Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cũng may Diệp Viễn xác định được, tạm thời Lục Nhi không đáng lo ngại nên bắt đầu lên kế hoạch làm sao để cứu Lục Nhi.

Đến nơi này, đương nhiên Diệp Viễn không tiện dùng tên của hiện tại, vì vậy dứt khoát dùng tên của kiếp trước.

"Ha ha, thì ra là Cơ huynh đệ, Ninh huynh đệ! Hai vò rượu này tặng cho hai vị, coi như là để cảm tạ hai vị đã nhường chỗ ngồi." Ngô Tùng đẩy hai vò rượu về phía trước, nói.

Diệp Viễn khẽ gật đầu, nói: "Vậy Cơ mỗ không khách khí."

Ngô Tùng đánh giá Diệp Viễn, nhịn không được nghi ngờ trong lòng, nói: "Cơ huynh đệ ăn mặc đơn bạc như thế, không lạnh sao?"

Hai người chủ tớ này nhắc tới cũng kỳ, một người ăn mặc cực ít, lại coi như không có gì, còn một người ăn mặc cực dày nhưng lại run lẩy bẩy.

Diệp Viễn cười nói: "Không lạnh."

Một bên, Ninh Thiên Bình nhịn không được liếc mắt, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ.

Hắn cũng không nghĩ tới chuyến đi này lại là một chuyện khổ sai như vậy.

Với tu vi Chân Thần tầng ba của hắn hiện tại vậy mà lại cóng đến phát run như phàm nhân.

Mà đại nhân nhà mình lại không hề có một chút phản ứng với hoàn cảnh này.

Gia hỏa này là Hoàn Mỹ Lục Chuyển Kim Thân hậu kỳ cho nên căn bản cũng không biết lạnh là tư vị gì.

Ngô Lăng cười nhạo nói: "Làm bộ làm tịch! Theo ta thấy, khẳng định là hắn dùng thần nguyên để chống lạnh, nhưng hắn lại không biết như thế là điều tối kỵ ở Cực Bắc thảo nguyên. Chẳng may đụng phải địch nhân thì bản thân chỉ còn lại có bảy tám phần thần nguyên thì có khác gì là tìm chết."

Dùng thần nguyên chống lạnh, cái này thực sự đủ để ngăn cản khí hàn.

Nhưng mà ở Cực Bắc thảo nguyên thì không một ai dám làm như thế.

Bởi vì nơi này động một chút là giết người cướp của, hoặc là chém giết hung thú, vì vậy nhất định phải bảo trì trạng thái toàn thịnh.

Dùng thần nguyên chống lạnh dưới loại thời tiết cực hàn như thế này thì phải tiêu hao lượng thần nguyên rất lớn.

Một khi đụng phải địch nhân thì muốn khóc cũng không kịp.

Ninh Thiên Bình nghe vậy đang muốn phản bác, Diệp Viễn lại cười nói: "Ha ha, Thần nguyên của Cơ mỗ rất nhiều, không sợ tiêu hao."

Ngô Lăng nghe vậy không khỏi cứng lại, hừ lạnh nói: "Không nghe người đi trước bày vẽ có ngày ăn thiệt thòi ngay trước mắt! Thật sự là có tâm giúp đỡ mà không được hồi báo!"

Ngô Tùng ở một bên có chút xấu hổ, cười ha ha nói: "Muội muội này của ta nhanh mồm nhanh miệng. Nào, Ngô mỗ kính hai vị huynh đệ một chén."

Uống xong, Ngô Tùng để đàn rượu vừa nâng xuống, lau miệng nói: "Sảng khoái! Ở cái Cửu Lạc Tập này có Liệt Hỏa Thiêu là thoải mái nhất, uống một ngụm vào bụng giống như là lửa cháy hừng hực. Rượu của những tửu quán khác so sánh với nó vẫn là thua kém không ít a! Cơ huynh đệ, ngươi cũng có cảm nhận như vậy chứ?"

Diệp Viễn nghe xong khẽ lắc đầu nói: "Rượu này cũng bình thường, tạm được mà thôi."

Ngô Tùng nghe vậy nhướng mày, thầm nghĩ tiểu tử này quả nhiên là ra vẻ người làm chủ, ngươi không làm người khác nghẹn thì sẽ chết à?

Liệt Hỏa Thiêu là liệt tửu có tiếng xa gần, rất được nhiều Nguyên Thượng võ giả yêu thích.

Đến trong miệng Diệp Viễn thì lại trở thành bình thường, tạm được.

Cho dù Ngô Tùng tâm tư rộng rãi cũng thiếu chút nữa phun ra một ngụm rượu.

Ai ngờ, chủ nhân của tửu quán này thính tai, nghe xong lời này của Diệp Viễn thì lập tức cười lạnh một tiếng, nói: "Tiểu hỏa tử, nói chuyện cũng đừng có cuồng vọng như vậy a! Cái Cửu Lạc Tập này có người nào không biết Liệt Hỏa Thiêu của Liệt Hỏa tửu quán chúng ta giống như Nguyên Thượng chi hỏa, là thứ thiết yếu của Nguyên Thượng võ giả. So với đan dược của mấy vị đại sư cũng không hề chút thua kém chút nào."

