Người chưa chân chính nhập môn pháp tắc không gian, căn bản rất khó tưởng tượng môn pháp tắc này cao thâm cỡ nào.
Cảnh giới càng cao, vận dụng với pháp tắc không gian càng là mây trôi nước chảy, hơn nữa còn sẽ hình thành một loại ảo giác, đó chính là mình thật ra mình ở phương diện pháp tắc không gian đã rất mạnh.
Nhưng mà, có thể được gọi là pháp tắc chí cao, thì pháp tắc không gian sao có thể đơn giản như vậy?
Lý giải của võ giả đối với pháp tắc chỉ là một phương diện, sự kỳ diệu của vận dụng, nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Dựa vào tạo nghệ của Diệp Viễn ở phương diện pháp tắc không gian, đương nhiên không phải là đối thủ của Thiên Tôn, nhưng mà Thiên Tôn muốn giết hắn cũng không phải là chuyện một chưởng đã chết đơn giản như vậy.
Hiển nhiên, Hạo Phong Thiên Tôn lại hiểu lầm như thế.
Thực tế, tất cả Thiên Tôn ở đây, đều bị Diệp Viễn lừa gạt.
“Được rồi, ngươi thử cũng thử rồi, có thể tuyệt vọng rồi chứ? Liệp Phong, tiễn hắn lên đường đi!” Diệp Viễn thản nhiên nói.
“Ấy, được! Ha ha, vẫn là Á Thánh đại nhân lợi hại, nếu không lão Hùng ta muốn giết hắn, còn tốn không ít sức đâu!” Liệp Phong Thiên Tôn đánh ra một chưởng, lộ ra vẻ mặt cực kỳ vui vẻ.
Hắn và Hạo Phong đều là người đứng đầu Yêu tộc và Nhân tộc ở Cực Bắc, hai người đấu không biết bao nhiêu năm.
Hôm nay, cuối cùng có thể tiêu diệt được gia hỏa này, sao hắn có thể không vui vẻ?
Một chưởng của Liệp Phong, mang theo uy năng kinh khủng, trực tiếp giết chết Hạo Phong.
Hạo Phong Thiên Tôn không ai bì nổi ở Cực Bắc, lại cứ chết đi như vậy.
Về phần Nhược Phong Thiên Tôn, đương nhiên càng không cần phải nói, dưới sự đánh giết của một đám Thiên Tôn Yêu tộc, rất nhanh đã tử trận.
“Thiếu gia!”
Lúc này, thân ảnh Lục Nhi từ trong hư không chậm rãi đi ra, giống như tiên nữ giáng trần.
Cho dù những Thiên Tôn Yêu tộc này nhìn thấy, cũng không khỏi trở nên thất thần.
Diệp Viễn nhìn Lục Nhi cảm thán, tiểu nha đầu nhỏ gầy yếu đuối năm đó, bây giờ đã trưởng thành thành đại cô nương duyên dáng yêu kiều rồi.
Bây giờ, tướng mạo của Lục Nhi không có chút nào kém hơn hai đại Thần Nữ là Ly Nhi và Mộ Linh Tuyết.
Hơn nữa, Huyền m Thần Thể của Lục Nhi cho nàng một loại khí chất băng thanh ngọc khiết, giống như tiên nữ xuất trần.
“Ha ha, đều qua rồi! Về sau, thiếu gia sẽ không để cho ngươi chịu chút tổn thương nào nữa!” Diệp Viễn nhẹ nhàng vỗ đầu Lục Nhi, cười nói.
Lục Nhi gật đầu, nói: “Là Lục Nhi thêm phiền toái cho thiếu gia rồi.”
Cách đó không xa, Dương Phỉ Nhi mang vẻ mặt hâm mộ nhìn một màn này.
Ở trong Băng Vân Khuyết, quan hệ của Dương Phỉ Nhi và Lục Nhi thân thiết nhất, đương nhiên biết Lục Nhi tâm tâm niệm niệm không quên người thiếu gia kia.
Chỉ là dưới cái nhìn của nàng, người gọi là thiếu gia căn bản không xứng với Lục Nhi.
Lục Nhi có thiên phú tuyệt luân, dường như tương lai chứng đạo Thiên Tôn là chuyện không có gì trở ngại, mà người thiếu gia kia, chẳng qua chỉ là một Luyện Dược Sư ở hoàng thành nho nhỏ.
Sau nghìn năm, hai người đã sớm không ở trên một phương diện.
Nhưng khi nàng biết thân phận của Diệp Viễn, Dương Phỉ Nhi triệt để chấn kinh.
Thiếu gia của Lục Nhi lại có thiên phú yêu nghiệt đến vậy!
Nếu như vẻn vẹn chỉ là thiên phú thì cũng thôi đi, một dãy chuyện phát sinh về sau, khiến nàng hết sức chấn kinh.
Một quyền tiêu diệt Hà Tương Vân, một kiếm chém Phong Thiên Dương, một đòn kinh thế giết chết Băng Vân Thiên Tôn.
Bây giờ, ngay cả chủ của Nhân tộc Cực Bắc là Hạo Phong Thiên Tôn, cũng chết trong tay hắn.
