Những cường giả Thiên Tôn này, có ai mà không xuất thân giàu có.
Trong mấy trăm ngàn năm nay, liên minh Nam giới lũng đoạn hơn bảy phần thị trường đan dược của Nam giới, tích lũy được tài phú vô cùng hùng hậu.
Chỉ là có hùng hậu đến đâu, bọn họ cũng không thể lấp đầy cái động không đáy!
Mặc dù bọn họ nhà lớn nghiệp lớn, nhưng mà phần lớn đoạt được đều phải cống hiến cho đạo tràng Thiên Đế.
Không có Thiên Đế che chở, bọn họ chẳng là cái gì cả.
Giống như Vạn Bảo Lâu, chính là bởi vì có chỗ dựa là Vạn Bảo Thiên Đế, Phiêu Vũ Thiên Tôn mới có sức mạnh quyết tuyệt với liên minh Nam giới.
Nếu không, những người này sao có thể cùng Phiêu Vũ Thiên Tôn đánh cái gì mà trận chiến thương trường, trực tiếp triệu tập một đám cường giả Thiên Tôn, tiêu diệt Vạn Bảo Lâu.
Liên tục chín năm khiến mọi người cảm nhận được vô cùng mệt mỏi.
Đánh một trận chiến vĩnh viễn không có khả năng thắng, căn bản không có ý nghĩa!
Nhất là Triều Nguyên Thiên Tôn và bảy đại thế gia ẩn thế xuất thủ, càng là cho bọn họ một kích trí mạng.
Sắc mặt Đan Ngọc Thiên Tôn âm tình bất định, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thật là đáng chết! Không ngờ đột nhiên được giữa bọn họ lại nhảy ra bảy đại thế gia ẩn thế, thật sự là một chiêu lừa đảo mà!”
Liệt Dương Thiên Tôn thở dài nói: “Lá bài trong tay bọn họ quá mạnh! Cho dù là đảy đại thế gia ẩn thế cũng không thể nào nhìn thấy những đan dược này mà không động tâm. Dù sao, đó là đại biểu cho thực lực!”
Sức mạnh đan dược quá cường đại, thậm chí có thể trong thời gian mấy ngàn năm ngắn ngủi, tạo ra một đại thế gia.
Giống như hoàng thành Thiên Ưng, chỉ dựa vào một mình Diệp Viễn, trong mấy trăm năm ngắn ngủi, đã là Thiên Thần khắp nơi.
Nhớ năm đó, khi Diệp Viễn mới vào hoàng thành Thiên Ưng, cường giả Thiên Thần Cảnh mới chỉ có hai người!
Đây, chính là sức mạnh của đan dược.
Vạn Bảo Lâu một lần đẩy ra nhiều đan dược vượt thời đại như vậy, thế gia ẩn thế sao có thể không động lòng?
“Ai, việc đến nước này, nhiều lời vô ích. Theo ta thấy, chúng ta vẫn là cúi đầu với Vạn Bảo Lâu đi!” Thừa Phong Thiên Tôn thở dài nói.
Hắn và Lưu Minh Thiên Tôn là hảo hữu chí giao, lúc trước Lưu Minh Thiên Tôn đã khuyên hắn, đừng lội vũng nước đục này.
Nhưng mà ở trước mặt lợi ích lớn, Thừa Phong Thiên Tôn vẫn là không nhịn được.
Đương nhiên, càng quan trọng hơn là, bọn họ căn bản không tin một Diệp Viễn nho nhỏ có thể làm cho toàn bộ bầu trời Nam giới thay đổi.
Mà bây giờ, hiện thực vô tình đã cho hắn một cái bạt tai.
Bầu trời Nam giới, thật sự thay đổi rồi!
Tiếp tục trận chiến này, nguyên khí của liên minh Nam giới sẽ bị tổn thương lớn, về sau chỉ có thể nghe lệnh của Vạn Bảo Lâu.
Lời nói của Thừa Phong Thiên Tôn, lập tức đau nhói thần kinh của tất cả mọi người.
Hai chữ “cúi đầu” này, bọn họ vẫn luôn để ở trên miệng, nhưng lại không dám nói ra.
Ở đây, có ai không phải là nhân vật giậm chân một cái là khiến Nam giới chấn động, loại lời nói cúi đầu này nói ra từ trong miệng bọn họ, đại biểu cho sự khuất nhục.
Trên thực tế, bọn họ sao lại không nhìn ra, trận chiến này đã sớm không thể đánh được nữa.
Khiến cho bọn họ chống đỡ đến bây giờ, chính là mặt mũi.
Giết địch một nghìn, tự tổn hại tám trăm.
Bọn họ tình nguyện lưỡng bại câu thương với Vạn Bảo Lâu, cũng không nguyện ý cúi đầu.
Nhưng mà, đến hôm nay, cuối cùng vẫn phải cúi đầu!
