Mấy đệ tử Thiên Thần Cảnh vừa uống rượu sưởi ấm, vừa cười nói trò chuyện.
“Có nghe nói gì chưa, Băng Vân Khuyết chúng ta đã triệt để tách khỏi Hồng Đan Lâu rồi, bọn họ trực tiếp chặt đứt nguồn cung ứng đan dược cho chúng ta. Nghe nói, sau khi sư tổ trở về thì nổi trận lôi đình, Lý sư tỷ có chút không như ý, sư tổ đã một chưởng đánh chết nàng!”
“Cái gì? Cắt đứt nguồn cung ứng đan dược, vậy sau này tu luyện của chúng ta phải làm sao?”
“Nghe nói sư tổ đã phái người đi đàm phán với Ngọc Long Thiên Tôn của Bắc Thần Tập, tin rằng chẳng mấy chốc sẽ có kết quả. Có điều, Cơ Dược Sư mới tới kia thật là đáng sợ, thế mà có thể làm cho Cô Hồng đại nhân bái mình làm thầy.”
“Cơ Dược Sư? Cơ Dược Sư nào? Cửu Lạc Tập chúng ta, từ lúc nào lại xuất hiện một Cơ Dược Sư vậy?”
“Ha ha, mấy ngày này sư muội canh gác đại lao nên không biết tình hình bên ngoài. Cơ Dược Sư này tên Cơ Thanh Vân, tuy chỉ là đan thần lục tinh, nhưng lại đánh bại Cô Hồng đại nhân trước mặt tất cả mọi người. Về sau, Cô Hồng đại nhân bỏ xuống thể diện Thiên Tôn, bái hắn làm thầy! Đúng rồi, Cơ Dược Sư này còn mang đến một loại rượu ngon, tên là Hú Dương Chiếu, bây giờ bên ngoài đã tranh đoạt đến điên rồi!”
“Đây… Lợi hại như vậy?”
Miệng vị sư muội kia há to, vẻ mặt không thể tin được.
Cô Hồng Thiên Tôn trong mắt của nàng, đó chính là một sự tồn tại giống như thần.
Nhưng mà bây giờ, thế mà vị thần này lại bái một đan thần lục tinh làm thầy, vậy thì đối phương lợi hại đến thế nào?
Nàng đã không cách nào tưởng tượng được.
Trong địa lao, một đạo thân hình gầy gò xinh đẹp, lúc nghe được ba chữ “Cơ Thanh Vân”, đột nhiên thân thể mềm mại chấn động.
Sau đó, đúng là vui đến phát khóc.
“Người đến rồi! Ta biết, ta biết người sẽ không sao mà!”
Nếu như Diệp Viễn ở chỗ này, chỉ liếc mắt sẽ lập tức nhận ra, bóng người gầy gò này, chính là Lục Nhi hắn đã hơn nghìn năm không gặp.
Mấy chục năm qua, Lục Nhi vẫn luôn phải chịu đựng dày vò.
Đại sư tỷ Hà Tương Vân nói với nàng, sư tôn đã phái Tầm sư tỷ đi bắt Diệp Viễn.
Đợi Tầm sư tỷ bắt Diệp Viễn về, nếu nàng còn dám không đồng ý hôn sự với Phong Thiên Dương, thì sẽ xử tử Diệp Viễn.
Tầm sư tỷ đi một chuyến này đã đi mấy chục năm, tính ra cũng nên trở về rồi.
Đương nhiên, Lục Nhi có lòng tin với thiếu gia nhà mình, nhưng mà nàng càng tu luyện, thì càng biết tu hành không dễ.
Tầm sư tỷ là người đứng thứ năm trong những người đứng đầu ở Cửu Lạc Tập, đại cao thủ hậu kỳ Chân Thần Cảnh.
Cho dù Diệp Viễn có lợi hại, chỉ sợ cũng không chống đỡ được Tầm sư tỷ!
Mấy chục năm qua, không có một ngày nào Lục Nhi có thể an ổn tu luyện, cũng không có một ngày nào có thể nghỉ ngơi tốt.
Bây giờ, là một bộ dáng tiều tụy như người sắp chết.
Nếu như Diệp Viễn ở chỗ này, sợ rằng đã đau lòng muốn chết.
Có điều, vừa rồi, tiếng nghị luận của những đệ tử đời thứ ba của Băng Vân Khuyết khiến Lục Nhi điên cuồng vui mừng.
Tất cả lo lắng, tất cả dày vò mấy chục năm này, vào lúc này, toàn bộ đều biến mất.
Quả nhiên, thiếu gia là vô địch!
Người tới cứu ta rồi!
Cái tên Cơ Thanh Vân này, người khác không biết, Lục Nhi nàng sao có thể không biết?
Huồng hồ, có thể làm cho đan thần thất tinh bỏ xuống tôn nghiêm, bái mình làm thầy, không phải thiếu gia nhà mình thì còn là ai?
Lúc này, Lục Nhi vừa kiêu ngạo vừa vui vẻ, lại vừa cảm động.
