Hơn nữa, chỉ dùng thời gian cực ngắn, đã dễ như trở bàn tay đánh sập liên minh Nam giới.
Đan dược mới của Vạn Bảo Lâu, quá cường thế!
Chỉ cần không phải kẻ ngu, khẳng định sẽ chọn đan dược của Vạn Bảo Lâu.
Tăng giá thì thế nào?
Cho dù tăng lên gấp đôi, đan dược của Vạn Bảo Lâu, tính chất đan dược của Vạn Bảo Lâu so với đan dược bình thường cũng cao hơn một mảng lớn!
Trận chiến này, đã không còn gì hồi hộp!
“Đây đây đây… tại sao có thể như vậy? Đan Ngọc huynh, ngươi không thể thấy chết không cứu! Diệp Viễn, hắn đây là… thuần túy trả đũa!”
Nghe được từng tin tức truyền đến, vẻ mặt Ngạo Vân Thiên Tôn hồn bay phách lạc.
Trong thời gian nửa tháng ngắn ngủi liên minh Nam giới, tan tác toàn diện.
Nhất là địa bàn của hắn, nghiễm nhiên trở thành khu vực thiệt hại nghiêm trọng nhất.
Ở trên địa bàn của hắn, Vạn Bảo Lâu thậm chí giảm ba phần giá, hơn nữa đan dược vô cùng nhiều.
Loại tình huống này, ở địa phương khác là tuyệt đối không thấy được.
Bởi vì, bây giờ đan dược của Vạn Bảo Lâu cực kỳ quý hiếm, cho dù tăng gấp đôi giá, cũng vẫn là một đan khó cầu.
Mặc dù lần này Vạn Bảo Lâu chuẩn bị nhiều, nhưng mà cũng không chống đỡ được võ giả như thủy triều.
Đan dược có nhiều hơn nữa, cũng không thể nào thỏa mãn nhu cầu của tất cả võ giả.
Dù sao, võ giả quá nhiều mà Luyện Dược Sư lại quá ít.
Cho nên, địa bàn của Ngạo Vân Thiên Tôn, dường như đã bị Vạn Bảo Lâu nghiền ép, tiệm thuốc của hắn đã không mở được nữa.
Người mù cũng có thể nhìn ra, Vạn Bảo Lâu và Diệp Viễn đây là đang cố tình chén ép Ngạo Vân Thiên Tôn.
Đan Ngọc Thiên Tôn nhướng mày, hừ lạnh nói: “Cứu thế nào? Bây giờ, sáu đại thánh địa chúng ta còn khó bảo vệ bản thân, ngươi còn trông cậy và chúng ta đi cứu ngươi? Chẳng lẽ ngươi không nghe thấy, ngay vừa rồi, đại đế đô Đông Ly đã triệt để thất thủ, trở thành địa bàn của Vạn Bảo Lâu sao?”
Đại đế đô Đông Ly, là một đại đế đô vô cùng quan trọng của Đan Ngọc Thiên Tôn, địa vị cùng tầng với đại đế đô Trường Phong của Vạn Bảo Lâu.
Ngay cả đại đế đô Đông Ly cũng thất thủ, có thể tưởng tượng được tình thế bây giờ đã nguy hiểm cỡ nào.
“Hừ! Ngạo Vân, ngươi còn không biết xấu hổ mà nói! Nếu như không phải ngươi, bây giờ cũng sẽ không xuất hiện loại tình huống này! Lúc trước, nếu như ngươi cúi đầu trước Diệp Viễn, thì sao đến mức này?” Lúc này, Văn Lam Thiên Tôn không nhịn được nói.
Tổn thất của hắn cũng cực kỳ nghiêm trọng, tâm tình vô cùng kém.
Thấy Ngạo Vân Thiên Tôn nhảy ra, rốt cuộc hắn cũng không nhịn được mà bạo phát.
Ngạo Vân Thiên Tôn giận dữ nói: “Văn Lam, bây giờ lại nói ta rồi? Lúc ấy không biết là ai, ở một bên án vỗ hay, còn nói là muốn kiếm một chén canh?”
“Ngươi!” Văn Lam Thiên Tôn tức giận, tuy nhiên lại không thể nào phản bác.
Lúc Diệp Viễn rời khỏi liên minh Nam giới, hắn vỗ tay khen hay.
Hơn nữa ngay từ đầu, vì ngại mất mặt, hắn cũng không xuất thủ nuốt địa bàn của Diệp Viễn.
Nhưng mà về sau, hắn đúng là hướng bàn tay về phía địa bàn của Diệp Viễn.
“Đủ rồi!” Đan Ngọc Thiên Tôn gầm thét một tiếng, nói: “Bây giờ, cãi đi cãi lại có làm được cái gì không? Thời điểm này, còn không bằng nghĩ xem làm sao để cứu vãn xu hướng suy tàn này!”