“Không được! Liên minh Nam giới chúng ta thống nhất giới luyện dược Nam giới, bây giờ lại phải cúi đầu trước Vạn Bảo Lâu, về sau ai còn để mắt tới liên minh Nam giới chúng ta?” Ngạo Vân Thiên Tôn là người đầu tiên nhảy ra phản đối.
Đương nhiên, hắn nói hiên ngang lẫm liệt, mọi người đều biết tính toán của hắn.
Những cường giả Thiên Tôn này, có ai mà không xuất thân giàu có.
Trong mấy trăm ngàn năm nay, liên minh Nam giới lũng đoạn hơn bảy phần thị trường đan dược của Nam giới, tích lũy được tài phú vô cùng hùng hậu.
Chỉ là có hùng hậu đến đâu, bọn họ cũng không thể lấp đầy cái động không đáy!
Mặc dù bọn họ nhà lớn nghiệp lớn, nhưng mà phần lớn đoạt được đều phải cống hiến cho đạo tràng Thiên Đế.
Không có Thiên Đế che chở, bọn họ chẳng là cái gì cả.
Giống như Vạn Bảo Lâu, chính là bởi vì có chỗ dựa là Vạn Bảo Thiên Đế, Phiêu Vũ Thiên Tôn mới có sức mạnh quyết tuyệt với liên minh Nam giới.
Nếu không, những người này sao có thể cùng Phiêu Vũ Thiên Tôn đánh cái gì mà trận chiến thương trường, trực tiếp triệu tập một đám cường giả Thiên Tôn, tiêu diệt Vạn Bảo Lâu.
Liên tục chín năm khiến mọi người cảm nhận được vô cùng mệt mỏi.
Đánh một trận chiến vĩnh viễn không có khả năng thắng, căn bản không có ý nghĩa!
Nhất là Triều Nguyên Thiên Tôn và bảy đại thế gia ẩn thế xuất thủ, càng là cho bọn họ một kích trí mạng.
Sắc mặt Đan Ngọc Thiên Tôn âm tình bất định, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thật là đáng chết! Không ngờ đột nhiên được giữa bọn họ lại nhảy ra bảy đại thế gia ẩn thế, thật sự là một chiêu lừa đảo mà!”
Liệt Dương Thiên Tôn thở dài nói: “Lá bài trong tay bọn họ quá mạnh! Cho dù là đảy đại thế gia ẩn thế cũng không thể nào nhìn thấy những đan dược này mà không động tâm. Dù sao, đó là đại biểu cho thực lực!”
Sức mạnh đan dược quá cường đại, thậm chí có thể trong thời gian mấy ngàn năm ngắn ngủi, tạo ra một đại thế gia.
Giống như hoàng thành Thiên Ưng, chỉ dựa vào một mình Diệp Viễn, trong mấy trăm năm ngắn ngủi, đã là Thiên Thần khắp nơi.
Nhớ năm đó, khi Diệp Viễn mới vào hoàng thành Thiên Ưng, cường giả Thiên Thần Cảnh mới chỉ có hai người!
Đây, chính là sức mạnh của đan dược.
Vạn Bảo Lâu một lần đẩy ra nhiều đan dược vượt thời đại như vậy, thế gia ẩn thế sao có thể không động lòng?
“Ai, việc đến nước này, nhiều lời vô ích. Theo ta thấy, chúng ta vẫn là cúi đầu với Vạn Bảo Lâu đi!” Thừa Phong Thiên Tôn thở dài nói.
Hắn và Lưu Minh Thiên Tôn là hảo hữu chí giao, lúc trước Lưu Minh Thiên Tôn đã khuyên hắn, đừng lội vũng nước đục này.
Nhưng mà ở trước mặt lợi ích lớn, Thừa Phong Thiên Tôn vẫn là không nhịn được.
Đương nhiên, càng quan trọng hơn là, bọn họ căn bản không tin một Diệp Viễn nho nhỏ có thể làm cho toàn bộ bầu trời Nam giới thay đổi.
Mà bây giờ, hiện thực vô tình đã cho hắn một cái bạt tai.
Bầu trời Nam giới, thật sự thay đổi rồi!
Tiếp tục trận chiến này, nguyên khí của liên minh Nam giới sẽ bị tổn thương lớn, về sau chỉ có thể nghe lệnh của Vạn Bảo Lâu.
Lời nói của Thừa Phong Thiên Tôn, lập tức đau nhói thần kinh của tất cả mọi người.
Hai chữ “cúi đầu” này, bọn họ vẫn luôn để ở trên miệng, nhưng lại không dám nói ra.
Ở đây, có ai không phải là nhân vật giậm chân một cái là khiến Nam giới chấn động, loại lời nói cúi đầu này nói ra từ trong miệng bọn họ, đại biểu cho sự khuất nhục.
Trên thực tế, bọn họ sao lại không nhìn ra, trận chiến này đã sớm không thể đánh được nữa.
Khiến cho bọn họ chống đỡ đến bây giờ, chính là mặt mũi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!