: “Bái kiến Tử Dực huynh.”

 

“Hừ!”

 

Tử Dực Thiên Tôn nhướng máy, hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới Diệp Viễn.

 

Vẻ mặt mọi người kinh ngạc, tiểu tử này… da mặt thật dày!

 

Lưu Minh Thiên Tôn giới thiệu từng người một, Diệp Viễn chào hỏi từng người.

 

Lúc giới thiệu đến Trịnh Khải Nguyên, rốt cuộc hắn cũng biết vì sao gia hỏa này nhắm vào mình.

 

Hóa ra, gia hỏa này chính là lão tổ nhà họ Trịnh, Đan thần thất tinh kia.

 

Có điều hắn cũng không thèm để ý, thực lực của Trịnh Khải Nguyên ở trong đám người này cũng chỉ xếp vài hàng dưới trung bình, có thể có uy hiếp gì với hắn?

 

Trong lòng Diệp Viễn hiểu rõ, trong trường hợp này, Lưu Minh giới thiệu nhất định là dựa theo sắp xếp thứ tự thực lực mạnh yếu.

 

Xếp hạng của Trịnh Khải Nguyên vô cùng thấp, đã nói rõ thực lực của hắn cũng không mạnh.

 

Về phần người khác, cũng không cho hắn sắc mặt tốt.

 

Một tên Chân Thần Cảnh như ngươi, giả mạnh trước mặt một đám Thiên Tôn chúng ta, ai còn muốn cho ngươi sắc mặt tốt?

 

Trong lòng Diệp Viễn hiểu rõ, cũng lười tính toán.

 

“Đúng rồi, vừa rồi chúng ta đang thảo luận một phương thuốc cổ truyền, vừa hay không có manh mối. Nếu như Diệp Tông Sư đã đến, hay là nói một chút quan điểm của mình đi.” Lưu Minh Thiên Tôn cười nói.

 

Diệp Viễn gật đầu, nói: “Phương thuốc cổ truyền này, có thể cho Diệp Viễn xem một chút không?”

 

Lưu Minh Thiên Tôn gật đầu nói: “Đương nhiên rồi!”

 

Nói rồi, tay hắn phất ở phía trước một cái, một màn sáng xuất hiện trước mặt Diệp Viễn.

 

“Phương thuốc cổ truyền này tên là Thất Bảo Vân Phong Đan, đây là một đan phương cấp bảy không trọn vẹn, bên trong đan phương chỉ ghi có bảy vị chủ dược, nhưng mà đan phương này không trọn vẹn, chỉ ghi chú rõ bốn vị chủ dược, còn ba loại khác không biết là gì. Những ngày gần đây, sau khi chúng ta thảo luận, xác định được một vị chủ dược, còn hai vị chủ dược khác vẫn không thể nào xác định được. Các vị đạo hữu nói rất nhiều ý kiến, nhưng cuối cùng đều bị phủ định.” Lưu Minh Thiên Tôn nói.

 

Diệp Viễn nhìn về phía phương thuốc cổ truyền, nhất thời bị hấp dẫn.

 

Đây là một thần đan cấp bảy có độ khó cực lớn, từ bảy vị chủ dược này có thể nhìn ra được manh mối.

 

Rất nhanh, Diệp Viễn liền rơi vào trầm tư suy nghĩ.

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận