Những năm trước, luận bàn giữa Thiên Tôn, đều được tiến hành ở đỉnh cao đan hội.
Có một vài thiên tài trẻ tuổi, căn bản không có cơ hội nhìn thấy đan thần thất tinh xuất thủ.
Nhưng mà hôm nay, cùng một lúc, ngũ đại đan thần thất tinh cùng xuất thủ, uy thế mạnh bậc nào?
Hơn nữa những đan thần thất tinh này, bây giờ đều đang luyện chế thần đan cấp sáu, đối với những đan thần trẻ tuổi lục tinh kia mà nói, quả thực là giống như cuốn điển tịch biểu diễn.
Đan thần thất tinh luyện chế thần đan cấp sáu, không khác nào giết gà dùng dao mổ trâu.
Ở đây có một vào hậu bồi chưa từng thấy đan thần thất tinh xuất thủ bao giờ, đương nhiên vô cùng chấn kinh.
“Dù Diệp Viễn có cường đại thế nào chăng nữa, cũng không thể nào ngăn cản năm vị đan thần thất tinh này liên thủ đi? Gia hỏa này, quá cuồng vọng!”
Nhìn thấy ngũ đại Thiên Tôn xuất thủ, mọi người nhao nhao lắc đầu.
Lúc này, ở trong lòng bọn họ Diệp Viễn đã như thằng hề.
“Ha ha, Phiêu Vũ huynh, lần này sợ là ngươi tính sai rồi? Tiểu tử này cho dù có mạnh hơn nữa, cũng sao có thể là đối thủ của ngũ đại đan thần thất tinh?” Văn Lam Thiên Tôn thấy thế, cười to nói.
Phiêu Vũ Thiên Tôn chỉ cười cười, cũng không nói gì, từ trên mặt hắn hoàn toàn không nhìn thấy sự lo lắng.
Cảm nhận được khí tràng đan đạo như san núi lấp biển, Diệp Viễn chỉ cười lạnh một tiếng, tay ấn pháp quyết, một cỗ khí tức mênh mông, trực tiếp ở trong khe hẹp của ngũ đại Thiên Tôn, phảng phất như khói bạo động cùng phóng lên cao.
Đột nhiên, tất cả mọi người biến sắc!
Đạo khí tức này vừa xuất hiện, nhất thời khiến khí tức của ngũ đại Thiên Tôn ảm đạm phai mờ.
Tia sáng chói mắt, khiến cho tất cả mọi người không mở nổi mắt.
Nếu như so sánh khí tức của ngũ đại Thiên Tôn với sao trời, thì khí tức của Diệp Viễn chính là mặt trời!
Dưới sự chiếu rọi của mặt trời, tất cả sao trời đều mất đi ánh sáng.
Một mình độc tôn!
“Khí tràng thật là mạnh, đan thần lục tinh, hóa ra có thể làm đến bậc này sao?”
“Thật đáng sợ, dựa vào thực lực đan thần lục tinh, lại có thể áp đảo ngũ đại đan thần thất tinh, rốt cuộc Diệp Viễn là cảnh giới gì? Đạo Cảnh trung kỳ? Hậu kỳ?”
“Sao có thể? Đan thần lục tinh, tại sao lại có thể mạnh như vậy?”
…
Trên quảng trường, tiếng thán phục nối thành một mảnh.
Đan thần lục tinh ở chỗ này không dưới vạn người. Trong lòng mỗi một người bọn họ, đều có một tiêu chuẩn đối với cực hạn của đan thần lục tinh.
Nhưng mà lúc này, Diệp Viễn đã đánh vỡ tất cả tiêu chuẩn của bọn họ, phá vỡ nhận thức của tất cả mọi người.
Hóa ra, đan thần lục tinh có thể mạnh như vậy!
Trong đám người, Vân Dịch nhìn về phía bóng người kia, khắp khuôn mặt đều là đắng chát.
“Chúng ta đều sai rồi! Hóa ra hắn không phải đang giả mạnh mà là hắn thật sự khinh thường đấu với chúng ta. Mặc dù đều là đan thần lục tinh, nhưng mà chúng ta căn bản không có tư cách khiêu chiến hắn!”
Giờ khắc này, Vân Dịch mới hiểu được, sở dĩ trước đó Diệp Viễn cuồng vọng, cũng chỉ là một chuyện bình thường đến không thể nào bình thường hơn được.
Trong mắt Diệp Viễn, đã sớm không có cùng thế hệ.
Có thể giao thủ với hắn chỉ có đan thần thất tinh, hơn nữa còn là người đỉnh phong bên trong đan thần thất tinh!
Đã như vậy thì khiêu khích của bọn họ đương nhiên có vẻ nực cười.
Một cường giả Thiên Tôn, sẽ để ý khiêu khích của Thiên Thần Cảnh sao?
Loại khiêu khích đó, so với chuyện một tên tiểu tử chỉ vào mặt người trưởng thành nói, ta muốn đánh bại ngươi, có gì khác nhau?
Còn về đám người La Nhạc, mỗi một người đều là khiếp sợ đến tột đỉnh.
Bọn họ được chứng kiến đan đạo của Ninh Tư Ngữ, bị nàng đánh bại đến thương tích đầy người.