Không chỉ có như vậy, hắn còn là Á Thánh Yêu tộc, ngay cả Liệp Phong Thiên Tôn mà bình thường Hạo Phong Thiên Tôn vô cùng kiêng kỵ cũng cúi đầu nghe theo hắn.
Nam tử anh hùng cái thế bậc này, có nữ nhân nào không hâm mộ?
Dương Phỉ Nhi thầm thở dài, đúng là có chút hâm mộ Lục Nhi.
Diệp Viễn an ủi Lục Nhi một hồi, bỗng nhiên mở miệng nói: “Đã nhìn hồi lâu rồi, còn không hiện thân?”
Liệp Phong và một đám Thiên Tôn hai mặt nhìn nhau, mắt nhìn bốn phía, căn bản không phát hiện ra tung tích của người khác.
Đột nhiên, không gian gợn lên một tầng sóng, một bóng người giống như là gợn sóng, từ từ ngưng tụ thành một lão giả.
Lão giả có chòm râu, nhìn trông vô cùng hòa ái.
Liệp Phong nhìn về phía người tới, không khỏi mở to hai mắt.
Đến cường giả Thiên Tôn tầng bảy là hắn còn không phát hiện người này, thế mà Diệp Viễn lại phát hiện ra?
Khó trách Thánh Tổ Đại Tế Tư coi trọng Á Thánh đại nhân như thế, quả nhiên không phải bình thường!
Trước đó, kính sợ của hắn đối với Diệp Viễn phần lớn đến từ Thánh Tổ Đại Tế Tư.
Nhưng mà bây giờ, hắn phát hiện, Á Thánh này, thật sự không đơn giản.
Có điều hắn đối với lão giả có chòm râu càng khiếp sợ hơn, dựa vào thực lực của hắn thế mà không nhìn thấu được sâu cạn của lão giả này!
Lão giả có chòm râu hành lễ với người Diệp Viễn, cười nói: “Lão hủ tên Công Dương Liệt, là nô bộc bên người Hồng Linh Đại Tế Tư, bái kiến Á Thánh đại nhân!”
Đối với màn tự giới thiệu của lão giả, Diệp Viễn không có phản ứng gì, nhưng mà Thiên Tôn Yêu tộc ở đây, từng người đều sắp trợn mắt đến lồi ra ngoài.
“Hồng… Hồng Linh Đại Tế Tư! Cực Bắc Liệp Phong, bái kiến Công Dương đại nhân!” Liệp Phong Thiên Tôn lại trực tiếp quỳ xuống dưới đất lạy.
“Bái kiến Công Dương đại nhân!” Một đám Thiên Tôn đều quỳ xuống bái.
Diệp Viễn không hiểu gì, nghi hoặc nói: “Hồng Linh Đại Tế Tư? Là ai?”
Công Dương Liệt nhíu mày, có điều vẫn giải thích nói: “Hồng Linh Đại Tế Tư, chính là đệ tử thứ mười một của Thánh Tổ Đại Tế Tư, ngoại trừ Thánh Tổ Đại Tế Tư ra, là một trong mười một người đan đạo mạnh nhất ở Yêu tộc!”
Diệp Viễn nghe vậy có chút giật mình.
Hồng Linh Đại Tế Tư này chính là tiểu đồ đệ của Thánh Tổ Đại Tế Tư.
Có thể làm một người hầu bên người Hồng Linh Đại Tế Tư, cũng không phải là dạng chó mèo gì cũng có thể làm.
Lão giả này, sợ rằng là cường giả Thiên Đế!
Cho nên, bọn người Liệt Phong mới cung kính như thế.
Đương nhiên, chỉ dựa vào thân phận nô bộc của Hồng Linh Đại Tế Tư này, cho dù lão giả này không có cảnh giới Thiên Đế, cũng đủ để đi ngang ở trong Yêu tộc rồi.
“Hóa ra là thế, ngươi đến tìm ta có chuyện gì?” Diệp Viễn cười nhạt nói.
Đối mặt với cường giả Thiên Đế, Diệp Viễn cũng không có bao nhiêu lòng kính sợ.
Hắn hiểu rõ tâm tư của Thánh Tổ Đại Tế Tư, trước đó mình phá “Mạc Vấn”, hắn không biểu lộ chút nào ra ngoài, mà còn đè chuyện xuống, lo lắng địa vị mình quá cao, sẽ làm trở ngại sự trưởng thành của mình.
Bây giờ, Diệp Viễn ở Nam giới để lộ ánh sáng, ép toàn bộ đan thần bảy sao phải cúi đầu, Thánh Tổ Đại Tế Tư cảm thấy thời điểm đã đến, mới công bố ra ngoài mình là “Á Thánh”.
Cái danh hiệu “Á Thánh” này, cũng không phải là hắn cảm thấy Diệp Viễn đã có thể xứng với địa vị như vậy.
Ngược lại, thực lực hôm nay của Diệp Viễn, căn bản cũng không đủ để khống chế nổi cái danh hiệu này!
Luận cảnh giới, Diệp Viễn chỉ mới là Chân Thần Cảnh.
Luận đan đạo, bây giờ Diệp Viễn chẳng qua mới chỉ bước vào Tổ Cảnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!