Thừa Phong Thiên Tôn nói: “Bây giờ cũng không chỉ là vấn đề tan tác! Vì hành động lần này, dường như chúng ta đã triệu tập tất cả Luyện Dược Sư tinh nhuệ của Nam giới, luyện chế ra số lượng lớn đan dược. Những đan dược này nếu như không thể nào bán đi được, thì sẽ hỏng ở trong kho hàng.”
Vẻ mặt Liệt Dương Thiên Tôn cũng ngưng trọng nói: “Lần này khác với lúc trước, đan dược chỉ cần được bảo quản tốt rồi sẽ có lúc bán đi được. Nhưng mà những đan dược lần này Diệp Viễn đẩy ra, đã trải rộng toàn bộ Nam giới. Một khi nó trở thành đan dược bình thường, đan dược của chúng ta căn bản là không bán được nữa!”
Hơn nữa, chỉ dùng thời gian cực ngắn, đã dễ như trở bàn tay đánh sập liên minh Nam giới.
Đan dược mới của Vạn Bảo Lâu, quá cường thế!
Chỉ cần không phải kẻ ngu, khẳng định sẽ chọn đan dược của Vạn Bảo Lâu.
Tăng giá thì thế nào?
Cho dù tăng lên gấp đôi, đan dược của Vạn Bảo Lâu, tính chất đan dược của Vạn Bảo Lâu so với đan dược bình thường cũng cao hơn một mảng lớn!
Trận chiến này, đã không còn gì hồi hộp!
“Đây đây đây… tại sao có thể như vậy? Đan Ngọc huynh, ngươi không thể thấy chết không cứu! Diệp Viễn, hắn đây là… thuần túy trả đũa!”
Nghe được từng tin tức truyền đến, vẻ mặt Ngạo Vân Thiên Tôn hồn bay phách lạc.
Trong thời gian nửa tháng ngắn ngủi liên minh Nam giới, tan tác toàn diện.
Nhất là địa bàn của hắn, nghiễm nhiên trở thành khu vực thiệt hại nghiêm trọng nhất.
Ở trên địa bàn của hắn, Vạn Bảo Lâu thậm chí giảm ba phần giá, hơn nữa đan dược vô cùng nhiều.
Loại tình huống này, ở địa phương khác là tuyệt đối không thấy được.
Bởi vì, bây giờ đan dược của Vạn Bảo Lâu cực kỳ quý hiếm, cho dù tăng gấp đôi giá, cũng vẫn là một đan khó cầu.
Mặc dù lần này Vạn Bảo Lâu chuẩn bị nhiều, nhưng mà cũng không chống đỡ được võ giả như thủy triều.
Đan dược có nhiều hơn nữa, cũng không thể nào thỏa mãn nhu cầu của tất cả võ giả.
Dù sao, võ giả quá nhiều mà Luyện Dược Sư lại quá ít.
Cho nên, địa bàn của Ngạo Vân Thiên Tôn, dường như đã bị Vạn Bảo Lâu nghiền ép, tiệm thuốc của hắn đã không mở được nữa.
Người mù cũng có thể nhìn ra, Vạn Bảo Lâu và Diệp Viễn đây là đang cố tình chén ép Ngạo Vân Thiên Tôn.
Đan Ngọc Thiên Tôn nhướng mày, hừ lạnh nói: “Cứu thế nào? Bây giờ, sáu đại thánh địa chúng ta còn khó bảo vệ bản thân, ngươi còn trông cậy và chúng ta đi cứu ngươi? Chẳng lẽ ngươi không nghe thấy, ngay vừa rồi, đại đế đô Đông Ly đã triệt để thất thủ, trở thành địa bàn của Vạn Bảo Lâu sao?”
Đại đế đô Đông Ly, là một đại đế đô vô cùng quan trọng của Đan Ngọc Thiên Tôn, địa vị cùng tầng với đại đế đô Trường Phong của Vạn Bảo Lâu.
Ngay cả đại đế đô Đông Ly cũng thất thủ, có thể tưởng tượng được tình thế bây giờ đã nguy hiểm cỡ nào.
“Hừ! Ngạo Vân, ngươi còn không biết xấu hổ mà nói! Nếu như không phải ngươi, bây giờ cũng sẽ không xuất hiện loại tình huống này! Lúc trước, nếu như ngươi cúi đầu trước Diệp Viễn, thì sao đến mức này?” Lúc này, Văn Lam Thiên Tôn không nhịn được nói.
Tổn thất của hắn cũng cực kỳ nghiêm trọng, tâm tình vô cùng kém.
Thấy Ngạo Vân Thiên Tôn nhảy ra, rốt cuộc hắn cũng không nhịn được mà bạo phát.
Ngạo Vân Thiên Tôn giận dữ nói: “Văn Lam, bây giờ lại nói ta rồi? Lúc ấy không biết là ai, ở một bên án vỗ hay, còn nói là muốn kiếm một chén canh?”
“Ngươi!” Văn Lam Thiên Tôn tức giận, tuy nhiên lại không thể nào phản bác.
Lúc Diệp Viễn rời khỏi liên minh Nam giới, hắn vỗ tay khen hay.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!