Khi đó bọn họ cho rằng, Ninh Tư Ngữ chính là thiên tài đan đạo không ở thế giới này.
Nhưng mà đặt Ninh Tư Ngữ trước mặt Diệp Viễn, căn bản không cùng một cấp bậc mà…!
Những năm trước, luận bàn giữa Thiên Tôn, đều được tiến hành ở đỉnh cao đan hội.
Có một vài thiên tài trẻ tuổi, căn bản không có cơ hội nhìn thấy đan thần thất tinh xuất thủ.
Nhưng mà hôm nay, cùng một lúc, ngũ đại đan thần thất tinh cùng xuất thủ, uy thế mạnh bậc nào?
Hơn nữa những đan thần thất tinh này, bây giờ đều đang luyện chế thần đan cấp sáu, đối với những đan thần trẻ tuổi lục tinh kia mà nói, quả thực là giống như cuốn điển tịch biểu diễn.
Đan thần thất tinh luyện chế thần đan cấp sáu, không khác nào giết gà dùng dao mổ trâu.
Ở đây có một vào hậu bồi chưa từng thấy đan thần thất tinh xuất thủ bao giờ, đương nhiên vô cùng chấn kinh.
“Dù Diệp Viễn có cường đại thế nào chăng nữa, cũng không thể nào ngăn cản năm vị đan thần thất tinh này liên thủ đi? Gia hỏa này, quá cuồng vọng!”
Nhìn thấy ngũ đại Thiên Tôn xuất thủ, mọi người nhao nhao lắc đầu.
Lúc này, ở trong lòng bọn họ Diệp Viễn đã như thằng hề.
“Ha ha, Phiêu Vũ huynh, lần này sợ là ngươi tính sai rồi? Tiểu tử này cho dù có mạnh hơn nữa, cũng sao có thể là đối thủ của ngũ đại đan thần thất tinh?” Văn Lam Thiên Tôn thấy thế, cười to nói.
Phiêu Vũ Thiên Tôn chỉ cười cười, cũng không nói gì, từ trên mặt hắn hoàn toàn không nhìn thấy sự lo lắng.
Cảm nhận được khí tràng đan đạo như san núi lấp biển, Diệp Viễn chỉ cười lạnh một tiếng, tay ấn pháp quyết, một cỗ khí tức mênh mông, trực tiếp ở trong khe hẹp của ngũ đại Thiên Tôn, phảng phất như khói bạo động cùng phóng lên cao.
Đột nhiên, tất cả mọi người biến sắc!
Đạo khí tức này vừa xuất hiện, nhất thời khiến khí tức của ngũ đại Thiên Tôn ảm đạm phai mờ.
Tia sáng chói mắt, khiến cho tất cả mọi người không mở nổi mắt.
Nếu như so sánh khí tức của ngũ đại Thiên Tôn với sao trời, thì khí tức của Diệp Viễn chính là mặt trời!
Dưới sự chiếu rọi của mặt trời, tất cả sao trời đều mất đi ánh sáng.
Một mình độc tôn!
“Khí tràng thật là mạnh, đan thần lục tinh, hóa ra có thể làm đến bậc này sao?”
“Thật đáng sợ, dựa vào thực lực đan thần lục tinh, lại có thể áp đảo ngũ đại đan thần thất tinh, rốt cuộc Diệp Viễn là cảnh giới gì? Đạo Cảnh trung kỳ? Hậu kỳ?”
“Sao có thể? Đan thần lục tinh, tại sao lại có thể mạnh như vậy?”
…
Trên quảng trường, tiếng thán phục nối thành một mảnh.
Đan thần lục tinh ở chỗ này không dưới vạn người. Trong lòng mỗi một người bọn họ, đều có một tiêu chuẩn đối với cực hạn của đan thần lục tinh.
Nhưng mà lúc này, Diệp Viễn đã đánh vỡ tất cả tiêu chuẩn của bọn họ, phá vỡ nhận thức của tất cả mọi người.
Hóa ra, đan thần lục tinh có thể mạnh như vậy!
Trong đám người, Vân Dịch nhìn về phía bóng người kia, khắp khuôn mặt đều là đắng chát.
“Chúng ta đều sai rồi! Hóa ra hắn không phải đang giả mạnh mà là hắn thật sự khinh thường đấu với chúng ta. Mặc dù đều là đan thần lục tinh, nhưng mà chúng ta căn bản không có tư cách khiêu chiến hắn!”
Giờ khắc này, Vân Dịch mới hiểu được, sở dĩ trước đó Diệp Viễn cuồng vọng, cũng chỉ là một chuyện bình thường đến không thể nào bình thường hơn được.
Trong mắt Diệp Viễn, đã sớm không có cùng thế hệ.
Có thể giao thủ với hắn chỉ có đan thần thất tinh, hơn nữa còn là người đỉnh phong bên trong đan thần thất tinh!
Đã như vậy thì khiêu khích của bọn họ đương nhiên có vẻ nực cười.
Một cường giả Thiên Tôn, sẽ để ý khiêu khích của Thiên Thần Cảnh sao?
Loại khiêu khích đó, so với chuyện một tên tiểu tử chỉ vào mặt người trưởng thành nói, ta muốn đánh bại ngươi, có gì khác nhau?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!