Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Thế mà lại là thuật kết không! Khống chế của gia hỏa này đối với pháp tắc không gian, lại đã đạt tới trình độ này rồi sao?”  

             Thiên Tuyệt Thiên Tôn nhìn một màn này, trợn mắt há mồm.  

             Vốn dĩ tưởng rằng hai người Cô Hồng chết chắc, ai ngờ đột nhiên bọn họ sử dụng thuật kết không, bỏ trốn.  

             Cho dù là có đại cao thủ hậu kỳ Thiên Tôn như Hạo Phong Thiên Tôn cũng không giữ được hai người này.  

             Thuật kết không là vận dụng cực kỳ cao thâm của pháp tắc không gian, cường giả Thiên Tôn có thể nắm được nó cũng không có mấy người.  

             Cái gọi là thuật kết không, chính là ở trong không gian để lại tiêu ký tiết điểm, dựa vào bí pháp không gian cực kỳ phức tạp, khắc ấn ở trên vật phẩm nào đó.  

             Chỉ cần đánh nát kiện vật phẩm này, lập tức có thể phát động bí pháp không gian, truyền tống người bên cạnh đến tiết điểm trong không gian kia.  

             Loại truyền tống này chỉ là trong chớp mắt, trừ phi tạo nghệ pháp tắc không gian đạt tới cảnh giới nhất định, nếu không rất khó giữ được đối phương lại.  

             “Đáng chết! Thuật kết không này cũng không truyền tống được bao xa, đợi bản tôn giết chết nghiệt chướng kia rồi thu thập các ngươi!” Lời nói của Hạo Phong Thiên Tôn có chút thẹn quá hóa giận.  

             Những người khác câm như hến, đều không dám nhiều lời.  

             Chỉ là đối với một màn vừa rồi, bọn họ lại âm thầm kinh hãi.  

             Trên thảo nguyên Cực Bắc này, có thể nhẹ nhàng chạy thoát dưới tay Hạo Phong Thiên Tôn, gần như là không có ai.  

             “Thiên Tuyệt, Diệt Vũ, Trấn Hoang, ba người các ngươi một đội, chia ba đường bao vây lấy Diệp Viễn, nếu như để cho hắn chạy, bản tôn diệt cả tộc các ngươi!” Hạo Phong Thiên Tôn tức giận nói.  

             Thần sắc ba ngươi hơi run, nhao nhao gật đầu.  

             Nhược Phong Thiên Tôn đã gieo lạc ấn thần thức lên người Diệp Viễn, ba người tìm khí tức đuổi tới.  

             Hạo Phong Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, giậm chân đi ra.  

             “Thiên Tuyệt huynh, pháp tắc không gian của tiểu tử này lợi hại như vậy, tại sao lại cứ đứng lắc lư ở đó?”  

             Thần La Thiên Tôn cảm nhận được lạc ấn thần thức của Nhược Phong Thiên Tôn, tốc độ di chuyển cũng không nhanh, mà giống như là đang du ngoạn ngắm cảnh.  

             Thiên Tuyệt Thiên Tôn nhướng mày, nói: “Hừ! Thứ ngu xuẩn tự cho mình đúng, loại người này thiên phú có cao hơn nữa, cũng không thể nào quật khởi lên được. Chúng ta tăng tốc lên, hướng tây nam là vực Yêu Thần, một khi hắn chạy trốn đến Yêu Thần sơn mạch thì chính là cá vào biển cả.”  

             Thần La Thiên Tôn khẽ gật đầu, tốc độ đoàn người tăng nhanh hơn mấy lần.  

             Tầm nửa ngảy sau, trên một mảnh hoang vu, mười mấy đạo thân ảnh đạp không mà ra.  

             Phía trước, một thanh niên áo trắng đứng chắp tay, nhếch miệng cười nói: “Bây giờ mới đến, các ngươi quá chậm.”  

             Hai mắt Thiên Tuyệt Thiên Tôn nhíu lại, trầm giọng nói: “Ngươi chính là Diệp Viễn?”  

             Diệp Viễn gật đầu nói: “Không sai, chính là Diệp mỗ.”  

             “Ngươi biết chúng ta sắp tới?” Thiên Tuyệt Thiên Tôn nhướng mày, trong lòng rất khó hiểu.  

             Theo hắn thấy, bây giờ Diệp Viễn hẳn nên hốt hoảng bỏ chạy mới đúng.  

             Nhưng mà nhìn bộ dáng Diệp Viễn, giống như là đang ngắm cảnh, cố gắng chờ bọn hắn đến vậy.  

             Lúc trước, chẳng qua hắn cảm thấy Diệp Viễn ngu xuẩn, không biết bọn họ đuổi theo.  

             Nhưng mà, vừa rồi Diệp Viễn nhìn thấy bọn họ, trên mặt không có chút biểu cảm ngạc nhiên nào, giống như là đã sớm biết vậy.  

             Diệp Viễn cười nhạt nói: “Phong Thiên Dương kia dung hợp được sức mạnh ba loại pháp tắc, bất kể ở chỗ nào, đều là tuyệt thế thiên tài, đương nhiên Hạo Phong Thiên Tôn sẽ coi hắn như bảo bối. Ta giết hắn, Hạo Phong Thiên Tôn sao có thể làm như không thấy.”  

             Cách nói này của Diệp Viễn làm chân mày Thiên Tuyệt Thiên Tôn nhíu chặt hơn.  

             Suy nghĩ của Diệp Viễn cực kỳ rõ ràng, căn bản không giống kẻ ngu.  

             Người như vậy, sao có thể đợi ở chỗ này chờ chết chứ?  

             “Vậy vì sao ngươi không trốn?” Thiên Tuyệt Thiên Tôn nói.  

             Diệp Viễn cười nói: “Mặc dù ta tinh thông pháp tắc không gian, nhưng mà ở trước mặt cường giả trung kỳ Thiên Tôn Cảnh, căn bản là không trốn thoát được. Nếu như đã trốn không thoát, vậy thì dứt khoát không chạy nữa.”  

             Mặc dù pháp tắc không gian của Diệp Viễn lợi hại, nhưng ở phương diện tốc độ, nhiều lắm chỉ tương đương với sơ kỳ Thiên Tôn Cảnh.  

             Ở trước mặt trung kỳ Thiên Tôn Cảnh, căn bản không thể nào chạy thoát.  

             Diện tích thảo nguyên Cực Bắc bao la, sâu rộng, đủ cho Hạo Phong Thiên Tôn đuổi kịp hắn.  

             Cho nên, Diệp Viễn căn bản không có ý định chạy trốn.  

             Còn về Băng Vân Thiên Tôn, chỉ là lấy bí pháp cưỡng ép tăng thực lực lên, căn bản không tính là trung kỳ Thiên Tôn Cảnh chân chính, cho nên Diệp Viễn mới có thể rất nhanh đuổi kịp được nàng.  

             “Nói như vậy, ngươi dự định giơ tay chịu trói rồi?” Thiên Tuyệt Thiên Tôn trầm giọng nói.  

             Diệp Viễn bật cười nói: “Giơ tay chịu trói? Ha ha, ngươi nghĩ nhiều rồi. Ta ở chỗ này chờ các ngươi, chỉ là muốn nói cho Hạo Phong Thiên Tôn, hắn không giết được ta.”  

             Thiên Tuyệt nghe vậy, cười to nói: “Nếu như ngươi còn Chấn Thiên Lôi, đúng thật là hắn không giết được ngươi. Nhưng mà, ngươi lại dùng trọng bảo bậc này để giết một Băng Vân nho nhỏ, bây giờ còn có chỗ dựa nào nữa?”  

             Diệp Viễn đứng chắp tay, thản nhiên nói: “Thủ đoạn của ta, ngươi sao có thể tưởng tượng được?”  

             Vẻ mặt Diệp Viễn thản nhiên, giống như những Thiên Tôn này đều là sâu kiến vậy.  

             Đúng lúc này, một cỗ khí thế kinh thiên giáng lâm, một người trung niên áo xanh chậm rãi đi ra, không phải là Hạo Phong Thiên Tôn thì còn có thể là ai?  

             Ánh mắt của hắn nhìn vào Diệp Viễn, rét lạnh thấu xương…  

             “Ngươi chính là Diệp Viễn?” Hạo Phong Thiên Tôn trầm giọng nói.  

             Diệp Viễn đánh giá Hạo Phong Thiên Tôn một lần, thản nhiên nói: “Không hổ là người đứng đầu Cực Bắc, khí tức trên người ngươi, mạnh hơn bọn họ rất nhiều. Khó trách, ngươi có thể dạy ra được một thiên tài như Phong Thiên Dương.”  

             Hạo Phong Thiên Tôn sững sờ, tiểu tử này, thế mà còn có tâm tư đi đánh giá mình?  

             “Hừ! Ngươi còn có gan nhắc đến Thiên Dương! Nếu đã bị bản tôn đuổi kịp, chắc hẳn ngươi đã có tỉnh ngộ đi?” Hạo Phong Thiên Tôn lạnh lùng nói.  

             “Tỉnh ngộ? Đó là thứ gì? Ta ở lại chỉ là muốn cảnh cáo ngươi, Phong Thiên Dương ngấp nghé Huyền m Thần Thể của Lục Nhi, chết chưa hết tội. Chuyện này, dừng ở đây. Nếu ngươi còn không từ bỏ, thì tự gánh lấy hậu quả!” Diệp Viễn thản nhiên nói.  

             “Ngươi, cảnh cáo bản tôn?”  

             Khóe miệng Hạo Phong Thiên Tôn hiện lên nụ cười giễu cợt, lộ ra vẻ hết sức nực cười.  

             Diệp Viễn gật đầu nói: “Không sai, chính là cảnh cáo ngươi.”  

             Trên mặt Thiên Tôn khác cũng lộ ra bộ dáng vô cùng buồn cười, hiển hiên bọn họ đều cảm thấy hết sức nực cười với lời nói này của Diệp Viễn.  

             “Ha ha, xem ra ngươi là ngu xuẩn mất khôn, vậy thì… Bản tôn sẽ tiễn ngươi một đoạn đường! Yên tâm, sẽ không để ngươi chết dễ dàng như vậy đâu, bản tôn sẽ rút thần hồn của ngươi, tế luyện mười vạn năm, khiến cho ngươi biết được tư vị tuyệt vọng.”  

             Đột nhiên khí thế Hạo Phong Thiên Tôn tăng cao, dần dần đạt đến đỉnh phong, sau đó đánh một chưởng về phía Diệp Viễn.  

             Thiên Tôn tầng bảy xuất thủ, thanh thế dọa người cỡ nào.  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận