Có bảy đại thế gia gia nhập liên minh, liên minh Nam giới, liền trở thành không chịu nổi một đòn.
Qua ba lần rượu, Bắc Đường Ly cười ha ha, nói với Diệp Viễn: “Diệp lão đệ, ha ha, chúng ta giao tình là giao tình, lợi ích là lợi ích. Ngươi xem… liên minh Nam giới đã cúi đầu rồi, ước định của chúng ta, có phải là nên có hiệu lực rồi không?”
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: “Bắc Đường lão ca đúng là nóng vội! Diệp mỗ sao có thể là người nhỏ mọn, đan phương này xin dâng lên!”
Nói rồi, Diệp Viễn lấy ra một đống ngọc giản, phân phát cho từng người đại diện của bảy đại thế gia.
Bảy đại thế gia, đương nhiên không thể nào vô duyên vô cớ giúp Vạn Bảo Lâu.
Những thế gia này ẩn thế không ra ngoài, không tham dự tranh đấu của thế gian.
Nếu như đã tham dự vào, vậy thì đương nhiên là xuất hiện đồ vật khiến bọn họ động lòng.
Mà vật này, chính là đan phương trên tay Diệp Viễn!
Trước đó, Diệp Viễn đã có thỏa thuận với bảy đại gia tộc, chỉ cần liên minh Nam giới cúi đầu, hắn nguyện ý chi đan phương cho bảy đại thế gia, mỗi thế gia nhận được hai loại đan phương.
Đương nhiên, Diệp Viễn cũng sẽ không bạc đãi Triều Nguyên Thiên Tôn.
Bắc Đường Ly cẩn thận cất đan phương đi, một bộ dáng vẻ như nhặt được chí bảo.
Những đan phương đan dược này, có thể bảo đảm một đại gia tộc hưng thịnh lâu dài!
Bắc Đường Ly hắn sao có thể không cẩn thận?
“Ha ha, Diệp tiểu hữu quả nhiên đáng tin! Lần này, trước khi ta đi, gia chủ đã nói, về sau ngươi chính là trưởng lão khách khanh của Bắc Đường gia ta, khối lệnh bài này ngươi nhận lấy. Nếu như có người dám bất kính với Diệp tiểu hữu, đó chính là đối địch với Bắc Đường thế gia ta!”
Nói rồi, Bắc Đường Ly không cần biết Diệp Viễn có đồng ý hay không, trực tiếp nhét lệnh bài vào trong tay Diệp Viễn.
Người đại diện của các thế gia đều âm thầm hối tiếc, Bắc Đường gia không khỏi quá gian xảo rồi.
Đương nhiên, bọn họ cũng mời Diệp Viễn làm trưởng lão khách khanh, nhưng mà sao có giá trị bằng Bắc Đường gia là người đầu tiên nhét lệnh bài?
Có điều, bọn họ cũng vẫn hứa hẹn, nói chẳng mấy chốc lệnh bài sẽ được đưa đến.
Diệp Viễn bất đắc dĩ, chỉ có thể đồng ý với từng người.
Diệp Viễn không phải người không biết tốt xấu, nếu người ta cho ngươi mặt nóng, ngươi không thể cho người ta cái mông lạnh.
Hơn nữa, thế lực của những thế gia ẩn thế không lộ ra ngoài, nhưng theo Phiêu Vũ Thiên Tôn nói, những gia tộc này đều vô cùng cường đại.
Nếu đã như vậy, Diệp Viễn tìm mấy minh hữu cho hoàng thành Thiên Ưng, chẳng phải là tốt hơn sao?
Có được đan phương, lấy được Như Mộng Tửu, bọn người Bắc Đường vui vẻ, nhao nhao cáo từ rời đi.
Lúc này, ánh mắt Phiêu Vũ Thiên Tôn mới lấp lóe nói” “Ngươi đưa đan phương giao cho bọn họ, thật sự không có vấn đề sao? Ngươi hẳn phải biết, giá trị của những đan phương này.”
Diệp Viễn cười nói: “Bây giờ, Vạn Bảo Lâu và liên minh Nam giới khai chiến, cho nên mọi người cũng sẽ không suy nghĩ gì. Nhưng mà thời gian lâu dài, đan phương ở trên tay một mình Vạn Bảo Lâu, vậy thì Vạn Bảo Lâu sẽ trở thành mục tiêu công kích. Đến lúc đó, ngươi chắc chắn đám người Đan Ngọc sẽ không đẩy ra con thiêu thân gì? Bây giờ, có bảy đại thế gia làm hậu thuẫn cho Vạn Bảo Lâu, bọn họ chính là thèm nhỏ dãi đan phương, cũng không dám tùy tiện ra tay.”
Đột nhiên, con ngươi Phiêu Vũ Thiên Tôn co lại, hoảng sợ nhìn về phía Diệp Viễn.
Từ kinh hãi biến thành cười khổ, nói: “Vẫn là ngươi có tầm nhìn lâu dài, ngay cả ta cũng bị lợi ích lớn này che mắt!”
Tuy Vạn Bảo Lâu mạnh nhưng mà chỉ dựa vào một mình Vạn Bảo Lâu, thì không thể nào thống nhất được Nam giới.
Trừ phi Vạn Bảo Thiên Đế có năng lực chèn ép tất cả cường giả Thiên Đế, một mình tôn vương.
Chỉ là, cho dù Vạn Bảo Thiên Đế mạnh, hiển nhiên cũng không làm được đến mức này.
Nếu như không làm được, vậy thì những đan phương này sẽ không thể độc chiếm.
Đến lúc đó, thế lực khắp nơi đều đến tranh đoạt.
Có bảy đại thế gia gia nhập liên minh, liên minh Nam giới, liền trở thành không chịu nổi một đòn.
Qua ba lần rượu, Bắc Đường Ly cười ha ha, nói với Diệp Viễn: “Diệp lão đệ, ha ha, chúng ta giao tình là giao tình, lợi ích là lợi ích. Ngươi xem… liên minh Nam giới đã cúi đầu rồi, ước định của chúng ta, có phải là nên có hiệu lực rồi không?”
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: “Bắc Đường lão ca đúng là nóng vội! Diệp mỗ sao có thể là người nhỏ mọn, đan phương này xin dâng lên!”
Nói rồi, Diệp Viễn lấy ra một đống ngọc giản, phân phát cho từng người đại diện của bảy đại thế gia.
Bảy đại thế gia, đương nhiên không thể nào vô duyên vô cớ giúp Vạn Bảo Lâu.
Những thế gia này ẩn thế không ra ngoài, không tham dự tranh đấu của thế gian.
Nếu như đã tham dự vào, vậy thì đương nhiên là xuất hiện đồ vật khiến bọn họ động lòng.
Mà vật này, chính là đan phương trên tay Diệp Viễn!
Trước đó, Diệp Viễn đã có thỏa thuận với bảy đại gia tộc, chỉ cần liên minh Nam giới cúi đầu, hắn nguyện ý chi đan phương cho bảy đại thế gia, mỗi thế gia nhận được hai loại đan phương.
Đương nhiên, Diệp Viễn cũng sẽ không bạc đãi Triều Nguyên Thiên Tôn.
Bắc Đường Ly cẩn thận cất đan phương đi, một bộ dáng vẻ như nhặt được chí bảo.
Những đan phương đan dược này, có thể bảo đảm một đại gia tộc hưng thịnh lâu dài!
Bắc Đường Ly hắn sao có thể không cẩn thận?
“Ha ha, Diệp tiểu hữu quả nhiên đáng tin! Lần này, trước khi ta đi, gia chủ đã nói, về sau ngươi chính là trưởng lão khách khanh của Bắc Đường gia ta, khối lệnh bài này ngươi nhận lấy. Nếu như có người dám bất kính với Diệp tiểu hữu, đó chính là đối địch với Bắc Đường thế gia ta!”
Nói rồi, Bắc Đường Ly không cần biết Diệp Viễn có đồng ý hay không, trực tiếp nhét lệnh bài vào trong tay Diệp Viễn.
Người đại diện của các thế gia đều âm thầm hối tiếc, Bắc Đường gia không khỏi quá gian xảo rồi.
Đương nhiên, bọn họ cũng mời Diệp Viễn làm trưởng lão khách khanh, nhưng mà sao có giá trị bằng Bắc Đường gia là người đầu tiên nhét lệnh bài?
Có điều, bọn họ cũng vẫn hứa hẹn, nói chẳng mấy chốc lệnh bài sẽ được đưa đến.
Diệp Viễn bất đắc dĩ, chỉ có thể đồng ý với từng người.
Diệp Viễn không phải người không biết tốt xấu, nếu người ta cho ngươi mặt nóng, ngươi không thể cho người ta cái mông lạnh.
Hơn nữa, thế lực của những thế gia ẩn thế không lộ ra ngoài, nhưng theo Phiêu Vũ Thiên Tôn nói, những gia tộc này đều vô cùng cường đại.
Nếu đã như vậy, Diệp Viễn tìm mấy minh hữu cho hoàng thành Thiên Ưng, chẳng phải là tốt hơn sao?
Có được đan phương, lấy được Như Mộng Tửu, bọn người Bắc Đường vui vẻ, nhao nhao cáo từ rời đi.
Lúc này, ánh mắt Phiêu Vũ Thiên Tôn mới lấp lóe nói” “Ngươi đưa đan phương giao cho bọn họ, thật sự không có vấn đề sao? Ngươi hẳn phải biết, giá trị của những đan phương này.”
Diệp Viễn cười nói: “Bây giờ, Vạn Bảo Lâu và liên minh Nam giới khai chiến, cho nên mọi người cũng sẽ không suy nghĩ gì. Nhưng mà thời gian lâu dài, đan phương ở trên tay một mình Vạn Bảo Lâu, vậy thì Vạn Bảo Lâu sẽ trở thành mục tiêu công kích. Đến lúc đó, ngươi chắc chắn đám người Đan Ngọc sẽ không đẩy ra con thiêu thân gì? Bây giờ, có bảy đại thế gia làm hậu thuẫn cho Vạn Bảo Lâu, bọn họ chính là thèm nhỏ dãi đan phương, cũng không dám tùy tiện ra tay.”
Đột nhiên, con ngươi Phiêu Vũ Thiên Tôn co lại, hoảng sợ nhìn về phía Diệp Viễn.
Từ kinh hãi biến thành cười khổ, nói: “Vẫn là ngươi có tầm nhìn lâu dài, ngay cả ta cũng bị lợi ích lớn này che mắt!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!