Lông mày Diệp Viễn nhướng lên, thầm nghĩ rốt cuộc cũng đến rồi.
Hắn làm nhiều chuyện như vậy, đương nhiên không phải là vì ra vẻ ta đây, tạo dựng thanh danh cho mình, mà là vì để cho những Thiên Tôn này tìm tới cửa.
Chín đại Thiên Tôn của Cửu Lạc Tập, Diệp Viễn chỉ là một người ngoài, không thấu hiểu đột nhiên chạy tới đòi người, cái này không khác gì dê vào miệng cọp.
Như vậy thì cái gì có thể khiến hắn tiếp cận những Thiên Tôn này đây?
Đương nhiên là luyện đan?
Nếu trên thảo nguyên Bắc Cực này cực kỳ tôn sùng đối với đan đạo, vậy thì chỉ cần mình thể hiện thực lực đan đạo ra thì những Thiên Tôn này còn có thể không đi cầu mình sao?
Ngoài ra, Diệp Viễn đẩy đại chiêu Hú Dương Chiếu này ra, những Thiên Tôn này sẽ càng thêm thay đổi cách nhìn với mình.
Về phần Cô Hồng Thiên Tôn bái mình làm thầy, đây cũng là vượt ngoài ý liệu của Diệp Viễn.
Tám vị Thiên Tôn đồng loạt xuất hiện, lập tức bầu không khí trong đại điện trở nên ngưng trọng.
Tống Tào và các đệ tử cẩn thận hầu hạ, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Diệp Viễn ngồi ngay ngắn bên trên, bộ dáng bình chân như vại.
Vẻ mặt tám đại Thiên Tôn đều tò mò đánh giá Diệp Viễn, hiển nhiên đều có một tia nghi hoặc.
Bọn họ thế nào cũng không ngờ được, sư tôn của Cô Hồng Thiên Tôn lại trẻ tuổi như thế.
“Sư tôn, đệ tử giới thiệu với ngài một chút, vị này là Hư Kiếm Thiên Tôn của Kiếm Thần Các.” Cô Hồng Thiên Tôn giới thiệu nói.
“Cơ Dược Sư!” Hư Kiếm Thiên Tôn chắp tay nói.
Diệp Viễn nhìn sang, khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.
Hư Kiếm Thiên Tôn nhướng mày, thầm nghĩ kẻ này cực kỳ ngạo mạn.
Cô Hồng Thiên Tôn có vẻ hơi xấu hổ, có điều hắn biết sư tôn có bản lĩnh lớn, cao ngạo một chút cũng là bình thường, vì vậy tiếp tục giới thiệu.
“Vị này là chủ nhân Băng Vân Khuyết, Băng Vân Thiên Tôn, một thân pháp tắc hệ băng xuất thần nhập hóa, thực lực mạnh mẽ.”
Cô Hồng Thiên Tôn giới thiệu đến vị thứ tư, lại là một mỹ nữ đã già phong vận tuyệt vời.
Thực ra từ lúc bước vào, lực chú ý đã ở trên người nàng.
Chín đại Thiên Tôn của Cửu Lạc Tập, chỉ có Băng Vân Thiên Tôn này là nữ, không phải nàng thì còn có thể là ai?
“Ừm.” Diệp Viễn vẫn như cũ không đau không ngứa lên tiếng.
Băng Vân Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, nói: “Các hạ không khỏi có chút quá ngạo mạn đi? Nói thế nào đi nữa chúng ta cũng là người thống trị Cửu Lạc Tập này, ngươi lại dùng thái độ này để chào hỏi?”
Cô Hồng Thiên Tôn nghe lời này liền biết hỏng việc rồi, người khác hắn không biết, nhưng hắn biết, sư tôn nhà mình đây không phải là ngạo mạn mà là có sức mạnh.
Thiên Tôn bình thường, hắn sao có thể đặt ở trong mắt?
Chỉ là lão cô bà Băng Vân Thiên Tôn này, tính tình cũng không phải là kiêu ngạo bình thường, sao có thể chịu được loại thái độ này của Diệp Viễn?
Quả nhiên, những Thiên Tôn khác đều nín nhịn, đến chỗ nàng liền không nhịn đươc nữa.
Hiển nhiên, Thiên Tôn khác cũng biết tình tình của Băng Vân Thiên Tôn, đều đang đợi này nhảy ra.
Tất cả mọi người không phải kẻ ngu, Cô Hồng Thiên Tôn có thể bái một người trẻ tuổi như vậy làm thầy, vậy thì người trẻ tuổi này nhất định có chỗ hơn người.
Mặc dù bọn họ cũng không tin, nhưng cũng sẽ không ngốc đến mức đi đắc tội đối phương.
Dù sao, bọn họ đều là đi cầu đan, không phải là đến gây chuyện.
Một khi đắc tội Dược Sư, vậy bọn họ đi đâu tìm đan dược đây?
Quả nhiên, mí mắt Diệp Viễn khẽ nâng lên, thản nhiên nói: “Nếu Băng Vân Thiên Tôn cảm thấy thái độ của Cơ mỗ ngạo mạn, thì có thể rời đi trước. Các ngươi tới chỗ này, đơn giản là vì cầu đan. Nếu như đã là muốn cầu cạnh Cơ mỗ vậy thì ta có thái độ gì, ngươi cũng phải nhận lấy, không phải sao?”
Các Thiên Tôn nghe thấy, hay lắm, quả nhiên là có chuyện rồi.
Băng Vân Thiên Tôn ở Cửu Lạc Tập này, địa vị tôn quý cỡ nào, sao có thể chịu nổi loại tức giận này?
Chỉ thấy nàng cười lạnh một tiếng, nói: “Ha ha! Hay cho môt Cơ Dược Sư cuồng vọng, cũng không biết bản lĩnh của ngươi có cao được như lòng dạ của ngươi không!”
Diệp Viễn nhẹ nhàng nhìn nàng một cái, thản nhiên nói: “Bản lĩnh của ta, sao có thể là thứ ngươi có thể ước đoán? Ta nói rồi, không tin thì có thể rời đi.”
“Ngươi!” Băng Vân Thiên Tôn tức giận lông mày dựng thẳng, trực tiếp đứng lên.
Nàng giận dữ, uy áp Thiên Tôn điên cuồng lao về phía Diệp Viễn, đúng là muốn động thủ.
Lúc này, Cô Hồng Thiên Tôn nổi giận, hừ lạnh nói: “Băng Vân, để các ngươi đến đây là sư tôn đã nể mặt mũi các ngươi. Nhưng mà ngươi thế này là không nể mặt bản tôn! Nơi này không chào đón ngươi, mời ra ngoài! Còn có, về sau đan dược của Băng Vân Khuyết các ngươi cũng đừng có đi cầu bản tôn!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!