Trong Hồng Đan Lâu, trước mặt Diệp Viễn, Cô Hồng Thiên Tôn càng ngày càng cung kính.
Một năm nay, Diệp Viễn cùng hắn đi khắp tất cả các Tập của Cực Bắc, khiêu chiến các đại đan thần thất tinh, không một lần bại.
Đến ngay cả người đứng đầu Cực Bắc là Tiêu Vũ Thiên Tôn, cũng hoàn toàn bại dưới tay Diệp Viễn.
Đương nhiên, thời gian một năm này, Cô Hồng Thiên Tôn ở bên người Diệp Viễn cũng có thu hoạch rất lớn.
Vốn dĩ hắn là Thiên Tôn, đã vô cùng mẫn cảm với dòng chảy đạo pháp.
Cảnh giới Diệp Viễn để lộ ra, khiến hắn có loại cảm giác thông thoáng sáng sủa.
Cộng thêm, bình thường Diệp Viễn chỉ điểm, bây giờ khoảng cách đến trung kỳ Đạo Cảnh của Cô Hồng Thiên Tôn đã chỉ còn một bước.
Bây giờ, hắn cảm thấy vô cùng may mắn với quyết định quả quyết của mình.
Thiên Tôn thì sao?
Bỏ xuống thứ kiêu ngạo hư vô mờ mịt kia, bái được danh sư, bớt được vài vạn năm khổ tu!
“Sư tôn, chúng ta cô lập Băng Vân Khuyết như vậy, sợ là không ổn đâu? Nói cho cùng, nàng cũng là cường giả Thiên Tôn. Tiếp tục như vậy nữa, ta sợ nàng sẽ gây bất lợi cho ngài!” Cô Hồng Thiên Tôn ở một bên cẩn thận nói.
Diệp Viễn có thể cảm giác được, Cô Hồng Thiên Tôn là thật sự đang lo lắng cho sự an nguy của hắn.
Có điều, hắn cũng không để ý, chỉ thản nhiên nói: “Không sao, chỉ dựa vào nàng không gây được thương tổn gì cho ta. Đúng rồi, ngươi giúp ta thả một tin tức ra ngoài, nói là vi sư muốn luyện một lò đan dược, cần Huyền m Thần Thể giúp đỡ. Nếu như có Huyền m Thần Thể đến, vi sư sẽ có hậu tạ.”
Cô Hồng Thiên Tôn nghe thế, thần sắc không khỏi lộ ra vẻ cổ quái, nói: “Cái này... Trong Băng Vân Khuyết kia, có một Huyền m Thần Thể!”
Diệp Viễn lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: “Ồ? Trùng hợp như vậy? Được rồi, coi như lão cô bà kia có lợi, nếu như nàng có thể làm cho Huyền m Thần Thể kia tới giúp ta luyện đan, chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Đúng rồi, tin tức kia vẫn phải truyền ra, để lão cô bà kia tới tìm chúng ta, đừng làm cho giống như chúng ta đến cầu xin các nàng vậy.”
“Vâng, sư tôn!” Cô Hồng Thiên Tôn nhận lệnh rời đi.
Nói lời này, đương nhiên Diệp Viễn là cố ý làm thế.
Đối với Cô Hồng Thiên Tôn, Diệp Viễn còn chưa hoàn toàn tín nhiệm.
Dù sao, có thể chứng đạo Thiên Tôn ở trong Cửu Lạc Tập này, có người nào đơn giản?
Vạn nhất xảy ra chuyện bất ngờ gì, Diệp Viễn có thủ đoạn để tự vệ, nhưng mà muốn cứu Lục Nhi thì sẽ muôn vàn khó khăn.
Một đường đi mấy chục năm nay, Diệp Viễn đã sớm vạch rõ tất cả.
Băng Vân Thiên Tôn không có chút phòng bị nào với hắn, nhưng mà hắn lại hiểu rõ Băng Vân Thiên Tôn như lòng bàn tay.
Hắn lấy danh nghĩa luyện đan, tìm một Huyền m Thần Thể giúp đỡ, đây cũng là chuyện thường gặp trong luyện đan, sẽ không làm cho người khác nghi ngờ.
Tất cả những điều Diệp Viễn làm trước đó, cũng là vì cục diện ngày hôm nay.
Hắn muốn khiến cho Băng Vân Thiên Tôn, cam tâm tình nguyện đưa Lục Nhi tới!
Chỉ là, hành động bái sư của Cô Hồng, khiến hắn tạo ra cục diện này dễ dàng hơn một chút.
Quả nhiên, tin tức vừa truyền ra ngoài, Băng Vân Thiên Tôn đã vội vã tới.
Mượn dùng mấy ngày mà thôi, đương nhiên Băng Vân Thiên Tôn sẽ không bỏ qua cơ hội giao hảo với Diệp Viễn.
