Nhìn Diệp Viễn khí thế hùng hổ đi tới, Hà Tương Vân không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
Nàng đang lo không tìm được lý do nổi bão, không ngờ được Diệp Viễn lại tự mình đưa tới cửa.
“Đỉnh phong Chân Thần tầng sáu? Ha ha, Cơ Thanh Vân, lần trước ngươi nhục nhã cô nãi nãi, lần này sẽ trả lại cả gốc lẫn lãi cho ngươi!”
Hà Tương Vân vừa nở nụ cười tàn nhẫn, vừa đẩy khí thế nhảy lên tới đỉnh phong.
Loại khoái cảm trả thù kia, dường như muốn lấp kín cả người nàng.
Chút thực lực ấy của Diệp Viễn, ở trong mắt nàng không là gì cả.
Nàng là đại đệ tử của Băng Vân Khuyết, đại cao thủ sơ kỳ Chân Thần tầng chín.
Đối phó với Chân Thần tầng sáu, còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
“Sư tôn, ngài không phải là đối thủ của nàng, quyết không được lỗ mãng!” Cô Hồng Thiên Tôn biến sắc, lập tức muốn động thủ.
Nhưng mà thân hình hắn không động, thanh âm Diệp Viễn nhàn nhạt như nói chuyện bình thường truyền tới: “Không cần ngươi động thủ, tiện nhân kia, ta tự mình tới.”
Vốn dĩ Hà Tương Vân còn kiêng kỵ Cô Hồng Thiên Tôn mấy phần, nhưng mà gia hỏa này, thế mà tự mình tìm chết.
Ngay sau đó, Hà Tương Vân cười lạnh một tiếng, đột nhiên phóng pháp tắc hàn băng ra, điên cuồng tàn sát về phía Diệp Viễn.
Thanh thế dọa người, Cô Hồng Thiên Tôn ở một bên cũng cảm thấy lo lắng.
Diệp Viễn thong dong đi đến, ban đầu một bước chỉ có hơn một trượng, nhưng càng về sau, khoảng cách một bước của hắn càng lúc càng lớn.
Dưới khí tràng mạnh mẽ của Hà Tương Vân, Diệp Viễn lộ ra quá yếu.
“Phạm vi Băng Đống!”
Hà Tương Vân nhẹ nhàng quát một tiếng, cười lạnh nói: “Ngươi nhục nhã ta, bây giờ, tất cả ta đều...”
Lời nói mới nói được một nửa, sắc mặt Hà Tương Vân đột biến, vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía Diệp Viễn.
Diệp Viễn lại ở trong phạm vi Băng Đống của mình, nhẹ nhàng đi qua, chớp mắt đã đến trước mặt nàng.
Bốp!
Một cái tát vang dội, trong nháy mắt vang vọng toàn bộ Hồng Đan Lâu.
Một tát này, Diệp Viễn cũng không có dùng thần nguyên, mà chỉ vẻn vẹn lấy sức mạnh cơ thể đánh ra.
Nhưng mà, sức mạnh cơ thể của hắn khinh khủng bậc nào?
Một tát này, trực tiếp đánh Hà Tương Vân bay ra ngoài.
Cô Hồng Thiên Tôn và Dương Phỉ Nhi đứng cách đó không xa, đều há to miệng, nhìn một màn này với vẻ không dám tin.
Diệp Viễn mới là Chân Thần tầng sáu, một cái tát đã đánh bay Hà Tương Vân Chân Thần tầng chín?
Diệp Viễn bước ra một bước, chắp tay đứng trước mặt Hà Tương Vân, thản nhiên nói: “Vừa rồi, ngươi nói ta nhục nhã ngươi, ngươi muốn thế nào?”
Trên mặt Hà Tương Vân vô cùng đau đớn, đã mất tri giác.
Lúc này, nửa bên mặt nàng đã sưng phù, giống như đầu heo.
Nàng ôm mặt, vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía Diệp Viễn.
Phạm vi Băng Đống của mình, đến ngay cả không gian còn có thể kết đông, thế mà Diệp Viễn lại xuyên qua đó?
Điều này sao có thể?
Vừa rồi sở dĩ nàng làm như thế, thật ra là muốn đông cứng Diệp Viễn, sau đó tát hắn mấy cái, trả nhục nhã lúc trước về.
Ai ngờ, phạm vi Băng Đống của mình lại không có chút tác dụng nào với Diệp Viễn.
Hà Tương Vân làm sao biết, tạo nghệ trên pháp tắc không gian của Diệp Viễn, đã đủ để so sánh với Thiên Tôn.
Nàng chỉ thông qua pháp tắc hàn băng, tiếp xúc được một chút đến da lông của pháp tắc không gian, sao có thể ngăn cản được Diệp Viễn?
“Ta… ta giết ngươi!” Sau khi kinh ngạc, Hà Tương Vân triệt để thẹn quá hóa giận, đã động sát tâm.
Dưới cái nhìn của nàng, vừa rồi chỉ là nhất thời chủ quan, Diệp Viễn không thể là đối thủ của nàng.
“Vô Cực Băng Tiễn!”
Trong ánh mắt Hà Tương Vân đều là vẻ oán độc, tay thi triển pháp quyết, đột nhiên trong không gian ngưng tụ ra vô số Băng Tiễn nhỏ, tiến hành tấn công trong vùng không gian này.
Cho dù là Chân Thần tầng chín lâm vào trong đó, không chết cũng bị thương.
Nàng nhanh, nhưng Diệp Viễn còn nhanh hơn nàng!
Pháp quyết Hà Tương Vân khẽ động, thân hình Diệp Viễn cũng động.
Bốp!
Lại một tát nữa, đánh bay nàng lần nữa.
Diệp Viễn cười mà như không cười nhìn Hà Tương Vân, nói: “Giết ta? Chỉ dựa vào ngươi?”
Cô Hồng Thiên Tôn ở một bên đã sớm nhìn ngây người.
Lần đầu tiên hắn biết, thực lực võ đạo của Diệp Viễn lại mạnh như thế!
Dựa vào nhãn lực của hắn, đương nhiên có thể nhìn ra, Diệp Viễn chẳng những lĩnh ngộ được pháp tắc không gian, mà cơ thể còn đạt đến hậu kỳ Lục Chuyển Kim Thân!
Hơn nữa, dường như Lục Chuyển Kim Thân của Diệp Viễn không tầm thường!
Vẻ mặt Dương Phỉ Nhi cũng chấn kinh, trong mắt nàng, thực lực đại sư tỷ cực mạnh, thế mà lại thua, đến ngay cả một chiêu cũng không chống đỡ được.
Cơ Dược Sư này, chẳng những thực lực đan đạo mạnh mẽ, mà thực lực võ đạo cũng cường hãn như vậy, đây là yêu nghiệt thế nào chứ!
Có điều, lúc này, nàng không thể khoanh tay đứng nhìn, thân hình khẽ động ngăn trước người Diệp Viễn.
Diệp Viễn nhướng mày, nói: “Ngươi muốn cản ta?”
Sắc mặt Dương Phỉ Nhi trắng bệch, nàng biết mình không phải là đối thủ của Diệp Viễn, lại quật cường nói: “Đại sư tỷ bất kính với Cơ Dược Sư, ta… ta thay nàng xin lỗi ngài, mong rằng Cơ Dược Sư hạ thủ lưu tình.”
Lúc này, Cô Hồng Thiên Tôn cũng khuyên nhủ: “Sư tôn khoan hãy động thủ! Bây giờ, Phong Thiên Dương kia đang muốn bắt ngài lập uy, nếu như ngài giết Hà Tương Vân, chẳng phải là trúng mưu kế của hắn sao?”
Diệp Viễn nghe vậy, cười mà như không cười nói: “Ồ? Nếu như ta đối địch với Phong Thiên Dương này, ngươi sẽ lựa chọn thế nào?”
Bây giờ, đã đến lúc ngả bài, nhất cử nhất động của Cô Hồng Thiên Tôn, Diệp Viễn đều đang quan sát.
Hà Tương Vân đại biểu Phong Thiên Dương đến, vừa rồi lúc nàng động thủ, rõ ràng Cô Hồng dự định xuất thủ.
Như vậy xem ra, Cô Hồng này đối với mình cũng có chút chân thành.
Cô Hồng lắc đầu, thở dài nói: “Vô dụng thôi! Đương nhiên, một Phong Thiên Dương không là gì cả, nhưng mà sau lưng hắn là Hạo Phong Thiên Tôn, một trong những nhân vật mạnh nhất Cực Bắc. Cho dù ta muốn thay sư tôn ra mặt, cũng là có tâm mà không có lực!”
Đối với Cô Hồng Thiên Tôn mà nói, Hạo Phong Tập là một quái vật khổng lồ.
Cho dù là Hồng Đan Lâu ở trước mặt Hạo Phong Tập, căn bản là không đủ nhìn.
Cho dù hắn là cường giả Thiên Tôn, cũng phải cúi đầu!
Diệp Viễn nhìn về phía Cô Hồng, cười nói: “Ta chỉ hỏi ngươi, nếu như ta nhất định phải trở mặt với Phong Thiên Dương, ngươi sẽ làm như thế nào?”
Mặc dù, thoạt nhìn Diệp Viễn như đang nói đùa, nhưng trong lòng Cô Hồng hiểu, trong lòng Diệp Viễn đã có quyết đoán.
Bây giờ, đến lúc hắn đưa ra quyết đoán.
Là đứng ở bên Diệp Viễn, tử chiến đến cùng, hay là phản bội Diệp Viễn, đứng về phía Phong Thiên Dương.
Nhưng mà, đây là một trận chiến không nhìn thấy bất kỳ hi vọng chiến thắng nào!
Chỉ dựa vào một mình hắn là Thiên Tôn, dù thế nào cũng không đủ nhìn?
Một khi trở mặt, không nói đến Hạo Phong Thiên Tôn ở Hạo Phong Tập phía xa kia, những Thiên Tôn ở Cửu Lạc Tập này, khẳng định sẽ đứng về phía Phong Thiên Dương.
Vẻ mặt Cô Hồng Thiên Tôn lộ ra vẻ giãy dụa, hiển nhiên trong lòng cực kỳ xoắn xuýt.
Hắn không có ý đối địch với Diệp Viễn, nhưng mà loại hi sinh vô vị này, hắn thật sự không thể nào hiểu được!
Diệp Viễn cũng không gấp, chỉ nhàn nhạt nhìn Cô Hồng Thiên Tôn, chờ hắn đưa ra quyết định.
Lúc này, rốt cuộc Hà Tương Vân cũng giãy dụa bò lên, mồm miệng không rõ ràng nói: “Chỉ dựa vào một Chân Thần Cảnh nho nhỏ như ngươi, cũng dám đối địch với Thiên Dương đại nhân? Thứ không biết sống chết! Tiện tỳ Lục Nhi kia đâu, còn không bảo nàng cút ra đây!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!