“Hạo Phong, ngươi phát Thiên Cực Mật Lệnh gọi chúng ta tới, nếu như không có chuyện gì đặc biệt, chúng ta không xong với ta đâu!”
Thiên Tuyệt Thiên Tôn nhìn Hạo Phong Thiên Tôn, vẻ mặt cười lạnh.
Hiển nhiên, hắn cũng không thật sự để Hạo Phong Thiên Tôn vào mắt.
Thiên Tuyệt Thiên Tôn nằm trong ba đại Thiên Tôn, mặc dù so thực lực yếu hơn Hạo Phong Thiên Tôn một bậc, nhưng mà thật sự muốn đánh nhau thì ba người Thiên Tuyệt Thiên Tôn cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Mặc dù, bọn họ cùng tôn Hạo Phong Thiên Tôn là chủ, nhưng thật ra cũng không thật sự để hắn vào trong mắt.
Hai mắt Hạo Phong Thiên Tôn nhíu lại, thản nhiên nói: “Con trai Thiên Dương của ta chết, mời chư vị tới, là muốn mời mọi người cùng xuất thủ, giết chết kẻ này. Sau khi chuyện thành công, bản tôn tự có hậu tạ.”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều biến sắc.
Phong Thiên Dương được gọi là người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi, tương lai một khi bước vào Thiên Tôn, đó chính là chủ nhân của Cực Bắc.
Bây giờ, thế mà chết rồi?
Bọn người Thiên Tuyệt nghe vậy trong lòng đều vui mừng, có điều trước mặt Hạo Phong Thiên Tôn cũng không để lộ ra, chỉ cười to nói: “Hạo Phong, con trai ngươi chết liên quan gì đến chúng ta? Ngươi tự tiện phát Thiên Cực Mật Lệnh, có phải là quá qua loa rồi không?”
“Hạo Phong, ngươi không khỏi quá làm càn rồi! Thiên Cực Mật Lệnh chính là mật lệnh ước định cao nhất của chúng ta, ngươi lại vì con trai của mình mà triệu tập toàn bộ chúng ta đến đây, ngươi có ý gì?” Diệt Vũ Thiên Tôn lạnh giọng nói.
“Hừ! Hạo Phong, nếu như ngươi hôm nay không cho chúng ta một lời giải thích, việc này không xong đâu!” Trần Hoang Thiên Tôn không vui nói.
Ba đại Thiên Tôn chí cao cùng đối phó với Hạo Phong Thiên Tôn, những Thiên Tôn khác đều câm như hến.
Cục diện này, đã không dễ khống chế.
Không ít Thiên Tôn đều là cười trên nỗi đau của người khác, đợi xem kịch hay của Hạo Phong Thiên Tôn.
Dù sao, mặc dù Hạo Phong Thiên Tôn lợi hại, nhưng còn chưa lợi hại đến mức có thể chân chính thống nhất Cực Bắc.
Vì con trai mà triệu tập một đám Thiên Tôn đến đây, trong lòng mọi người cũng có chút khó chịu.
Phong Thiên Dương chết, đối với thảo nguyên Cực Bắc mà nói, đúng là một chuyện ảnh hưởng sâu xa.
Điểm này, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Hạo Phong Thiên Tôn thản nhiên nói: “Ngươi muốn giải thích sao? Bây giờ bản tôn sẽ giải thích với ngươi.”
Nói rồi, đột nhiên Hạo Phong Thiên Tôn đánh ra một chưởng, thiên địa biến sắc.
Mặt Trấn Hoang Thiên Tôn lộ ra vẻ chấn kinh, vội vàng đánh ra một chưởng nghênh địch.
Nhưng mà, một cỗ uy năng giống như núi Thái Sơn, đột nhiên đè ép xuống.
Một chưởng này, hắn không có sức địch lại!
Hai mắt Diệt Vũ Thiên Tôn nhíu lại, đột nhiên cũng đánh ra một chưởng.
Tạch tạch tạch…
Đối chiến giữa trung kỳ Thiên Tôn Cảnh, quá mức kinh thiên động địa.
Nhưng mà, dưới một chưởng này của Hạo Phong Thiên Tôn, hai đại cường giả Thiên Tôn tầng sáu, rất nhanh đã không chống đỡ được.
Thiên Tuyệt Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, cũng đánh ra một chưởng.
Ba đại Thiên Tôn cùng xuất thủ, thanh thế dọa người cỡ nào?
Nhưng mà, càng dọa người hơn là Hạo Phong Thiên Tôn!
Một chưởng của hắn giống như trên trời giáng xuống, trấn áp thế gian.
Phốc!
Phốc!
Phốc!
Rất nhanh, ba đại Thiên Tôn đã không chống đỡ được nữa, cùng phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ngược ra ngoài.
Một chưởng của Hạo Phong Thiên Tôn, trấn áp ba đại Thiên Tôn!
“Đáng chết! Ngươi… Ngươi đột phá đến Thiên Tôn Cảnh Hậu kỳ?” Thiên Tuyệt Thiên Tôn nhìn Hạo Phong, vẻ mặt cả kinh nói.
Hạo Phong Thiên Tôn thản nhiên nói: “Lời giải thích này có làm các ngươi hài lòng?”
Nhất thời, Thiên Tuyệt Thiên Tôn nghẹn lại, đúng là không biết nên nói cái gì cho phải.
Ánh mắt Hạo Phong Thiên Tôn nhìn mọi người một lượt, thản nhiên nói: “Xem ra, không có ai có ý kiến, vậy thì lên đường đi.”
Nói rồi, Hạo Phong Thiên Tôn đạp mạnh chân, bước vào trong hư không.
Các Thiên Tôn khác hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn đi theo hắn.
…
Bên ngoài Cửu Lạc Tập mấy vạn dặm, Băng Vân Thiên Tôn xuất hiện, khóe miệng hiện lên một vẻ trào phúng.
“Có Chấn Thiên Lôi thì thế nào? Không đuổi kịp được bản tôn, tất cả đều vô dụng!”
Chỉ là, lời nàng nói còn chưa dứt, không gian xuất hiện một tầng gợn sóng, thân hình Diệp Viễn chậm rãi bước ra.
Băng Vân Thiên Tôn đang nói, đột nhiên im bặt.
Nàng dùng ánh mắt như nhìn thấy quỷ hoảng sợ nói: “Ngươi… Sao ngươi lại nhanh như vậy?”
Diệp Viễn vuốt ve Chấn Thiên Lôi, thản nhiên nói: “Hình như ngươi quên rồi, ta biết pháp tắc không gian.”
Đương nhiên, Băng Vân Thiên Tôn không quên!
Chỉ là, nàng không ngờ được, pháp tắc không gian của Diệp Viễn lại mạnh đến trình độ này.
Nàng dựa vào uy lực của Thiên Tôn tầng năm xuyên thẳng qua hư không, tốc độ nhanh thế nào?
Vốn dĩ tưởng rằng có thể bỏ xa Diệp Viễn, nhưng ai ngờ được nhanh như vậy đã bị đuổi kịp.
Một Chân Thần Cảnh, lại có thể dựa vào pháp tắc không gian đuổi kịp Thiên Tôn tầng năm, đây là chuyện dọa người cỡ nào?
“Ngươi… Rốt cuộc là ngươi muốn thế nào mới bằng lòng buông tha cho ta!”
Mặt Băng Vân Thiên Tôn xám như đất, thần sắc sợ hãi nhìn Diệp Viễn.
“Buông tha cho ngươi? Ha ha, sợ là ngươi nghĩ nhiều rồi. Hôm nay, ngươi nhất định phải chết!” Diệp Viễn lạnh lùng nói.
“Ngươi… Có phải là ngươi điên rồi không? Chấn Thiên Lôi của ngươi, cho dù muốn giết chết một cường giả Thiên Đế cũng làm được, thế mà ngươi lại dùng để giết ta? Trọng bảo bậc này, bất luận đặt ở thế lực nào cũng là bảo vật trấn áp khí vận, ngươi lại lãng phí như thế!” Băng Vân Thiên Tôn điên cuồng cả kinh kêu lên.
“Thế thì sao? Trong mắt ta chỉ có nguyện ý hay không nguyện ý, không có chuyện đáng hay không.” Diệp Viễn vẫn không có chút động lòng.
“Ngươi! Tên điên nhà ngươi! Ngươi có biết, một khi ngươi dùng Chấn Thiên Lôi giết ta, Nhược Phong Thiên Tôn sẽ tuyệt đối không tha cho ngươi không! Còn có Hạo Phong Thiên Tôn kia, hắn nâng niu đứa con trai này như bảo bối, bây giờ sợ rằng đã đang trên đường tới. Ngươi có Chấn Thiên Lôi này, bọn họ tuyệt đối sẽ vô cùng kiêng kỵ. Nhưng nếu như ngươi dùng nó để giết ta, ngươi sẽ không có chỗ dựa nữa!” Tròng mắt Băng Vân Thiên Tôn quay tròn, muốn thuyết phục Diệp Viễn.
Nhưng mà, Diệp Viễn lại thản nhiên nói: “Vậy thì không cần ngươi quan tâm. Ngươi cũng không cần ôm may mắn trong lòng, bất kể ngươi nói cái gì, hôm nay khó thoát khỏi cái chết!”
Đối mặt với Diệp Viễn khó chơi, Băng Vân Thiên Tôn triệt để muốn sụp đổ.
Nàng không có tâm lý ôm may mắn, thân hình khẽ động, trốn vào trong hư không, ý đồ chạy trốn.
Diệp Viễn chỉ cười nhạt một tiếng, tay phải nhẹ nhàng phất một cái, trực tiếp ném Chấn Thiên Lôi vào trong hư không.
Sử dụng pháp tắc không gian trước mặt Diệp Viễn, cho dù Băng Vân Thiên Tôn thì cũng là đang nghịch đao trước mặt Quan Công!
Chỉ thấy, một đạo sức mạnh khủng bố tới cực điểm, từ trong hư không bắn ra.
Hào quang chói sáng, dù cách mười mấy vạn dặm, cũng có thể thấy được rõ ràng.
Lúc này, giữa thiên địa, giống như chỉ còn lại một mảnh ánh sáng màu vàng nhạt kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!