Tống Tử Thuần đắc ý nói: “Ha ha, mặc dù Phiêu Vũ Thiên Tôn chiến thắng Đan Ngọc Thiên Tôn, nhưng lần này ánh sáng của bọn họ ở đại hội Vân Đan đều bị một người khác che mất.”
Lâm Thông bị tin tức này, chấn động đến trợn mắt há mồm, sững sờ nói: “Lẽ nào… còn có người mạnh hơn hai đại Tổ Cảnh này?”
“Ha ha, mạnh hơn thì không đến nỗi, có điều tương lai hắn vượt qua hai đại Tổ Cảnh này, chắc không phải việc gì khó.” Tống Tử Thuần cười nói.
Lâm Thông thở phào, cười nói: “xem ra, đại hội Vân Đan lần này có một thiên tài lợi hại.”
Mỗi lần đại hội Vân Đân đều sẽ xuất hiện rất nhiều thiên tài, đều này chẳng có gì lạ, đương nhiên Lâm Thông sẽ không để ý.
Tống Tử Thuần cười khinh thường một tiếng, nói: “Đại hội Vân Đan? Ha ha, đó cũng là bọn tiểu bối tham dự, ta nói vị đại nhân này, mới là Chân Thần tầng ba, đan thần lục tinh, đã áp đảo tất cả đan thần thất tinh, trở thành Tông Sư. Không chỉ có như vậy, toàn bộ bốn mươi thiên tài của đại hội Vân Đan lần này, đều muốn bái hắn làm sư phụ.”
Càng về sau biểu cảm của Lâm Thông càng trở nên đặc sắc.
Đợi Tống Tử Thuần nói xong, hắn cười ha ha nói: “Tống huynh, ngươi đây không khỏi quá khoa trương đi. Một đan thần lục tinh, áp đảo tất cả đan thần thất tinh? Điều này sao có thể?”
Tống Tử Thuần thấy Lâm Thông không tin, chỉ là cười lạnh nói: “Có tin hay không tùy ngươi, dù sao ta là dự định đi nghe Diệp Tông Sư giảng đạo, cáo từ!”
Thấy Tống Tử Thuần rời đi, Lâm Thông bật cười lắc đầu.
Tống Tử Thuần nói khoác quá lớn, căn bản không có ai tin.
Thật ra, không chỉ có Lâm Thông, trong thành có không dưới mấy chục vạn Luyện Dược Sư, cũng căn bản không tin một Chân Thần tầng ba, lại có thể làm cho đại Tổ Cảnh ảm đạm phai mờ.
Bắt đầu Tông Sư giảng đạo, số người đi nghe Diệp Viễn giảng đạo ít nhất, chỉ vẻn vẹn có mấy nghìn người.
Những người này phần lớn đều hết sức trẻ tuổi, đều là các Luyện Dược Sư tham dự đại hội Vân Đan.
Dù sao giảng đạo cũng khác với đấu đan, dù thực lực Diệp Viễn có mạnh hơn nữa, tích lũy cũng không mạnh bằng các Tông Sư khác.
Hơn nữa, dù sao Diệp Viễn cũng chỉ là đan thần lục tinh.
Cho nên mọi người cũng không có bao nhiêu lòng tin với giảng đạo của hắn.
Đối với nhiều Luyện Dược Sư mà nói, đây là cơ hội mấy nghìn năm mới có được, đương nhiên bọn họ không nguyện ý lãng phí ở một người tuổi còn trẻ đến mức khiến người khác hoài nghi có phải là Tông Sư không.
Lâm Thông nhìn thấy biển người Luyện Dược Sư, trong lòng càng thêm chắc chắn.
“Tên Tống Tử Thuần kia nhất định là đang khoác lác, nói không chừng bản thân hắn cũng ở chỗ Đan Ngọc Thiên Tôn giảng đạo. Nếu như Tông Sư trẻ tuổi kia thật sự lợi hại như vậy, mọi người cũng sẽ không đều tới nghe Đan Ngọc Thiên Tôn giảng đạo.” Trong lòng Lâm Thông thầm nghĩ như thế.
Ngày giảng đạo đầu tiên, Lâm Thông nghe đến say sưa, si mê.
Cường giả Tổ Cảnh chính là cường giả Tổ Cảnh, kiến thức này, giảng đạo này, tuyệt đối vượt lên trên tất cả mọi người.
Thực lực đan đạo của Lâm Thông, ở trong hoàng thành của mình đã tính là rất mạnh, nhưng mà thực lực của hắn đã chạm tới cuối.
Hoàn thành nho nhỏ, đã không cách nào khiến cho hắn tiến hơn một bước.
Cơ duyên ngẫu nhiên, hắn nghe được tin tức đại hội Vân Đan, liền không chút do dự chạy tới đại đế đô Vân Đan.
Bây giờ nghe Đan Ngọc Thiên Tôn giảng đạo, khiến hắn có loại cảm giác như lọt vào trong sương mù.
Cái loại cảm giác này, khiến hắn cảm thấy lúc nào cũng có thể đột phá.
“Ha ha, đây mới là thực lực của Tổ Cảnh! Lần giảng đạo này, nói không chừng là cơ hội đột phá của ta!” Trong lòng Lâm Thông vô cùng khẳng định nói.
Nhưng vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên truyền đến một hồi tiếng nghị luận rất nhỏ.
Lâm Thông nhướng mày, quay đầu muốn biểu đạt bất mãn của mình.
Cường giả Tổ Cảnh giảng đạo, lại còn không chuyên tâm nghe giảng, ở phía dưới xì xào bàn tán.
Nhưng mà vừa quay đầu lại, hắn lập tức há hốc mồm.
Người đâu?
Lâm Thông nghe giảng vô cùng chuyên chú, cũng không chú ý tình hình phía sau.
Tống Tử Thuần đắc ý nói: “Ha ha, mặc dù Phiêu Vũ Thiên Tôn chiến thắng Đan Ngọc Thiên Tôn, nhưng lần này ánh sáng của bọn họ ở đại hội Vân Đan đều bị một người khác che mất.”
Lâm Thông bị tin tức này, chấn động đến trợn mắt há mồm, sững sờ nói: “Lẽ nào… còn có người mạnh hơn hai đại Tổ Cảnh này?”
“Ha ha, mạnh hơn thì không đến nỗi, có điều tương lai hắn vượt qua hai đại Tổ Cảnh này, chắc không phải việc gì khó.” Tống Tử Thuần cười nói.
Lâm Thông thở phào, cười nói: “xem ra, đại hội Vân Đan lần này có một thiên tài lợi hại.”
Mỗi lần đại hội Vân Đân đều sẽ xuất hiện rất nhiều thiên tài, đều này chẳng có gì lạ, đương nhiên Lâm Thông sẽ không để ý.
Tống Tử Thuần cười khinh thường một tiếng, nói: “Đại hội Vân Đan? Ha ha, đó cũng là bọn tiểu bối tham dự, ta nói vị đại nhân này, mới là Chân Thần tầng ba, đan thần lục tinh, đã áp đảo tất cả đan thần thất tinh, trở thành Tông Sư. Không chỉ có như vậy, toàn bộ bốn mươi thiên tài của đại hội Vân Đan lần này, đều muốn bái hắn làm sư phụ.”
Càng về sau biểu cảm của Lâm Thông càng trở nên đặc sắc.
Đợi Tống Tử Thuần nói xong, hắn cười ha ha nói: “Tống huynh, ngươi đây không khỏi quá khoa trương đi. Một đan thần lục tinh, áp đảo tất cả đan thần thất tinh? Điều này sao có thể?”
Tống Tử Thuần thấy Lâm Thông không tin, chỉ là cười lạnh nói: “Có tin hay không tùy ngươi, dù sao ta là dự định đi nghe Diệp Tông Sư giảng đạo, cáo từ!”
Thấy Tống Tử Thuần rời đi, Lâm Thông bật cười lắc đầu.
Tống Tử Thuần nói khoác quá lớn, căn bản không có ai tin.
Thật ra, không chỉ có Lâm Thông, trong thành có không dưới mấy chục vạn Luyện Dược Sư, cũng căn bản không tin một Chân Thần tầng ba, lại có thể làm cho đại Tổ Cảnh ảm đạm phai mờ.
Bắt đầu Tông Sư giảng đạo, số người đi nghe Diệp Viễn giảng đạo ít nhất, chỉ vẻn vẹn có mấy nghìn người.
Những người này phần lớn đều hết sức trẻ tuổi, đều là các Luyện Dược Sư tham dự đại hội Vân Đan.
Dù sao giảng đạo cũng khác với đấu đan, dù thực lực Diệp Viễn có mạnh hơn nữa, tích lũy cũng không mạnh bằng các Tông Sư khác.
Hơn nữa, dù sao Diệp Viễn cũng chỉ là đan thần lục tinh.
Cho nên mọi người cũng không có bao nhiêu lòng tin với giảng đạo của hắn.
Đối với nhiều Luyện Dược Sư mà nói, đây là cơ hội mấy nghìn năm mới có được, đương nhiên bọn họ không nguyện ý lãng phí ở một người tuổi còn trẻ đến mức khiến người khác hoài nghi có phải là Tông Sư không.
Lâm Thông nhìn thấy biển người Luyện Dược Sư, trong lòng càng thêm chắc chắn.
“Tên Tống Tử Thuần kia nhất định là đang khoác lác, nói không chừng bản thân hắn cũng ở chỗ Đan Ngọc Thiên Tôn giảng đạo. Nếu như Tông Sư trẻ tuổi kia thật sự lợi hại như vậy, mọi người cũng sẽ không đều tới nghe Đan Ngọc Thiên Tôn giảng đạo.” Trong lòng Lâm Thông thầm nghĩ như thế.
Ngày giảng đạo đầu tiên, Lâm Thông nghe đến say sưa, si mê.
Cường giả Tổ Cảnh chính là cường giả Tổ Cảnh, kiến thức này, giảng đạo này, tuyệt đối vượt lên trên tất cả mọi người.
Thực lực đan đạo của Lâm Thông, ở trong hoàng thành của mình đã tính là rất mạnh, nhưng mà thực lực của hắn đã chạm tới cuối.
Hoàn thành nho nhỏ, đã không cách nào khiến cho hắn tiến hơn một bước.
Cơ duyên ngẫu nhiên, hắn nghe được tin tức đại hội Vân Đan, liền không chút do dự chạy tới đại đế đô Vân Đan.
Bây giờ nghe Đan Ngọc Thiên Tôn giảng đạo, khiến hắn có loại cảm giác như lọt vào trong sương mù.
Cái loại cảm giác này, khiến hắn cảm thấy lúc nào cũng có thể đột phá.
“Ha ha, đây mới là thực lực của Tổ Cảnh! Lần giảng đạo này, nói không chừng là cơ hội đột phá của ta!” Trong lòng Lâm Thông vô cùng khẳng định nói.
Nhưng vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên truyền đến một hồi tiếng nghị luận rất nhỏ.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!