Những người thích rượu ở xung quanh cũng đều làm vẻ mặt bất mãn.

"Tiểu tử, lông của ngươi còn chưa mọc đủ vậy mà lại dám ở chỗ này khoác lác?"

"Tiểu tử kia, ngươi ăn mặc ít như vậy là vì dùng thần nguyên để chống lạnh sao? Có bản lĩnh thì ngươi đừng uống rượu này a."

Cũng may Diệp Viễn xác định được, tạm thời Lục Nhi không đáng lo ngại nên bắt đầu lên kế hoạch làm sao để cứu Lục Nhi.

Đến nơi này, đương nhiên Diệp Viễn không tiện dùng tên của hiện tại, vì vậy dứt khoát dùng tên của kiếp trước.

"Ha ha, thì ra là Cơ huynh đệ, Ninh huynh đệ! Hai vò rượu này tặng cho hai vị, coi như là để cảm tạ hai vị đã nhường chỗ ngồi." Ngô Tùng đẩy hai vò rượu về phía trước, nói.

Diệp Viễn khẽ gật đầu, nói: "Vậy Cơ mỗ không khách khí."

Ngô Tùng đánh giá Diệp Viễn, nhịn không được nghi ngờ trong lòng, nói: "Cơ huynh đệ ăn mặc đơn bạc như thế, không lạnh sao?"

Hai người chủ tớ này nhắc tới cũng kỳ, một người ăn mặc cực ít, lại coi như không có gì, còn một người ăn mặc cực dày nhưng lại run lẩy bẩy.

Diệp Viễn cười nói: "Không lạnh."

Một bên, Ninh Thiên Bình nhịn không được liếc mắt, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ.

Hắn cũng không nghĩ tới chuyến đi này lại là một chuyện khổ sai như vậy.

Với tu vi Chân Thần tầng ba của hắn hiện tại vậy mà lại cóng đến phát run như phàm nhân.

Mà đại nhân nhà mình lại không hề có một chút phản ứng với hoàn cảnh này.

Gia hỏa này là Hoàn Mỹ Lục Chuyển Kim Thân hậu kỳ cho nên căn bản cũng không biết lạnh là tư vị gì.

Ngô Lăng cười nhạo nói: "Làm bộ làm tịch! Theo ta thấy, khẳng định là hắn dùng thần nguyên để chống lạnh, nhưng hắn lại không biết như thế là điều tối kỵ ở Cực Bắc thảo nguyên. Chẳng may đụng phải địch nhân thì bản thân chỉ còn lại có bảy tám phần thần nguyên thì có khác gì là tìm chết."

Dùng thần nguyên chống lạnh, cái này thực sự đủ để ngăn cản khí hàn.

Nhưng mà ở Cực Bắc thảo nguyên thì không một ai dám làm như thế.

Bởi vì nơi này động một chút là giết người cướp của, hoặc là chém giết hung thú, vì vậy nhất định phải bảo trì trạng thái toàn thịnh.

Dùng thần nguyên chống lạnh dưới loại thời tiết cực hàn như thế này thì phải tiêu hao lượng thần nguyên rất lớn.

Một khi đụng phải địch nhân thì muốn khóc cũng không kịp.

Ninh Thiên Bình nghe vậy đang muốn phản bác, Diệp Viễn lại cười nói: "Ha ha, Thần nguyên của Cơ mỗ rất nhiều, không sợ tiêu hao."

Ngô Lăng nghe vậy không khỏi cứng lại, hừ lạnh nói: "Không nghe người đi trước bày vẽ có ngày ăn thiệt thòi ngay trước mắt! Thật sự là có tâm giúp đỡ mà không được hồi báo!"

Ngô Tùng ở một bên có chút xấu hổ, cười ha ha nói: "Muội muội này của ta nhanh mồm nhanh miệng. Nào, Ngô mỗ kính hai vị huynh đệ một chén."

Uống xong, Ngô Tùng để đàn rượu vừa nâng xuống, lau miệng nói: "Sảng khoái! Ở cái Cửu Lạc Tập này có Liệt Hỏa Thiêu là thoải mái nhất, uống một ngụm vào bụng giống như là lửa cháy hừng hực. Rượu của những tửu quán khác so sánh với nó vẫn là thua kém không ít a! Cơ huynh đệ, ngươi cũng có cảm nhận như vậy chứ?"

Diệp Viễn nghe xong khẽ lắc đầu nói: "Rượu này cũng bình thường, tạm được mà thôi."

Ngô Tùng nghe vậy nhướng mày, thầm nghĩ tiểu tử này quả nhiên là ra vẻ người làm chủ, ngươi không làm người khác nghẹn thì sẽ chết à?

Liệt Hỏa Thiêu là liệt tửu có tiếng xa gần, rất được nhiều Nguyên Thượng võ giả yêu thích.

Đến trong miệng Diệp Viễn thì lại trở thành bình thường, tạm được.

Cho dù Ngô Tùng tâm tư rộng rãi cũng thiếu chút nữa phun ra một ngụm rượu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận