“Đây… sao có thể? Hắn… sao hắn lại làm được? Thuộc tính lôi, sao có thể dung nhập vào trong đan dược thuộc tính phong?”
Bước chân Trịnh Khải Nguyên lảo đảo, đúng là có chút đứng không vững.
Mọi chuyện xảy ra trước mắt, hắn khó có thể tin được.
Rõ ràng đã nắm chắc phần thắng, cuối cùng lại thất bại thảm hại!
Tất cả mọi người khiếp sợ, không nói nên lời!
So với thuộc tính mộc và thuộc tính hỏa, thuộc tính lôi càng táo bạo hơn, vì sao cuối cùng lại dung hợp thành công?
Đây là nghi hoặc của Trịnh Khải Nguyên cũng là nghi hoặc của tất cả mọi người.
Một đám Thiên Tôn đều dùng ánh mắt khiếp sợ và nghi hoặc nhìn về phía Diệp Viễn.
“Diệp Tông Sư, thật sự thành rồi! Thế mà lại thành rồi! Thất Bảo Vân Phong Đan này, bản tôn đã nghiên cứu mấy trăm năm mà không làm gì được, ngươi lại chỉ dùng hai ngày ngắn ngủi, đã bổ sung đủ đan phương, đúng là thần mà!”
Vẻ mặt Lưu Minh Thiên Tôn kích động nhìn Diệp, tràn đầy vẻ không dám tin.
Trước đây, hắn và người khác giống nhau, cũng hoài nghi Diệp Viễn có tư cách ngồi ở chỗ này thảo luận với bọn họ không.
Chỉ là hắn vô cùng hiểu Phiêu Vũ Thiên Tôn, cảm thấy Phiêu Vũ Thiên Tôn sẽ không làm loại chuyện vô dụng này.
Cho nên, hắn lựa chọn tin tưởng.
Nhưng hắn không ngờ được, Đan thần lục tinh nho nhỏ này lại yêu nghiệt như thế, trong thời gian ngắn như vậy đã bổ sung được đan phương Thất Bảo Vân Phong Đan.
Chỉ dựa vào điểm này, kiến thức ở đan đạo của Diệp Viễn, đã vượt qua tất cả Đan thần thất tinh ở đây!
Diệp Viễn cười cười, nhìn về phía Trịnh Khải Nguyên nói: “Trịnh huynh, không biết bây giờ Diệp mỗ có tư cách đứng ở chỗ này, cùng các vị ngồi thảo luận không? Không biết Diệp mỗ có tư cách, chẳng thèm quan tâm khiêu khích của vãn bối không? Không biết Diệp mỗ có tư cách cầm khối Tông Sư Lệnh này không?”
Ba vấn đề liên tiếp, giống như từng nhát búa tạ, đánh vào trong lòng Trịnh Khải Nguyên.
Đương nhiên, trong lòng những Thiên Tôn khác, cũng phải chịu câu hỏi như thế.
Lúc trước, bọn họ không một ai tin Diệp Viễn.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn dùng thực lực của mình, cho tất cả mọi người một cái bạt tai thập đẹp.
Sắc mặt Trịnh Khải Nguyên khó coi tới cực điểm.
Chất vấn của Diệp Viễn, hắn không thể nào trả lời được.
Có tư cách không?
Đương nhiên có tư cách!
Phương thuốc cổ truyền cao thâm khó lường này, Diệp Viễn chỉ dùng thời gian hai ngày đã bổ sung được hoàn chỉnh.
Hắn, có thể làm được không?
Đừng nói là hắn, cho dù mười mấy Đan thần thất tinh này cùng nhau thảo luận hơn một tháng, còn chỉ ra một linh dược sai.
“Ta… ta không phục! Thuộc tính lôi, sao có thể dung hợp vào trong đan dược thuộc tính phong? Dung hợp vào trong đó thì có thể đưa đến tác dụng gì?” Trịnh Khải Nguyên cắn răng nói.
Diệp Viễn nhếch miệng cười nhạt, nói: “Thuộc tính linh dược, xưa nay không chỉ có một loại. Lôi Vân Tiên Ngưng Quả đúng là linh dược thuộc tính lôi, nhưng mà nó cũng có thuộc tính pháp tắc phong không yếu, vừa hay phù hợp với linh dược khác của Thất Bảo Vân Phong Đan! Về phần tại sao là Lôi Vân Tiên Ngưng Quả, rất đơn giản, bởi vì có mười mấy loại linh dược phụ chính là để trung hòa thuộc tính lôi của Lôi Vân Tiên Ngưng Quả cùng tồn tại với những thuộc tính khác! Bây giờ, ngươi hiểu chưa?”
Đột nhiên, con ngươi Trịnh Khải Nguyên co lại, không dám tin nhìn về phía Diệp Viễn.
Gia hỏa này thế mà lại có lý giải sâu sắc như thế với thuộc tính của linh dược.
Linh dược không chỉ có một loại thuộc tính, đây là kiến thức phổ biến của đan thần.
Nhưng mà linh dược này có cụ thể thuộc tính nào, điều này cần phải có lý giải cực sâu với dược tính của linh dược.
Hơn nữa, mặc dù không phải một loại thuộc tính, nhưng mà ở trong đan phương, tuyệt đại đa số là lấy thuộc tính mạnh nhất của nó để phối hợp.
“Đây… sao có thể? Hắn… sao hắn lại làm được? Thuộc tính lôi, sao có thể dung nhập vào trong đan dược thuộc tính phong?”
Bước chân Trịnh Khải Nguyên lảo đảo, đúng là có chút đứng không vững.
Mọi chuyện xảy ra trước mắt, hắn khó có thể tin được.
Rõ ràng đã nắm chắc phần thắng, cuối cùng lại thất bại thảm hại!
Tất cả mọi người khiếp sợ, không nói nên lời!
So với thuộc tính mộc và thuộc tính hỏa, thuộc tính lôi càng táo bạo hơn, vì sao cuối cùng lại dung hợp thành công?
Đây là nghi hoặc của Trịnh Khải Nguyên cũng là nghi hoặc của tất cả mọi người.
Một đám Thiên Tôn đều dùng ánh mắt khiếp sợ và nghi hoặc nhìn về phía Diệp Viễn.
“Diệp Tông Sư, thật sự thành rồi! Thế mà lại thành rồi! Thất Bảo Vân Phong Đan này, bản tôn đã nghiên cứu mấy trăm năm mà không làm gì được, ngươi lại chỉ dùng hai ngày ngắn ngủi, đã bổ sung đủ đan phương, đúng là thần mà!”
Vẻ mặt Lưu Minh Thiên Tôn kích động nhìn Diệp, tràn đầy vẻ không dám tin.
Trước đây, hắn và người khác giống nhau, cũng hoài nghi Diệp Viễn có tư cách ngồi ở chỗ này thảo luận với bọn họ không.
Chỉ là hắn vô cùng hiểu Phiêu Vũ Thiên Tôn, cảm thấy Phiêu Vũ Thiên Tôn sẽ không làm loại chuyện vô dụng này.
Cho nên, hắn lựa chọn tin tưởng.
Nhưng hắn không ngờ được, Đan thần lục tinh nho nhỏ này lại yêu nghiệt như thế, trong thời gian ngắn như vậy đã bổ sung được đan phương Thất Bảo Vân Phong Đan.
Chỉ dựa vào điểm này, kiến thức ở đan đạo của Diệp Viễn, đã vượt qua tất cả Đan thần thất tinh ở đây!
Diệp Viễn cười cười, nhìn về phía Trịnh Khải Nguyên nói: “Trịnh huynh, không biết bây giờ Diệp mỗ có tư cách đứng ở chỗ này, cùng các vị ngồi thảo luận không? Không biết Diệp mỗ có tư cách, chẳng thèm quan tâm khiêu khích của vãn bối không? Không biết Diệp mỗ có tư cách cầm khối Tông Sư Lệnh này không?”
Ba vấn đề liên tiếp, giống như từng nhát búa tạ, đánh vào trong lòng Trịnh Khải Nguyên.
Đương nhiên, trong lòng những Thiên Tôn khác, cũng phải chịu câu hỏi như thế.
Lúc trước, bọn họ không một ai tin Diệp Viễn.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn dùng thực lực của mình, cho tất cả mọi người một cái bạt tai thập đẹp.
Sắc mặt Trịnh Khải Nguyên khó coi tới cực điểm.
Chất vấn của Diệp Viễn, hắn không thể nào trả lời được.
Có tư cách không?
Đương nhiên có tư cách!
Phương thuốc cổ truyền cao thâm khó lường này, Diệp Viễn chỉ dùng thời gian hai ngày đã bổ sung được hoàn chỉnh.
Hắn, có thể làm được không?
Đừng nói là hắn, cho dù mười mấy Đan thần thất tinh này cùng nhau thảo luận hơn một tháng, còn chỉ ra một linh dược sai.
“Ta… ta không phục! Thuộc tính lôi, sao có thể dung hợp vào trong đan dược thuộc tính phong? Dung hợp vào trong đó thì có thể đưa đến tác dụng gì?” Trịnh Khải Nguyên cắn răng nói.
Diệp Viễn nhếch miệng cười nhạt, nói: “Thuộc tính linh dược, xưa nay không chỉ có một loại. Lôi Vân Tiên Ngưng Quả đúng là linh dược thuộc tính lôi, nhưng mà nó cũng có thuộc tính pháp tắc phong không yếu, vừa hay phù hợp với linh dược khác của Thất Bảo Vân Phong Đan! Về phần tại sao là Lôi Vân Tiên Ngưng Quả, rất đơn giản, bởi vì có mười mấy loại linh dược phụ chính là để trung hòa thuộc tính lôi của Lôi Vân Tiên Ngưng Quả cùng tồn tại với những thuộc tính khác! Bây giờ, ngươi hiểu chưa?”
Đột nhiên, con ngươi Trịnh Khải Nguyên co lại, không dám tin nhìn về phía Diệp Viễn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!