“Chuyện lúc trước, là Băng Vân có mắt như mù. Nghe nói, Cơ Dược Sư luyện đan cần có Huyền m Thần Thể giúp đỡ, vừa hay Băng Vân Khuyết chúng ta có một nữ đệ tử chính là Huyền m Thần Thể, Băng Vân nguyện ý đưa nàng cho Cơ Dược Sư luyện đan, mong rằng Cơ Dược Sư đừng ghi hận Băng Vân, tha cho Băng Vân Khuyết một con đường sống.” Băng Vân Thiên Tôn cười nói.
Diệp Viễn đã sớm nhìn ra, Băng Vân Thiên Tôn này chính là một lão cô bà hiếp yếu sợ mạnh.
Hạo Phong Tập mạnh mẽ, nàng lập tức chắp tay dâng đệ tử lên.
Trước đó, khó chịu với Diệp Viễn là bởi vì nàng còn chưa biết trình độ.
Mà bây giờ, nàng đã thấy thực lực chân chính của Diệp Viễn, nên nàng sợ.
Cao lãnh trước đó, bây giờ sao còn có thể nhìn thấy.
Người không biết còn tưởng rằng Băng Vân Thiên Tôn này là hàng xóm nhà bên, vô cùng thân thiết.
Nhìn gương mặt này, Diệp Viễn chỉ cảm thấy ghê tởm, vậy mà Lục Nhi lại bái một người như thế làm thầy, thật sự là có mắt không tròng.
“Hừ! Từ khi Cơ mỗ xuất đạo đến nay, còn chưa bao giờ bị người khác coi thường như vậy. Thiên Tôn thì thế nào? Thiên Tôn Cơ mỗ đã từng gặp đếm không hết, có người nào không phải cung kính với Cơ mỗ! Chỉ có Băng Vân đại nhân là không để Cơ mỗ vào mắt!”
Diễn kịch phải diễn cả bộ, đương nhiên Diệp Viễn sẽ không dễ dàng nhả ra như thế.
Những Thiên Tôn này, ai cũng đều là người thành tinh, nếu hắn đã đóng vai nhân vật ngạo mạn này vậy thì phải ngạo mạn đến cùng.
Nếu như tùy tiện bỏ qua như thế, sẽ làm cho người ta hoài nghi.
Chí ít, hắn muốn để Băng Vân Thiên Tôn cảm thấy, người giúp đỡ luyện đan này, có cũng được mà không có cũng không sao.
Vẻ mặt Băng Vân Thiên Tôn xấu hổ, nói: “Cơ Dược Sư nói đúng, thực ra... chuyện hôm đó qua rồi, Băng Vân vẫn luôn hối hận. Chỉ là…”
“Chỉ là ngươi cảm thấy mình còn có đường lui, không cần thiết phải cúi đầu với Chân Thần Cảnh, đúng không?” Diệp Viễn cười mà như không cười nói.
Băng Vân Thiên Tôn nghe vậy càng thêm xấu hổ, bỗng nhiên nàng phát hiện, mặc dù Diệp Viễn này ngạo mạn, nhưng thực ra tâm cơ rất sâu, cũng không phải loại người coi trời bằng vung kia.
Chỉ xem hành động của hắn ở Cực Bắc, là có thể nhìn ra đối phương thận trọng từng bước, mãi cho đến khi đẩy mình vào tuyệt cảnh.
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Băng Vân Thiên Tôn càng thêm cung kính.
Nàng chính là người thuộc “tiện”, ngươi mạnh thì nàng yếu, ngươi yếu thì nàng mạnh.
“Đây… Đây đều là Băng Vân sai, Băng Vân chỉ hy vọng có thể bù đắp một chút, mong rằng Cơ Dược Sư có thể cho cơ hội này.” Băng Vân Thiên Tôn cung kính nói.
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Ta có thể cho ngươi cơ hội, nhưng mà giá cả đan dược của Băng Vân Khuyết ngươi phải nhiều hơn một phần so với giá của các thế lực khác! Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, đây là trừng phạt đối với các ngươi! Chắc ngươi sẽ không cho rằng, phái Huyền m Thần Thể đến luyện đan thì có thể xóa bỏ ân oán giữa chúng ta đó chứ?”
Nghe được lời nói của Diệp Viễn, Băng Vân có loại kích động muốn phun ra máu.
Đối với thế lực cấp Thiên Tôn mà nói, đan dược bọn họ tiêu hao hằng năm, là vô cùng lớn.
Giá cả một phần nhìn có vẻ không nhiều, nhưng mà tích lũy vào thì rất kinh khủng.
Mà những thứ này, đều là tiêu tiền uổng phí!
Có điều, có thể mua được đan dược, đây đã là bước ra được một bước kiên cố.
Thực ra, có thể mua được đan được cấp năm, cấp sáu hay không, Băng Vân Thiên Tôn cũng không quá để ý.
Nhưng mà, Cô Hồng Thiên Tôn luyện chế đan được cấp bảy, nàng không thể không mua!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!