Những phẫn uất, phiền khổ mấy năm này đều tan thành mây khói.
“Hóa ra, thiếu gia đã lợi hại như vậy rồi, ngay cả đan thần thất tinh như Cô Hồng đại nhân, cũng muốn bái người làm thầy!”
Thần sắc lạ thường trong mắt Lục Nhi biến đổi liên tục, trên mặt lộ ra tâm tình vui sướng.
Nàng biết thiếu gia nhà mình lợi hại, lại không ngờ được mới trôi qua nghìn năm đã lợi hại đến trình độ như vậy.
Đến cường gả Thiên Tôn, cũng muốn bái hắn làm thầy.
“Đại sư bá!”
Lục Nhi đang vui vẻ, đột nhiên bên ngoài truyền đến mấy giọng nói thất kinh, nàng vội vàng tập trung, che giấu vẻ cao hứng.
Mặc dù Lục Nhi đơn thuần, nhưng cũng không ngốc.
Nếu Diệp Viễn đã đổi tên này tới thảo nguyên Cực bắc, đương nhiên có kế hoạch của hắn.
Vạn nhất nàng lộ ra tin tức, chẳng những sẽ làm loạn kế hoạch của Diệp Viễn mà còn có thể đẩy Diệp Viễn vào hiểm cảnh.
Hà Tương Vân có một bộ dáng cay nghiệt, cao cao tại thượng, khiến cho người ta nhìn một lần đã sinh ra lòng chán ghét.
Nhưng mà ở Băng Vân Khuyết này, tư lịch của nàng là lâu nhất, thực lực cũng mạnh nhất.
Thấy Lục Nhi, vẻ mặt Hà Tương Vân cười lạnh nói: “Tiện tỳ vong ân phụ nghĩa là ngươi, thật sự là không biết xấu hổ! Sư tôn truyền cho ngươi công pháp, tạo điều kiện cho ngươi tu luyện. Bây giờ, bảo ngươi làm chút việc, ngươi lại lấy cái chết uy hiếp.”
Lục Nhi thản nhiên nói: “Sư tỷ không cần nhiều lời, nếu như sư tôn bảo Lục Nhi đi chiến đấu, cho dù có chết trên sa trường, Lục Nhi cũng không một lời oán giận. Nhưng mà, bảo Lục Nhi gửi thân cho tên hỗn đản Phong Thiên Dương kia, Lục Nhi thề chết cũng không theo!”
Hà Tương Vân bĩu môi, khinh thường nói: “Phong Thiên Dương thì sao? Hắn là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi của thảo nguyên Cực Bắc, lọt vào mắt xanh của hắn, là phúc khí kiếp trước ngươi tu luyện được!”
Lục Nhi nói: “Sư tỷ không cần nhiều lời, lời này Lục Nhi đã nghe nhiều đến mức mọc kén trong tai rồi. Tính nết Phong Thiên Dương kia thế nào, chắc hẳn sư tỷ rõ ràng hơn ta.”
Thấy Lục Nhi khó đối phó, Hà Tương Vân không khỏi nổi nóng, trầm giọng nói: “Hừ! Ngươi còn ôm may mắn ở trong lòng sao? Nói cho ngươi biết, Tầm sư tỷ ngươi đã truyền đến tin tức, nàng đã bắt được tiểu tình lang kia của ngươi. Ngắn thì ba năm, dài thì năm năm, các nàng sẽ có thể trở về Cửu Lạc Tập.”
Hà Tương Vân muốn nhìn thấy biểu cảm thất kinh trên mặt Lục Nhi, thậm chí là quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Nhưng mà, khiến nàng thất vọng rồi.
Nếu như là lúc trước, Lục Nhi còn lo lắng.
Bây giờ, Lục Nhi biết Cửu Lạc Tập có thêm một Cơ Thanh Vân, nàng sao còn lo lắng nữa?
Có điều, trên mặt Lục Nhi vẫn hơi biến sắc, chỉ là rất nhanh đã thu lại, khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên nói: “Thật sao? Chuyến này, Tầm sư tỷ đi mấy chục năm, bặt vô âm tín. Hôm nay đột nhiên lại truyền đến tin tức, đại sư tỷ không cảm thấy kỳ quái sao? Nhiều lời vô ích, nếu như Tầm sư tỷ thật sự đưa thiếu gia đến, đương nhiên Lục Nhi sẽ phục tùng mệnh lệnh.”
Có tin tức của Diệp Viễn, Lục Nhi nói chuyện có sức mạnh hơn nhiều.
“Ngươi! Tiểu tiện nhân, thật sự cho rằng ta không dám làm gì ngươi sao?” Hà Tương Vân nổi giận nói.
Lục Nhi lười tranh luận với Hà Tương Vân, dứt khoát nhắm hai mắt lại, không để ý tới nàng.
“Được, được, được lắm, tiểu tiện nhân rất quật cường! Bản cung muốn xem xem, ngươi có phải là làm bằng sắt không!”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!