Khí thế của hắn lên như diều gặp gió, không ngạc nhiên chút nào đột phá đến Chân Thần tầng bốn.
Chỉ là, chuyện này vẫn chưa dừng lại.
Lúc này, Diệp Viễn giống như cự thú Thao Thiết, phảng phất như một ngụm có thể nuốt mất toàn bộ thế giới.
Tốc độ linh khí ngưng tụ, thế mà không đuổi kịp tốc độ hấp thu của hắn.
Bên ngoài Pháp Tắc Chi Hải, một đám cường giả Thiên Tôn trợn mắt há mồm.
“Đây… hấp thụ linh khí như thế, hắn không sợ mình ăn no bể bụng sao?” Ngạo Vân Thiên Tôn trợn to tròng mắt, hoảng sợ nói.
“Ăn no bể bụng? Ha ha, ngươi còn chưa biết đúng không, Diệp Viễn là Lục Chuyển Kim Thân hoàn mỹ! Linh khí hắn hấp thu làm tăng cảnh giới đồng thời còn cải tạo cơ thể! Ta sợ… hắn còn đang ngại linh khí này không đủ nhiều đấy!” Phiêu Vũ Thiên Tôn liếc Ngạo Vân Thiên Tôn, cười lạnh nói.
Nói rồi, không đợi Ngạo Vân Thiên Tôn kinh ngạc, hắn phất tay, quát lớn nói: “Diệp Viễn, bản tôn tới giúp ngươi một tay!”
Thiên Tôn xuất thủ, linh khí thiên địa trong vòng mấy chục dặm giống như chịu tác động, điên cuồng tụ về phía quảng trường Thiên Duyệt.
Mặc dù Diệp Viễn lợi hại, nhưng mà dù sao cảnh giới hắn quá thấp.
Muốn tụ được nhiều linh khí thiên địa, nhưng mà hữu tâm vô lực.
Đột hiên, hắn nghe được âÂm thanh Phiêu Vũ Thiên Tôn quát lớn, trong lòng không khỏi sáng lên.
Linh khí xung quanh, đúng là hóa thành mưa phùn nhỏ, rơi xuống từ giữa không trung!
Có điều, những linh khí mưa phùn này, căn bản không rơi xuống đất mà liền bị Diệp Viễn trực tiếp hút đi.
“Ha ha ha, đa tạ Phiêu Vũ huynh!” Diệp Viễn cất cao giọng nói.
Có Phiêu Vũ Thiên Tôn tương trợ, khí thế Diệp Viễn phá thẳng cửu tiêu, cảnh giới cơ thể và võ đạo cùng điên cuồng kéo lớn.
Cùng lúc đó, thần hồn của hắn cũng bắt đầu phun trào, đồng thời bắt đầu hấp thu Pháp Tắc Chi Hải
Ầm ầm…
Trên hư không, sấm sét chớp động.
Ba đạo tinh, khí, thần của Diệp Viễn cùng đột phá, thanh thế dọa người cỡ nào?
Ngạo Vân Thiên Tôn hoảng sợ nói: “Hắn… hắn đang hấp thu Pháp Tắc Chi Hải! Hắn điên rồi sao?”
Trên mặt những người khác cũng là hãi hùng!
Pháp Tắc Chi Hải là cái gì?
Nói trắng ra, đó chính là một bộ phận của thiên đạo, đó là thứ vượt lên trên tất cả chúng sinh.
Cho dù là cường giả Thiên Tôn, cũng chỉ ở trong đó cảm ngộ, chứ nào dám có chút khinh nhờn?
Nhưng mà Diệp Viễn, lại đang hấp thu Pháp Tắc Chi Hải!
“Ha ha ha… biển cả vô biên, ta chỉ lấy một giọt! Hút cho ta!”
Diệp Viễn phóng khoáng cười một tiếng, điên cuồn hấp thu Pháp Tắc Chi Hải, thần hồn cũng đang không ngừng lớn mạnh.
Đương nhiên hắn không thể nào hấp thu nhiều Pháp Tắc Chi Hải như vậy, nhưng mà chỉ hấp thu một chút làm thần hồn của mình lớn mạnh thì vẫn có thể làm được.
“Diệp Viễn, hấp thụ nhiều Pháp Tắc Chi Hải một chút! Nhanh!” Đột nhiên, trong đầu Diệp Viễn vang lên âÂm thanh của Vô Trần.
Diệp Viễn không kịp nghĩ nhiều, chỉ là khẽ gật đầu, hấp thu một bộ phận Pháp Tắc Chi Hải, dung nhập vào trong Trấn Hồn Châu.
Cũng không biết qua bao lâu, dường như linh khí thiên địa ở xung quanh bị Diệp Viễn hút hết không còn cái gì, đột phá của hắn… rốt cuộc cũng ngừng lại.
“Đỉnh phong Chân Thần tầng năm!” Con ngươi Ngạo Vân Thiên Tôn co lại, hoảng sợ nhìn về phía đạo thân ảnh đang đi tới kia, tràn đầy không dám tin.
Diệp Viễn yên lặng mười năm, vừa xuất hiện đã là long trời lở đất, trực tiếp đột phá hai tầng cảnh giới nhỏ, đạt đến đỉnh phong Chân Thần tầng năm!
Đừng thấy chỉ có hai tầng cảnh giới nhỏ, đây đối với người khác mà nói chính là cần tích lũy mấy nghìn thậm chí vài vạn năm mới có thể đạt được, linh khí cần thiết cũng kinh khủng tới bậc nào?
Khí thế của hắn lên như diều gặp gió, không ngạc nhiên chút nào đột phá đến Chân Thần tầng bốn.
Chỉ là, chuyện này vẫn chưa dừng lại.
Lúc này, Diệp Viễn giống như cự thú Thao Thiết, phảng phất như một ngụm có thể nuốt mất toàn bộ thế giới.
Tốc độ linh khí ngưng tụ, thế mà không đuổi kịp tốc độ hấp thu của hắn.
Bên ngoài Pháp Tắc Chi Hải, một đám cường giả Thiên Tôn trợn mắt há mồm.
“Đây… hấp thụ linh khí như thế, hắn không sợ mình ăn no bể bụng sao?” Ngạo Vân Thiên Tôn trợn to tròng mắt, hoảng sợ nói.
“Ăn no bể bụng? Ha ha, ngươi còn chưa biết đúng không, Diệp Viễn là Lục Chuyển Kim Thân hoàn mỹ! Linh khí hắn hấp thu làm tăng cảnh giới đồng thời còn cải tạo cơ thể! Ta sợ… hắn còn đang ngại linh khí này không đủ nhiều đấy!” Phiêu Vũ Thiên Tôn liếc Ngạo Vân Thiên Tôn, cười lạnh nói.
Nói rồi, không đợi Ngạo Vân Thiên Tôn kinh ngạc, hắn phất tay, quát lớn nói: “Diệp Viễn, bản tôn tới giúp ngươi một tay!”
Thiên Tôn xuất thủ, linh khí thiên địa trong vòng mấy chục dặm giống như chịu tác động, điên cuồng tụ về phía quảng trường Thiên Duyệt.
Mặc dù Diệp Viễn lợi hại, nhưng mà dù sao cảnh giới hắn quá thấp.
Muốn tụ được nhiều linh khí thiên địa, nhưng mà hữu tâm vô lực.
Đột hiên, hắn nghe được âÂm thanh Phiêu Vũ Thiên Tôn quát lớn, trong lòng không khỏi sáng lên.
Linh khí xung quanh, đúng là hóa thành mưa phùn nhỏ, rơi xuống từ giữa không trung!
Có điều, những linh khí mưa phùn này, căn bản không rơi xuống đất mà liền bị Diệp Viễn trực tiếp hút đi.
“Ha ha ha, đa tạ Phiêu Vũ huynh!” Diệp Viễn cất cao giọng nói.
Có Phiêu Vũ Thiên Tôn tương trợ, khí thế Diệp Viễn phá thẳng cửu tiêu, cảnh giới cơ thể và võ đạo cùng điên cuồng kéo lớn.
Cùng lúc đó, thần hồn của hắn cũng bắt đầu phun trào, đồng thời bắt đầu hấp thu Pháp Tắc Chi Hải
Ầm ầm…
Trên hư không, sấm sét chớp động.
Ba đạo tinh, khí, thần của Diệp Viễn cùng đột phá, thanh thế dọa người cỡ nào?
Ngạo Vân Thiên Tôn hoảng sợ nói: “Hắn… hắn đang hấp thu Pháp Tắc Chi Hải! Hắn điên rồi sao?”
Trên mặt những người khác cũng là hãi hùng!
Pháp Tắc Chi Hải là cái gì?
Nói trắng ra, đó chính là một bộ phận của thiên đạo, đó là thứ vượt lên trên tất cả chúng sinh.
Cho dù là cường giả Thiên Tôn, cũng chỉ ở trong đó cảm ngộ, chứ nào dám có chút khinh nhờn?
Nhưng mà Diệp Viễn, lại đang hấp thu Pháp Tắc Chi Hải!
“Ha ha ha… biển cả vô biên, ta chỉ lấy một giọt! Hút cho ta!”
Diệp Viễn phóng khoáng cười một tiếng, điên cuồn hấp thu Pháp Tắc Chi Hải, thần hồn cũng đang không ngừng lớn mạnh.
Đương nhiên hắn không thể nào hấp thu nhiều Pháp Tắc Chi Hải như vậy, nhưng mà chỉ hấp thu một chút làm thần hồn của mình lớn mạnh thì vẫn có thể làm được.
“Diệp Viễn, hấp thụ nhiều Pháp Tắc Chi Hải một chút! Nhanh!” Đột nhiên, trong đầu Diệp Viễn vang lên âÂm thanh của Vô Trần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!